Hải Nhân Ngoại Truyện

Chương 60 : Bận Rộn Với Nhiệm Vụ Mới



Sau khi trở về từ thảo nguyên A Châu và A sử được bố trí ở nhà Bạch Hán Kỳ.Hàng ngày sau khi đi làm về Cố Hải và Bạch lạc Nhân sẽ đến đó để giúp họ làm quen với cuộc sống mới. Do cả hai chị em đều không được học hành nên Cố Hải thuê hẳn một thầy dạy riêng cho họ. 

Cuộc sống tuy bận rộn hơn nhưng cả Cố Hải và Bạch Lạc Nhân đều cảm thấy rất vui, họ đã làm được điều muốn làm để đền đáp ân nhân của họ.

Cố Hải sau chuyến đi đến thảo nguyên, một kế hoạch mới được mở ra, một lĩnh vực kinh doanh mới được bắt đầu. Bạch Lạc Nhân sau hai năm mất tích cũng bắt đầu quay về với công việc quen thuộc. Công việc hàng ngày của cả hai bận rộn hơn rất nhiều. 

Bình thường đã đi làm từ sáng đến chiều tối về mới được gặp nhau, bây giờ thêm hai người em cần phải chăm sóc nên thời gian họ gần gũi nhau bị ngắn đi vài tiếng. Cả Cố Hải và Bạch Lạc Nhân đều không muốn như thế này. Nhưng họ đã đem A Sử và A Châu đến đây họ phải có trách nhiệm chăm sóc hai chị em ấy.

Công việc của Bạch Lạc Nhân tuy bận rộn nhưng có giờ giấc ổn định, còn Cố Hải thì giờ làm việc không định trước được, kế hoạch một đằng nhưng gặp đối tác khó khăn chút là việc kéo dài thời gian ra vào tiếng là điều có thể xảy ra. Vì vậy việc chăm sóc hướng dẫn A Sử và A Châu làm quen với cuộc sống mới chủ yêu là Bạch Lạc Nhân đảm nhiệm.

Về Bắc Kinh Cố Hải bắt tay vào thực hiện dự án kinh doanh mới của mình, mở tuyến du lịch từ Bắc Kinh đến Tây Tạng và thành lập khu du lịch sinh thái trên thảo nguyên xanh.

Vì đây là lĩnh vực kinh doanh mới nên Cố Hải cần tìm kiếm một đối tác có kinh nghiệm trong lĩnh vực này và đồng thời phải có uy tín trong kinh doanh. 

Sau khi xin được giấy phép đầu tư vào dự án du lịch thảo nguyên xanh Cố Hải đã tìm được đối tác cùng hợp tác.

Giám đốc công ty này là một phụ nữ còn khá trẻ nhưng kinh nghiệm trong lĩnh vực du lịch lại không phải tầm thường. 

Vì không cùng lĩnh vực kinh doanh nên đây là lần đầu tiên cô ấy biết đến Cố Hải. Buổi gặp gỡ đầu tiên Cố Hải đã làm cho cô choáng ngợp. Cô không thể tưởng tượng rằng hợp tác với cô lại là một vị giám đốc trẻ tài năng và có sức hút ma mị đến vậy. 

Vì sức hút của Cố Hải nên mọi việc có vẻ thuận lợi hơn, đối tác toàn tâm toàn ý với mọi kế hoạch hắn đề ra. 

Có một điều không ai hiểu nổi, bước sang tuổi 30 cả Cố Hải và Bạch Lạc Nhân càng có sức hấp dẫn đến kì lạ. 

Ở Cố Hải có sự hấp dẫn của một người đàn ông có thân hình cân đối rắn chắc, có sự chững chạc của người đàn ông trưởng thành, có vẻ cao ngạo của một đại thiếu gia và sự cuốn hút của một vị tổng tài cao lãnh. 

Còn Bạch Lạc Nhân toát ra từ cậu là khí chất của một quân nhân vừa nghiêm nghị lại vừa dịu dàng. Vừa lạnh lùng lại vừa thân thiện.

Khi họ sánh bước bên nhau bất cứ ai cũng phải nhìn họ với ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ.

Nhìn Cố Hải và Bạch Lạc Nhân các cô gái đều thầm trách ông trời sao hai người đàn ông tốt như vậy lại để họ đến với nhau làm đám con gái chỉ biết nhìn thèm thuồng ước ao mà không bao giờ với tới được.

Giờ giấc làm việc của Cố Hải bắt đầu bất thường, có hôm bàn bạc công việc tới tận đêm khuya. Tính Cố Hải là vậy, đã không làm thì thôi, đã làm là làm rất nghiêm túc.

Xong việc Cố Hải trở về nhà cũng là lúc Bạch Lạc Nhân đã ngủ rất say. Khi Bạch Lạc Nhân đã ngủ có đánh thức cậu ta dậy cũng vô ích. Dù con sâu dâm dục ngọ ngậy trong lòng Cố Hải cũng đành nhìn vợ ngủ và nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh, hắn sợ đánh thức vợ lúc này sẽ làm cậu ấy mệt mỏi hơn.

Nhiều ngày qua đi như thế, trong lòng Cố Hải vô cùng ấm ức, hắn thầm mắng chửi , vợ ơi là vợ, bỏ đói bỏ khát chồng vậy a. 

Hôm nay Cố Hải quyết định về sớm hơn mọi ngày, Bạch Lạc Nhân cũng về sau đó một lúc. Cố Hải cơm nước đã nấu xong, ngồi trên ghế sofa mặt hờn cả thế giới. Bạch Lạc NHân khá ngạc nhiên khi Cố Hải hôm nay về sớm như thế này. Cậu không để ý đến vẻ buồn bực của hắn, vẫn rất vui vẻ nói cười.

"Cố tổng, hôm nay về sớm a."

Cố Hải  không nói gì, đưa ánh bắt hậm hực nhìn Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân thấy Cố Hải không nói liền lại gần ghé sát mặt vào mặt hắn: "Sao thế, bị quỷ ám à."

Cố Hải bất ngờ ôm lấy Bạch Lạc Nhân đè cậu xuống dưới thân mình, đưa hàm răng sắc nhọn cắn vào yếu hầu vợ.

"Đúng đó, anh đang có quỷ trong lòng đây."

Bàn tay Cố Hải chu du khắp người Bạch Lạc Nhân, sau nhiều ngày bận rộn không được mặn nồng, cả hai đều có khát khao mãnh liệt. Trong chốc lát cơ thể Bạch Lạc Nhân đã bị bàn tay hư hỏng của Cố Hải làm nóng rực lên.

Bạch Lạc Nhân nâng đầu Cố Hải lên nhìn thấy lửa tình cháy hừng hực sâu trong đôi mắt hắn. Cậu nói với Cố Hải.

" Không định ăn cơm sao?"

Cố Hải nói trong hơi thở gấp gáp: "Chờ không được, anh bị em bỏ đói mấy ngày rồi a"

Hai bàn tay to của Cố Hải hung hăng xoa nắn gò má của Bạch Lạc Nhân, khóe miệng cười nhếch lên, lời nói đứt đoạn.

" Mấy hôm thôi mà anh không chịu nổi"

Bạch Lạc Nhân dùng chân đạp đạp quần Cố Hải, "Đi tắm trước đã."

Cố Hải ngưng lại vài giây sau đó bế Bạch Lạc Nhân lao nhanh vào nhà tắm.

Làn nước ấm mơn man da thịt hai người làm cho lửa tình trong họ càng bùng cháy dữ dội.

Cố Hải tay đưa đến giữa hai chân Bạch Lạc Nhân, vừa vuốt ve nói: "Tiểu Nhân Tử, nhớ nhau không?"

Bạch Lạc Nhân ánh mắt mơ màng nhìn Cố Hải, quả thật mấy hôm nay không ân ái làm cậu cũng có chút khó chịu. Cuộc sống vợ chồng của họ không chỉ hòa hợp về tâm hồn mà còn khát khao về thể xác của nhau. 

Rất nhanh sau đó, trong phòng tắm truyền ra tiếng thở dốc, âm thanh rên rỉ không kiềm chế được mà thoải mái phát ra, toàn thân cả hai đang được ngâm trong làn nước mà nóng như đang được gác trên lò lửa. Cố Hải thích thú khám phá cơ thể Bạch Lạc Nhân, xoa nắn bộ mông tròn căng mọng của cậu. Miệng Cố Hải liên tục cắn vào tai vợ nói những lời dâm đãng. Bạch Lạc Nhân sau vài ngày cấm dục cũng trở nên mạnh bạo hơn, cậu thuận theo ý đồ của Cố Hải mà phối hợp nhiệt tình.

Không gian trong nhà tắm quá chật chội, Cố Hải kéo Bạch Lạc NHân ra ngoài. Tuy đôi chân đang dịch chuyển nhưng đôi môi vẫn gắn chặt vào nhau, bàn tay vẫn thích thú mơn trớn cơ thể của nhau. 

Đang lúc cao trào thì điện thoại của Bạch Lạc Nhân reo liên tục. Bạch Lạc Nhân vội vàng mở máy, là cuộc gọi của Bạch Hán Kỳ: "Nhân tử, con đến xem A Sử bị làm sao, nó đau bụng không đứng lên được."

Bạch Lạc Nhân đẩy Cố Hải ra, vội vàng mặc quần áo vào: "A sử có chuyện, đi nào."

Cố Hải cũng vội vàng không kịp hỏi gì thêm, mặc nhanh quần áo vào và chạy theo Bạch Lạc Nhân ra ngoài.

Cả hai đến nhà Bạch Hán Kỳ thấy A sử đang lăn lộn dưới đất, mồ hôi đầm đìa trên mặt. Cố Hải bế A Sử ra xe lao nhanh đến bệnh viện.

A Sử bị đau ruột thừa cấp, làm cả nhà một phen thót tim. 

Phẫu thuật cho A Sử xong đã là 2 giờ sáng, A Châu mệt mỏi nhìn em trai. Bạch Lạc Nhân khuyên cô về nhà nghỉ ngơi nhưng cô không chịu. Vậy là cả ba quyết định cùng ở lại bệnh viện với A Sử.

Ca mổ khá thành công nên trong lòng cả ba cũng thấy nhẹ nhàng hơn. 

Vì cả đêm bận bịu lo lắng cho A Sử nên cả ba chưa kịp ăn gì, Bạch Lạc Nhân muốn ra ngoài mua chút đồ ăn thì A Châu ngăn lại: "Hai anh ở đây đi, em ra ngoài tắm xong mua đồ ăn về luôn."

Nhà tắm và nhà ăn đều trong khuôn viên bệnh viện nên Bạch Lạc Nhân đồng ý để A Châu đi, đó cũng là cách để A Châu làm quen với cuộc sống nơi này.

A Châu đi một lúc, khi về cầm trên tay túi bánh sủi cảo nóng hổi. Mở cửa ra định gọi Bạch Lạc Nhân thì cổ họng cô nghẹn lại. 

Trên chiếc giường nhỏ Cố Hải một tay đang cầm điện thoại xem, một tay đang nhẹ nhàng vuốt ve cằm Bạch Lạc Nhân. Còn Bạch Lạc Nhân đang nằm gọn trong lòng Cố Hải ngủ ngon lành, trông họ thật hạnh phúc.

Khi theo Bạch Lạc Nhân đến Bắc Kinh A Châu vẫn hi vọng một ngày nào đó Bạch Lạc Nhân sẽ để ý đến mình. Nhưng thời gian qua đi cô triệt để hiểu rằng điều đó thật huyễn hoặc. 

Nhìn thấy việc Cố Hải cưng chiều Bạch Lạc Nhân hết mực, thấy việc Bạch Lạc Nhân đặt trọn con tim nơi Cố Hải A Châu đã nhận ra với Bạch Lạc Nhân cô nên ngoan ngoãn làm một đứa em gái bé nhỏ. 

Nghe tiếng A Châu mở cửa phòng Cố Hải đưa tay lên miệng " Suỵt" một tiếng nhỏ nhẹ. Bạch lạc Nhân vừa ngủ hắn sợ tiếng động sẽ làm cậu ấy tỉnh giấc. 

Lo là lo vậy nhưng với Bạch lạc Nhân chỉ cần trong vòng tay Cố Hải thì ở đâu cậu cũng có thể ngủ rất say.

A Châu đưa túi sủi cảo cho Cố Hải, hắn nhận lấy nhưng lại cẩn thận bỏ vào hộp giữ nhiệt.

A Châu thấy vậy liền nhẹ nhàng hỏi: "Anh không ăn sao?"

Cố Hải mỉm cười, nụ cười hạnh phúc: "Để ấm tí Bạch Lạc Nhân dậy ăn, anh không đói."

A Châu nhìn Cố Hải bằng ánh mắt kính trọng lẫn nể phục. Chị em cô đến đây đã làm phiền Cố Hải cả thời gian lẫn tiền của, nhưng chỉ cần thấy có gì đó tốt cho chị em cô cả Cố Hải và Bạch Lạc Nhân đều không nề hà.

Thứ tình yêu mà Cố Hải và Bạch lạc Nhân dành cho nhau đến bây giờ cô mới được chứng kiến. Cô chưa từng nghĩ rằng tình yêu của hai người đàn ông lại có thể nồng cháy đến vậy. Không cần thể hiện bằng lời nói, chỉ cần nhìn Bạch lạc Nhân nằm ngủ rất ngon trong vòng tay Cố Hải cũng có thể cảm nhận được cuộc sống của họ hạnh phúc đến nhường nào.

..

.

[ Hết Chương 60 ]
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...