Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Chương 1090: Người dàn ông bí ẩn
**********
Chương 1090: Người dàn ông bí ẩn “Cuối tuần này là thứ mấy?” Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh hỏi.
Chiến Thành nắm chặt tay, qua một hồi lâu rồi mới cố lấy hết dũng khí để nói: “Cậu Hoắc, thật ra tôi cũng đã... muốn xin cậu cho tôi rời khỏi nhóm Thanh Long
Trong ánh mắt của Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng hiện lên một sự thất vọng nói: “Vì sao, Chiến Thành, tôi hy vọng ông có thể nói sự thật, có người bởi móc gì ông sao?” “Không phải.”
Chiến Thành do dự rồi nói sự thật: “Trình Nhã Thanh đã mang thai, nhóm Thanh Long thì không cho phép từ trên xuống dưới nói chuyện yêu đương, cho nên tôi định sẽ từ chức, hơn nữa tôi cũng có chút chán ghét cuộc sống như vậy, sau đó đưa Trình Nhã Thanh đi sống ẩn dật.” “Thì ra là thế.
Hoắc Anh Tuấn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, chẳng qua là anh cũng hiểu được hiện giờ tài chính của nhà họ Hoắc không ổn định, nếu như muốn duy trì nhóm Thanh Long cần rất nhiều tiền vốn, quả thật là hiện giờ anh cũng không có nhiều tiền như vậy.
Có lẽ, để cho người đi cũng tốt, có thể giữ lại những người thật sự trung thành với nhà họ Hoắc. “Ông đi đi.” Hoắc Anh Tuấn thản nhiên mở miệng nói: “Tôi sẽ sắp xếp cho người khác đảm nhiệm vị trí của ông.” “Cảm ơn. Chiến Thành xin lỗi rồi xoay người rời đi. “Đúng rồi, Chiến Thành... Bỗng nhiên Hoắc Anh Tuấn mở miệng nói: "Lúc Hoắc Phong Lang đi ra bên ngoài, ông có chắc chắn rằng không có bất kì người nào biết không?” Chiến Thành sợ hãi kinh ngạc, cuối cùng vẫn kiên định nói: “Không có” "Được.”
Sau khi Chiến Thành rời đi, Ngôn Minh Hạo không nhịn được hỏi: “Cậu cả Hoắc, câu hỏi cuối cùng mà anh hỏi kia, là có ý gì?” “Không ngờ rằng Trình Nhã Thanh lại mang thai đứa bé của ông ấy”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, trong đáy mắt lóe lên tia sáng nói: “Trước kia tôi vẫn nghĩ rằng Chiến đường chủ là một người trung thành và lạnh lùng, nhưng hôm nay, tôi phát hiện ra mình đã sai rồi, một người đàn ông có năng lực mà lại vì một người phụ nữ mang thai mà từ chức lui về ở ẩn, chứng minh rằng trong lòng anh người phụ nữ đó chiếm một vị trí rất lớn... “Cho nên... “Cậu quên rằng trong ba năm trở lại đây Trình Nhã Thanh bảo vệ Nhạc Hạ Thu một bước cũng không rời sao.
Hoắc Anh Tuấn nhắc nhở Ngôn Minh Hạo nói: “Nhạc Hạ Thu là dạng người gì, trong ba năm nay, Trình Nhã Thanh đã giúp Nhạc Hạ Thu bởi móc không ít lần, Trình Nhã Thanh không đơn giản, trước đó là do tôi hoài nghi quá, nhưng tôi tin Chiến Thành:
Ngôn Minh Hạo lập tức hiểu được nói: “Thế nhưng hiện giờ Trình Nhã Thanh lại mang thai đứa con của Chiến Thành, vì muốn bảo vệ cô ta cho nên có một số việc, ông ấy cũng sẽ không nói với anh, cậu cả Hoắc, có cần cho người đi theo dõi Chiến Thành không?” “Tìm ai?” Hoắc Anh Tuấn cười khổ nói: “Nhóm Thanh Long là lợi ích cuối cùng của tôi, nhưng Chiến Thành vừa đi, người rời khỏi nhóm Thanh Long sẽ ngày càng nhiều, cứ từ từ nhìn xem, đến cuối cùng có thể giữ lại được ai mới là người trung thành nhất, đến lúc đó tôi sẽ lại cho người điều tra Chiến Thành và Trình Nhã Thanh”
Tám giờ tối.
Lương Duy Phong sau một hồi đi xã giao thì đi ra, vừa mới ngồi lên chiếc xe tư nhân có rèm che của mình. Đột nhiên phát hiện ở phía trước chỗ người tài xế không dám nhúc nhích gì cả.
Anh ta phát hiện có chuyện không ổn, đang muốn nghiêng đầu nhìn thử thì một họng súng đã để ở huyệt thái dương của anh ta. “Đừng nhúc nhích” Người đàn ông cười một cách vô cùng nguy hiểm nói. “Anh... anh là ai?” Lương Duy Phong dùng ánh sáng còn sót lại lướt nhìn sang người bên cạnh, mang một chiếc mặt nạ màu trắng, thoạt nhìn cực kì ghê rợn.
Mà vị trí kế bên của người tài xế, cũng có một người đàn ông mang mặt nạ màu đen, nhưng thần thái lại rất thoải mái ngắm chiếc bật lửa màu vàng, thân hình cao lớn khiến cho tất cả không gian trong xe nhìn có vẻ chật hẹp. “Tìm anh để nói chuyện”
Người đàn ông đang ngắm chiếc bật lửa thâm sâu nói: “Lương Duy Phong, không nên đụng vào Khương Tuyết Nhu. “Anh là người của Hoắc Anh Tuấn?” Hai mắt của Lương Duy Phong lạnh lùng.
Nếu như là Hoắc Anh Tuấn, anh chắc chắn sẽ khiến cho Hoắc Anh Tuấn không thể chịu đựng được, cả đời này mãi mãi sẽ không thể xoay chuyển được.
Vừa đúng lúc, anh cũng muốn dọn dẹp sạch sẽ Hoắc Anh Tuấn từ lâu rồi. “Không” Người đàn ông ấn chiếc bật lửa “Bụp” một cái, trong xe u ám, phát ra một ngọn lửa nhỏ: “Anh chỉ cần nhớ kĩ lời tôi nói, nếu như anh dám thăm dò Khương Tuyết Nhu nữa, lần sau tôi sẽ không ngồi ở chỗ này cho anh cơ hội đầu, sẽ trực tiếp bắn nát đầu anh.
Lương Duy Phong nắm chặt tay, thân thể tức giận run ray.
Nhưng ngược lại người đàn ông kia lại giống như không nhìn thấy, lạnh lùng nói: “Hiện giờ anh rất muốn tiêu diệt tôi sao, anh có say không, anh tìm ai, tìm người sát thủ đã giúp anh ở vịnh Neah sao?”
Chương 1090: Người dàn ông bí ẩn “Cuối tuần này là thứ mấy?” Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh hỏi.
Chiến Thành nắm chặt tay, qua một hồi lâu rồi mới cố lấy hết dũng khí để nói: “Cậu Hoắc, thật ra tôi cũng đã... muốn xin cậu cho tôi rời khỏi nhóm Thanh Long
Trong ánh mắt của Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng hiện lên một sự thất vọng nói: “Vì sao, Chiến Thành, tôi hy vọng ông có thể nói sự thật, có người bởi móc gì ông sao?” “Không phải.”
Chiến Thành do dự rồi nói sự thật: “Trình Nhã Thanh đã mang thai, nhóm Thanh Long thì không cho phép từ trên xuống dưới nói chuyện yêu đương, cho nên tôi định sẽ từ chức, hơn nữa tôi cũng có chút chán ghét cuộc sống như vậy, sau đó đưa Trình Nhã Thanh đi sống ẩn dật.” “Thì ra là thế.
Hoắc Anh Tuấn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, chẳng qua là anh cũng hiểu được hiện giờ tài chính của nhà họ Hoắc không ổn định, nếu như muốn duy trì nhóm Thanh Long cần rất nhiều tiền vốn, quả thật là hiện giờ anh cũng không có nhiều tiền như vậy.
Có lẽ, để cho người đi cũng tốt, có thể giữ lại những người thật sự trung thành với nhà họ Hoắc. “Ông đi đi.” Hoắc Anh Tuấn thản nhiên mở miệng nói: “Tôi sẽ sắp xếp cho người khác đảm nhiệm vị trí của ông.” “Cảm ơn. Chiến Thành xin lỗi rồi xoay người rời đi. “Đúng rồi, Chiến Thành... Bỗng nhiên Hoắc Anh Tuấn mở miệng nói: "Lúc Hoắc Phong Lang đi ra bên ngoài, ông có chắc chắn rằng không có bất kì người nào biết không?” Chiến Thành sợ hãi kinh ngạc, cuối cùng vẫn kiên định nói: “Không có” "Được.”
Sau khi Chiến Thành rời đi, Ngôn Minh Hạo không nhịn được hỏi: “Cậu cả Hoắc, câu hỏi cuối cùng mà anh hỏi kia, là có ý gì?” “Không ngờ rằng Trình Nhã Thanh lại mang thai đứa bé của ông ấy”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, trong đáy mắt lóe lên tia sáng nói: “Trước kia tôi vẫn nghĩ rằng Chiến đường chủ là một người trung thành và lạnh lùng, nhưng hôm nay, tôi phát hiện ra mình đã sai rồi, một người đàn ông có năng lực mà lại vì một người phụ nữ mang thai mà từ chức lui về ở ẩn, chứng minh rằng trong lòng anh người phụ nữ đó chiếm một vị trí rất lớn... “Cho nên... “Cậu quên rằng trong ba năm trở lại đây Trình Nhã Thanh bảo vệ Nhạc Hạ Thu một bước cũng không rời sao.
Hoắc Anh Tuấn nhắc nhở Ngôn Minh Hạo nói: “Nhạc Hạ Thu là dạng người gì, trong ba năm nay, Trình Nhã Thanh đã giúp Nhạc Hạ Thu bởi móc không ít lần, Trình Nhã Thanh không đơn giản, trước đó là do tôi hoài nghi quá, nhưng tôi tin Chiến Thành:
Ngôn Minh Hạo lập tức hiểu được nói: “Thế nhưng hiện giờ Trình Nhã Thanh lại mang thai đứa con của Chiến Thành, vì muốn bảo vệ cô ta cho nên có một số việc, ông ấy cũng sẽ không nói với anh, cậu cả Hoắc, có cần cho người đi theo dõi Chiến Thành không?” “Tìm ai?” Hoắc Anh Tuấn cười khổ nói: “Nhóm Thanh Long là lợi ích cuối cùng của tôi, nhưng Chiến Thành vừa đi, người rời khỏi nhóm Thanh Long sẽ ngày càng nhiều, cứ từ từ nhìn xem, đến cuối cùng có thể giữ lại được ai mới là người trung thành nhất, đến lúc đó tôi sẽ lại cho người điều tra Chiến Thành và Trình Nhã Thanh”
Tám giờ tối.
Lương Duy Phong sau một hồi đi xã giao thì đi ra, vừa mới ngồi lên chiếc xe tư nhân có rèm che của mình. Đột nhiên phát hiện ở phía trước chỗ người tài xế không dám nhúc nhích gì cả.
Anh ta phát hiện có chuyện không ổn, đang muốn nghiêng đầu nhìn thử thì một họng súng đã để ở huyệt thái dương của anh ta. “Đừng nhúc nhích” Người đàn ông cười một cách vô cùng nguy hiểm nói. “Anh... anh là ai?” Lương Duy Phong dùng ánh sáng còn sót lại lướt nhìn sang người bên cạnh, mang một chiếc mặt nạ màu trắng, thoạt nhìn cực kì ghê rợn.
Mà vị trí kế bên của người tài xế, cũng có một người đàn ông mang mặt nạ màu đen, nhưng thần thái lại rất thoải mái ngắm chiếc bật lửa màu vàng, thân hình cao lớn khiến cho tất cả không gian trong xe nhìn có vẻ chật hẹp. “Tìm anh để nói chuyện”
Người đàn ông đang ngắm chiếc bật lửa thâm sâu nói: “Lương Duy Phong, không nên đụng vào Khương Tuyết Nhu. “Anh là người của Hoắc Anh Tuấn?” Hai mắt của Lương Duy Phong lạnh lùng.
Nếu như là Hoắc Anh Tuấn, anh chắc chắn sẽ khiến cho Hoắc Anh Tuấn không thể chịu đựng được, cả đời này mãi mãi sẽ không thể xoay chuyển được.
Vừa đúng lúc, anh cũng muốn dọn dẹp sạch sẽ Hoắc Anh Tuấn từ lâu rồi. “Không” Người đàn ông ấn chiếc bật lửa “Bụp” một cái, trong xe u ám, phát ra một ngọn lửa nhỏ: “Anh chỉ cần nhớ kĩ lời tôi nói, nếu như anh dám thăm dò Khương Tuyết Nhu nữa, lần sau tôi sẽ không ngồi ở chỗ này cho anh cơ hội đầu, sẽ trực tiếp bắn nát đầu anh.
Lương Duy Phong nắm chặt tay, thân thể tức giận run ray.
Nhưng ngược lại người đàn ông kia lại giống như không nhìn thấy, lạnh lùng nói: “Hiện giờ anh rất muốn tiêu diệt tôi sao, anh có say không, anh tìm ai, tìm người sát thủ đã giúp anh ở vịnh Neah sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương