“Bản quan chưởng quản Hình bộ, quét sạch án oan vốn là trách nhiệm của bản quan.
Vốn tưởng rằng án này là do Tiêu lão thái thái phát hiện ra, đang định đến cửa cảm tạ, không ngờ lại là ý tứ của Tiêu gia đại tiểu thư…” Lý đại nhân cũng là người tinh tường, vừa thấy thái độ của quản gia, liền biết Tiêu gia là có ý gì.
Tiêu phu nhân này không phải là người thương khuê nữ.
Vụ án này vừa mới ồn ào, chân tướng còn chưa xác định, cho nên có một vài bách tính suy nghĩ lung tung, còn tưởng rằng cô nương Tiêu gia làm loạn.
Mà Tiêu phu nhân này còn trách cứ nữ nhi, thậm chí còn vội vàng đến tìm 36 để làm sáng tỏ, hiển nhiên là cố ý rũ sạch quan hệ trong chuyện này.
Mặc dù lúc đầu hắn gặp Tiêu đại tiểu thư là bởi nể mặt Tiêu gia lão thái thái và Tiêu Trấn Quan, nhưng cũng không thể tùy tiện bắt người được.
Tiêu cô nương không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại dám khẳng định du tăng đó có vấn đề, sau khi hắn kiểm tra thực hư xong rồi mới ra tay!
Tiêu phu nhân lại bảo người lại đây xin lỗi, như vậy là không chỉ ghét bỏ nữ nhi thân sinh mà còn cảm thấy hắn là tham quan tầm thường vô dụng, thần phục quyền quý, phá án sai sao?
Trong lòng Lý đại nhân thực sự không vui.
Mà quản gia cũng cảm thấy lời nói của hắn có gì đó không đúng, ngơ ngác hỏi: “Đại nhân muốn cảm tạ? Vì… vì sao?”
Quản gia đột nhiên cảm thấy sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy…
“Hòa thượng kia quả thật là kẻ giả mạo.
Sau khi bị bắt vào nhà lao, suốt đêm thẩm vấn, phát hiện người này không chỉ giả mạo tăng nhân mà càng là tội ác tày trời, thế mà lại giết hại thê tử của mình cùng với Không Thiền đại sư chân chính, mà hung khí đúng là đèn lưu ly hoa sen, địa điểm chôn xác cũng đã được tìm thấy.
Bản quan đang định gửi một phong thư đến nha môn của địa phương đó trước, để đào thi nghiệm cốt…”
Gương mặt tươi cười của quản gia chợt cứng đờ.
“Lễ vật xin lỗi của quý phủ, bản quan thực sự không thể nhận lấy, vẫn nên mang về đi.
” Lý đại nhân mỉm cười nói thêm.
Một tiểu cô nương tốt đẹp như vậy lại đầu thai nhầm chỗ, cũng thật đáng thương.
Quản gia nhất thời cũng không biết phải ứng đối như thế nào, sắc mặt cũng nóng bừng bừng.
Vội vàng đến xin lỗi, rồi lại bị mất mặt!
Làm sao còn dám ở lại nữa, vội vàng cáo từ, vội vàng xách đồ quay trở lại Tiêu gia.
Vừa đến cửa Tiêu gia.
Lập tức nhìn thấy mấy chiếc xe ngựa đang chờ ở cửa, mấy hạ nhân Hồ gia đang bưng đồ xuống.
Quản gia không hiểu ra sao, chỉ nghe người Hồ gia nói đến để cảm tạ, mà tạ lễ thực sự khá nặng, hắn cũng không thể quyết định được nên vội vàng vào cửa thông báo cho phu nhân.
Khương thị mới uống trà an thần xong, nội tâm bình tĩnh hơn nhiều.
Sau khi Điền quản gia cầu kiến, hắn nơm nớp lo sợ, vội vàng nói: “Phu nhân…Tiểu nhân đến Lý gia, chỉ tiếc là Lý đại nhân…không nhận lễ vật của chúng ta.
”
“Không nhận? Xem ra hắn còn đang tức giận, chúng ta chỉ có thể đợi lão gia quay về rồi lại…” Khương thị cau mày.
“Phu nhân…Không phải như vậy…Chính là…Lý đại nhân nói đại sư đó quả thực là kẻ giả mạo.
Nhờ có đại tiểu thư nên mới có thể bắt được kẻ tội ác tày trời như thế…Lý đại nhân còn nói, hòa thượng giả đó còn khai nhận đã dùng đèn lưu ly hoa sen đánh chết người…” Trái tim Điền quản gia như vọt lên tới cổ họng.
Quả nhiên, Khương thị giật mình, không thể tin nổi nhìn hắn, lửa giận bùng lên: “Vậy chẳng phải là…”
Làm Lý đại nhân chê cười rồi sao?!
Tiêu Vân Chước báo án là đúng, mà bà ta chẳng những lấy đèn hoa sen của phạm nhân và còn giúp đỡ phạm nhân kêu oan nữa sao?
Khương thị đầu váng mắt hoa, giống như có một tia chớp nổ tung ở trong đầu, tức giận đến mức không có lời gì để nói!
Làm sao có thể chứ, nha đầu chết tiệt kia mới trở lại kinh thành, chưa quen biết được bao nhiêu người, làm sao có thể biết được hòa thượng giả kia đã làm chuyện gì chứ?
Khương thị không tài nào nghĩ ra.
Lửa giận kia không có chỗ nào phát tiết, cuối cùng lại biến thành oán giận và trách móc.
Nha đầu chết tiệt kia biết rõ chân tướng sự việc, thế nhưng lại không hề nói trước cho bà ta biết!
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Chương 36
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương