Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí
Chương 62
Vân Ca khoanh tay trước ngực, những bài viết do Tàng Trúc viết ra hiện lên trong mắt cô, lời nói của cậu ta chứa đầy sự khinh thường đối với "Tinh Cầu Của Chúng Ta", xong lại nhìn qua Quảng Trúc Kỉ đang mỉm cười rạng rỡ trước mặt mình.
Vân Ca: "Cậu ta có hai nhân cách à?"
Cảnh Trí: "Có lẽ là vì một bên là công việc và một bên là sở thích. Tôi có cần yêu cầu hạn chế đăng nhập của cậu ta không?"
“Không cần.” Vân Ca bĩu môi, “Cậu ta sống cũng thật mệt, từ bài viết của cậu ta có thể thấy được, một người đè nén tính cách mình mà sống…”
Vân Ca rời đi và đến vách núi để rèn luyện thể chất.
Cảnh Trí nhấn mở giao diện tư liệu ký chủ trên hệ thống, phần đặc điểm mềm lòng của Vân Ca, đánh dấy hai hình tam giác để thể hiện sự nhấn mạnh.
Quảng Trúc Kỉ lại c.h.ế.t dưới biển, cậu ta lại tìm Cảnh Trí để xin nhiệm vụ lấy cơ thể dự phòng.
Lúc này, Hùng Sơ Mặc và những người online khác đang lo chửi thề: “Tôi nói chứ cái tên Tàng Trúc tiên nhân Nhật Bản gì đó, con ch.ó này vì kiếm tiền mà bỏ cả lương tâm, tôi nguyền rủa nó ngày nào cũng ăn mì gói không có gói gia vị, đi vệ sinh không có giấy, cùng bạn gái chuẩn bị sẵn sàng hành sự thì phát hiện bạn gái là nam giả nữ."
Khuyết Hân Nghiên: "Wow, cậu thật ác độc, vậy thì tôi đây ước gì hắn ta mỗi ngày chỉ có thể tồn tại được ba giây."
Khi Cảnh Trí nhìn thấy Quảng Trúc Kỉ, khóe mắt hắn khẽ giật giật.
Hùng Sơ Mặc và những người khác vẫn tiếp tục.
Hạ Thối Tử: "Mấy cậu có phát hiện có ra điều gì sai sai trong bài đánh giá lần này của Tàng Trúc không? Hãy so sánh nó với lần đánh giá đầu tiên đi."
Dịch Kì Cẩu: "Làm sao vậy? Một câu giẫm một câu khen hay sao?" Khuyết Hân Nghiên: "Chân tôm à, tôi biết cậu có ý gì, cậu cũng có cảm giác đó đúng không? Cảm giác như Tàng Trúc cũng đã chơi "Tinh Cầu Của Chúng Ta" rồi. Có nhiều chỗ hắn ta viết chỉ có những người đã chơi game mới biết."
Cảnh Trí nhận thấy tay của Quảng Trúc Kỉ đang run rẩy.
Hùng Sơ Mặc: "Đúng vậy, cậu nói tôi cũng cảm thấy khá giống ấy chứ, hắn ta dường như không biết đội hình ban đầu của đội săn bắn. Phần nội dung đó rõ ràng là do tôi tự tưởng tượng, nhưng căn cứ ngầm phát hiện được trong mùa mưa được viết rất chi tiết, Tàng Trúc có lẽ đã giành được suất thử nghiệm đợt thứ hai!"
Dịch Kì Cẩu: "Dựa theo đánh giá của cậu, có lẽ hắn đã chơi hai ngày nay. Cậu nghĩ hắn có thể là ai trong số những người chơi mới?"
Hạ Thối Tử: "Kĩ năng chơi của Tàng Trúc thực sự rất tốt, nếu vậy chúng ta hãy bắt đầu với số ít người chơi có thể chơi tốt trong đợt thứ hai..."
Quảng Trúc Kỉ đột ngột quay lại, lao về phía Hùng Sơ Mặc và những người khác, và hét lên: "Anh ơi, anh đang nói cái gì vậy?"
Hùng Sơ Mặc: "Chúng tôi đang nói về cái gã Tàng Trúc. Cậu không đọc sao? Hắn ta lại đăng một bài phê bình "Tinh Cầu Của Chúng Ta"."
"Chết tiệt." Quảng Trúc Kỉ rất tức giận, "Cái tên Tàng Trúc này do ma quỷ lòng dạ hiểm độc đầu thai thành ư! Lương tâm chơi game của hắn đều để kiếm tiền à? "
"Đúng vậy, Tàng Trúc không phải thứ tốt."
Quảng Trúc Kỉ gần như đã thành công trong việc chuyển chủ đề từ tìm kiếm sự thật của Hùng Sơ Mặc và những người khác sang việc mắng nhiếc Tàng Trúc, cậu ta còn là người dẫn đầu trong việc mắng mỏ nhiều nhất.
Cuối cùng, cậu ta mời Hùng Sơ Mặc và những người khác cùng nhau khám phá biển.
Hùng Sơ Mặc và những người khác từ chối: "Thật đáng sợ. Chờ cho đến khi cậu chế tạo được một chiếc tàu ngầm rồi hãy ra ngoài thám hiểm. Lúc tôi nghĩ đến việc gặp những thứ lớn hơn tôi hàng trăm lần dưới biển, tôi đã muốn phát điên rồi... "
Biển cả mang lại nỗi sợ vô hình và ngột ngạt, rất nhiều người sợ những điều ẩn giấu dưới biển.
Bọn họ lại hỏi: "Trúc Kê, lá gan cậu lớn dữ vậy?"
Vân Ca: "Cậu ta có hai nhân cách à?"
Cảnh Trí: "Có lẽ là vì một bên là công việc và một bên là sở thích. Tôi có cần yêu cầu hạn chế đăng nhập của cậu ta không?"
“Không cần.” Vân Ca bĩu môi, “Cậu ta sống cũng thật mệt, từ bài viết của cậu ta có thể thấy được, một người đè nén tính cách mình mà sống…”
Vân Ca rời đi và đến vách núi để rèn luyện thể chất.
Cảnh Trí nhấn mở giao diện tư liệu ký chủ trên hệ thống, phần đặc điểm mềm lòng của Vân Ca, đánh dấy hai hình tam giác để thể hiện sự nhấn mạnh.
Quảng Trúc Kỉ lại c.h.ế.t dưới biển, cậu ta lại tìm Cảnh Trí để xin nhiệm vụ lấy cơ thể dự phòng.
Lúc này, Hùng Sơ Mặc và những người online khác đang lo chửi thề: “Tôi nói chứ cái tên Tàng Trúc tiên nhân Nhật Bản gì đó, con ch.ó này vì kiếm tiền mà bỏ cả lương tâm, tôi nguyền rủa nó ngày nào cũng ăn mì gói không có gói gia vị, đi vệ sinh không có giấy, cùng bạn gái chuẩn bị sẵn sàng hành sự thì phát hiện bạn gái là nam giả nữ."
Khuyết Hân Nghiên: "Wow, cậu thật ác độc, vậy thì tôi đây ước gì hắn ta mỗi ngày chỉ có thể tồn tại được ba giây."
Khi Cảnh Trí nhìn thấy Quảng Trúc Kỉ, khóe mắt hắn khẽ giật giật.
Hùng Sơ Mặc và những người khác vẫn tiếp tục.
Hạ Thối Tử: "Mấy cậu có phát hiện có ra điều gì sai sai trong bài đánh giá lần này của Tàng Trúc không? Hãy so sánh nó với lần đánh giá đầu tiên đi."
Dịch Kì Cẩu: "Làm sao vậy? Một câu giẫm một câu khen hay sao?" Khuyết Hân Nghiên: "Chân tôm à, tôi biết cậu có ý gì, cậu cũng có cảm giác đó đúng không? Cảm giác như Tàng Trúc cũng đã chơi "Tinh Cầu Của Chúng Ta" rồi. Có nhiều chỗ hắn ta viết chỉ có những người đã chơi game mới biết."
Cảnh Trí nhận thấy tay của Quảng Trúc Kỉ đang run rẩy.
Hùng Sơ Mặc: "Đúng vậy, cậu nói tôi cũng cảm thấy khá giống ấy chứ, hắn ta dường như không biết đội hình ban đầu của đội săn bắn. Phần nội dung đó rõ ràng là do tôi tự tưởng tượng, nhưng căn cứ ngầm phát hiện được trong mùa mưa được viết rất chi tiết, Tàng Trúc có lẽ đã giành được suất thử nghiệm đợt thứ hai!"
Dịch Kì Cẩu: "Dựa theo đánh giá của cậu, có lẽ hắn đã chơi hai ngày nay. Cậu nghĩ hắn có thể là ai trong số những người chơi mới?"
Hạ Thối Tử: "Kĩ năng chơi của Tàng Trúc thực sự rất tốt, nếu vậy chúng ta hãy bắt đầu với số ít người chơi có thể chơi tốt trong đợt thứ hai..."
Quảng Trúc Kỉ đột ngột quay lại, lao về phía Hùng Sơ Mặc và những người khác, và hét lên: "Anh ơi, anh đang nói cái gì vậy?"
Hùng Sơ Mặc: "Chúng tôi đang nói về cái gã Tàng Trúc. Cậu không đọc sao? Hắn ta lại đăng một bài phê bình "Tinh Cầu Của Chúng Ta"."
"Chết tiệt." Quảng Trúc Kỉ rất tức giận, "Cái tên Tàng Trúc này do ma quỷ lòng dạ hiểm độc đầu thai thành ư! Lương tâm chơi game của hắn đều để kiếm tiền à? "
"Đúng vậy, Tàng Trúc không phải thứ tốt."
Quảng Trúc Kỉ gần như đã thành công trong việc chuyển chủ đề từ tìm kiếm sự thật của Hùng Sơ Mặc và những người khác sang việc mắng nhiếc Tàng Trúc, cậu ta còn là người dẫn đầu trong việc mắng mỏ nhiều nhất.
Cuối cùng, cậu ta mời Hùng Sơ Mặc và những người khác cùng nhau khám phá biển.
Hùng Sơ Mặc và những người khác từ chối: "Thật đáng sợ. Chờ cho đến khi cậu chế tạo được một chiếc tàu ngầm rồi hãy ra ngoài thám hiểm. Lúc tôi nghĩ đến việc gặp những thứ lớn hơn tôi hàng trăm lần dưới biển, tôi đã muốn phát điên rồi... "
Biển cả mang lại nỗi sợ vô hình và ngột ngạt, rất nhiều người sợ những điều ẩn giấu dưới biển.
Bọn họ lại hỏi: "Trúc Kê, lá gan cậu lớn dữ vậy?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương