Sáng sớm, Tề Vân Châu tỉnh lại trong tiếng chim hót líu lo, không khí dưới đáy cốc vô cùng trong lành, thỉnh thoảng có gà rừng và thỏ rừng chạy xuyên qua bụi cỏ, vô cùng nhàn nhã, thoạt nhìn sơn cốc này không có thiên địch của bọn chúng nên chúng đã mất tính cảnh giác của mình. Càng tiện cho Tề Vân Châu, hắn dùng kiếm chém hai con thỏ rừng, một con gà rừng, rồi rửa sạch ở bờ sông, sau đó dùng cành cây đặt lên đá cuội nướng. Lại dùng ruột gà dẫn cá trên sông tới, bắt được hai con cá tầm hoa lớn, mang về nấu với gừng dại và măng hái từ trên núi, hầm được một nồi canh cá tươi, hắn còn tỉ mỉ nhai nát thịt cá đút cho Lâm Như Ý ăn.
Canh cá cũng đút được hơn nửa chén, đút cháo xong Tề Vân Châu lại vội vàng nấu thuốc cho y. Cứ như vậy một buổi sáng liền trôi qua.
Tề Vân Châu ngồi luyện công ở cửa sơn động rồi đánh một bộ quyền pháp, thuận tiện lại bắt được một con thỏ hoang, hắn dùng cây mây đan thành một cái lồng treo nó lên cây, đây chính là bữa sáng của ngày mai.
Buổi chiều Tề Vân Châu ra sông tắm rửa, hồi sáng khi nướng con thỏ hoang kia vẫn còn thừa một con, hắn thêm lửa nướng rồi ăn. Sau đó quay lại sơn động, Lâm Như Ý vẫn hôn mê bất tỉnh, chỉ là không còn sốt nữa, Tề Vân Châu nấu nước nóng lau cơ thể cho y.
Ban đêm Tề Vân Châu nằm bên cạnh Lâm Như Ý, thỉnh thoảng sờ lên môi y một chút, hắn không ngủ được vì nghe tiếng thỏ gặm cây mây bên ngoài.
Tối hôm qua vừa mệt vừa lăn qua lăn lại nên Tề Vân Châu không có hứng thú gì, đêm nay Lâm Như Ý uống thuốc xong liền yên tĩnh ngủ, hô hấp vững vàng, không có bộ dáng nóng lên, Tề Vân Châu lại thấy cô đơn.
Tay hắn không khỏi sờ trên người Lâm Như Ý, đầu tiên là sờ qua lớp quần áo của y, tay vừa chạm tới thứ đó tim hắn liền đập loạn xạ. Tề Vân Châu nghĩ thầm đây là vương phi của ta, ta muốn làm thế nào thì làm thôi, sớm làm muộn cũng là làm, vả lại chỉ sờ một chút chứ không làm gì khác.
Tự thuyết phục chính mình xong, bàn tay kia liền tùy ý đi lên.
Bàn tay hắn mò vào trong theo vạt áo của y, khi sờ đến da thịt bóng loáng, mềm mại, mang theo chút cảm giác mát mẻ kia, trong cái nóng khô nóng này giải nhiệt cực tốt, Tề Vân Châu thậm chí còn muốn liếm thử xem nó có hương vị thế nào.
Núm vú nhỏ bị Tề Vân Châu bóp tới xoa lui, hai núm vú nhỏ bị hắn chơi cứng lên, côn th*t của Tề Vân Châu cũng dần cứng lên, hắn nhịn không được ngồi lên vạch cổ áo y ra, hắn vùi đầu trong ngực y, miệng thành thục gặm cắn bầu vú căng mọng.
Cặp vú này thật sự được làm từ đậu phụ non, được bôi trơn bằng nước, còn mang theo một mùi hương lạnh lẽo khiến cho người ta mê mẩn. Tề Vân Châu đột nhiên nghĩ tới cái yếm mặc trên người Lâm Như Ý lúc trước, hắn xoay người đi lấy cái yếm đang treo trên cây xuống, đặt trên ngực trần trắng như tuyết của Lâm Như Ý, vốn là cái yếm trông có vẻ vô cùng ngây thơ nhưng giờ phút này lại nhiễm một chút dâm mỹ.
Tề Vân Châu xoa xoa cặp vú của Lâm Như Ý qua cái yếm lụa trơn trượt, càng có chút thú vị khác. Tề Vân Châu cởi quần thả vật khổng lồ giữa háng ra, một tay xoa xoa vú của Lâm Như Ý, một tay chà xát côn th*t của mình, càng chà xát côn th*t nó càng cứng, Tề Vân Châu nhịn không được ngồi trước ngực Lâm Như Ý, lấy vật khổng lồ của mình đặt ở giữa cặp vú của y rồi thô lỗ cọ xát, sau đó dứt khoát ném cái yếm đi, trực tiếp chọc côn th*t lên vú của y, cọ xát từng chút từng chút. Trên bầu vú trắng nõn để lại vệt nước mờ ám.
Tề Vân Châu chống lên đầu v* của Lâm Như Ý rồi bắn ra. Hắn như phát điên rồi, lấy tinh dịch trắng đậm kia bôi lên bầu vú của Lâm Như Ý, còn lấy một ít bôi lên môi Lâm Như Ý. Tề Vân Châu hài lòng nở nụ cười, hận không thể khiến Lâm Như Ý tỉnh lại để hắn đưa tinh dịch này và miệng y, cho y nuốt vào trong bụng.
Tề Vân Châu cởi quần Lâm Như Ý, bẻ hai đùi y ra, nâng cặp mông trắng mềm vểnh lên của y lên, hoa phụ của y hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn. Khi Lâm Như Ý mặc quần áo trong có vẻ gầy yếu nhưng khi cởi quần áo ra thì một thân toàn thịt, đặc biệt là cánh mông này, vừa béo vừa lớn, Tề Vân Châu thích đến mức sờ mãi không buông tay.
Hắn quỳ gối nâng hạ thân Lâm Như Ý, đặt mông Lâm Như Ý lên hông mình, côn th*t thô cứng của Tề Vân Châu dán vào mông hắn rất nhanh lại ngẩng đầu. Hắn quỳ gối nâng hạ thân Lâm Như Ý lên, đặt mông Lâm Như Ý lên hông mình, côn th*t thô cứng của Tề Vân Châu dán vào mông y rất nhanh lại ngẩng đầu, quy đầu cực lớn chọc vào mông y. Chỉ sờ mông y thôi mà Tề Vân Châu lại muốn bắn thêm một lần nữa.
Tề Vân Châu nhịn xuống, còn có chỗ tốt hơn chờ hắn thăm dò.
côn th*t của Lâm Như Ý mềm nhũn rủ xuống, chỉ dài bằng ngón tay cái của Tề Vân Châu, Tề Vân Châu chưa từng chạm qua thứ của nam tử khác, ví dụ như cái thứ đồ chơi kia của hắn trông vô cùng dữ tợn và đáng sợ. Nhưng côn th*t của Lâm Như Ý lại trắng nõn đáng yêu, Tề Vân Châu không chút do dự liền cầm lấy đồ chơi kia, tùy tiện chà xát khiến nó thẳng lên, cho dù nó cứng lên cũng không có thay đổi nhiều, ngược lại càng thêm thanh tú hơn, Tề Vân Châu búng búng thân côn th*t, hừ cười: "Vật nhỏ."
Phía dưới vật nhỏ chính là âm đ*o, có lông tơ mềm mại vô cùng khiến cho chỗ này càng thêm thú tính, mà chính nó vọng khiến người ta phải phát cuồng. Thú tính bên trong Tề Vân Châu liền bị rừng rậm thưa thớt này hoàn toàn dẫn ra, đầu tiên hắn giơ tay xoa xoa đế hoa được cánh hoa bao bọc, đế hoa kia chỉ lộ ra một chút đầu nhọn màu hồng phấn, Tề Vân Châu nắm lấy chỗ kia, dùng ngón tay sờ sờ. Đế hoa nhanh chóng cứng thành tảng đá nhỏ, cũng chảy ra một ít d*m thủy làm ướt đầu ngón tay Tề Vân Châu.
Tề Vân Châu ngửi ngửi đầu ngón tay, có mùi thơm, còn có một mùi dâm đãng, mùi dâm đãng kia điên cuồng chui vào trong đầu Tề Vân Châu, nó hoàn toàn toàn phá vỡ sự tự chủ của Tề Vân Châu. Ngón tay Tề Vân Châu đi xuống thăm dò, xoa nắn miệng hoa đang ngượng ngùng nhắm chặt, sau đó lại cúi đầu xuống mút đế hoa cứng rắn kia.
Lâm Như Ý đang hôn mê lập tức có phản ứng, thắt lưng y đẩy về phía trước, chân bắt đầu chuột rút, miệng cũng khẽ ngâm một tiếng rên rỉ.
Có đôi khi đế hoa còn khiến người ta vui vẻ hơn hoa huy*t nhiều, Tề Vân Châu đã sớm hiểu chuyện đời nên tất nhiên cũng biết việc này nhưng hắn chưa bao giờ chủ động lấy lòng bất kỳ nữ nhân nào, chứ đừng nói là khẩu giao cho người ta, đây cũng là lần đầu tiên Tề Vân Châu không hề suy nghĩ mà làm luôn.
Tề Vân Châu vừa cảm thấy mình điên rồi vừa dùng sức hút đế hoa kia, đầu lưỡi cũng trượt qua lại trên cánh hoa, lại liếm toàn bộ nụ hoa hết lần này đến lần khác, đùi Lâm Như Ý bất giác cọ xát với nhau vô tình khóa chặt đầu Tề Vân Châu, mông thỉnh thoảng lại nâng lên theo động tác của Tề Vân Châu, hông cũng đong đưa theo đó, hoàn toàn theo đuổi dục vọng nguyên thủy nhất.
Tề Vân Châu thấy y như vậy trong lòng không chỉ thấy tự hào mà miệng hoa nhắm chặt kia cũng đã bị xoa đến mức mở ra một cái lỗ nhỏ, có dòng nước chảy ra từ bên trong. Tề Vân Châu cắm ngón trỏ vào lỗ nhỏ kia, đầu ngón tay lập tức bị tầng tầng lớp lớp mị nhục quấn lấy, vừa đẩy vừa chặt. Tề Vân Châu không khỏi dùng sức cắm ngón tay vào trong, khớp xương hiện lên rõ ràng, ngón tay mảnh khảnh mềm dẻo hoàn toàn đi vào bên trong, hắn vừa dùng sức xoay ngón tay, cọ xát thịt mềm trong huyệt, vừa đào trong chỗ u mật, huyệt của Lâm Như Ý giống như ruộng lúa vừa bị ngập lụt. Nước chảy đầm đìa, một mảnh hỗn độn, cái huyệt kia càng ngày càng thú vị, cắn chặt ngón tay đang nhúc nhích của Tề Vân Châu giống như muốn nuốt nó vào, Tề Vân Châu lại nhét thêm một ngón tay, hai ngón tay càng tiện cho việc hắn đùa huyệt nhỏ dâm đãng kia hơn, càng cắm càng hung dữ, càng kịch liệt hơn.
côn th*t của Tề Vân Châu cứng đến phát đau, hắn cầm côn th*t hung hãn như đao kiếm kia trượt trượt trên cánh hoa của Lâm Như Ý, dùng quy đầu đang căng cứng kia cọ xát đế hoa của y, thậm chí còn cắm quy đầu vào bên ngoài cửa huyệt, Tề Vân Châu hận không thể lập tức cắm vào trong cái động tiêu hồn kia, triệt để làm Lâm Như Ý luôn.
Hắn nằm trên người Lâm Như Ý cắn hút núm vú của y rồi liếm cánh tay, bụng của y, mà côn th*t thô to thì cọ xát trên hoa huy*t Lâm Như Ý. Lại xoay người Lâm Như Ý lại, cắm côn th*t vào mông y, chọc lên huyệt khẩu có nếp gấp màu hồng nho nhỏ kia.
côn th*t của Tề Vân Châu để lại rất nhiều dấu vết tinh dịch tanh mặn trên mỗi một tấc da thịt của Lâm Như Ý. Tề Vân Châu cảm thấy mình đã biến thành một tên biến thái luôn rồi. Không biết vì sao, ngày thường hắn vô cùng nhạt nhẽo với chuyện tình dục nhưng khi ở trước cơ thể của Lâm Như Ý lại đột nhiên như núi lửa phun trào phun ra, hoàn toàn không thể thu hồi.
Phúc Mãn Nhân Gian - Bất Hoán
Chương 3: Thật trùng hợp, ta thích cơ thể của ngươi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương