Hải Nhân Ngoại Truyện
Chương 62 : Tuần Trăng Mật Muộn
Sau đám cưới do Bạch Lạc Nhân có việc đột xuất nên hai vợi chồng họ chưa đi hưởng tuần trăng mật được. Kỉ niệm 10 năm ngày cưới lần này hai người quyết định sẽ đi đến chỗ nào đó họ thích nhất.Địa điểm Cố Hải để Bạch Lạc Nhân tự chọn. Vốn là người không hay đi chơi nên Bạch Lạc Nhân cũng không biết nhiều địa điểm du lịch lắm. Cậu lên mạng chọn tới chọn lui nhưng vẫn không có chỗ nào ưng ý. Cố Hải từ trong nhà tắm đi ra, quần áo vẫn chưa thèm mặc nhìn thấy Bạch Lạc Nhân vẫn ngồi đó chăm chú vào màn hình thì áp ngay sau cậu ôm rất chặt.- Sao tìm mãi chưa được hả, cần anh tìm giúp cho không?Bạch Lạc Nhân quay lại phía sau thấy thân thể trần như nhộng của Cố Hải liền nhảy dựng lên, mặt đỏ gay gắt.- Cái trò gì thế, đồ không biết xấu hổ.Cố Hải ôm bụng cười đến đau quặn khi thấy bộ dạng của Bạch Lạc Nhân bây giờ, cậu ta giống như con gái còn trinh lần đầu tiên nhìn thấy của quý của đàn ông vậy. Thấy Cố Hải không chịu mặc quần áo vào còn đứng đó cười nhăn nhở Bạch lạc Nhân mắm môi lại ném cái gối vào người hắn, miệng mắng không ngừng.- Đồ tarzan, tốt nhất cậu vào rừng mà sống cho phù hợp.Câu nói của Bạch Lạc Nhân đã làm cho Cố Hải nảy ra một ý định, cần gì phải tìm xem đi du lịch ở đâu, tại sao họ không đến thảo nguyên – Nơi mà Bạch Lạc Nhân đã được sống lần thứ hai, nơi đó Cố Hải cũng đang đầu tư dự án du lịch sinh thái sắp đưa vào sử dụng. Nhân cơ hội này để A Sử và A Châu về thăm nhà luôn. Vậy không phải sẽ rất tốt sao.Bạch Lạc Nhân đang định đi vào phòng ngủ thì Cố Hải gọi lại.- Nhân tử, em xem chúng ta sẽ về thảo nguyên hưởng tuần trăng mật có được không, nhân đây anh cho em là người đầu tiên sử dụng các dịch vụ của khu nghỉ dưỡng trước khi nó được đưa vào hoạt động.Nghe Cố Hải nói Bạch Lạc Nhân hửng ứng ngay, cậu rất thích không gian trong lành yên tĩnh và vẻ đẹp hoang sơ của thảo nguyên, cậu cũng muốn quay lại đó vài ngày để sống với những người đã là ân nhân cả đời của cậu.Vậy là tuần trăng mật muộn của Cố Hải và Bạch Lạc Nhân đã chọn được địa điểm.Cố Hải, Bạch Lạc Nhân, A Châu và A Sử bắt đầu hành trình về với thảo nguyên. Trên đường đi A Sử cười nói không ngừng, vui như đứa trẻ được mẹ mua cho quần áo mới. Bạch Lạc Nhân nhìn hai đứa trẻ mà vui lây. Quả thật con người trên thảo nguyên có cái vô tư hồn nhiên mà cư dân nơi khác khó mà có được.Hơn mười giờ sáng, Bạch Lạc Nhân thức tỉnh. Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe có chút mệt, cậu vặn vẹo mình nhìn sang bên cạnh, Cố Hải vẫn ngủ rất say.Lôi từ dưới gối ra chiếc điện thoại di động, thấy màn hình biểu hiện thời gian, nhịn không được Bạch Lạc Nhân sửng sốt đạp đạp Cố Hải. Bình thường không phải hắn dậy rất sớm sao, sao hôm nay giờ này còn ngủ. Tuần trăng mật mà ngủ quên thế này à. Bạch Lạc Nhân mặc xong quần áo liền lên giường kéo Cố Hải dậy. " Cậu đến đây để hưởng tuần trăng mật hay để ngủ hả?" Kỳ thực Cố Hải đã tỉnh dậy từ lúc Bạch Lạc Nhân đạp vào người hắn, nhưng do đang ở Bắc Kinh đến đây Cố Hải bị lạ nước nên ở trong chăn nằm lầy ra không chịu dậy. Bạch Lạc Nhân kéo tay Cố Hải: " Cậu có dậy không, nếu còn nằm thêm một phút là tôi đi trước đó?" Cố Hải vừa dùng dằng lười biếng vừa thưởng thụ ánh mắt như mê hoặc của Bạch lạc Nhân:" Kéo mạnh vào, anh không dậy nổi" Bạch lạc Nhân nhè cái mông của Cố Hải tung một cú ." Cậu bớt giả vờ đi cho tôi"Cố Hải trở mình một cái, kéo Bạch lạc Nhân nằm xuống áp toàn bộ thân thể của mình lên người cậu ấy.Trong chăn cấp tốc dấy lên một mảnh lửa, hai người ở bên trong dây dưa gặm cắn, chơi đùa rất sôi nổi, kẻ kéo người đẩy, kẻ cười người mắng vang cả gian phòng. Bạch Lạc Nhân cơ hồ bị Cố Hải ép siết đến nổi thú tính, đẩy Cố Hải ra định đứng dậy đi ra ngoài.Cố Hải lại kéo mạnh cậu xuống, toàn thân Bạch Lạc Nhân nằm gọn lên người Cố Hải, mặt đối mặt, hơi thở hỗn độn phả vào nhau.Trong giây lát hai người họ giống như hai con sư tử ngao ngao trong rừng rậm, lửa tình lại hừng hực bốc lên. Cố Hải trong ý thức lúc này chỉ còn một mảnh hoang vu, không nhìn thấy gì ngoài thân ảnh mê người của Bạch Lạc Nhân trước mặt.Trong khu nhà của khu nghỉ dưỡng sân vườn, cửa chính, cửa phòng ngủ....toàn bộ đóng kín. Lớp cửa kính dày đã ngăn cản nhiệt độ lạnh lẽo ở bên ngoài hắt vào trong phòng. Cố Hải nhanh tay lột quần áo của Bạch Lạc Nhân, hơi thở dâm loạn của hắn phả vào cơ thể Bạch Lạc Nhân bỏng rát.Đôi môi hòa quyện vào nhau chuyển động lúc thì đùa giỡn dây dưa lúc thì độc tài thô lỗ, đầu lưỡi Cố Hải đi sâu vào cổ họng của Bạch Lạc Nhân, hầu như nuốt lấy toàn bộ hô hấp của cậu . Bên ngoài nhiệt độ lạnh thấu xương, trong phòng hai gã đàn ông lại đem quần áo lột sạch không còn một mảnh. Hôn môi, mơn trớn, chà xát, gặm cắn... Vừa gấp gáp vừa điên loạn ở trên cơ thể trần truồng của đối phương mà thỏa lòng hưởng thụ, sóng nhiệt từng đợt từng đợt kéo ập tới, gần như cháy rụi cả lý trí của cả hai. Bạch Lạc Nhân cưỡi lên đùi Cố Hải, dùng cặp mông khêu gợi của mình lết chầm chậm lên cự vật đang căng trướng của hắn. Hông của cậu bị bàn tay to lớn của Cố Hải siết chặt phía trước, hạt đậu đỏ trước ngực bị hắn gặm cắn hung hăn dày vò chỉ còn biết gắng gượng chịu đựng, một tiếng kêu sung sướng ập đến như một trận sóng lớn dạt vào bờ. "A a.a...." Lực chuyển động hông tăng nhanh làm cự vật của Bạch Lạc Nhân đong đưa lắc lư liên hồi. Bộ dạng khiêu gợi lúc này của Bạch Lạc Nhân làm Cố Hải muốn nổ tung.Hắn lớn tiếng hỏi. " Chúng ta sẽ chuyển đến đây ở nhé ?" Bạch lạc Nhân bị lực chuyển động của Cố Hải làm cho nói không ra hơi." Ừ...m" Cố Hải chợt lấy tay vỗ lên hai cái mông của Bạch Lạc Nhân một cái, phần thịt mông run rẩy tưng lên khiến tay của hắn tê rần. Lúc này Cố Hải muốn đem vợ hắn mà nuốt vào trong bụng, tâm trí của hăn giờ không biết đang dạt về nơi nào rồi.Bạch Lạc Nhân bị Cố Hải làm cho kích thích đến mức tròng mắt đỏ ngầu, toàn thân cậu run lẩy bẩy như có một dòng điện cao thế chạy qua . Cái lỗ nhỏ trên đầu con cự long của Cố Hải đang bị cái lưỡi dầy cộm đầy mạnh bạo của Bạch Lạc NHân tự do lộng hành, một dòng điện lưu kích hoạt, hung hãn đánh sập mọi ý chí của cậu ta. Lúc này Cố Hải bị kích động mà vô thức kêu lên một tiếng. " NHân...tử...anh thích" Bạch Lạc Nhân đem đầu lưỡi đầy mị hoặc vươn ra bên ngoài , liên tiếp chà xát "cửa mật đạo" của Cố Hải. Hai cái tay Cố Hải nắm chặt lấy cổ Bạch Lạc Nhân, vừa thống khổ vừa tê dại mà trở nên điên loạn. "Không được... Nhân tử..." Bạch Lạc Nhân đưa ánh mắt nhìn lên thấy gương mặt phóng đãng không thể kiềm chế của Cố Hải , thú tính sôi sục bừng lên. Bạch Lạc Nhân nảy ra ý định muốn thượng Cố Hải. Một dòng điện lưu cấp tốc kích thích tới làm cặp mông của Cố Hải bất chấp mà run rẩy điên cuồng, từ xương cụt theo một đường chui ra lỗ cự vật, trong miệng tuôn ra những tiếng gầm thoải mái đến cùng cực, khuôn mặt vặn vẹo trở nên méo mó đỏ rực lên.Trận thở dốc kịch liệt phát ra. Trong nháy mắt mang tai Cố Hải ửng đỏ, Bạch Lạc Nhân còn chưa kịp né, đã bị Cố Hải hung hăng vật xuống dưới thân. Cạy cặp mông của Bạch Lạc Nhân ra trực tiếp tiến vào. "A a...khó chịu..." Bạch Lạc Nhân vung tay cổ lên, rên rỉ kêu. Cố Hải sớm bị Bạch Lạc Nhân kích thích mà nổ tung thú tính man rợ, cầm hai cánh tay cậu ấy bắt chéo sau lưng, chân co lại nâng hông của Bạch Lạc Nhân lên, đem mông căng ra tạo thành hai đường vòng cung tròn trịa. Ngón tay của Bạch Lạc Nhân bị siết chặt trong người Cố Hải vô thức mà đẩy ra đưa vào, từ chậm đến nhanh, từ cạn tới sâu, từ nhẹ nhàng đến nặng nề, rồi đến cuối cùng là chuyển động bá đạo khắc nghiệt. Cố Hải chỉ vừa mới buông lỏng, thần kinh chưa kịp ổn định lại bị kích thích đến cực điểm, cực khoái đã làm cả hai rống lên những tiếng mê tình dâm loạn đầy phóng khoáng.Bạch lạc Nhân gương mặt méo mó, mồ hôi trán chảy cuồn cuộn, cái mông đặt trên đùi Cố Hải liên tục giẫy dụa. Con ngươi của Cố Hải máu huyết như muốn phun ra ngoài, động tác của hắn thô bạo nhưng bao trùm trong đó là dày đặc ý nghĩ yêu thương nồng nàn, khiến cho Bạch Lạc Nhân thở không ra hơi.Cố Hải đã đạt tới ngưỡng điên loạn, đem Bạch Lạc Nhân dựng thẳng lên, tách hai chân cậu ta ra, cự vật rắn chắc nóng hổi như cái bàn là đặt ngay cửa mật đạo, hung hãn xâm nhập vào bên trong. Bạch Lạc Nhân điên cuồng giẫy dụa , gặm cắn bả vai của Cố Hải rồi đến cổ, rồi đến hai gò má. Âm thanh nhục dục vừa hùng hồn, vừa nặng nề theo khoang ngực bên trong thốt ra ngoài.Cố Hải ghé sát vào tai Bạch Lạc Nhân nói trong hơi thở đứt đoạn " Nhân tử...anh yêu em." Cả hai gầm nhẹ một tiếng, mười ngón tay siết chặt lấy nhau, từng dòng sữa nóng phun vào cơ thể Bạch lạc Nhân và vương vãi ra khắp sàn nhà. Cả hai đổ sụp vào nhau thở hổn hển.Tuần trăng mật ngọt ngào của họ bây giờ mới bắt đầu.( Hết chương 62)( Đây là chương phúc lợi 10k chắc có nhiều bạn đọc rồi. Tui đăng luôn cho nó liền mạch)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương