Let you love me
78 (H-cực cực nhẹ)
Giờ đã là cuối hè. Tiết trời cũng dịu đi đôi chút. Không còn nắng gắt nữa, buổi sáng không khí rất mát mẻ, dễ chịu. Vậy nên mới có hai con người vẫn ôm nhau ngủ ngon lành. Ánh sáng chiếu vào căn phòng. Jimin hơi nhíu mày, chậm rãi mở mắt. Inna vì nằm áp gương mặt vào ngực anh nên không bị chói chút nào, vẫn ngủ rất ngon. Jimin cúi xuống nhìn người nằm gọn trong lòng mình, khẽ mỉm cười. Thơm lên trán cô. 6 tháng với anh quả thực không ngắn chút nào. Còn tưởng mình đã xa cô đến vài năm rồi. Nghĩ đến đây vòng tay ôm cô càng chặt. Từ phía ngoài, một dáng nhỏ nhẹ nhàng mở cửa phòng hai người. Jimin vẫn đang mải ngắm cô vợ nhỏ của mình, không để ý gì đến xung quanh. Rồi chợt thấy có gì đó đang bò từ phía cuối giường lên. Inna cũng bị động mà thức giấc. - Òa........ Từ trong chăn, hai chiếc răng thỏ lộ ra. Thì ra là bé con Kookie lén vào phòng. - Nhóccon, saovàođượcđây? Jimin mắng yêu, kéo bé con lên, nằm ngay giữa mình và Inna. Jungkook bày ra biểu cảm phụng phịu. Nói với Inna. - Mẹ ơi, babếconsangphòngbà, khôngchoconngủvớimẹ. Cô buồn cười, xoa xoa đầu bé con. Giả vờ trách móc anh. - Vậysao? Baxấuquáđúngkhông? - Ưm...... Bé con nhìn coi, gật gật đầu. Mẹ nói đúng quá. Ba rõ xấu. Biết mình bị hai mẹ con hợp sức, "bắt nạt" mình. Anh cũng ngay lập tức, giả vờ. Thở một hơi dài, giọng sầu não. - Vậymàtôicòncóýtặngquà. Nhưngbịmắngnhưthếthìthôivậy. Tôiđemquàchongườikhácthôi. Jungkook vừa nghe thấy quà, hai mắt liền sáng lên. Thay đổi 180°, nhanh chóng ôm lấy cổ anh, nịnh nọt. - Kookieyêubanhất. - Aivừamáchbavớimẹ? - Aiý, Kookiekhôngbiếtđâu. Ba, ba, conmuốn quà. - Nhóccon, chỉđểýđếnquàthôi. Anh gõ nhẹ lên trán Jungkook. - Củaemnữa. - Vừanóianhxấu, giờlạimuốnlấyquàtừanhsao? - Đâucó. Mẹconmìnhnóingườikhácmà. ĐúngkhôngKookie? - Dạ, nóingườikhácđóba. - Haimẹcon, giỏinịnhlắm. Muốnquàthìbâygiờphảilàmgì? Inna và bé con nhìn nhau. Cô nháy mắt, Jungkook liền hiểu ngay. Nhoài người, bé con thơm một bên má của anh, cô thơm bên còn lại. Jimin coi như là mãn nguyện. Vẻ mặt sung sướng, đầy sự thỏa mãn. - Đượcrồi, Kookiemauđiđánhrăngrửamặt, xongsẽcóquà. - Vângạ. Bé con hí hửng, chui khỏi chăn, rời giường chạy đi. - Bànộiơi, Kookiemuốnđitè. Inna và Jimin bật cười. Có nhất thiết phải hét to thế không. Tay anh ở trong chăn, đặt trên mông cô, cách một lớp vải, nhẹ nhàng xoa nắn. Inna túm lấy tay anh, khẽ nhăn mày. - Cáingườinày...... - Cóchuyệngìsao? - Còntáymáy. Maudậy.... - Emrangoàikhóacửađi. - Làmgì? - Cứ khóa đi. Cóthứbímậtmuốntặngem. Inna chân tuy thắc mắc nhưng cũng không hỏi lại. Ngoan ngoãn ra chốt cửa, rồi khóa trái lại, tất nhiên khóa là khóa kiểu người bên ngoài không mở được. Quái lạ, tặng cô cái gì mà phải thần thần bí bí như vậy. Trở lại giường, chưa kịp nói gì, cô đã bị anh kéo xuống, cả người cô trong giây lát nằm gọn dưới thân anh. - Anh.....làmgìvậy? - Khôngbiếthaycốtìnhkhôngbiết? Hửm? Vừa nói đầu ngón tay anh vừa nhẹ di chuyển. Cho tới khi chạm đến khe ngực cô, anh dừng lại. Kéo lấy tay cô, để bàn tay cô chạm vào hạ bộ của mình. Inna xấu hổ muốn rụt tay lại, nhưng bị anh giữ chặt. - Đêmqua, làaihạianh? - Emcólàmgìđâu. - Emchâmlửarồicứđểcháycảđêm, khôngthèm dập sao? Chuyện là đêm qua. Sau khi chủ động hôn anh thì Inna vì buồn ngủ mà mặc kệ anh. Rời môi là rúc ngay vào ngực anh, ngủ ngon lành. Bỏ mặc người đàn ông nằm cạnh mình, đang bừng hực lửa tình. Kết quả, Jimin anh phải chịu đựng cả đêm, người anh em cũng cả đêm thức trắng cùng anh ????????????. Nên giờ, anh đòi nợ cũng là điều đương nhiên. - Nàovợ, chúngtacầngiải quyết vấnđềnàyngaybâygiờ. - Không........conđangchờ....... - Anhđãnhắntin, nóimẹđưaKookierangoàirồi. Giờ trong nhànàychỉcònanhvàemthôi. - Anh...... Xấuxa.... Một, hai ngày không chạm vào cô, anh đã như phát đuên rồi. Lần này là nghót nghét nửa năm. Trời có sập anh cũng không thả cô ra. Vội vàng, nhanh chóng, chính xác. Jimin kéo váy ngủ trên người cô ngược lên trên. Cả cơ thể cô lộ ra trước mắt anh. Không tự chủ, anh buốt nước bọt cái ực. Ánh mắt không kiêng dè, dán chặt lên thân hình đang hiện hữu. Không nói lời nào, anh cúi đầu, ngậm lấy một bên ngực cô, bên còn lại, bàn tay to phủ lên, ra sức nhào nặn. Inna cũng không kiềm chế được mà bật ra tiếng rên. Còn một tay rảnh rỗi. Vẫn chăm sóc cô. Nhưng bàn tay còn lại của anh, đi đến cạp quần mình, anh muốn người anh em của mình được thoải mái. Hai lớp vải nơi thân dưới dần được chính anh cởi ra. Rồi cố tình để người anh em của mình cọ sát lên hoa huyệt. - Ưm.....Jiminà.......ư........đừng.... -----------------------------------------------------------Hhụtđấy =))
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
