Quỷ Hôn

Chương 57: Giết Ông Ta Rồi Em Có Lời Nào Oán Trách Sao



CHƯƠNG 57: GIẾT ÔNG TA RỒI EM CÓ LỜI NÀO OÁN TRÁCH SAO

Thạch Bích Yến ánh mắt lạnh băng nhìn tôi rất lâu, sau đó liền cười vang lên: “Mạc Thất à, trẻ tuổi mà hiểu không ít chuyện! Thầy không nhìn thấy đoạn băng ghi hình, thì sao thầy có thể biết được em có lừa thầy hay không? Muốn lừa thầy sao, em còn non lắm! Chỉ cần thầy vẫn còn ở đây, thì thầy sẽ có cách để đối phó với con nhóc ngu ngốc như em! Đến lúc đó, để thầy xem em sẽ quỳ xuống cầu xin ra sao, hahaha!”

Tôi đánh giá cao sự nhẫn nại của bản thân, cũng đánh giá thấp sự vô sỉ của Thạch Bích Yến. Ông ta lặng lẽ đi đến chỗ tôi, chỉ cách tôi có ba bước chân: “Nếu không phải nhìn em khá ưa nhìn thì sao thầy có thể nhìn trúng một em gái quê như em cơ chứ! Không nói đến những cái khác, chỉ tính tiền học bổng là đủ cho em phải chấp nhận rồi! Gia cảnh nhà em ra sao thầy lại không biết sao, chỉ cần thầy không gật đầu thì cho dù em đạt toàn điểm tuyệt đối thì cũng đừng mơ lấy được học bổng toàn phần, hiểu không?”

Tôi cắn môi, lúc Thạch Bích Yến vạch trần lời nói dối của tôi, tôi đã hoảng loạn rồi, từ trước đến nay chưa từng tính đường lùi, ông ta dường như nhìn ra sự căng thẳng của tôi, lại tiếp tục bước đến gần tôi hơn: “Được rồi! Em cũng không cần sợ hãi, chỉ cần em phục vụ thầy cho tốt, thầy nhất định sẽ không bạc đãi em! Thầy đảm bảo chỉ cần làm một lần, em sẽ cảm thấy mê đắm, hahaha!”

“Không muốn!” Tôi sợ hãi hét lên, lách qua vai của Thạch Bích Yến, trốn ra phía sau anh ta: “Ông đừng có làm loạn, tôi sẽ hét lên gọi người tôii!”

“Em gái nhỏ, hét đi, em hét càng lớn, thầy đây càng thấy hưng phấn! Tôi lại muốn xem xem kẻ nào dám tôii kiếm chuyện, gọi đi, gọi to lên!” Thạch Bích Yến lộ rõ bản chất, anh ta bước một bước dài xông thẳng đến chỗ tôi, nắm chặt lấy vai tôi, đẩy tôi lên ghế sofa.

Lúc này tôi thật sự sợ hãi, tôi thật không ngờ Thạch Bích Yến thật sự làm như vậy! Tôi vừa vùng vẫy hai tay vừa gào to lên, ông ta tát tôi một cái, bộ mặt hung ác, lộ rõ vẻ dữ tợn: “Còn tiếp tục phản kháng, ông đây sẽ làm chết em!”

Sức lực của tôi không đủ để đẩy ông ta, chỉ có thể vùng vẫy hai tay và đá ông ta, mắt nhìn thấy đồ trang trí trên bàn tràn, không nghĩ nhiều liền cằm lấy ném về phía ông ta.

Thạch Bích Yến kêu lên thảm thiết, cả người bay đập thẳng vào tường, rơi xuống đất.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi ngây ngốc nhìn tay mình, đồ trang trí vớ được trong lúc cấp bách là tượng phật Di lặc được chạm ngọc, lẽ nào là thần tiên phù hộ? Nếu không làm sao có uy lực mạnh mẽ như kia được!

Thạch Bích Yến ngã trên mặt đất, ông ta ho ra máu, sắc mặt trắng bệch, vừa kinh ngạc lại sợ hãi nhìn tôi!

Tôi làm người khác bị thương sao? Là tôi đánh ông ta bị thương sao? Sao có thể chứ?

Đúng lúc tôi đang ngơ ngác không biết làm sao, Quỷ Vương Dạ Quân đã vút qua trước mặt tôi, đến trước mặt của Thạch Bích Yến, đạp thẳng vào ngực ông ta.

Rắc!

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên trong văn phòng, tôi không biết tên chết tiệt này từ đâu bay ra, nhưng tôi thấy Thạch Bích Yến hồn lìa khỏi xác, bị ông già chết tiệt bắt lấy, sau đó xé toạc ra trong không trung.

Sự việc đã bày ra trước mắt, tôi không cần hỏi, cũng biết là ai làm rồi!

Tôi ngồi bệt xuống đất, đây là hồn bay phách lạc trong truyền thuyết sao? Vậy hiệu trưởng là bị đánh chết sao?

Tiêu rồi, tiêu rồi! Hiệu trưởng chết rồi, dù cho tôi nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không hết tội, cảnh sát nhất định sẽ tìm ra tôi.

“Anh, anh giết ông ta rồi, tôi, tôi thành tội phạm giết người rồi! Một khi cảnh sát xông vào, thì tôi chết chắc!”

Quỷ vương Dạ Quân quay đầu, tức giận nhìn tôi: “Cảnh sát cái gì? Em đang chất vấn nghi ngờ bổn tôn nhiều chuyện? Ông ta không nên chết sao?”

Tên chết tiệt đeo một chiếc mặt nạ ác quỷ lộ răng nanh ra ngoài, nhìn rất dọa người. Tôi nhanh chóng khua tay chống chế: “Không, không phải! Anh giết chết ông ta rồi, ai phê duyệt đơn xin nghỉ của tôi!”

Người đàn ông này rõ ràng đang giận dữ vô cùng, làm sao tôi dám so đo với anh. Anh trước mặt tôi dễ dàng nghiền tan xương nát thịt một con người như nào, để cả cơ hội xuống âm phủ cũng không cho, trừng trị hiệu trưởng ngay tại chỗ, tôi không muốn chỉ vì lắm chuyện mà bị giết chết, tôi còn muốn sống thêm vài chục năm nữa!

“Đơn xin nghỉ là gì, có tác dụng gì?”

“Haizz, chính là thứ giúp tôi có thể rời trường học! Giáo viên chủ nhiệm không chịu ký, bây giờ anh giết hiệu trưởng rồi, thì ai có thể ký cho tôi đây!”

Quỷ Vương Dạ Quân hừ lạnh một tiếng: “Muốn ra ngoài, cái này dễ thôi! Đi thôi.”

Thi thể nằm trên mặt đất, bên ngoài cửa toàn là máy quay phim, bây giờ tôi ra ngoài không phải là từ chui đầu vào rọ sao. “Người chết rồi, sao có thể ra ngoài? Chỉ cần mở cửa ra, sẽ bị quay phim lại, đến lúc đó, tôi chỉ có thể đợi ngồi tù thôi!”

“Em không tin bổn tôn?”

Tôi trợn mắt nhìn tên chết tiệt: “Tin anh có thể mài ra cơm ăn sao? Nhưng nếu anh có cách giải quyết máy giám sát ở bên ngoài, để nó không quay được tôi thì sẽ không sao.”

Mỗi lần gặp tên chết tiệt này là không có gì tốt đẹp! Anh thoải mái giết người, tôi thay anh chịu oan! Lúc cảnh sát hỏi mà tôi nói thật thì kiểu gì cũng bị đưa đến bệnh viện tâm thần, cả cuộc đời xem như bị hủy hoại rồi!

Đương nhiên, với tính cách của Quỷ Vương Dạ Quân, anh sẽ không đứng nhìn tôi bị hãm hại, nhưng cũng không thể vì vậy mà giết hết mọi người, haizz, có lòng tốt những lại làm việc không tốt, tôi không nói được anh, chỉ có thể thấy buồn khổ trong lòng.

Quỷ Vương Dạ Quân thấy tôi cúi đầu xuống, cũng không trách móc tôi nữa: “Máy giám sát lại là thứ gì vậy?”

Được rồi, vấn đề trở nên nghiêm trọng rồi!

Tôi lúc này mới nhớ ra tên chết tiệt không phải người hiện đại, làm sao biết được những thứ như vậy.

“Hừm, nói như này! Máy quay có thể ghi lại tất cả những gì xảy ra trong một phạm vi nhất định, sau đó lưu thông tin này vào trong tài liệu máy tính! Chỉ cần cảnh sát kiểm tra máy giám sát, liền biết tôi đã đi qua đây, như vậy tôi sẽ trở thành nghi phạm.”

Tôi liếc mắt nhìn Quỷ vương Dạ Quân, đột nhiên nghĩ đến gì đó, hỏi: “Anh vào đây kiểu gì? Có ai nhìn thấy anh không? A, không đúng, người bình thường không thể nhìn thấy anh, chỉ có thể nhìn thấy tôi ra vào phòng hiệu trưởng, bây giờ hiệu trưởng chết rồi, tôi lại là người cuối cùng gặp ông ta, theo lý mà nói thì sẽ trở thành tội phạm giết người, nhẹ thì ngồi tù 20, 30 năm, nặng thì bị xử bắn!”

Quỷ vương Dạ Quân đột nhiên xoay người, anh kéo vạt áo sau của tôi kéo đi ra khỏi phòng làm việc, đứng ở hành lang, sau khi nhìn xung quanh, tầm mắt dừng lại ở một điểm hỏi: “Là nó sao?”

Vừa nhìn một cái, trái tim tôi liền nguội lạnh: “Haizz, lần này chết chắc rồi!”

Quỷ vương Dạ Quân giơ tay ra, rung nhẹ một cái, máy quay rơi xuống đất ‘cộp’ một tiếng, anh kéo tôi ra trước, chân đạp vào máy quay, chiếc máy quay bị ép thành tờ giấy mỏng dính: “Được rồi! Bây giờ nó không nhìn thấy em rồi, nếu như em nói nó ghi hình em lại được, thì đương nhiên sẽ ghi hình ta được, đến lúc đó em sống chết không nhận, đổ hết mọi tội lỗi cho ta là được rồi.”

Không thể không nói, người đàn ông là kiểu người thuộc trường phái hành động, lúc mà tôi còn chưa kịp phản ứng lại, anh đã giải quyết xong rồi. Tôi hất tay anh ra, quay lại phòng hiệu trưởng, lấy giấy xin nghỉ học.

“Đi thôi, bây giờ ta đưa em ra ngoài!”

Nếu như để Quỷ vương Dạ Quân biết tôi đi tìm Trần Tú Tài, không biết sẽ có hậu quả gì, thế là tôi bèn lắc đầu nói: “Không có tâm trạng nữa rồi, tôi ở lại trường được rồi!”

Rất nhanh sẽ có người phát hiện ra hiệu trưởng chết rồi, cảnh sát điều tra sẽ biết tôi từng đến phòng hiệu trưởng, họ không tìm thấy tôi ở trường thì sẽ nghi ngờ, cho nên, đây cũng là lí do không thể ra ngoài.

Tôi nghĩ kĩ rồi, nếu cảnh sát hỏi tôi, tôi sẽ giả ngốc, dù sao người cũng không phải do tôi giết, họ cũng sẽ hết cách với tôi. Nếu như máy giám sát quay được tên chết tiệt, vậy thì càng đơn giản, tôi có thể lừa họ rằng họ gặp quỷ rồi, dù sao người đàn ông này lớp hóa trang cũng không giống người hiện đại, đột nhiên xuất hiện rồi lại biến mất, sẽ rất dễ đánh lừa họ thôi.

Tôi đi phía trước, Quỷ vương Dạ Quân đi phía sau, cả hai đều im lặng không nói gì!

Tuy rằng Thạch Bích Yến tàn ác, nhưng tội không đáng chết, Quỷ vương cai quản Quỷ giới, quyết định sự sống cái chết cho con người, tôi không có cách nào nói lại anh, nhưng dễ dàng giết chết một ai đói như vậy thì cũng thật quá đáng rồi.

“Em cảm thấy ta làm sai rồi? Không nói gì, là trách bổn tôn làm hỏng việc của em?”

Quỷ vương Dạ Quân đột nhiên mở miệng chất vấn, tôi quay đầu nhìn ánh mắt sắc lạnh của anh, sợ hãi nuốt nước bọt: “Tôi không có nghĩ như vậy, nếu như anh không xuất hiện, tôi đã sớm.... chỉ là tôi đang nghĩ, anh tùy tiện giết người như vậy, phá vỡ quy tắc, cấp trên liệu có trách tội anh, không cho anh quay lại Quỷ giới không?”

Ánh mắt của Quỷ vương Dạ Quân trở nên dịu dàng, anh hừ lạnh một tiếng: “Cấp trên là ai? Bổn tôn nói cho em biết, dù cho thiên đế có đứng trước mặt bổn tôn, ta cũng chưa chắc nể mặt! Bổn tôn cai quản quyền sống chết, dù cho kẻ đó trường thọ trăm năm, ta cũng để hắn sống không quá một năm được, loại người này chết không đáng tiếc, sống thêm một người chỉ tạo thêm nghiệp chướng, rơi vào lục đạo, kiếp sau cũng sẽ không tốt đẹp!”

Tôi không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, anh nói gì cũng đúng, anh là Quỷ vương, muốn làm gì cũng có lí, đây là làm linh hồn tan biến luôn rồi, còn nói cái gì mà đầu thai chuyển kiếp chứ.

Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...