Đêm đã sâu vô cùng, một mớ hỗn độn, trải qua nhiều lần ân ái, một nửa nước ở trong thùng, một nửa tràn ở trên mặt đất.
Bốn phía thùng gỗ đều là cánh hoa tươi đẹp, vệt nước hỗn loạn, mà Tinh Thần còn đang thao Kỷ Thanh Phỉ.
Nàng cực kỳ mệt mỏi, ghé vào vách thùng, Tinh Thần từ phía sau nàng có tiết tấu thao lộng nàng.
Hai viên đầu v* sưng to kia theo Tinh Thần va chạm, chạm vào vách thùng nước, cảm giác vuốt ve rùng mình truyền khắp toàn thân Kỷ Thanh Phỉ, hạ thể nàng còn hàm chứa dương v*t Tinh Thần.
Đôi tay Tinh Thần nắm lấy vòng eo tinh tế mềm mại của nàng, một mặt từ phía sau thao nàng, một mặt đem ngực mình, dán chặt phía sau lưng nàng.
Nàng quá mềm, tinh tế yếu ớt không chịu nổi một kích, nhưng nàng cũng quá mị hoặc, lười biếng vô lực hơi hơi nghiêng đầu, gợi lên khóe mắt nhìn hắn, giống như một cần cá câu vậy, đem tâm hắn câu đi, chỉ hận không thể đem huyết nhục của mình ra đều đút cho nàng ăn.
Thanh âm thô suyễn, hồn trọng từ trong cổ họng Tinh Thần tràn ra, hắn bắt đầu dùng sức, giống như phát điên đẩy nhanh tốc độ va chạm nàng hơn, thùng gỗ truyền đến thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, vốn là thùng gỗ thượng hạng, lại bắt đầu xuất hiện khe hở, chảy nước ra ngoài.
Mặt đất vốn đã là một mảnh hỗn độn, vệt nước lại càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.
Kỷ Thanh Phỉ đắm chìm ở Tinh Thần va chạm, sở mang đến cảm giác sơn băng địa liệt, nàng theo bản năng, dùng sức nắm chặt cạnh thùng, chỉ cảm thấy trên lưng mình lạnh lạnh, bởi vì nước trong thau đã không còn được bao nhiêu.
Hơn nữa nước ấm đã trở nên lạnh thấu.
Nàng biết hắn muốn tới, nàng muốn mở miệng nói chuyện, Tinh Thần lại từ sau lưng nàng một tay bưng kín miệng nàng, hắn đem hai ngón tay hắn hướng trong miệng nàng duỗi vào, cảm thụ được cái lưỡi trơn trượt của nàng.
Sau đó, dùng dương v*t thô to của hắn, dùng sức chống đối nàng.
“Chủ nhân...... Chủ nhân...... Nô ~~ nô, chủ nhân, a!!!”
Giống như dã thú thô rống, làm Tinh Thần thoạt nhìn hung tàn, thau tắm hai người ngồi lung lay sắp đổ, nước đã chảy hết ra ngoài, chỉ còn lại có một tầng cánh hoa màu đỏ nơi đế thùng, cùng với hai người quỳ gối trên cánh hoa, cả người cũng nhuộm đầy cánh hoa đỏ tươi, trần truồng.
Kỷ Thanh Phỉ vô lực lắc đầu, bám lấy thùng gỗ lung lay sắp đổ, trong miệng hàm chứa ngón tay Tinh Thần, nhẹ giọng rên rỉ, nói không rõ lời, nói:
“Tinh Thần, Tinh Thần, không được, thùng muốn hư rồi, Tinh Thần ~~~”
Trước khi đem thau tắm hoàn toàn hư rớt, Tinh Thần ôm lấy vòng eo Kỷ Thanh Phỉ, dùng sức đem côn th*t của mình đưa vào chỗ sâu nhất trong thân thể của nàng, hắn đem nàng dựa ngồi ở trong lòng ngực hắn, tách đùi ra, đỉnh nàng, dùng sức, thật sâu đỉnh nàng.
“A ~~”
“Tinh Thần......”
Theo thau tắm chia năm xẻ bảy, Kỷ Thanh Phỉ không thể động, nàng đã bị Tinh Thần đỉnh tới tối cao tính dục, thân mình run lên run lên, vô pháp từ đám mây kia đi xuống.
Mà Tinh Thần, cũng là để ở chỗ sâu trong âm huy*t nàng bất động, hắn lại một lần, ở trong cơ thể cổ mẫu hắn phóng thích chính mình.
Hoàn chỉnh, đem độc tinh vô cùng kịch độc kia của mình, một giọt cũng không dư thừa bắn vào âm huy*t nàng,
Đêm đã rất sâu, Kỷ Thanh Phỉ mềm mại dựa ra sau, gối lên đầu vai Tinh Thần ngủ rồi, nàng đã quyện đến không có nửa phần tinh thần, không biết khi nào đã ngủ.
Trong bóng đêm, Tinh Thần phảng phất như không cần ngủ, một đôi mắt hẹp dài, hàm chứa ánh sáng lộng lẫy, chuyên chú nhìn nữ tử dựa nằm ở trên cánh tay hắn hô hấp thanh thiển.
Hắn từ trung tâm thùng gỗ vỡ vụn, ôm cổ mẫu hắn đứng dậy tới, đem Kỷ Thanh Phỉ trên người đều là cánh hoa màu đỏ, nhẹ nhàng ôm lấy, đưa nàng lên giường......
Quế Đường Phong Hữu Thời - Đại Bao Tử
Chương 85: Thùng gỗ vỡ vụn (H)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương