Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện
Chương 127: Kết Tiên Lữ
Hắn thành kính hôn qua từng chỗ, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không đượcrùng mình, chỉ nghe hắn thấp thấp nói: “Thực xin lỗi sư phụ, ta muốn cướinàng, ta muốn cùng nàng kết tiên lữ, muốn cùng nàng làm vợ chồng, muốnlàm nam nhân của nàng.”Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe hắn nói nửa câu đầu thì mất mát, không nghĩ tớihắn nói nửa câu sau lại là cái này, vừa kích động nước mắt liền rớt xuống,vội gật gật đầu, “Chúng ta vốn chính là phu thê không phải sao, hài tử đềusinh cho chàng, cả tam giới đều biết!”Mạc Ly cười khẽ ra tiếng, ngồi dậy từ trên người nàng, cũng đúng, sự tìnhđều như vậy, hắn lại trốn tránh thì có tác dụng gì? Dù hiện tại tách ra, sẽkhông khiến người ta chế giễu sao?Mạc Ly viết phong hôn thư cho người giấy đưa đi chỗ Nguyệt Lão, khôngđến một lát liền thu được tin tức Nguyệt Lão chiêu cáo tam giới, bọn họchính thức kết tiên lữ.Thu Nhuyễn Nhuyễn cuối cùng có thể yên tâm, mới nhẹ nhàng thở ra,người nào đó liền đè ép lên, cái hôn nóng bỏng dừng ở trên người nàng, lạikhông cố kỵ mà xoa ngực, cắn một viên núm vú không ngừng mút vào liếmláp, hút cắn một hồi lâu mới buông ra, tiện đà tấn công phía dưới.Hắn mới vừa đụng tới chỗ đó, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền nhịn không đượcrun lên, cũng không biết có phải quá kích động hay không, so với trong trínhớ sao lại cảm giác càng mẫn cảm hơn.Thu Nhuyễn Nhuyễn cắn môi, chịu đựng thanh âm xấu hổ, nàng biết, đây làký ức Loan Quân lại quấy phá, với Thu Nhuyễn Nhuyễn là cửu biệt thắngtân hôn, với Loan Quân lại hoàn toàn là lần đầu tiên.Thu Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên nhớ tới một sự kiện, sẽ không phải lại sắpchịu một lần đau đớn phá thân đi!Thu Nhuyễn Nhuyễn tức khắc cứng lại, cả đời nàng đều không thể quênđược đau đớn phá thân!Trong kích động Mạc Ly cũng không phát giác tiểu tức phụ khác thường,rút đi quần nàng, sờlên nộn huyệt ướt dầm dề, nhão dính dính, một ngón tay dò xét vào, chặtkhít như trong trí nhớ.“Sư phụ…”Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng trả lời, âm còn chưa dút, đã bị hắn hônlên.Thu Nhuyễn Nhuyễn nỗ lực đáp lại hắn hôn, lại vẫn là nhịn không được luilui về sau, ý đồ làm ngón tay hắn đi ra.Nàng rõ ràng cự tuyệt, Mạc Ly lúc này mới nhận thấy được, rút ngón tay ra,“Xảy ra chuyện gì?Hối hận không muốn tới?”Thu Nhuyễn Nhuyễn vội vàng lắc đầu, thẹn thùng nói: “Lân đầu sẽ đau.”Lần đầu? Mạc Ly nghĩ nghĩ mới hiểu được đây là nàng nói cái gì, khôngkhỏi ho nhẹ một tiếng, nói: “Ta nhẹ chút, đừng sợ.”Mạc Ly trống rỗng búng tay một cái, căn phòng nháy mắt biến thành tânphòng, nơi nơi dán chữhỉ, nháy mắt có bầu không khí động phòng hoa chúc.“Thành thân hai lần, cũng chưa cho bàng một hồi hôn lễ hoàn chỉnh.” MạcLy vừa nói, vừa nằm xuống ở bên cạnh nàng, hai người dựa sát vào nhau.Thu Nhuyễn Nhuyễn xoay người chui vào trong lòng hắn, hừ hừ nói: “Chonên chàng phải vĩnh viễn vĩnh viễn thật tốt với ta.”“Ừ.” Mạc Ly nhẹ nhàng vuốt lưng nàng bóng loáng, theo đường cong chậmrãi sờ xuống dưới, túm lấy mông nhỏ kiều kiều, theo kẽ mông lại tìm đượctiểu hoa bao, nhẹ nhàng ấn một chút liền chảy ra chút nước dính nhớp, theotay hắn chảy xuống, làm ướt chăn phía dưới.Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được thở nhẹ một tiếng, nhắm hai mắt lại,sớm đau muộn đau đều phải đau một chuyến, còn không bằng sớm làm,miễn cho vẫn luôn lo lắng.“Nhuyễn Nhuyễn, ta vẫn nên gọi nàng thế này đi.” Loan Quân hắn thực sựgọi không ra miệng.“Đều được.”Thu Nhuyễn Nhuyễn đồng ý, cảm thụ được ngón tay hắn ra vào ở bêntrong, thoải mái ngâm khẽ.Ngón tay Mạc Ly tìm được một tầng màng thịt, nhẹ nhàng sờ sờ, lại rútngón tay ra, rút ra gối đầu lót ở dưới eo tiểu tức phụ, bẻ chân nàng ra nhìntiểu hoa bao phấn nộn nộn.Nụ hoa thơm tho lại nhiều nước, giống như lần đầu tiên viên phòng, hắncầm lòng không đậu hôn lên, hôn môi thịt phình phình, dùng đầu lưỡi táchkhe thịt ra, một chút một chút liếm láp tiểu đậu làm nàng yêu kiều rên rỉkhông ngừng.Chân Thu Nhuyễn Nhuyễn đặt trên vai hắn, banh đến gắt gao, một lát liềnrun run rẩy rẩy mà cao trào ở giữa môi răng hắn.“Nhuyễn Nhuyễn.”“Ừ?” Thu Nhuyễn Nhuyễn đáp, hơi hơi mở mắt nhìn hắn, lại đột nhiên thayđổi sắc mặt, người này lại ra chiêu này, nhân lúc nàng không chú ý liền độtnhiên đi vào!“Đau!” Thu Nhuyễn Nhuyễn nói, nước mắt liền rớt xuống, phá thân thật sựquá đau! Cảm giác như toàn bộ hạ thể đều bị hắn xé rách.Mạc Ly ót đầy mồ hôi, hắn làm sao lại không đau, mới vào một chút đã bịnàng kẹp đến không động đậy nổi, bên trong chặt đến kỳ cục.“Nhuyễn Nhuyễn biết mà, chỉ đau lần này, nhịn chút, lần tới thì tốt rồi.”Mạc Ly nhẹ giọng trấn an, vừa nói vừa hôn mặt nàng, hôn hết nước mắtnàng không chịu nổi mà rớt ra.Chờ tiểu tức phụ thoáng hòa hoãn, Mạc Ly mới duỗi tay tìm được chỗ haingười kết hợp, nhẹnhàng dùng ngón tay kích thích tiểu trân châu, làm cho tiểu tức phụ buônglỏng cái miệng phía dưới này.Rốt cuộc đã trải qua một lần, Thu Nhuyễn Nhuyễn so với lần đầu tiên vẫntốt hơn chút, hít sâu vài lần cũng chậm rãi ngừng nước mắt, “Rồi, rồi…”Thu Nhuyễn Nhuyễn nói ra rất có một ít cảm giác thấy chết không sờn, MạcLy không khỏi cười hôn môi nàng, nói: “Trước đây mỗi lần đều cảm thấyhuyệt Nhuyễn Nhuyễn khó tiến vào, mỗi lần đều giống lần đầu tiên, lại lầnnữa thử lần đầu tiên, mới biết được bình thường xem như là dễdàng.”Thu Nhuyễn Nhuyễn đáp lại hắn hôn, bình thường cũng sẽ không đau giốnglần đầu tiên nhưvậy.“Tức phụ ngoan, đau dài không bằng đau ngắn, chúng ta tốc chiến tốcthắng.” Mạc Ly lời còn chưa dứt, bóp eo nhỏ tiểu tức phụ, đem phần bênngoài kia toàn bộ đi vào, đau đến Thu Nhuyễn Nhuyễn thở hắt ra.Mạc Ly một chút một chút nhẹ nhàng đánh vào chỗ sâu nhất, cảm thụ đượctiểu tức phụ co chặt và run rẩy, loại cảm giác này chậm rãi trùng hợp vớicảm giác lần đầu tiên viên phòng. Hắn giống như lần đầu tiên, cùng một tưthế, cùng tâm tình kích động tiến vào trong cơ thể tiểu tức phụ, chặt chẽgiống nhau, kẹp đến hắn phát đau giống nhau. Bất đồng chính là bọn họ đãcó kinh nghiệm, hắn đi vào liền thẳng đến chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thểtiểu tức phụ, trải qua một đời ởchung, hắn đã sớm sờ thấu chỗ mẫn cảm của nàng, không phí công phu đãtìm tới chỗ đó, rồi như nguyện nghe thấy thanh âm tiểu tức phụ nhịn đauchậm rãi biến thành tiếng rên rỉ thoải mái.“Tốt hơn chút sao?” Mạc Ly hỏi.Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, mở mắt nhìn khóe môi hắn gợi lên, độtnhiên cũng thoảng hồi thần, đúng rồi, bọn họ đã có kinh nghiệm, khôngphải trẻ ngây ngô lần đầu viên phòng.Mạc Ly chống đôi tay ở trên giường, vừa buông eo động, vừa từ trên caonhìn xuống, nhìn Thu Nhuyễn Nhuyễn không rời. Thu Nhuyễn Nhuyễn bịhắn nhìn đến ngượng ngùng, hơi hơi nghiêng đầu, không nhìn mặt mày hắnmang cười.Chỉ nghe đột nhiên hắn kêu: “Sư phụ.”Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, tức khắc nhìn về phía hắn, chỉ thấy hắn cười,thấy nàng nhìn sang liền thò tới hôn môi nàng, vừa hôn vừa nói: “Sư phụ,chưa bao giờ ta từng nghĩ ta sẽ làm ra việc khi sư diệt tổ bực này.”Thu Nhuyễn Nhuyễn làm sao không phải, trước khi nàng lịch kiếp cũngkhông ngờ sẽ cùng đồnhi mình trở thành phu thê, khi đó đối với hắn cũng không có một chút tìnhyêu nam nữ.Vì hắn là phàm nhân tu tiên, tu nhiều đời mới phi thăng, mỗi một đời đều lànàng đánh thức ký ức kiếp trước, mỗi một đời đều là nàng nhìn hắn lớn lên,từ đầu đến cuối đều chỉ coi hắn như vãn bối. Nếu không có việc lịch kiếpnày, bọn họ khẳng định sẽ không kết thành tiên lữ.Thu Nhuyễn Nhuyễn không ngăn được nghĩ, kỳ thật sự tình như vậy cũnglà tất nhiên thôi, lúc trước nàng vì hắn bị biếm hạ phàm, hiện giờ hắn thànhphu quân nàng, xem như trả ân nàng. Lão tổ tông vì thay nàng sửa mệnh độkiếp, cũng coi như là nghịch thiên sửa mệnh, làm trái với ý trời, cho nênmới có Sơ Thần tồn tại. Sơ Thần chính là quả do ông ấy nghịch thiên sửamệnh, bọn họ cũng không tránh được ý trời, cũng không tránh được nhânquả, cho dù là Lưu Chiếu vô thượng thần cũng không trốn nổi nhân quả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương