*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ngươi... Ngươi khóc à?"
Theo bản năng, Tạ Quỳnh cảm thấy không ổn, muốn tìm cách bù đắp.
Nhưng Tạ Trọng Sơn không đáp, nhưng hắn chỉ nhìn chằm chằm nàng, nói đúng hơn là nhìn cơ thể trần trụi của nàng.
Lần này đến lượt Tạ Quỳnh trốn ở dưới giường.
Phong thủy luân chuyển, đến lượt Tạ Quỳnh thì càng xui hơn. Bàn đầu nàng nép bên trong giường, bây giờ lại bị đè ép trở về.
Nụ hôn ẩm ướt và nóng bỏng cũng đè lên vào lúc đó.
Tạ Trọng Sơn mới vừa rồi còn đáng thương để mặc nàng chà đạp thì ra là một con dã thú giấu đi móng vuốt sắc nhọn, Tạ Quỳnh đã không thể rút được cánh tay hay chân của mình mà cũng không thể đẩy được thiếu niên đang đè phía trên giống như ngọn núi ra. Chỉ có thể chịu đựng những nụ hôn cuồng loạn vì mất đi lý trí của hắn.
Đôi mông đỏ mọng chưa bao giờ được nam tử hôn đêm nay lại phải chịu tội lớn, bị Tạ Trọng Sơn ngậm lấy không buông ra. Hắn vừa mút vừa liếm cắn, chính là muốn đẩy đầu lưỡi của mình vào trong miệng Tạ Quỳnh.
Tạ Quỳnh chỉ có thể nhẫn nhịn, chịu đựng Tạ Trọng Sơn xoa bóp trước ngực nàng một cách bừa bãi ác liệt chứ không còn dịu dàng như trước nữa, chịu đựng hắn chen vào giữa hai chân nàng, bắt ép nàng phải tách chân ra nghênh đón hắn.
Chịu đựng chịu đựng, nàng cũng đã quên rằng mình đang chịu đựng.
Bàn tay chạy trên người nàng chọn nơi yếu ớt nhất để trêu chọc, rất dễ dàng tạo thành cảm giác ngưa ngứa nhè nhẹ, tinh thần nàng được thả lỏng, đầu lưỡi vuốt nhẹ trên môi không chỉ chen vào môi nàng mà còn muốn kéo những tiếng rên khẽ quyến rũ của nàng ra.
Vừa thấy nàng hùa theo như thế, thiếu niên vốn kiêu ngạo lại quá phận, thuần thục cởi quần áo ra, áp phần eo thon gầy của mình vào trên hông nàng.
"Trùng Nương, ngài có biết thứ nàng vừa mới nắm rốt cuộc là cái gì không? Hửm?"
Rốt cuộc Tạ Trọng Sơn cũng dừng lại những nụ hôn thấp kém, nhưng hắn lại càng nói ra những lời thấp kém hơn.
"Thứ này có thể cắm vào trong huyệt của ngài và làm cho ngài chỉ biết kêu to, chủ động cong eo đón lấy thứ đó của ta. Nó là d/ương v/ật của nam nhân, có thể cho vào sâu trong huyệt thịt mềm của ngài, đưa tinh dịch vào trong tử cung của ngài, để ngài mang thai con của ta."
Tạ Trọng Sơn vốn định nói như vậy.
Nhưng những lời nói thô tục dâm mĩ thế này, hắn chỉ dám nghĩ ra trong lòng, khi nhìn vào đôi mắt mơ màng ẩn tình của Tạ Quỳnh, có làm sao hắn cũng không nói nên lời được.
Hắn chỉ nói: "Vừa rồi lúc ngài bắt nạt ta thật sự rất khó chịu. Trùng Nương, ta đã hầu hạ ngài lâu như vậy, ngài thưởng cho ta một lần được không?"
Bàn tay có vết chai vẫn còn ở trên bộ ngực của Tạ Quỳnh, xoa bóp thịt mềm thành nắm, thường vân vê đầu v* nhạy cảm. c/ôn th/ịt nam tử cứng rắn kia đã để ở bên ngoài hoa huyệt của nàng, đã muốn đâm vào trong đóa hoa của nàng, nhờ dâm thủy mà đè vào thịt nàng.
Nhưng thiếu niên này vẫn luôn hỏi đi hỏi lại nàng có thể thưởng cho hắn một lần được không
Hắn vừa hỏi vừa hôn, nàng không nói được là vẫn hôn.
Tạ Quỳnh đã quên bản thân nói được hay không được, chỉ nhớ rõ bản thân đã hé môi cắn khẽ lên đầu lưỡi Tạ Trọng Sơn, còn đưa qua đẩy lại nước miếng của nhau với hắn. Hắn nắm hai bên ngực không chịu buông tay, nàng lập tức ưỡn ngực về phía hắn, càng muốn hắn xoa bóp mạnh hơn nữa.
Đương nhiên Tạ Trọng Sơn sẽ không làm cho nàng thất vọng. c/ôn th/ịt ở phía dưới nàng vẫn ma sát, làm cho nàng cảm thấy bản thân giống như con cá sắp chết đuối rồi, lúc này hắn mới từ từ đâm vào.
Huyệt của xử nữ còn rất hẹp, chưa nói đến Tạ Quỳnh vẫn còn đang trong độ tuổi xuân xanh phát triển, tuy thịt trên người nhiều nhưng khung xương thì vẫn còn hơi nhỏ.
Thứ nóng hầm hập kia tiến vào trong huyệt, chen một cái đầu vào. Nàng không nhịn được bắt đầu la khóc, bấu vào bả vai Tạ Trọng Sơn không cho hắn cử động nữa.
"Đau..."
Tạ Quỳnh mắt ngấn lệ, dường như đã tỉnh hơn một nửa.
Tạ Trọng Sơn cắn răng thở dài, không ngờ đã đi đến bước này rồi mà vẫn xảy ra sự cố. Hắn cúi đầu liếm liếm môi Tạ Quỳnh, nói: "Đau sao? Hay là ta đi ra ngoài nhé? Ngài có đau lắm không?"
Thiếu niên nằm ở trên người nàng ủ rũ xuống, vừa rồi còn trông rất muốn thao chết nàng luôn, mà bây giờ lại trông như người không còn sức sống, Tạ Quỳnh nhìn vào đôi mắt hắn, sau đó không nói ra chữ "đau" nữa.
Nàng lắc đầu để hắn tiến vào.
Gia Thần - Nhị Dưỡng Hóa Thái
Chương 32: (H)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương