Let you love me
77
- Jimin...... Anna từ bên ngoài đi vào. Trên tay cầm một tập tài liệu. - Yourwife? - Ah, yeah. - She's beautiful? - Very, very..... Anh nói với gương mặt sáng bừng cùng nụ cười tươi trên môi. Chỉ nhắc đến cô thôi đã làm cho anh không có tiền đồ như vậy rồi. Anna lắc lắc đầu. Người này thật sự yêu vợ mình quá rồi. Cô đặt tập tài liệu lên bàn anh. Khẽ nhướn mày. Anh thở dài, đỡ trán. Vốn đang định về rồi, mà Anna lại bê một sấp tài liệu đến. Lại đến đêm mới được về nhà mất. Mệt mỏi thật. - I'm sorry..... - Ok, ok. Anna ra ngoài. Đến cửa quay đầu lại. - Doyouremember? - Ok, ok. Jimin bó tay. Cái cô này cũng thật là. Muốn biết thông tin thì cũng không nên ép anh làm việc như trâu thế này chứ. Anh muốn lành lặn để trở về với vợ con ????. Tiến độ làm việc khá tốt. Còn chưa đến 5 ngày nữa anh có thể về rồi. Cồn việc cũng đã hòm hòm. Hôm nay nên ra ngoài mua một số đồ về làm quà tặng mọi người thôi. Lại nghĩ gì đó, Jimin liền mỉm cười. Rút di động, bấm số Anna. - Doyoucomewithme? Jimin cùng Anna rời khỏi một cửa hàng trang sức trang sức. Inna đứng từ xa, nhìn thấy. Một người phụ nữ nào đó khoác lấy tay anh, cười với anh. Anh cũng cười lại với cô ta, còn rất vui vẻ. Inna chết sững. Cô còn muốn gây bất ngờ cho anh, còn muốn gặp anh sớm một chút, còn muốn....... Thôi đi. Lại một lần nữa. Inna ngồi lại lên taxi. - Lady? - Airport, please. Mộtngàytrước. Inna bên trong phòng, sắp xếp vài bộ quần áo vào vali. Bà Park đi ngang qua phòng cô, thấy lạ, bèn đi vào hỏi. - Conmuốnđiđâusao? - Ahmẹ, contìmmẹmãi. ConmuốnsangMĩ. - Sanglàmgìnữa? MấyngàynữalàJiminvềrồi. - Nhưngconnhớanhấy. - Aigoo, cáiđứanhỏnày.... - Consẽvềcùnganhấymà. Nhưngmẹđừngnóigìnhé, conmuốntạobấtngờchoJimin. - Mẹđicùngcon. - Mẹ, còn Jungkook. - Mẹquênmấtconthỏconđó. - MẹchămsócKookievàingày giúp con. - Đượcrồi. Nhưngđếnnơiphảigọivềngaychomẹ. - Conbiếtrồimà. - Chuẩnbịđi, látmẹgọitàixế đến đưaconrasânbay. - Dạ. Jungkook vừa được tài xế đưa về từ trường. Vừa chạy vào phòng đã thấy mẹ đang gập quần áo. Đi lại ôm lấy chân cô. - Mẹ..... - Kookiecủamẹvềrồisao? - Mẹlàmgìđấy? - MẹđangchuẩnbịđưabaJiminvềchoKookieđây. - Dạ? - Mẹsẽđivàingày. Kookieởnhàvớibànội, nhớphảingoan. - Kookiekhôngđượcđivớimẹạ? - Kookiecònphảiđihọc, nhớkhông? Mặt bé con tiu nghỉu, xụ xuống. Inna cười. Để quần áo sang một bên, bế bé con vào lòng mình. - Kookiemuốngì? Khivềmẹ sẽ mua. - Iron man ạ. Đứa nhỏ này. Có buồn cũng không quên Iron man. ~~~~~~~~~~~~~Bà Park ngạc nhiên. Sao còn chưa đầy một ngày, Inna đã về rồi. Bà ngó nhìn phía sau, không thấy Jimin đâu. - Inna, saođãvềrồivậy? - Mẹ, conhơimệt. Con nghỉngơimột chút. - Inn......... Bà rút di động, gọi ngay cho Jimin. Chắc chắn có chuyện xảy ra rồi. Đợi một hồi. Cuối cùng anh cũng bắt máy. - Al....... - AnhđãgặpInnachưa? - Dạ? Innasao? - Gặpchưa? - Mẹ, convẫnởMĩmà. Làmsaogặpđượccôấy. - Nókhônggọi? - Khôngc..... Khoan, côấyởđây? - Nóvềrồi. - Khoanđãmẹ, saoconkhôngbiếtgìhếtvậy? - Conbénóimuốntạobấtngờ cho anh. Nhưngchưađượcmộtngày, vừaxongđãvềđếnnhà, cũngkhông buồn nóichuyện, lênthẳngphòngrồi. Jimin nghe xong. Ngay lập tức gọi điện cho ba mình, là ông Park. Dù sao việc ở đây cũng đã coi như xong. Anh phải về Hàn ngay lập tức. Tại sao sang lại không nói với anh tiếng nào? Không phải lại hiểu lầm gì anh chứ? Đêm hôm đó, Jimin có mặt tại Hàn Quốc. Gấp rút trở về thẳng nhà. Giờ này cả nhà đã ngủ rồi. Anh nhẹ nhàng tiến vào phòng, bế Jungkook đang ngủ say sang phòng bà Park. Lại trở lại. Trèo lên giường, ôm lấy Inna. Cô cựa mình tỉnh giấc, cảm nhận được là anh. Cô cố tình, muốn thoát khỏi cái ôm của anh. Jimin thấy vậy, càng ôm cô chặt. - Bỏra. - Anhnhớem. - Khôngcần..... Anh xoay người Inna lại. Bắt cô đối diện với mình. Cô cụp mắt, không nhìn anh. - Tạisaosangkhônggọichoanh? - Khôngmuốn. - Lạigiận dỗi điều gì? Emphảinói anh mới biết chứ. - Anh....... Inna rơm rớm nước mắt, nói không được. - Khôngkhóc. Ngoan, nóianhnghe. - Emthấy anh....anh đi cùng.....vớimộtngười. Người....người đó.....cònkhoáctay.... Anhcười............ - Vìthếmàkhôngthèmnói với anh tiếng nào? Rồi giận dỗi bỏvềluôn? - Tạianh..... - Ítracũngphảihỏirồingheanhgiải thích chứ?- Anhquát.....quát em ????????????Đến giờ Inna khóc thật. Jimin cười khổ. Nào anh dám quát cô. Vươn người, khẽ ôm lấy cô, để cô áp vào ngực mình. - Nghethấykhông? Nóchỉđậpmạnhkhiởcạnhemthôi. - Nhưngm...... - Ngheanhnóinày. Người đólàthưkýtạmthờicủaanhkhiởbênđó. Cũng là bạnthân. Nhưngchỉlàbạnthân, khônghơnkhôngkém. Cònviệccôấykháctayanh. Người ta là người nhóc ngoàimà, suy nghĩ của họ vô tư. Hôm đó. Jimin gọi Anna vì muốn nhờ một việc. Anh muốn lần này trở về, sẽ cầu hôn Inna. Lại để ý thấy tay Anna cũng có kích cỡ tương đương tay cô. Nên mới có chuyện, hai người từ cửa hàng trang sức đi ra. Còn anh, đương nhiên, chọn được đúng thứ mình ưng ý, bảo sao không vui. Là anh đi chọn nhẫn, nhưng lại không rành lắm. Nên mới gọi Anna đi cùng. Một công đôi việc. Vậy mà vợ tương lại của anh, không hỏi, đã vội giận dỗi rồi bỏ về. Cầm lấy tay Inna. Đeo nhanh chiếc nhẫn đã chọn lên ngón áp út của cô. - Làanhmuốn mua cái này. Inna hết nhìn chiếc nhẫn, ngẩng lên nhìn anh. Rồi lại cúi xuống một lần nữa, lại tiếp tục ngẩng đầu nhìn anh. - Đẹpkhông? - Anh......e....em..... - Làmvợ anh. - E....... - Đừngnghĩ đến việc từ chối. Anh không hỏi em, anh chỉ muốn thông báo vậy thôi. Emcókhôngđồngý, anhcũng bắt em về. Inna không nói thêm lời nào. Đưa tay kéo cổ anh thấp xuống, vụng về chạm môi mình vào môi anh. Jimin nhanh chóng đáp lại cô. Dần dần, không còn là nụ hôn nhẹ nhàng như vừa xong, mà dần chuyển thành đầy nóng bỏng.- Là emđốtlửa. Vậythìtráchnhiệmcủaemlàdậplửa. -----------------------------------------------------------Thính vềkhi sắp nửa đêm =))
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
