Let you love me
79
- Vậylàemquyếtđịnh kết hônrồisao? - Ừm, anh.....sẽđếnchứ? Taehyung xoa nhẹ đầu cô, mỉm cười. - Đươngnhiênrồi. Đámcướiemgáivàem rể, anhphảiđếnchứ. Jimin ở bên ngoài đi vào. Sao không ở nhà mà lại bắt anh đến tận Kim Thị này để gửi thiệp cưới chứ? Vừa vào đến cửa đã nghe thấy hai từ "em rể" phát ra từ ai kia. - Ailàem rể cậu? Tôisinhtrướccậu 3 tháng đấy. - NhưngInnalàemgáitôi. Cậukhôngmuốnlàmem rể cũng được thôi. Taehyung quay sang bên cạnh ôm lấy Inna. - Anhkhôngngạiđểngườikháclàmem rể anhđâu. Khôngthìthếnàyđi, emchọnai đó bằng tuổiem hoặc hơnemmộttuổiđi. Sẽkhôngcòn có sựthắcmắcvề giỏi tácgiữaanhvợ - em rể nữa. Jimin cau mày. Ai cho phép tên kia ôm vợ anh. Còn cả Inna nữa, bị ôm mà còn tươi cười như vậy. Nhanh chóng với tay, kéo cô về phía mình. Nhưng Taehyung làm sao không biết ý định của thằng bạn thân chứ. Jimin chưa kịp chạm vào cô, Taehyung đã nhanh tay kéo cô vòng ra sau mình rồi. - Cáithằng....... - Gọitôimộttiếng "anh vợ", tôisẽtrảlạiInnachocậu. - Thằngđiênnày.... Jimin lao vào. Bắt đầu trò vật nhau con nít giữa hai người đàn ông đã hơn 30t. Inna lắc lắc đầu cười khổ. Đúng là hai đứa trẻ lớn xác. Inna tiến ra bàn làm việc, dắt Jungkook đang ngồi nghịch điện thoại đứng lên. - Kookie, muốnđi gặp chú Namjoon không? - Chú Namjoon? - Conkhôngnhớsao? Jungkook đang chơi điện tử. Nghe cô hỏi liền ngẩng đầu, rồi lại nghiêng đầu. Chú này là ai nghỉ? - Ah, làchúchoKookieđồ ăn ngon. - Bingo. Đichứ? - Ưm.... Bé con để lại di động ngay ngắn trên bàn. Là di động của ba Taehyung. Mẹ nói không được cầm đồ của người khác đi linh tinh. Xong xuôi, nắm chặt lấy tay cô, rời khỏi phòng. Nhưng trước khi đi, còn ngoái lại nhìn hai người ba của mình. - Mẹ, haibalàmgìvậyạ? - Bacủaconđangtậpthể dục. - Ồ....... - Đithôinào. - Dạ.... Taehyung cùng Jimin, khoảng đâu 15p, mới buông nhau ra, nằm vật trên sofa thở hổn hển. Không ai nói với ai câu nào, chỉ đơn giản nằm im. Taehyung đặt ray lên trán, che luôn đôi mắt của mình. - Chămsóctốtchocôấy. - Cònđợicậunhắcsao? - Yêucôấy, thaycảphầntôinữa. - Cậunóinhiềuquá. - Cònnữa, đừngbaogiờphảnbộicôấy. - Được, tôihứa. Hai người lại trầm mặc, bầu không khí một lần nữa quay trở lại, im ắng. Bất chợt, Jimin lên tiếng. - Cámơncậu. - Chuyệngì? - ĐãchămsóccôấyvàKookie. - Khôngcầncảmơn. Tôitựnguyện. - Này, tôibáncậuđượckhông? - Hả? Jimin đứng dậy. Chỉnh lại trang phục. - Tôihỏivậythôi. Chứ tôi báncậurồi. Cònlàsale 100%. Xinlỗi, bạn hiền. - Hả???? - Tôiphảiđirồi. Không phiền cậunữa. Jimin quay người rời khỏi phòng việc của Taehtung. Taehyung ngớ người, gọi giật. - Này, cậunóicáiquáigìthế? Ya, ParkJimin....... Ya..... Bán gì? Ai bán? Bán cho ai? Taehyung đầu óc mù mịt. Tên này, từ khi nào lại nói chuyện một cách bí ẩn như vậy? Khó hiểu. Taehyung tặc lưỡi, quay lại làm nốt công việc. Haizz, gì mà lắm việc thế. TạiphònglàmviệccủaKim Namjoon. Namjoon vừa nhìn thấy Jungkook, ánh mắt như bắt được được vàng, sáng lóe lên. Công việc gì giờ này nữa? Có thứ quan trọng hơn đang đứng trước mặt đây này. Ngay lập tức bỏ lại đống tài liệu trên tay,. Đôi chân Namjoon chạy thật nhanh ra cửa. Bế bổng lấy Jungkook, xoay tròn. Bé con thích trí, bật cười khanh khách. Thật đúng là. Chả hiểu Jungkook giống ai. Bé tí như vậy mà chẳng biết sợ là gì. Như đứa trẻ khác, bị bế lên như vậy rồi xoay vòng vòng, không khóc thét thì cũng mếu máo. Đằng này, Jungkook không những không khóc, mà còn cười tươi như vậy. Inna đúng thật là không thể hiểu nổi. Namjoon xoay vài vòng thì cảm thấy chóng mặt, bèn dừng lại, hạ bé con xuống, rồi ngã chổng vó lên sofa. Jungkook lại được một trận cười nữa. Inna nhìn thấy cũng không nhịn được, phì cười. Namjoon thì hình như không có xấu hổ. Vì sao hả? Bé con cười, đương nhiên Namjoon phải vui rồi. Thật là không có tiền đồ gì hết. Đàn ông như Namjoon, không có tiền đồ là trước mặt phụ nữ, còn chấp nhận được. Đằng này, nhị thiếu gia họ Kim lại không coa tiền đồ trước một đứa nhóc gần 5t. - Namjoon, tuầnsau, emvàJiminkếthôn. Anhđếnnhé? - Ồ, vậy sao? Anhchờlờimờinàylâulắmrồiđấy. Nhấtđịnhsẽđến. Mà, thằng nhóc họ Park đâurồi? Namjoon ngó quanh, sao từ nãy đến giờ không thấy Jimin đâu? Jungkook thấy hỏi đến ba mình, liền nhanh nhảu nói với Namjoon. - BaJiminvớiba Taehyung đangtậpthể dục ạ. - Khục.......... Inna nín cười. Thằng bé này, nhanh nhảu quá rồi. Chút nữa cô đã không kiêng dè mà cười phá lên rồi. - Hả? Namjoon không hiểu chuyện gì. Sai hai đứa hâm đấy lại tập thể dục vào cái giờ này. - Thậtsao? - Dạ.... Bé con nhìn Namjoon, gật đầu chắc nịch. Namjoon ồ một tiếng. Nếu là bé con nói, thì auto chính xác. Kim Namjoon, anh thật đúng là không có chút tiền đồ nào hết. Ami và Yoongi đi đến cửa phòng Namjoon. Jungkook nhanh mắt đã thấy hai người họ. Gương mặt tươi cười, chạy đến. - CôAmi..... - Ah, Thỏ Kẹo. Trờiơi, con đáng yêu quáđi........ Ami mỗi lần gặp Jungkook đều không thể cưỡng lại được sự đáng yêu của Jungkook. Mỗi lần như vậy, Ami phải nhéo lấy hai cái má trắng mềm của bé cho đã cơn ghiền. Ngẩng đầu, phụng phịu với Inna. - Chị, chỉcách cho em. Emcũngmuốnmột bé con đáng yêu nhưKookie. - Cáinày em phải hỏi anh ấy chứ? - Hứ, cáingườiđó, chẳng biết gì cả. Inna cười. Hai cái người này. Yêu nhau kiểu gì mà suốt ngày lườm nguýt nhau. Ami mặc kệ Yoongi đứng trơ trọi một mình ngoài cửa. Dắt Jungkook đi vào, nói thầm với cô. - Emtổchứccùngngày, cùng địa điểm với chị luôn đó. - Hả? - Suprise......... - Jiminkhông nói gì với chị cả. - Em bảo anh ấy không nói mà. - Anhemhaingười đúng là..... - Hí. - Quêntôirồisao? -----------------------------------------------------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
