Có mồ hôi từ trên thái dương Tinh Thần chảy xuống, trong mắt hắn, có dục vọng dã tính, nhìn Kỷ Thanh Phỉ xụi lơ ở trên giường, bộ dáng này của nàng, gương mặt ửng đỏ, cả người so với phù dung phú quý còn kiều diễm hơn, mặt mày lại lộ ra vẻ lâm vào nhục dục trầm luân cùng mê say.
Nàng khó chịu, không ngừng vặn vẹo thân mình tuyết trắng, hai luồng nhũ thịt nặng trĩu kia, liền theo Kỷ Thanh Phỉ vặn vẹo, ở trước mặt Tinh Thần đong đưa.
Kỷ Thanh Phỉ trầm luân, nàng hơi hơi nâng nửa người trên lên, theo động tác nàng, hai khỏa căng tròn đầy đặn kia liền run rẩy đứng thẳng lên.
Âm huy*t nàng, gắt gao kẹp ngón tay Tinh Thần, hai tay duỗi về phía trước, giống như thủy tảo mềm mại trong nước vậy, cuốn lấy cổ Tinh Thần.
Màn trướng hơi hơi đong đưa, gióng thoảng vào phòng mang theo hương hoa thơm ngát, nhào vào trên cửa sổ, mùi hoa thấm qua lưới cửa sổ, Kỷ Thanh Phỉ ngồi dậy tới, ôm lấy Tinh Thần.
Nàng thực chủ động, tách ra đùi mình, ngồi ở trên đùi Tinh Thần.
Nàng muốn hắn cho nàng, muốn hắn cùng nàng kết hợp, muốn hắn thao nàng!
Hạ thể có tiếng nước tất tác, Tinh Thần đem ngón tay hắn, từ trong âm huy*t chặt chẽ đến làm hắn hít thở không thông kia của Kỷ Thanh Phỉ rút ra, hắn vất vả chịu đựng chính mình, muốn đem chính mình phân thân, đem dục vọng thọc vào hạ thể Kỷ Thanh Phỉ, cũng vất vả ứng phó cổ mẫu giống như nữ yêu, mị hoặc lại tràn ngập dụ dỗ.
Kỷ Thanh Phỉ ôm lấy cổ hắn, dùng môi mình đem môi Tinh Thần hút trụ, nàng có chút nóng nảy, kiều kiều nhược nhược hỏi:
“Tinh Thần, ngươi sao còn chưa tới? Tinh Thần?”
Tinh Thần không có đáp ứng nàng, chỉ hôn trả nàng, nhiệt liệt, hung mãnh cùng nàng triền miên hôn môi, lại đem tuyết đồn của nàng ôm lấy, đem hạ thể nàng hướng dương v*t hắn áp chặt.
Mãi cho đến khi âm huy*t nàng ướt át, đè ở nhục côn thô cứng của hắn.
Không biết khi nào, Tinh Thần đã đem xiêm y trên người mình cởi xuống dưới, hắn đem nàng bế lên, dùng dương v*t mình cảm thụ được nhuỵ hoa ấm áp ẩm ướt của nàng.
Bọn họ kịch liệt ôm hôn lẫn nhau, hạ thể tương dán, ảnh ngược dừng ở trên tường, dây dưa thành hai xà điều đang triền miên.
Kỷ Thanh Phỉ cùng Tinh Thần đều nhẫn nhịn đến khó chịu, nàng dùng hai chân mảnh dài của mình gắt gao câu lấy eo cường tráng của Tinh Thần, sau đó hai chân dùng sức, đem huyệt mình đè ở trên dương v*t của Tinh Thần, hơi hơi cọ xát.
Tinh Thần cũng dùng cọ xát như vậy sung sướng đáp lại nàng, hắn đem nàng đặt ở trên thau tắm, hơi hơi nhắm mắt lại, dọc theo khóe miệng nàng, một đường đi xuống mút hôn cổ nàng.
Dọc theo cần cổ tuyết trắng kia để lại một chút lại một chút cánh hoa màu đỏ, Kỷ Thanh Phỉ nhắm hai mắt lại, ngồi ở trên cạnh thau tắm, ngẩng đầu, bám vào vai Tinh Thần, ngón tay mảnh khảnh đè nén, gần như muốn đem ngón tay ép vào trong cơ bắp kiên cố kia của Tinh Thần.
Ngọn tóc mềm mại, phiếm ánh sáng, rơi vào trong nước phía sau, Kỷ Thanh Phỉ cảm giác môi Tinh Thần, đi vào xương quai xanh nàng, nàng đem hạ thể mình mở đến càng rộng hơn một ít, mở ra mật dịch ào ạt chảy ra âm huy*t khẩu, đem nhục côn bên ngoài cơ thể nàng của Tinh Thần xối đến ướt thấu.
Hắn rốt cuộc chịu đựng không được, Kỷ Thanh Phỉ cũng chưa từng phóng đãng như vậy câu dẫn hắn, mặc dù Tinh Thần vô cùng muốn kéo dài thời gian, nhưng hắn đã cảm thấy như vậy cũng đã đủ rồi.
Dài dòng làm hắn muốn nổ tung,
Vì thế, hắn hơi hơi lui một bước ra sau, rũ mắt nhìn cổ mẫu hắn, nàng cũng mở hai tròng mắt nhập nhèm, trong mắt hàm chứa mị thái trầm luân cùng trần trụi câu dẫn, cổ vũ động tác tiếp theo của Tinh Thần.
Quế Đường Phong Hữu Thời - Đại Bao Tử
Chương 82: Tinh Thần? (H)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương