Hắc Tinh Đại Lục
Chương 62
......................
Tại gia tộc Lâm gia, những cơn gió tuyết lạnh giá đang ùa xuống từ phía bắc đại lục, nhiều loài yêu thú cấp thấp đã phải tránh xuống phía nam nắng ấm. Lâm Phong đặt chân xuống cửa nhà Lâm gia.
- Về rồi đấy à, lại đây ta có tin tức mới cập nhật từ trung châu.
Cha của Lâm Phong đã gọi Lâm Phong đến bên cạnh ông, Lâm Phong đã chào Lâm Viêm, cậu hỏi ông về tin tức mà ông muốn nói.
- Có một tiểu thế giới của võ thần thượng cổ ở phía bắc đại lục vừa được phát hiện.
Mẹ của Lâm Phong đã lên tiếng về những tiểu thế giới gần đây xuất hiện quá nhiều, cha của Lâm Phong cũng bảo rằng cơ duyên để tăng cấp tu vi chủ yếu là đến từ các khu tiểu thế giới, nên tiểu thế giới xuất hiện nhiều là chuyện bình thường.
- Tiểu thế giới này xuất hiện ở phía bắc đại lục, nằm ở địa phận của Bắc thành, quá nguy hiểm.
Lâm Phong đã nói rằng tiểu thế giới kia có thể là do Bắc thành bày ra, cậu không muốn mọi người trong gia tộc mạo hiểm, nhưng cha của Lâm Phong đã nói rằng đó là di tích của thượng cổ võ thần, là một cơ duyên lớn không nên bỏ qua.
Mẹ Lâm Phong đã lên tiếng trách cha Lâm Phong:
- Ông biết rõ di tích đó có kết giới ngăn võ thần nhất tinh trở lên, cửu tinh trở xuống đi vào, kể cả võ linh cũng bị cấm đi vào.
- Ông không thấy nguy hiểm hả?
" Kết giới ngăn cửu tinh võ thần trở xuống, rõ ràng là muốn nhắm tới bán thần trở xuống ".
Lâm Phong đã bảo với mọi người đang có mặt tại đây rằng tiểu thế giới này nhắm tới tầng lớp hậu bối của đại lục. Sẽ có rất nhiều thiên tài thiếu niên từ các thế lực khác không màng nguy hiểm mà đi vào, đây sẽ là một mẻ cá lớn và rất dễ kéo lưới cho những ai đang giăng lưới.
- Tiểu Lôi, con có sợ không, có muốn đi thử không.
Lâm Phong đã quay sang bên tiểu Lôi, tiểu Lôi là hạt giống tốt nhất của Lâm gia hiện tại,
Tiểu Lôi đã không ngần ngại mà đồng ý đi, ngoài ra tiểu Tuyết cũng muốn đi, cô bảo rằng cô muốn tìm cơ duyên để đột phá lên bán thần, tiểu Hồ, tiểu Nguyệt, tiểu Băng cũng muốn đi theo.
- Các người,
Lâm Phong đã hơi ngần ngại vì nếu cho hết những hạt giống thiên tài của Lâm gia đi thì lỡ có mệnh hệ gì, cả Lâm gia sẽ thiệt hại vô cùng lớn. Mà Lâm Phong thì lại không muốn bất kỳ ai sảy ra chuyện cả.
- Gặp nguy hiểm mà lùi, không giống tác phong của Lâm gia ta.
Lâm Viêm đã lên tiếng khích lệ mọi người.
Sau một hồi lâu bàn tán, Lâm Phong chỉ đồng ý cho tiểu Lôi và Tuyết nhi đi, cậu bảo tiểu Lôi hãy bảo vệ cho sư nương của hắn. Xong Lâm Phong quay sang dặn tiểu Tuyết khi mà cô mang nguyên tố hệ không gian,
- Khi nguy hiểm thì muội tự biết làm như thế nào rồi đó.
Lâm Phong nhấn mạnh tiểu Tuyết là hãy bỏ chạy về Lâm gia nếu có nguy hiểm, mặc kệ tiểu Lôi, tiểu Lôi sẽ tự có cách chạy thoát thân nhờ vào bí kỹ mà Lâm Phong truyền cho.
Ngoài ra, Lâm Phong đã dặn dò riêng tiểu Tuyết rằng cô không được dùng tới Luân Hồi đan, và Lâm Phong đưa cho hai người mỗi người một mảnh ngọc nhỏ, cậu dặn dò thêm:
- Khi nào gặp nguy hiểm đến tính mạng, hãy bóp vỡ mảnh ngọc, ta sẽ tự có cách đến cứu hai người.
Lâm Phong vẫn mong rằng hai người không cần dùng tới mảnh ngọc.
Hai người tiểu Lôi và tiểu Tuyết đã chào cả gia tộc để di chuyển đến phía bắc đại lục.
Lâm Phong tự nghĩ rằng hai người tiểu Lôi đi bằng thông đạo của tiểu Lôi, thông đạo bán thần thì ít nhất cũng phải gần ba ngày mới đến được khu di tích kia.
Sau khi hai người tiểu Lôi rời đi, một con Tuyết Phi Phong, một con chim yến từ Doãn Vương đã bay tới báo tin cho Lâm Phong,
- Thế lực đứng phía sau đã bắt đầu hành động ở phía bắc,
Giọng của Doãn Vương đã nhẹ nhàng phát ra,
- Một mảnh ngọc từ phía một tên do ta gài vào Hách gia đã bị vỡ, lúc ta đến nơi thì Hách gia đã biến mất,
- Cậu hãy để ý tới khu di tích của võ thần thượng cổ giúp ta.
Nói xong con chim yến đã bay đi.
Lâm Phong có dự cảm chẳng lành, cậu đã xin phép gia tộc đi vì có chuyện, mọi người đã bảo cậu phải cẩn thận.
Lâm Phong đã xé không gian đi vào,
Gần ba ngày sau, hai người tiểu Lôi và tiểu Tuyết đã tới được khu di tích của vị võ thần thượng cổ, Lâm Phong đã mặc áo choàng đen đứng từ xa theo dõi hai người, cậu đã đến đây trước hai người rất lâu.
Khu di tích này nằm trên một ngọn núi tuyết, rất nhiều người khác cũng đi đến, chủ yếu là thiên tài từ các gia tộc, các thế lực ở cả đại lục. Có cả võ thần đi theo những thiếu gia này,
Có nhiều tên bịt mặt đang đứng ở phía xa đã nói chuyện to nhỏ với nhau,
- Chúng ta có cần xử lý đám thiếu niên này không,
Một tên khác đã trả lời lại,
- Không cần, mục tiêu của các trưởng lão là Doãn Vương. Với cả kết giới này ngăn võ thần đi vào, kể cả võ linh cấp thần cũng bị ngăn.
- Chúng ta chỉ cần ở đây để ý hành tung của đám võ thần đi theo bọn thiếu niên kia là được.
......................
Tại một đại sảnh ở một tòa thành trên băng tuyết. Tòa thành này ghi lớn chữ " Bắc Thành ".
- Thưa đại trưởng lão, ta đã phái người đi giám sát đám võ thần ở núi Nhật Sơn.
Núi nhật sơn là ngọn núi xuất hiện di tích của võ thần thượng cổ.
- Để ý hành động của bọn chúng cho ta, có gì thì báo lại ta, không có chỉ thị của ta thì đừng có hành động bừa bãi.
- " Vâng ".
Tên đại trưởng lão đã dặn dò người vừa nói, nói xong ông cho tên đó đi ra ngoài,
Một cô gái mặc đồ đen có bịt mặt đã bước ra khỏi rèm, cô đi nhẹ nhàng tới chỗ đại trưởng lão, cô gái lên tiếng:
- Ông tính đối phó với Doãn Vương kiểu nào đây, ta biết rằng chỉ cần trừ khử được tên Doãn Vương thì đại lục lại lục đục trở lại.
- Nhưng Doãn Vương là võ thần ngũ tinh đó, hệ " phong, quang " cũng không phải nói giết là giết được đâu,
- Huống chi đi cạnh lão già này còn có nhiều võ thần khác nữa.
Ông lão đã trả lời cô gái:
- Khỏi cần cô nhắc, ta tự có cách.
- Hừ, cho dù hắn có mạnh, cũng không đối phó được tên kia. Chỉ cần tách hắn ra khỏi đám võ thần là được.
Cô gái đã hỏi lại ông lão:
- Ông gọi được cả tên Hắc Kiếm sao?
- Theo ta được biết thì tên sát thủ tán tu này rất ít khi nhận đơn đi giết võ thần.
Ông lão nói tiếp:
- Khó thì khó thật, nhưng hắn vẫn là sát thủ, mà đã là sát thủ thì chung quy vẫn sẽ nhận đơn hàng,
- Trả thù lao cao lên là được.
.....................
Quay lại núi Nhật Sơn, mọi người tại đây đợi thêm gần một ngày thì kết giới lên núi đã mở ra,
~ Đến lúc rồi.
Nhiều người đã đồng thanh hô to, cả một khoảng không gian đang tĩnh lặng bỗng nhiên ồn ào.
Hàng ngàn thiếu niên trẻ tuổi đã đi vào.
Đứng ở bên ngoài cửa kết giới là gần hai mươi võ thần cùng nhiều bán thần. Họ đã quay sang bàn tán nói chuyện với nhau trong lúc chờ nhóm hậu bối trở ra.
...****************...
Tại gia tộc Lâm gia, những cơn gió tuyết lạnh giá đang ùa xuống từ phía bắc đại lục, nhiều loài yêu thú cấp thấp đã phải tránh xuống phía nam nắng ấm. Lâm Phong đặt chân xuống cửa nhà Lâm gia.
- Về rồi đấy à, lại đây ta có tin tức mới cập nhật từ trung châu.
Cha của Lâm Phong đã gọi Lâm Phong đến bên cạnh ông, Lâm Phong đã chào Lâm Viêm, cậu hỏi ông về tin tức mà ông muốn nói.
- Có một tiểu thế giới của võ thần thượng cổ ở phía bắc đại lục vừa được phát hiện.
Mẹ của Lâm Phong đã lên tiếng về những tiểu thế giới gần đây xuất hiện quá nhiều, cha của Lâm Phong cũng bảo rằng cơ duyên để tăng cấp tu vi chủ yếu là đến từ các khu tiểu thế giới, nên tiểu thế giới xuất hiện nhiều là chuyện bình thường.
- Tiểu thế giới này xuất hiện ở phía bắc đại lục, nằm ở địa phận của Bắc thành, quá nguy hiểm.
Lâm Phong đã nói rằng tiểu thế giới kia có thể là do Bắc thành bày ra, cậu không muốn mọi người trong gia tộc mạo hiểm, nhưng cha của Lâm Phong đã nói rằng đó là di tích của thượng cổ võ thần, là một cơ duyên lớn không nên bỏ qua.
Mẹ Lâm Phong đã lên tiếng trách cha Lâm Phong:
- Ông biết rõ di tích đó có kết giới ngăn võ thần nhất tinh trở lên, cửu tinh trở xuống đi vào, kể cả võ linh cũng bị cấm đi vào.
- Ông không thấy nguy hiểm hả?
" Kết giới ngăn cửu tinh võ thần trở xuống, rõ ràng là muốn nhắm tới bán thần trở xuống ".
Lâm Phong đã bảo với mọi người đang có mặt tại đây rằng tiểu thế giới này nhắm tới tầng lớp hậu bối của đại lục. Sẽ có rất nhiều thiên tài thiếu niên từ các thế lực khác không màng nguy hiểm mà đi vào, đây sẽ là một mẻ cá lớn và rất dễ kéo lưới cho những ai đang giăng lưới.
- Tiểu Lôi, con có sợ không, có muốn đi thử không.
Lâm Phong đã quay sang bên tiểu Lôi, tiểu Lôi là hạt giống tốt nhất của Lâm gia hiện tại,
Tiểu Lôi đã không ngần ngại mà đồng ý đi, ngoài ra tiểu Tuyết cũng muốn đi, cô bảo rằng cô muốn tìm cơ duyên để đột phá lên bán thần, tiểu Hồ, tiểu Nguyệt, tiểu Băng cũng muốn đi theo.
- Các người,
Lâm Phong đã hơi ngần ngại vì nếu cho hết những hạt giống thiên tài của Lâm gia đi thì lỡ có mệnh hệ gì, cả Lâm gia sẽ thiệt hại vô cùng lớn. Mà Lâm Phong thì lại không muốn bất kỳ ai sảy ra chuyện cả.
- Gặp nguy hiểm mà lùi, không giống tác phong của Lâm gia ta.
Lâm Viêm đã lên tiếng khích lệ mọi người.
Sau một hồi lâu bàn tán, Lâm Phong chỉ đồng ý cho tiểu Lôi và Tuyết nhi đi, cậu bảo tiểu Lôi hãy bảo vệ cho sư nương của hắn. Xong Lâm Phong quay sang dặn tiểu Tuyết khi mà cô mang nguyên tố hệ không gian,
- Khi nguy hiểm thì muội tự biết làm như thế nào rồi đó.
Lâm Phong nhấn mạnh tiểu Tuyết là hãy bỏ chạy về Lâm gia nếu có nguy hiểm, mặc kệ tiểu Lôi, tiểu Lôi sẽ tự có cách chạy thoát thân nhờ vào bí kỹ mà Lâm Phong truyền cho.
Ngoài ra, Lâm Phong đã dặn dò riêng tiểu Tuyết rằng cô không được dùng tới Luân Hồi đan, và Lâm Phong đưa cho hai người mỗi người một mảnh ngọc nhỏ, cậu dặn dò thêm:
- Khi nào gặp nguy hiểm đến tính mạng, hãy bóp vỡ mảnh ngọc, ta sẽ tự có cách đến cứu hai người.
Lâm Phong vẫn mong rằng hai người không cần dùng tới mảnh ngọc.
Hai người tiểu Lôi và tiểu Tuyết đã chào cả gia tộc để di chuyển đến phía bắc đại lục.
Lâm Phong tự nghĩ rằng hai người tiểu Lôi đi bằng thông đạo của tiểu Lôi, thông đạo bán thần thì ít nhất cũng phải gần ba ngày mới đến được khu di tích kia.
Sau khi hai người tiểu Lôi rời đi, một con Tuyết Phi Phong, một con chim yến từ Doãn Vương đã bay tới báo tin cho Lâm Phong,
- Thế lực đứng phía sau đã bắt đầu hành động ở phía bắc,
Giọng của Doãn Vương đã nhẹ nhàng phát ra,
- Một mảnh ngọc từ phía một tên do ta gài vào Hách gia đã bị vỡ, lúc ta đến nơi thì Hách gia đã biến mất,
- Cậu hãy để ý tới khu di tích của võ thần thượng cổ giúp ta.
Nói xong con chim yến đã bay đi.
Lâm Phong có dự cảm chẳng lành, cậu đã xin phép gia tộc đi vì có chuyện, mọi người đã bảo cậu phải cẩn thận.
Lâm Phong đã xé không gian đi vào,
Gần ba ngày sau, hai người tiểu Lôi và tiểu Tuyết đã tới được khu di tích của vị võ thần thượng cổ, Lâm Phong đã mặc áo choàng đen đứng từ xa theo dõi hai người, cậu đã đến đây trước hai người rất lâu.
Khu di tích này nằm trên một ngọn núi tuyết, rất nhiều người khác cũng đi đến, chủ yếu là thiên tài từ các gia tộc, các thế lực ở cả đại lục. Có cả võ thần đi theo những thiếu gia này,
Có nhiều tên bịt mặt đang đứng ở phía xa đã nói chuyện to nhỏ với nhau,
- Chúng ta có cần xử lý đám thiếu niên này không,
Một tên khác đã trả lời lại,
- Không cần, mục tiêu của các trưởng lão là Doãn Vương. Với cả kết giới này ngăn võ thần đi vào, kể cả võ linh cấp thần cũng bị ngăn.
- Chúng ta chỉ cần ở đây để ý hành tung của đám võ thần đi theo bọn thiếu niên kia là được.
......................
Tại một đại sảnh ở một tòa thành trên băng tuyết. Tòa thành này ghi lớn chữ " Bắc Thành ".
- Thưa đại trưởng lão, ta đã phái người đi giám sát đám võ thần ở núi Nhật Sơn.
Núi nhật sơn là ngọn núi xuất hiện di tích của võ thần thượng cổ.
- Để ý hành động của bọn chúng cho ta, có gì thì báo lại ta, không có chỉ thị của ta thì đừng có hành động bừa bãi.
- " Vâng ".
Tên đại trưởng lão đã dặn dò người vừa nói, nói xong ông cho tên đó đi ra ngoài,
Một cô gái mặc đồ đen có bịt mặt đã bước ra khỏi rèm, cô đi nhẹ nhàng tới chỗ đại trưởng lão, cô gái lên tiếng:
- Ông tính đối phó với Doãn Vương kiểu nào đây, ta biết rằng chỉ cần trừ khử được tên Doãn Vương thì đại lục lại lục đục trở lại.
- Nhưng Doãn Vương là võ thần ngũ tinh đó, hệ " phong, quang " cũng không phải nói giết là giết được đâu,
- Huống chi đi cạnh lão già này còn có nhiều võ thần khác nữa.
Ông lão đã trả lời cô gái:
- Khỏi cần cô nhắc, ta tự có cách.
- Hừ, cho dù hắn có mạnh, cũng không đối phó được tên kia. Chỉ cần tách hắn ra khỏi đám võ thần là được.
Cô gái đã hỏi lại ông lão:
- Ông gọi được cả tên Hắc Kiếm sao?
- Theo ta được biết thì tên sát thủ tán tu này rất ít khi nhận đơn đi giết võ thần.
Ông lão nói tiếp:
- Khó thì khó thật, nhưng hắn vẫn là sát thủ, mà đã là sát thủ thì chung quy vẫn sẽ nhận đơn hàng,
- Trả thù lao cao lên là được.
.....................
Quay lại núi Nhật Sơn, mọi người tại đây đợi thêm gần một ngày thì kết giới lên núi đã mở ra,
~ Đến lúc rồi.
Nhiều người đã đồng thanh hô to, cả một khoảng không gian đang tĩnh lặng bỗng nhiên ồn ào.
Hàng ngàn thiếu niên trẻ tuổi đã đi vào.
Đứng ở bên ngoài cửa kết giới là gần hai mươi võ thần cùng nhiều bán thần. Họ đã quay sang bàn tán nói chuyện với nhau trong lúc chờ nhóm hậu bối trở ra.
...****************...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương