Quỷ Cổ

Chương 8



Toàn thân tôi là một màu đỏ, có chút ghét lau sạch chất nhầy trên người, từng bước một đi về phía Trần Hoài An: "Anh muốn báo thù, tôi biết. Trong cơ thể anh, tôi có hạ một cổ Tình, chỉ cần tôi sinh hạ đứa bé kia, vũ hóa đại thành, thì huyết mạch chúng ta tương dung nhau, độc tình kia liền có thể phá tất cả các loại cổ thuật, giúp anh báo thù.

"Anh quá hấp tấp, lại trúng cái bẫy của cậu mình." Tôi đưa thay sờ sờ mặt của Trần Hoài An, khẽ thở dài, "Đáng tiếc."

Tôi vốn là quỷ cổ bạch tằm biến hóa mà ra.

Trí nhớ trước kia, rất nhiều đều không nhớ rõ.

Đã là quỷ cổ bạch tằm, chắc chắn phải hiến tế những người thân yêu nhất, mới có thể nuôi ra, kiếp trước có lẽ cũng là bị người ta hiến tế để nuôi cổ thôi.

Bên trong ký ức khong trọn vẹn, tôi chỉ nhớ rõ mình thống khổ giãy dụa, sắp c.h.ế.t chỉ muốn sống sót, càng không ngừng đưa tay muốn từ nơi nào đó bò ra.

Nhưng đến cuối cùng, giãy dụa đến mức toàn thân hoá thành bộ xương trắng, cũng không có thể thoát đi.

Lần tiếp theo tôi tỉnh dậy, là lũ quét đã cuốn đi, nhìn lại bản thân mình đã là một đứa trẻ.

Bị vùi trong một đám trong nước bùn, bên cạnh là cha mẹ đã tắt thở.

Trẻ con bất lực bất lực, tôi dùng thi trùng làm cha mẹ sống lại, để bọn họ dưỡng dục mình.

Cổ của bọn họ dùng tương thông với cổ của tôi —— Lõa cổ.

Tôi sinh ra không cảm xúc, cũng không biết gì, cha mẹ suy nghĩ rất nhiều biện pháp, tra xét rất nhiều tư liệu.

Về sau tra ra, muốn biến hóa trùng sinh, trước tiên cần phải trưởng thành.

Đường tắt nhanh nhất, chính là cùng với người mình yêu, thai nghén một đứa bé, như vậy cính là cùng với con người tạo thành cốt nhục huyết mạch tương thông, dĩ nhiên chính là trở thànhngười.

Đây mới là đạt đến cảnh giới cao nhất của quỷ cổ.

Tuy không cảm giác lại không biết gì, cảm nhận về mọi thứ cũng không được tốt cho lắm, nhưng tôi cũng không muốn đi vào con đường này.

Dù sao tôi không nhớ kiếp trước, cũng không nghĩ về tương lai, cứ như vậy dùng thời gian sống ở trong làng cũng rất tốt.

Thẳng đến đến khi Trần Hoài An xuất hiện......

Hắn nói nói có chút thích tôi, lần đầu tiên tôi cảm giác được khí huyết phun trào. Cho nên tôi nuôi cổ tình, đặt ở trong cơ thể hắn, cảm thụ tâm tình của hắn, để cho bản thân chậm rãi tìm về ngũ thức.

Rồi hắn mượn cớ say rượu, ôm ta, nói yêu tôi, nói về sau sẽ sẽ đối tốt với ta cả đời......

Đến khi ta thật sự mang thai, có thể cảm giác được trong bụng có một luồng khí mạnh mẽ.

Tôi đột nhiên cảm thấy, có lẽ mọi chuyện đều sắp thành công rồi.

Chỉ cần sinh hạ đứa bé này, Trần Hoài An có muốn trả thù cũng không phải vấn đề nữa......

Chỉ cần sinh hạ đứa bé này, sẽ trở thành người bình thường, sẽ đường đường chính chính sánh vai với Trần Hoài An

Thế nhưng một đêm kia, hết thảy cũng thay đổi.

Tôi cảm giác được sự đau đớn cực hạn...... Buồn cười chính là, tôi chính là từ quỷ cổ bạch tằm mà ra, hắn lại muốn đem tôi biến thành quỷ cổ.

Hắn biết làm sao để luyện chế quỷ cổ, nhưng lại không biết quỷ cổ tác dụng là cái gì.

"Tư Tài, thật xin lỗi." Trần Hữu An nằm trên mặt đất, cũng giống như hai lần trước, hơi thở vô cùng mong manh.

Nhưng đảo mắt nhìn bên ngoài, lại tiếp tục nói với tôi: "Cám ơn em, đã giúp anh báo thù."

Xem đi, đến cuối cùng, hắn nghĩ đến báo thù.

Tôi đưa tay sờ lấy mặt của hắn: "Em lúc đầu nghĩ chỉ cần sinh một đứa con là mọi việc đều có thể giải quyết."

Tôi vươn tay đến mặt Trần Hoài An, đem chất nhầy đút vào trong miệng hắn, cho hắn nuốt xuống: "Em đã giúp anh báo thù rồi, anh cũng giúp em đi. Hoặc là lại tìm một người thật lòng yêu em, cùng em sinh một đứa bé. Hoặc là lại tìm tám pháp sư cổ hàng mạnh cỡ A Thái, để cho bạch tằm cửu biến chi đạo, lại trải qua tám lần biến hoá nữa là đủ."

Trước kia sống không cảm giác không biết gì, sống được ngây thơ, cái gì cũng không quan trọng.

Nhưng trải qua có xúc cảm, có thể cảm giác được thống khổ, vui vẻ, yêu hận tình cừu.

Có thể ăn vào ngọt bùi cay đắng, có thể nghe được hương hoa, nghe được tiếng chim hót

Bây giờ quay trở lại cuộc sống cái gì cũng không biết trước kia, liền thấy buồn tẻ vô vị.

Chất nhầy như rắn, tự động chui vào trong cơ thể Hoài An.

Xương cốt đã vỡ vụn của Trần Hoài An lại bắt đầu ken két mọc lại.

Hắn đau đến đầu đầy mồ hôi, nhưng vẫn không cam lòng nhìn tôi: "Tư tài, anh làm sao có thể tìm người yêu cho em, xong lại nhìn em sinh con với hắn? EM cũng biết anh yêu em mà. Em cũng biết......"

"Yêu em nhưng vẫn g.i.ế.c em à?." Tôi sờ lên mặt của hắn, khẽ cười nói, "Em lại cứu anh một lần nha, anh bây giờ là cổ em nuôi, anh không có lựa chọn nào khác."

Tôi vừa dứt lời, ngoài cửa truyền đến thanh âm của cha mẹ: "Tư Tài, chúng ta về nhà thôi."

Trần Hoài An không thể tin nhìn về phía ngoài cửa.

Cha mẹ vẫn giống như thường ngày, cười nhẹ nhàng đứng tại cổng.

Mẹ còn cầm quần áo tôi thường mặc, đi đến: "Bên ngoài lạnh lẽo, làm sao không mặc quần áo vào con?"

Trần Hoài An hai mắt mở to, mặt hoảng sợ nhìn tôi.

Tôi để mẹ mặc quần áo vào cho mình, nhìn hắn rồi cười nói: "Từ giờ trở đi, anh là cổ của tôi, tiền nhà của cậu anh cũng sẽ là của anh. Nhớ kỹ giúp tôi tìm người......"

Quỷ cổ bạch tằm, thiên biến vạn hoá.

Đương nhiên, cũng có thể khiến người c.h.ế.t sống lại, chỉ là đó không phải người sống, chỉ là cổ tôi nuôi thôi.

Tôi ra ngoài, Trần Hoài An ở đằng sau hối hận kêu to: "Tư Tài!"

Nhưng từ khi hắn bắt đầu g.i.ế.c tôi, hắn cũng chỉ có thể cổ của tôi mà thôi

Tôi còn tốt bụng giúp hắn báo đại thù, hắn nên cám ơn tôi mới phải!

Tôi cũng không quay đầu lại mà dặn: "Tốt nhất là anh mau tìm cho tôi một người nào đấy yêu tôi thật lòng vào, để tôi còn sinh đứa bé, nhanh lên chút."

Sau lưng, chỉ còn Trần Hoài An đau khổ khóc rống lên!
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...