FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])
Chương 113
Sau khi Thời Lạc tắt máy, không nằm ngoài dự đoán, video phát sóng trực tiếp đêm đó bị cắt nối biên tập thành vài phiên bản. Trong đó có một cái tên là "Cho bạn trải nghiệm yêu đương với Dư tra nam là cảm giác gì". Video này vì bị Ngõa Ngõa chia sẻ trên tài khoản liên đoàn của hắn, lại bị vài tuyển thủ khác chia sẻ, ấn thích nên chưa đến một ngày lượt chia sẻ đã hơn vạn. Cửa tủ của Dư Thúy với Thời Lạc trực tiếp biến thành trong suốt. Tài khoản phụ của Thời Lạc cũng không nằm ngoài dự đoán, lại bị các fan lấy ra soi mói một vòng.
Đợt sóng này Thời Lạc gánh. Không phải da mặt cậu dày, mà là ngày hôm sau Free đã bắt đầu huấn luyện ma quỷ. 11 giờ mỗi ngày chính thức bắt đầu, đánh liên tục đến 6 giờ chiều, giữa buổi nghỉ một tiếng vừa phục bàn vừa ăn cơm. Sau đó lại đánh liên tục đến 11 giờ tối, sau đó phục bàn tình huống huấn luyện trong ngày đến 2 giờ sáng. Rạng sáng mỗi ngày, Thời Lạc cơ hồ đặt lưng xuống giường là ngủ ngay, căn bản là không có thời gian lên mạng, không biết các fan vây xem tài khoản phụ của cậu như thế nào. Chỉ là không lên mạng thì chống đỡ được fan trêu chọc, nhưng không ngăn được người trong giới.
Mỗi chiến đội cùng đấu tập với Free, chỉ cần có bạn của Dư Thúy hoặc Thời Lạc, tất cả đều ngoài sáng trong tối trêu chọc chuyện hai người, cơ hồ đã thành tiết mục giải tỏa áp lực cố định mỗi ngày.
Ngoài NSN, những chiến đội trong nước khác vốn nên nghỉ ngơi, tới đánh đấu tập cơ bản chỉ vì hỗ trợ, đơn giản là muốn giúp chiến đội cùng chiến khu đi đấu Giải Thế Giới. Người ta hy sinh kỳ nghỉ của mình cho Free làm áo cưới, đều là thiện ý, Thời Lạc cũng không giám nói gì. Bị trêu chọc thì giả vờ không nghe thấy, nháo lợi hại quá thì Dư Thúy sẽ đánh giảng hòa để kết thúc đề tài. Đương nhiên, lập trường của Dư tra nam cũng không kiên định như vậy. Ỷ vào việc không có người ngoài, không phát sóng trực tiếp, rất nhiều lúc chính hắn còn hùa theo người ta trêu Thời Lạc.
Tuyển thủ khác cũng không phát sóng trực tiếp khi đấu tập. Đấu tập xong sẽ phát sóng. Nếu ngẫu nhiên nhắc đến chuyện Dư Thúy với Thời Lạc, các tuyển thủ đều cười mà không nói, miêu tả cũng vô cùng ái muội. Có hôm Thiên Sứ Kiếm phát sóng trực tiếp bị hỏi có phải mỗi ngày đều đấu tập với Free không, Thiên Sứ Kiếm trả lời 'phải', bị người đuổi theo hỏi Dư Thúy với Thời Lạc. Thiên Sứ Kiếm cười nửa ngày nói, "Cụ thể thì không nói được. Tóm lại...... so với lúc mới về nước thì trạng thái của Dư thần tốt hơn rất nhiều. Nói nhiều hơn. Thả lỏng hơn. Chắc là có liên quan đến Evil."
Các fan còn muốn hỏi chi tiết, hỏi lúc đấu tập có phải Dư Thúy siêu cấp chăm sóc Thời Lạc hay không. Thiên Sứ Kiếm bật cười, "Sao có thể. Lúc đấu tập cũng như đồng đội bình thường. Evil sai lầm, Dư Thúy vẫn sẽ nói. Mỗi trận chúng tôi đánh xong đều thông micro. Chúng tôi bên này nói vấn đề cho Free bên kia, sau đó nghe bọn họ thảo luận. Có một ván Thời Lạc phán đoán sai, ở kênh giọng nói vẫn nghe thấy Dư thần nói Evil, nói cậu ấy ít nhất mười phút."
Các fan đau lòng Thời Lạc, cảm thấy Dư Thúy quá mức nghiêm khắc. Thiên Sứ Kiếm chậm rì rì bổ sung nói, “Tại sao lại nói là 'ít nhất', bởi vì sau mười phút, Dư Thúy nhớ ra đang thông micro với chúng tôi, mới đem kênh giọng nói đóng lại...... Không cho chúng tôi nghe hết.”
“Cũng không có gì nghiêm khắc, chính là nói bình thường với cậu ấy là cậu ấy sai chỗ nào. Nếu đấy là tôi, giáo luyện đã mắng tôi lâu rồi.” Thiên Sứ Kiếm cười cười, “Dư Thúy là dùng ngữ khí bình thường nói với cậu ấy. Còn tắt mic. Chắc là muốn giữ gìn cho đầu gấu của đội chút mặt mũi. Chúng tôi đều hiểu.”
Các fan vội gửi 'hiểu', lại thúc giục Thiên Sứ Kiếm nói nhiều chi tiết khác.
Luyện tập ma quỷ mới được một tuần. Các chiến đội bồi luyện đã lưu truyền các loại chuyện tình yêu của Dư Thúy với Thời Lạc. Tất cả thành viên của Free đều không lên mạng, không phát sóng trực tiếp cũng không có quan hệ gì. Trên mạng vẫn có các loại truyền thuyết tốt đẹp của hai người.
Một tuần sau, visa của toàn đội Free đã có. Chu Hỏa với Dư Thúy bàn bạc quyết định không đợi đoàn đội liên đoàn, câu lạc bộ mình bay sang Đức dựng trại đóng quân trước. Toàn bộ chiến đội không có lấy một thay thế bổ sung, nên không thể để tuyển thủ vì mấy vấn đề không quen thời tiết mà xảy ra sơ xuất gì.
Câu lạc bộ Free xuất phát rất nhanh cũng rất kín tiếng, nhưng vẫn bị các fan nắm được hành trình. Cùng ngày bay đến Frankfort, các fan đến sân bay đưa tiễn mọi người, còn đến không ít cả trai lẫn gái. Các fan hiếm khi thấy tuyển thủ mặc tư trang, nhìn mấy người Free mặc tư trang không nhịn được mà thét chói tai. Chu hỏa đi cảm ơn fan, uyển chuyển từ chối nhận lễ vật, thuận tiện hàn huyên vài câu, vô tình biết được có mấy fan là bay từ nơi khác đến chỉ để cổ vũ tuyển thủ. Có mấy người là fan trung thành của Dư Thúy, chưa từng bỏ qua một trận thi đấu nào.
“Vất vả, vất vả.” Chu Hỏa trước kia ở NSN chưa từng thấy qua loại trận trượng này, cảm động không thôi, dặn dò mấy fan từ nơi khác đến chú ý an toàn, “Các tuyển thủ đi làm thủ tục, lát nữa mà còn thời gian bọn họ sẽ đến chào hỏi mọi người. Đều vất vả. Giải Thế Giới chúng tôi nhất định sẽ cố gắng.”
Chu Hỏa một bên tiếp đón fans một bên quay đầu nhìn mấy tuyển thủ ở đằng xa. Thấy Thời Lạc đã cầm vé bèn nhón chân vẫy tay gọi Thời Lạc đến đây.
“Đưa đồ đạc cho anh trước.” Chu Hỏa cầm hộ chiếu, vé máy bay của Thời Lạc, vỗ vỗ Thời Lạc nói với các fan, “Cho các bạn nhìn Evil. Tôi cũng đi lấy vé.”
Thời Lạc trên mạng nổi tiếng lạnh lùng, ngày thường cũng không giống Puppy thích nói chuyện phiếm trêu ghẹo fan. Đột nhiên gặp ở bên ngoài, một đám fan vây quanh Thời Lạc hơn một mét tám, nói chuyện đều hơi xấu hổ, đều ngượng ngùng, lo Thời Lạc không kiên nhẫn.
Thời Lạc đột nhiên bị Chu Hỏa ném vào đám fan, ngẩn ra một lát rồi tháo khẩu trang.
Mấy fan nhỏ đứng gần Thời Lạc nhất theo bản năng nhích lại gần, im như ve sầu mùa đông.
Thời Lạc tháo khẩu trang, cũng không nói lời nào.
Một fan nhỏ thử nói, “Evil…… Anh tháo khẩu trang làm gì?”
Thời Lạc nói, “Không phải cho các bạn nhìn tôi sao?” =)))))
Thời Lạc với fan mắt to nhìn mắt nhỏ, các fan nhịn không được bật cười. Một fan nam hỏi thử Thời Lạc có thể ký tên hay không. Thời Lạc gật đầu, "Cho tôi bút."
Các fan nháy mắt thả lỏng lại, sôi nổi lấy thẻ tiếp ứng với notebook đã chuẩn bị đưa cho Thời Lạc. Đến ai Thời Lạc cũng không từ chối, ký từng cái một.
Lúc Thời Lạc đang ký tên, fan nam lúc nãy không nhịn nổi kích động nói, "Evil, đầu mùa giải tôi gặp được cậu một lần cậu biết không? Tôi đánh nâng hạng rất nhiều ngày mới vào được top 500 bảng xếp hạng quốc gia, cuối cùng có thể gặp cậu. Sau đó ngày nào cũng xem cậu phát sóng trực tiếp, mỗi đêm chờ lúc cậu xếp đội để cùng đánh với cậu. Thật vất vả mới lại được đánh với cậu một trận, nhưng quá xui xẻo là cậu lại ở đội đối thủ. Aiz...... Nhưng cũng khá tốt. Cậu giết tôi rất nhiều lần, siêu cấp lạnh lùng."
Fan nam xấu hổ cười, “Sau cậu lên hạng quá cao, tôi không đánh lên được, không gặp lại cậu được nữa.”
Thời Lạc ngước mắt nhìn nam sinh một cái, ký tên xong rồi đưa cho hắn, “Hết mùa giải xếp hạng về không, lại cùng nhau đánh.”
Đôi mắt fan nam sáng lên, vội đồng ý rồi nhận lại notebook.
Nữ sinh nhìn nhìn mấy tuyển thủ Free đứng ở xa, cười cười, "Cậu vẫn luôn không quá thân cận với các đồng đội, giống người ngoài...... Chúng tôi đều rất lo lắng cho cậu. Nhưng gần thế này mới thấy chắc lo lắng nhiều rồi. Giải Thế Giới cố lên."
Thời Lạc trả lại biểu ngữ cho nữ sinh, thấp giọng nói, “…… Yên tâm.”
Một fan khác cũng đưa biểu ngữ cho Thời Lạc, nói thật nhanh dặn dò, "Thi đấu ngàn vạn, ngàn vạn, ngàn vạn lần đừng hồi hộp. Vốn dĩ là năm đầu lập đội, thua một ván không mệt, thắng một ván huyết kiếm. Đừng có áp lực tâm lý. Nếu thắng chúng tôi đến đây chờ các bạn. Nếu thua chúng tôi không đến miễn để các bạn thấy chúng tôi lại xấu hổ......"
Thời Lạc cười một cái, fan thành thật nói, “Chúng tôi không phải những fan quán quân ngốc nghếch đó. Đương nhiên hy vọng các cậu thắng, nhưng thua cũng đừng sợ. Chú ý an toàn."
Thời Lạc ký tên với id xong còn nói với fan, "Cảm ơn."
Một đám fan nữ nhỏ đưa biểu ngữ tiếp ứng cho Thời Lạc. Nữ sinh có chút hồi hộp, "Evil, em, em, em thích anh từ rất lâu rồi. Từ lúc anh ở NSN đã theo anh đi thi đấu. Xem rất nhiều trận bên ngoài. Giải Thế Giới cố lên."
Thời Lạc gật đầu, “Cảm ơn.”
Nữ sinh lặng lẽ nhìn những người khác của Free ở đằng xa, lại nhẹ giọng hỏi, “Cùng các đồng đội…… Hẳn là ở chung rất tốt đi?”
Thời Lạc cho rằng nữ sinh trêu chọc mình với Dư Thúy, vành tai đỏ chút, đang muốn giả vờ không nghe rõ, nữ sinh lại nhỏ giọng nói, “Fan kỳ cựu chúng em vẫn luôn lo lắng ba người kia vốn là một đội, sợ anh không hòa nhập được. Nhưng...... Đã gần một năm rồi, hình như vẫn tốt đúng không?”
Thời Lạc ngẩn ra, nghiêm túc ký tên và id, “Yên tâm.”
Nữ sinh thở dài nhẹ nhõm một hơi, thẹn thùng cười, “Bởi vì anh, mọi người đã thật thích ba tuyển thủ còn lại. Giải Thế Giới cố lên.”
Lúc đang nói chuyện, Thần Hỏa với Puppy cũng bị Chu Hỏa mang đến. Ba người cùng nhau ký tên cho fan. Thần Hỏa nói nhiều nhất, ồn ào không để yên. Các fan hỏi Chu Hỏa Dư Thúy có thể lại đây hay không. Trên đầu Chu Hỏa có chút nóng nảy, bất đắc dĩ nói, “Trưởng đoàn với hai nhân viên công tác mua sai vé rồi. Mua khoang phổ thông. Bay mười mấy tiếng…… Muốn mạng người mà. Whisper đang xử lý…… Xem thăng khoang hoặc đổi chuyến bay. Nếu lát nữa Whisper không có thời gian lại đây vậy hẹn lần sau. Các bạn vất vả rồi. Evil, ký nhiều hơn mấy cái đi.”
Thời Lạc gật gật đầu, thành thành thật thật ký thêm một đám. Có fan lớn gan nói Thời Lạc ký id Dư Thúy, Thời Lạc hơi hơi nhướng mày rồi cũng ký.
Các fan thật sự rất tốt.
Thật tình thật lòng vì cổ vũ tuyển thủ. Hy vọng tuyển thủ mình thích có thể thắng. Cũng có thể chấp nhận tuyển thủ mình thích bị thua. Còn lo lắng tuyển thủ mình thích thi đấu thua sẽ bị phun. Lo lắng áp lực trong lòng tuyển thủ quá lớn. Biết năm nay ở Giải Thế Giới có rất nhiều đội mạnh, mọi người chỉ nói cố lên, không hề đề cập đến chuyện đoạt giải quán quân.
Thời Lạc cả ngày thăm hỏi tổ tông cùng nhóm bình xịt đã quen. Đột nhiên gặp một đám fan tụ tập đơn thuần chỉ để chúc phúc, đặc biệt còn có một ít fan kỳ cựu, tuy ngại nói ra, nhưng trong lòng rất cảm động.
Cho nên Thời Lạc ký tên thập phần dụng tâm. Không phải nhắm mắt tùy tay vẽ bùa, còn muốn tránh đi mặt người trên poster tiếp ứng, tận lực ký ở chỗ trống.
Thời Lạc lần đầu tiên thành thật nghiêm túc ký tên như vậy, nghiêm túc đến nỗi Dư Thúy đi đến phía sau cậu cũng không phát hiện ra.
Dư Thúy tự nhiên mà quàng tay lên vai Thời Lạc, "Đi kiểm tra an ninh thôi."
Thời Lạc đang làm theo fans tinh tế hướng dẫn, bên trái biểu ngữ tiếp ứng ký Evil, bên phải ký thêm Whisper.
Thời Lạc ngừng lại, đưa bút ký tên cho Dư Thúy, “…… Tự anh ký đi.”
Dư Thúy cầm bút, lập tức bị fans vây quanh kín không kẽ hở. Dư Thúy nhanh tay ký một lúc, mãi đến khi Chu Hỏa thúc giục mới cùng mọi người đi kiểm tra an ninh.
Các fan chậm chạp không đi, còn đang bùm bùm chụp ảnh. Có một lúc Thời Lạc chưa thể tiến lên, Dư tra nam còn cố tình không tránh ngại, không trước không sau, cố tình đi bên cạnh Thời Lạc.
Khi nghiêng đầu sang một bên nói chuyện với cậu, bên tai Thời Lạc đều có thể cảm nhận được hơi thở Dư Thúy, cũng có thể nghe được tiếng các fan ồn ào ở đằng sau.
Thời Lạc cắn răng, “…… Anh cố ý phải không?”
Dư Thúy thừa nhận rất dứt khoát, “Đương nhiên là cố ý.”
Không đợi Thời Lạc nói nữa, Dư Thúy nói, “Khách sạn bên kia là Chu Hỏa đặt. Anh nhìn rồi. Cũng được lắm…… Đều là phòng giường lớn. Mỗi người một phòng.”
Thời Lạc ngẩn ra, “Lãng phí……”
Khách sạn bên Đức mà Chu Hỏa đặt Thời Lạc có biết. Rất đắt. Thời Lạc vốn cho rằng Chu Hỏa còn có chút nhân tính sẽ không tiêu xài quá đáng, sẽ đặt cho hai người một phòng tiêu chuẩn, thế thì mình với Dư Thúy có thể danh chính ngôn thuận ở chung một phòng.
Nếu không ở chung một phòng, mỗi ngày huấn luyện hoặc thi đấu xong lại phải tách ra. Lịch thi đấu Giải Thế Giới dài như vậy, thế là bao nhiêu ngày hai người không thể ở bên nhau......
“Anh sẽ yêu cầu lấy thêm một thẻ phòng anh.” Đến cửa kiểm tra an ninh, tiếng Dư Thúy rất nhẹ, "Gọi một tiếng anh yêu*...... Cho em một cái."
“Có thể tùy lúc vào ngủ với anh.”
Dư Thúy lễ phép gật gật đầu với nhân viên kiểm tra an ninh, giơ hai cánh tay lên.
Thời Lạc, “……”
Thời Lạc nghiến răng, chờ ở phía sau Dư Thúy, giãy giụa nửa phút......
…… Vẫn là rất muốn một thẻ phòng của Dư tra nam.
_________________________________________
* "Nguyên bản là "ca ca". Nhưng vì bình thường đã dùng đại từ "anh" rồi, để "ca ca" nó cứ... bình thường quá. Nên lớn gan nâng lên một chút, chắc cũng không ảnh hưởng nhiều." 😉
Đợt sóng này Thời Lạc gánh. Không phải da mặt cậu dày, mà là ngày hôm sau Free đã bắt đầu huấn luyện ma quỷ. 11 giờ mỗi ngày chính thức bắt đầu, đánh liên tục đến 6 giờ chiều, giữa buổi nghỉ một tiếng vừa phục bàn vừa ăn cơm. Sau đó lại đánh liên tục đến 11 giờ tối, sau đó phục bàn tình huống huấn luyện trong ngày đến 2 giờ sáng. Rạng sáng mỗi ngày, Thời Lạc cơ hồ đặt lưng xuống giường là ngủ ngay, căn bản là không có thời gian lên mạng, không biết các fan vây xem tài khoản phụ của cậu như thế nào. Chỉ là không lên mạng thì chống đỡ được fan trêu chọc, nhưng không ngăn được người trong giới.
Mỗi chiến đội cùng đấu tập với Free, chỉ cần có bạn của Dư Thúy hoặc Thời Lạc, tất cả đều ngoài sáng trong tối trêu chọc chuyện hai người, cơ hồ đã thành tiết mục giải tỏa áp lực cố định mỗi ngày.
Ngoài NSN, những chiến đội trong nước khác vốn nên nghỉ ngơi, tới đánh đấu tập cơ bản chỉ vì hỗ trợ, đơn giản là muốn giúp chiến đội cùng chiến khu đi đấu Giải Thế Giới. Người ta hy sinh kỳ nghỉ của mình cho Free làm áo cưới, đều là thiện ý, Thời Lạc cũng không giám nói gì. Bị trêu chọc thì giả vờ không nghe thấy, nháo lợi hại quá thì Dư Thúy sẽ đánh giảng hòa để kết thúc đề tài. Đương nhiên, lập trường của Dư tra nam cũng không kiên định như vậy. Ỷ vào việc không có người ngoài, không phát sóng trực tiếp, rất nhiều lúc chính hắn còn hùa theo người ta trêu Thời Lạc.
Tuyển thủ khác cũng không phát sóng trực tiếp khi đấu tập. Đấu tập xong sẽ phát sóng. Nếu ngẫu nhiên nhắc đến chuyện Dư Thúy với Thời Lạc, các tuyển thủ đều cười mà không nói, miêu tả cũng vô cùng ái muội. Có hôm Thiên Sứ Kiếm phát sóng trực tiếp bị hỏi có phải mỗi ngày đều đấu tập với Free không, Thiên Sứ Kiếm trả lời 'phải', bị người đuổi theo hỏi Dư Thúy với Thời Lạc. Thiên Sứ Kiếm cười nửa ngày nói, "Cụ thể thì không nói được. Tóm lại...... so với lúc mới về nước thì trạng thái của Dư thần tốt hơn rất nhiều. Nói nhiều hơn. Thả lỏng hơn. Chắc là có liên quan đến Evil."
Các fan còn muốn hỏi chi tiết, hỏi lúc đấu tập có phải Dư Thúy siêu cấp chăm sóc Thời Lạc hay không. Thiên Sứ Kiếm bật cười, "Sao có thể. Lúc đấu tập cũng như đồng đội bình thường. Evil sai lầm, Dư Thúy vẫn sẽ nói. Mỗi trận chúng tôi đánh xong đều thông micro. Chúng tôi bên này nói vấn đề cho Free bên kia, sau đó nghe bọn họ thảo luận. Có một ván Thời Lạc phán đoán sai, ở kênh giọng nói vẫn nghe thấy Dư thần nói Evil, nói cậu ấy ít nhất mười phút."
Các fan đau lòng Thời Lạc, cảm thấy Dư Thúy quá mức nghiêm khắc. Thiên Sứ Kiếm chậm rì rì bổ sung nói, “Tại sao lại nói là 'ít nhất', bởi vì sau mười phút, Dư Thúy nhớ ra đang thông micro với chúng tôi, mới đem kênh giọng nói đóng lại...... Không cho chúng tôi nghe hết.”
“Cũng không có gì nghiêm khắc, chính là nói bình thường với cậu ấy là cậu ấy sai chỗ nào. Nếu đấy là tôi, giáo luyện đã mắng tôi lâu rồi.” Thiên Sứ Kiếm cười cười, “Dư Thúy là dùng ngữ khí bình thường nói với cậu ấy. Còn tắt mic. Chắc là muốn giữ gìn cho đầu gấu của đội chút mặt mũi. Chúng tôi đều hiểu.”
Các fan vội gửi 'hiểu', lại thúc giục Thiên Sứ Kiếm nói nhiều chi tiết khác.
Luyện tập ma quỷ mới được một tuần. Các chiến đội bồi luyện đã lưu truyền các loại chuyện tình yêu của Dư Thúy với Thời Lạc. Tất cả thành viên của Free đều không lên mạng, không phát sóng trực tiếp cũng không có quan hệ gì. Trên mạng vẫn có các loại truyền thuyết tốt đẹp của hai người.
Một tuần sau, visa của toàn đội Free đã có. Chu Hỏa với Dư Thúy bàn bạc quyết định không đợi đoàn đội liên đoàn, câu lạc bộ mình bay sang Đức dựng trại đóng quân trước. Toàn bộ chiến đội không có lấy một thay thế bổ sung, nên không thể để tuyển thủ vì mấy vấn đề không quen thời tiết mà xảy ra sơ xuất gì.
Câu lạc bộ Free xuất phát rất nhanh cũng rất kín tiếng, nhưng vẫn bị các fan nắm được hành trình. Cùng ngày bay đến Frankfort, các fan đến sân bay đưa tiễn mọi người, còn đến không ít cả trai lẫn gái. Các fan hiếm khi thấy tuyển thủ mặc tư trang, nhìn mấy người Free mặc tư trang không nhịn được mà thét chói tai. Chu hỏa đi cảm ơn fan, uyển chuyển từ chối nhận lễ vật, thuận tiện hàn huyên vài câu, vô tình biết được có mấy fan là bay từ nơi khác đến chỉ để cổ vũ tuyển thủ. Có mấy người là fan trung thành của Dư Thúy, chưa từng bỏ qua một trận thi đấu nào.
“Vất vả, vất vả.” Chu Hỏa trước kia ở NSN chưa từng thấy qua loại trận trượng này, cảm động không thôi, dặn dò mấy fan từ nơi khác đến chú ý an toàn, “Các tuyển thủ đi làm thủ tục, lát nữa mà còn thời gian bọn họ sẽ đến chào hỏi mọi người. Đều vất vả. Giải Thế Giới chúng tôi nhất định sẽ cố gắng.”
Chu Hỏa một bên tiếp đón fans một bên quay đầu nhìn mấy tuyển thủ ở đằng xa. Thấy Thời Lạc đã cầm vé bèn nhón chân vẫy tay gọi Thời Lạc đến đây.
“Đưa đồ đạc cho anh trước.” Chu Hỏa cầm hộ chiếu, vé máy bay của Thời Lạc, vỗ vỗ Thời Lạc nói với các fan, “Cho các bạn nhìn Evil. Tôi cũng đi lấy vé.”
Thời Lạc trên mạng nổi tiếng lạnh lùng, ngày thường cũng không giống Puppy thích nói chuyện phiếm trêu ghẹo fan. Đột nhiên gặp ở bên ngoài, một đám fan vây quanh Thời Lạc hơn một mét tám, nói chuyện đều hơi xấu hổ, đều ngượng ngùng, lo Thời Lạc không kiên nhẫn.
Thời Lạc đột nhiên bị Chu Hỏa ném vào đám fan, ngẩn ra một lát rồi tháo khẩu trang.
Mấy fan nhỏ đứng gần Thời Lạc nhất theo bản năng nhích lại gần, im như ve sầu mùa đông.
Thời Lạc tháo khẩu trang, cũng không nói lời nào.
Một fan nhỏ thử nói, “Evil…… Anh tháo khẩu trang làm gì?”
Thời Lạc nói, “Không phải cho các bạn nhìn tôi sao?” =)))))
Thời Lạc với fan mắt to nhìn mắt nhỏ, các fan nhịn không được bật cười. Một fan nam hỏi thử Thời Lạc có thể ký tên hay không. Thời Lạc gật đầu, "Cho tôi bút."
Các fan nháy mắt thả lỏng lại, sôi nổi lấy thẻ tiếp ứng với notebook đã chuẩn bị đưa cho Thời Lạc. Đến ai Thời Lạc cũng không từ chối, ký từng cái một.
Lúc Thời Lạc đang ký tên, fan nam lúc nãy không nhịn nổi kích động nói, "Evil, đầu mùa giải tôi gặp được cậu một lần cậu biết không? Tôi đánh nâng hạng rất nhiều ngày mới vào được top 500 bảng xếp hạng quốc gia, cuối cùng có thể gặp cậu. Sau đó ngày nào cũng xem cậu phát sóng trực tiếp, mỗi đêm chờ lúc cậu xếp đội để cùng đánh với cậu. Thật vất vả mới lại được đánh với cậu một trận, nhưng quá xui xẻo là cậu lại ở đội đối thủ. Aiz...... Nhưng cũng khá tốt. Cậu giết tôi rất nhiều lần, siêu cấp lạnh lùng."
Fan nam xấu hổ cười, “Sau cậu lên hạng quá cao, tôi không đánh lên được, không gặp lại cậu được nữa.”
Thời Lạc ngước mắt nhìn nam sinh một cái, ký tên xong rồi đưa cho hắn, “Hết mùa giải xếp hạng về không, lại cùng nhau đánh.”
Đôi mắt fan nam sáng lên, vội đồng ý rồi nhận lại notebook.
Nữ sinh nhìn nhìn mấy tuyển thủ Free đứng ở xa, cười cười, "Cậu vẫn luôn không quá thân cận với các đồng đội, giống người ngoài...... Chúng tôi đều rất lo lắng cho cậu. Nhưng gần thế này mới thấy chắc lo lắng nhiều rồi. Giải Thế Giới cố lên."
Thời Lạc trả lại biểu ngữ cho nữ sinh, thấp giọng nói, “…… Yên tâm.”
Một fan khác cũng đưa biểu ngữ cho Thời Lạc, nói thật nhanh dặn dò, "Thi đấu ngàn vạn, ngàn vạn, ngàn vạn lần đừng hồi hộp. Vốn dĩ là năm đầu lập đội, thua một ván không mệt, thắng một ván huyết kiếm. Đừng có áp lực tâm lý. Nếu thắng chúng tôi đến đây chờ các bạn. Nếu thua chúng tôi không đến miễn để các bạn thấy chúng tôi lại xấu hổ......"
Thời Lạc cười một cái, fan thành thật nói, “Chúng tôi không phải những fan quán quân ngốc nghếch đó. Đương nhiên hy vọng các cậu thắng, nhưng thua cũng đừng sợ. Chú ý an toàn."
Thời Lạc ký tên với id xong còn nói với fan, "Cảm ơn."
Một đám fan nữ nhỏ đưa biểu ngữ tiếp ứng cho Thời Lạc. Nữ sinh có chút hồi hộp, "Evil, em, em, em thích anh từ rất lâu rồi. Từ lúc anh ở NSN đã theo anh đi thi đấu. Xem rất nhiều trận bên ngoài. Giải Thế Giới cố lên."
Thời Lạc gật đầu, “Cảm ơn.”
Nữ sinh lặng lẽ nhìn những người khác của Free ở đằng xa, lại nhẹ giọng hỏi, “Cùng các đồng đội…… Hẳn là ở chung rất tốt đi?”
Thời Lạc cho rằng nữ sinh trêu chọc mình với Dư Thúy, vành tai đỏ chút, đang muốn giả vờ không nghe rõ, nữ sinh lại nhỏ giọng nói, “Fan kỳ cựu chúng em vẫn luôn lo lắng ba người kia vốn là một đội, sợ anh không hòa nhập được. Nhưng...... Đã gần một năm rồi, hình như vẫn tốt đúng không?”
Thời Lạc ngẩn ra, nghiêm túc ký tên và id, “Yên tâm.”
Nữ sinh thở dài nhẹ nhõm một hơi, thẹn thùng cười, “Bởi vì anh, mọi người đã thật thích ba tuyển thủ còn lại. Giải Thế Giới cố lên.”
Lúc đang nói chuyện, Thần Hỏa với Puppy cũng bị Chu Hỏa mang đến. Ba người cùng nhau ký tên cho fan. Thần Hỏa nói nhiều nhất, ồn ào không để yên. Các fan hỏi Chu Hỏa Dư Thúy có thể lại đây hay không. Trên đầu Chu Hỏa có chút nóng nảy, bất đắc dĩ nói, “Trưởng đoàn với hai nhân viên công tác mua sai vé rồi. Mua khoang phổ thông. Bay mười mấy tiếng…… Muốn mạng người mà. Whisper đang xử lý…… Xem thăng khoang hoặc đổi chuyến bay. Nếu lát nữa Whisper không có thời gian lại đây vậy hẹn lần sau. Các bạn vất vả rồi. Evil, ký nhiều hơn mấy cái đi.”
Thời Lạc gật gật đầu, thành thành thật thật ký thêm một đám. Có fan lớn gan nói Thời Lạc ký id Dư Thúy, Thời Lạc hơi hơi nhướng mày rồi cũng ký.
Các fan thật sự rất tốt.
Thật tình thật lòng vì cổ vũ tuyển thủ. Hy vọng tuyển thủ mình thích có thể thắng. Cũng có thể chấp nhận tuyển thủ mình thích bị thua. Còn lo lắng tuyển thủ mình thích thi đấu thua sẽ bị phun. Lo lắng áp lực trong lòng tuyển thủ quá lớn. Biết năm nay ở Giải Thế Giới có rất nhiều đội mạnh, mọi người chỉ nói cố lên, không hề đề cập đến chuyện đoạt giải quán quân.
Thời Lạc cả ngày thăm hỏi tổ tông cùng nhóm bình xịt đã quen. Đột nhiên gặp một đám fan tụ tập đơn thuần chỉ để chúc phúc, đặc biệt còn có một ít fan kỳ cựu, tuy ngại nói ra, nhưng trong lòng rất cảm động.
Cho nên Thời Lạc ký tên thập phần dụng tâm. Không phải nhắm mắt tùy tay vẽ bùa, còn muốn tránh đi mặt người trên poster tiếp ứng, tận lực ký ở chỗ trống.
Thời Lạc lần đầu tiên thành thật nghiêm túc ký tên như vậy, nghiêm túc đến nỗi Dư Thúy đi đến phía sau cậu cũng không phát hiện ra.
Dư Thúy tự nhiên mà quàng tay lên vai Thời Lạc, "Đi kiểm tra an ninh thôi."
Thời Lạc đang làm theo fans tinh tế hướng dẫn, bên trái biểu ngữ tiếp ứng ký Evil, bên phải ký thêm Whisper.
Thời Lạc ngừng lại, đưa bút ký tên cho Dư Thúy, “…… Tự anh ký đi.”
Dư Thúy cầm bút, lập tức bị fans vây quanh kín không kẽ hở. Dư Thúy nhanh tay ký một lúc, mãi đến khi Chu Hỏa thúc giục mới cùng mọi người đi kiểm tra an ninh.
Các fan chậm chạp không đi, còn đang bùm bùm chụp ảnh. Có một lúc Thời Lạc chưa thể tiến lên, Dư tra nam còn cố tình không tránh ngại, không trước không sau, cố tình đi bên cạnh Thời Lạc.
Khi nghiêng đầu sang một bên nói chuyện với cậu, bên tai Thời Lạc đều có thể cảm nhận được hơi thở Dư Thúy, cũng có thể nghe được tiếng các fan ồn ào ở đằng sau.
Thời Lạc cắn răng, “…… Anh cố ý phải không?”
Dư Thúy thừa nhận rất dứt khoát, “Đương nhiên là cố ý.”
Không đợi Thời Lạc nói nữa, Dư Thúy nói, “Khách sạn bên kia là Chu Hỏa đặt. Anh nhìn rồi. Cũng được lắm…… Đều là phòng giường lớn. Mỗi người một phòng.”
Thời Lạc ngẩn ra, “Lãng phí……”
Khách sạn bên Đức mà Chu Hỏa đặt Thời Lạc có biết. Rất đắt. Thời Lạc vốn cho rằng Chu Hỏa còn có chút nhân tính sẽ không tiêu xài quá đáng, sẽ đặt cho hai người một phòng tiêu chuẩn, thế thì mình với Dư Thúy có thể danh chính ngôn thuận ở chung một phòng.
Nếu không ở chung một phòng, mỗi ngày huấn luyện hoặc thi đấu xong lại phải tách ra. Lịch thi đấu Giải Thế Giới dài như vậy, thế là bao nhiêu ngày hai người không thể ở bên nhau......
“Anh sẽ yêu cầu lấy thêm một thẻ phòng anh.” Đến cửa kiểm tra an ninh, tiếng Dư Thúy rất nhẹ, "Gọi một tiếng anh yêu*...... Cho em một cái."
“Có thể tùy lúc vào ngủ với anh.”
Dư Thúy lễ phép gật gật đầu với nhân viên kiểm tra an ninh, giơ hai cánh tay lên.
Thời Lạc, “……”
Thời Lạc nghiến răng, chờ ở phía sau Dư Thúy, giãy giụa nửa phút......
…… Vẫn là rất muốn một thẻ phòng của Dư tra nam.
_________________________________________
* "Nguyên bản là "ca ca". Nhưng vì bình thường đã dùng đại từ "anh" rồi, để "ca ca" nó cứ... bình thường quá. Nên lớn gan nâng lên một chút, chắc cũng không ảnh hưởng nhiều." 😉
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương