Hôm Nay Vợ Chồng Phản Diện Vẫn Đang Ghi Nợ
Chương 18: Trang 7
Năm đó nếu không phải Cốc Sơn ra tay cứu giúp, Thẩm Tịch Chi sớm cùng phụ mẫu hắn chết ở trong tay ác yêu, vì báo ân Thẩm Tịch Chi không thể không giúp đỡ trả nợ.Thẩm Tịch Chi hiện giờ đang thu gom linh thạch ở Luyện Khí Đường. Thẩm Hoan ngó cái đầu vào cửa nhìn hắn đang dọn một đống linh thạch vẫy vẫy tay gọi hắn: "Thẩm Tịch Chi!"Thẩm Tịch Chi nhíu mày nhìn nàng, đưa linh thiếc mà sư đệ yêu cầu cho họ, rồi gọi Giản Hoan đi lại: "Có việc gì?"Giản Hoan đem linh thực trên tay đưa cho hắn.Thẩm Tịch Chi: "Ta không cần, ngươi ăn đi."Giản Hoan: "Ta ăn qua rồi, đây là phần dư lại."Thẩm Tịch Chi cũng chỉ là lặp lại: "Ta không cần."Giản Hoan bị tức giận đến cái trán nhảy dựng nhảy dựng.Thẩm Tịch Chi chính là cái dạng đức hạnh này, tình nguyện đói chết mệt chết cũng tuyệt không tiếp nhận ý tốt của người khác.Nàng cảm thấy hắn vì báo đáp sư phụ quá nhiều nên đơn giản hắn không muốn thiếu nợ thêm ai nữa.Nghe nói năm đó không ít người ở phái Ngọc Thanh có ý muốn giúp Thẩm Tịch Chi, nhưng đều bị hắn từ chối, đến tận bây giờ không ít người vẫn xa cách với hắn.Nói thật nếu không phải trong mười ngày này hắn mỗi ngày bị nàng bắt hạ thanh khiết thuật, còn miễn phí đem Tích Cốc Đan nàng mua chia thành sáu phần, thì nàng cũng không muốn gói phần dư cho hắn.Giản Hoan cố đè nén cơn tức trong lòng, hỏi lại hắn: "Nếu đây là đồ mới, ngươi nghĩ ta sẽ đưa cho ngươi?"Đến nàng còn ăn không đủ no thì lấy đâu ra cho hắn?Linh thực so với đồ ăn bình thường thật sự rất dễ hỏng, chỉ có thể để trong túi trữ vật được Tích Cốc Đan chế tạo thành mới có thể để lâu.Thẩm Tịch Chi trầm mặc.Như thế.Đương nhiên, Giản Hoan cũng không có khả năng tặng không cho hắn: " Đống linh thực này mua ở ngoài đó cũng phải trả hai mươi, ba mươi linh thạch, nhưng dù sao cũng là dư lại, bán cho ngươi năm linh thạch đấy, ngươi ghi sổ đi."Thẩm Tịch Chi yên lặng suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng không từ chối.Giản Hoan đưa đồ xong liền chạy đi, đến buổi tối khi về nhà gỗ nhỏ thì thấy Thẩm Tịch Chi đã ở trong nhà rồi.Nàng chạy về mồ hôi đầy đầu, vừa thấy hắn ở đó liền kêu: "Thẩm Tịch Chi, mau, cho ta một cái thanh khiết thuật!"Thẩm Tịch Chi khom lưng đứng trước giường, không biết đang vội chuyện gì đến đầu cũng không ngẩng lên, tay phải đưa lên kết ấn liền có một thanh khiết thuật liền bay đến người Giản Hoan.Nháy mắt cảm giác khó chịu trong người nàng biến mất, trên người đã khôi phục lại cảm giác thoải mái như thường ngày, nàng cảm thán một câu rồi nhảy phanh lên giường. Cú đáp giường mạnh đến mỗi khiến cho nó cũng không chịu nổi phải kêu lên tiếng cọt kẹt, và sập hỏng.Thẩm Tịch Chi giọng điệu như bình thường: "Giường hỏng rồi đền ba mươi linh thạch, không thể ghi sổ."Giản Hoan: "...... Đã biết."Nàng thuận thế nằm ở trên giường của hắn, tò mò thò người lại gần: "Ngươi đang làm gì?"Mười ngón tay thon dài của Thẩm Tịch Chi linh hoạt nhanh nhẹn kết ấn. Thấy nàng như vậy hắn cũng không trả lời.Chờ đến khi hắn kết ấn xong, thu tay lại mới chỉ vào sổ sách nói: "Ngươi nhìn xem."Hắn tránh ra sau, Giản Hoan mới nhìn thấy tất cả.Một dây thừng kéo liền trên giá đầu giường, một dây khác treo sách do phái Ngọc Thanh phát mỗi đệ tử có năm cuốn, nàng cũng có.Giản Hoan mở ra nhìn, chỉ thấy phía trên viết mấy nghị tự nghiêm hành sát ý.Mười vạn giảm một (nửa viên Tích Cốc Đan) giảm hai (phí ở 10 ngày) thêm năm (linh thực) giảm một (sách một nửa).Hôm nay còn lại: Mười vạn lẻ một viên linh thạch.Giản Hoan: "......"Dược Vương Phong phái Ngọc Thanh.Từng tầng lớp linh điền bao quanh từ chân núi lên trên, nhìn không thấy ngọn. Gió nhẹ thổi qua, linh thảo chen chúc lộn xộn phe phẩy theo gió, linh khí nồng đậm trên không trung cơ hồ có thể tràn ra nước.Trên bãi đất trống dưới chân núi, đệ tử năm nhất đang ngồi xếp bằng.Đây là tiết học lớn, chỉ dạy những đệ tử mới bọn họ dẫn khí vào cơ thể, đệ tử Song Linh Đường, Tam Linh Đường, Tứ Linh Đường, Ngũ Linh Đường đều ở đây.Đơn Linh Đường không cần thiết, tu sĩ Đơn linh căn, trước ba tuổi có thể tự động dẫn khí nhập thể, tiến vào Luyện Khí kỳ.Nam tử khí chất thanh nhã tay cầm một cây gậy trúc, từ từ đi qua đi lại giữa đám đệ tử: "Có thể thông qua linh thạch kiểm tra, tư chất của các ngươi đã trăm dặm chọn một, thế gian này phần lớn người ngay cả linh căn cũng không có. Dược Vương Phong linh khí nồng đậm nhất, chỉ cần các ngươi tĩnh tâm lại, tất nhiên có thể có cảm giác."Giản Hoan cảm thấy tiết này và phương thức nghỉ ngơi trước khi kết thúc lớp học yoga, có hiệu quả tuyệt vời giống nhau.Kiếp trước nàng đã từng làm thẻ một năm ở phòng tập yoga, đau lòng số tiền đã bỏ ra, hễ có thời gian là đến phòng tập yoga chạy, đoạn kết thúc của giáo viên yoga, nàng đều có thể học thuộc lòng.Giản Hoan suy nghĩ một lúc, đọc thầm đoạn lời nói kia trong lòng, để bản thân bình tĩnh, đi cảm nhận linh khí trong không khí, thân thiết với bọn chúng từng chút một, vẫy gọi bọn chúng, bảo bọn chúng đến đan điền mình làm khách...Vũ Thanh là Trưởng lão phụ trách năm nhất, lúc đi ngang qua Giản Hoan bước chân dừng lại, có chút ngạc nhiên.Lúc này mới qua được bao lâu, đệ tử này cư nhiên đã thành??Không nghe nói trong đệ tử Đa Linh Căn năm nay có đặc biệt xuất sắc a.Vũ Thanh quan sát Giản Hoan nhiều hơn mấy cái, nhớ rõ người này, hung hăng trừng mắt với mấy đệ tử ngồi nhích tới nhích lui, nhìn thấy Giản Hoan mở mắt ra, lập tức bay qua.Vũ Thanh cười hỏi: "Thế nào, thành công rồi?"Giản Hoan cảm nhận được đan điền hơi nóng lên, bản thân cũng rất vui vẻ: "Hồi Vũ Trưởng lão, đúng vậy."Vũ Thanh gật đầu khen ngợi: "Ngươi tên là gì?""Giản Hoan.""Rất tốt, Giản Hoan." Lúc Vũ Thanh cười đôi mắt híp lại thành một đường: "Vậy ngươi nói cho mọi người ngươi đã làm như thế nào đi."Giản Hoan: "..."Trong đôi mắt khích lệ của Vũ Trưởng lão, Giản Hoan đứng trên đám đông.Hàng trăm người cùng nhìn về phía nàng, trong ánh mắt lập lòe hoặc lớn hoặc nhỏ của hàng trăm ánh sáng ham học hỏi.Thậm chí Cung Phi Hồng còn vẫy tay chào nàng, rất tự hào khoe khoang với các đồng môn: "Đây là ngươi tốt của ta — ách!"Một cây gậy trúc bay giữa không trung, đánh vào y vô cùng chính xác, Cung Phi Hồng hét lên một tiếng, không dám nói gì nữa.Nhìn vị Trưởng lão này vẻ mặt hiền hòa như vậy, công tử khiêm tốn, dịu dàng như ngọc, nhưng đánh người cũng đau quá!Phía trên, Giản Hoan hắng giọng, bắt đầu truyền thụ kinh nghiệm: "Là như vậy, ta có một khẩu quyết. Xin mọi người ngồi xuống, nhắm mắt lại và làm theo khẩu quyết của ta. "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương