Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 65



"Tạ Vũ Hiên, cậu đừng giả vờ!" Vệ Tịch Nhan tức giận đá Tạ tiểu quỷ đang nằm ngay đơ.

"Nhan Nhan. . . Mình thật mệt quá. . . Ngủ ngon. . ." Tạ tiểu quỷ kéo chăn đắp lên người, sau đó xem như chưa làm gì chui vào ngực Vệ Tịch Nhan chuẩn bị ngủ.

"Cậu ngủ a, đừng mơ” Vệ Tịch Nhan nghiêng thân, kéo chăn che ngực, tiếp theo tự tiếu phi tiếu <cười như không cười> nhìn Tạ tiểu quỷ.

Tạ tiểu quỷ cảm thấy có chút bất an, len lén mở mắt ra nhìn lén, không ngờ bị Vệ Tịch Nhan bắt gặp! Tạ tiểu quỷ chột dạ lập tức nhắm mắt lại, xoay người đưa lưng về phía Vệ Tịch Nhan, lòng lặp lui lặp tới Amen, Thượng Đế phù hộ. . .

Cảm thấy Vệ Tịch Nhan xuống giường, Tạ tiểu quỷ vừa tò mò vừa bất an, muốn xoay người nhìn nàng làm gì, nhưng bây giờ thân cậu đang có tội, can đảm dùng hết lúc chụp ảnh rồi,. . .

Vệ Tịch Nhan xuống giường, tìm trong vali lôi ra một cái áo sơ mi tay dài, một lần nữa nàng trèo lên giường.

"Đừng mở mắt! Nếu mở mắt cậu ở đây mãi luôn, đừng theo mình về nữa!"

Vệ Tịch Nhan đặt hai tay Tạ tiểu quỷ lên đầu giường, dùng tay áo sơ mi trói lại, dùng sức kéo chặc hai tay áo, đến khi chắc chắn cậu không thoát ra được nàng mới hài lòng vỗ tay.

Tạ tiểu quỷ nhắm mắt lại, tự an ủi mình Nhan Nhan sẽ không phạt gì quá mức, nhưng ai cũng biết cậu chẳng khác gì con gà gần bị làm thịt! Tạ tiểu quỷ chỉ cảm thấy hai tay bị trói lại, nhất thời chảy mồ hôi lạnh, thắc mắc hỏi, "Nhan Nhan. . . Cậu, cậu định làm gì ... ?"

"Trả thù!" Vệ Tịch Nhan cười thâm, "Chẳng phải cậu muốn chơi sao? Bây giờ mình đã hết buồn ngủ, vậy thì cùng nhau chơi. . ."

"Không không không, mình mệt lắm rồi. . . giờ phải ngủ để dưỡng sức, ngày mai. . ." Tạ tiểu quỷ vùng vậy, hiện tại trong mắt cậu Vệ Tịch Nhan như mẹ kế Bạch Tuyết, mỉm cười cầm táo độc lại gần cậu. . .

"Chẳng phải cậu không ngủ vẫn khỏe sao. . . ?" Vệ Tịch Nhan ôm hai tay, dùng ánh mắt thợ săn nhìn con mồi, nàng nhớ như in người kia vừa làm gì nàng!

"Nhan Nhan. . . Mình. . . . . ." Tạ tiểu quỷ mở to hai mắt, nghi hoặc quan sát nhất cử động của Vệ Tịch Nhan!

Vệ Tịch Nhan cau mày, Tạ tiểu quỷ nhìn khiến nàng không thể hành động tự nhiên được, giống như cún con tội nghiệp vậy, rõ ràng cáo già mà còn ra vẻ vô tội, chính nàng còn chưa làm gì mà đã cảm thấy thương! Vệ Tịch Nhan cắn môi, dứt khoát rút đai lưng Tạ tiểu quỷ ra, sau đó trực tiếp buộc quanh đầu che mắt Tạ tiểu quỷ lại!

"Aaa. . . á. . ." Đột nhiên bị bóng tối bao trùm khiến cậu càng thêm bất an, cậu sợ đến mức đỏ nghẹn cả mặt, thần a, cứu cứu ta đi! Khẩu vị Nhan Nhan không đặc biệt vậy a!

Vệ Tịch Nhan vẫn rất ôn nhu nhẹ nhàng, không giống Tạ tiểu quỷ luôn vội vã hấp tấp! Giờ đây Tạ tiểu quỷ rất mâu thuẫn, cậu sợ sự ôn nhu của Nhan Nhan sẽ đưa cậu vào tròng!

"Không được nhúc nhích!" Cảm thấy Tạ tiểu quỷ vùng vẫy quá mãnh liệt, Vệ Tịch Nhan lên tiếng cảnh cáo, nhìn mặt Tạ tiểu quỷ giờ phút này đỏ như trái cà, chẳng giống lúc nãy bá đạo, tâm tình Vệ Tịch Nhan vô cùng tốt!

Tạ tiểu quỷ cảm thấy mặt Vệ Tịch Nhan đang dán tại ngực cậu, yêu tinh a!

Tim cậu đập nhanh như muốn nhảy khỏi lòng ngực, hô hấp cũng trở nên dồn dập, "Nhan Nhan. . . Buông. . . xin cậu. . ."

"Lần này. . . cậu cảm thấy mình sẽ nghe lời cậu sao. . ." Vệ Tịch Nhan mị hoặc phun hơi vào tai Tạ tiểu quỷ.

"Nhan Nhan. . . Mình biết sai rồi! Sau này mình không dám nữa. . ." Mắt bị che khiến cậu không thể nhìn thấy bất cứ gì, cậu vẫn gắng sức giãy giụa.

"Đừng lộn xộn. . ." Vệ Tịch Nhan đè lại thân thể không an phận của Tạ tiểu quỷ, hai chân quấn chặc lấy chân cậu. . .

Tay Tạ tiểu quỷ không thể động, không thể làm gì khác hơn là dùng chân cọ, nhưng thành ra ma sát chân với Vệ Tịch Nhan, Tạ tiểu quỷ bất lực, hết khí lực, nằm dài chán chường rên rĩ, "Nhan Nhan. . . Tha cho mình đi. . ."

Vệ Tịch Nhan có tai như điếc, vùi sâu mặt vào cổ Tạ tiểu quỷ liếm, Tạ tiểu quỷ mới tắm xong, thân thể tản mát hương sữa tắm hoa lài, nàng cảm thấy bị mê hoặc.

Hơi thở Vệ Tịch Nhan cứ phun vào cổ cậu, Tạ tiểu quỷ cảm thấy sắp không chịu được nữa rồi, động tác của Vệ Tịch Nhan quá ôn nhu, cậu căn bản không thể chống lại được!

"Nhan Nhan. . ."

"Ưm?"

"Chết tiệt! Buông. . ." Tạ tiểu quỷ đỏ mặt lên, gầm nhẹ.

"Không muốn!" Vệ Tịch Nhan dứt khoát cự tuyệt, tốt nhất nên cho cậu ta nhớ rõ đêm này!

Mặt Vệ Tịch Nhan ửng đỏ, cũng may Tạ tiểu quỷ bị che mắt không nhìn thấy, nàng khẽ suy nghĩ, chen một chân vào giữa hai chân Tạ tiểu quỷ. Tạ tiểu quỷ cảm thấy giữa hai chân khác thường, mặt đỏ lên, thân thể cứng ngắc không dám lộn xộn. Tùy ý chân Vệ Tịch Nhan nhẹ ma sát.

"Nhan Nhan. . ."

"Thích chứ. . . ?" Vệ Tịch Nhan lo lắng hỏi, nàng là lần đầu tiên ở trên.

"Không. . ." Tạ tiểu quỷ nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy nơi giữa hai chân nóng lên, cậu cắn chặc môi, ...

Vệ Tịch Nhan cảm thấy hô hấp Tạ tiểu quỷ dần dần tăng, mặt hồng bộ dạng ẩn nhẫn chịu đựng, giống như mong đợi vậy!

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Vệ Tịch Nhan, Tạ tiểu quỷ không biết làm sao cho phải, lòng ức chế muốn đẩy Vệ Tịch Nhan ra, bất đắc dĩ tay cậu đã bị trói, Tạ tiểu quỷ không thể làm gì khác hơn là thẹn thùng quát, "Nhìn, nhìn cái gì!"

Đùi cảm thấy nóng ướt khiến Vệ Tịch Nhan trở nên lúng túng, biết Tạ tiểu quỷ động tình, Vệ Tịch Nhan ngược lại giảm đi tần số ma sát để khiến Tạ tiểu quỷ khó chịu!

"Ư. . ." Tạ tiểu quỷ cảm thấy rất kích thích, muốn Vệ Tịch Nhan không hành hạ chính cậu, loại này ẩn nhẫn thật khó chịu! Đây làNhan Nhan thường này sao?

Không được phát tiết Vệ Tịch Nhan cũng cảm thấy khó chịu, lòng nàng cảm thấy có chút phân vân do dự, trầm mặc chốc lát nàng mở dây buộc quanh mắt Tạ tiểu quỷ ra, quyết định đứng dậy bước xuống giường.

"Vệ Tịch Nhan!"

Vệ Tịch Nhan nhặt áo quần lên, đưa lưng về phía Tạ tiểu quỷ mặc vào, tiếp đó quay đầu vô tội giải thích, "Đột nhiên mình muốn chụp ảnh cậu, cho nên xuống lấy. . ."

Tạ tiểu quỷ nuốt nước miếng, không cam lòng bị đối đãi như vậy, nhưng lỗi là do cậu , cậu không có tư cách chĩ trích Vệ Tịch Nhan ác liệt! Tạ tiểu quỷ thật khóc không ra nước mắt, hết sức ai oán địa nhìn Vệ Tịch Nhan.

Vệ Tịch Nhan lắp pin vào máy, mở máy ảnh ra xem hình chính nàng, "Chụp không tệ, bất quá hình của mình thật không sexy lắm, hay để mình chụp cậu mấy kiểu?"

Tự gây nên hậu quả a! Tạ tiểu quỷ hoảng sợ nhìn Vệ Tịch Nhan đang lại gần, vẻ mặt đưa đám nói, "Nhan Nhan, tha cho mình đi. . . Mình bảo đảm không có lần sau. . ."

"Sao lúc nãy không nghĩ cho mình?" Vệ Tịch Nhan nháy mắt vô tội, cười thâm!

"Mình, mình biết sai rồi. . ." Tạ tiểu quỷ run run nói, cố cuốn lấy chăn.

"Sai nên phải trả giá, lần sau xem cậu còn dám không!

“...”
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...