Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ

Chương 68



-Ăn xong đi chợ với tớ nhé – Em ngồi đối diện

-Ừ.

Đã lâu rồi cũng không đi chợ nên quyết định sẵn em đi, theo chơi luôn chứ để lâu quá rồi quên luôn chứ chẳng đùa. Ăn xong tô cháo nóng hổi với những con tép, tôi chạy lên nhà thay ngay bộ đồ quần Jean với chiếc áo sơ mi trong bảnh bao để bước ra ngoài đường người ta không gọi mình là lúa ở quê mới lên. Tôi dị ứng với những ai kêu mình bằng Sến cực kì luôn ấy( thế mà sau này ông trời thương mình hay sao ấy… ).

Trên con đường Hùng Vương tôi chở em người con gái xinh đẹp, cứ chạy đi qua những quán bán đồ ăn vật trên xe là em kêu dừng, sáng sớm đã bán chuối nướng báo hại hai đứa làm sạch sẽ hết một bọc to bự chảng. Hết chuối nướng đến một bọc mận, xoài sống,.. công nhận con gái thích ăn chua thật đấy chứ.Đến một qua cầu một đoạn dừng lại uống thêm nước mía thế là chưa đến chợ tính qua tính lại đã sạch sẽ 50 ngàn, tiền đó tôi trả nữa mới ác chứ không lẻ đi với con gái để người ta móc tiền ra.

Đến chợ em dẫn tôi đi hết đầu này đến đầu kia, đâu đó cũng gặp những người thân của bố họ nhìn tôi với người con gái đi cùng, em cũng niềm nở chào họ nên có một ấn tượng tốt,có những người chặc lưỡi nối tiếc rằng nếu con trai mình cũng được như tôi thì họ không cần phải lo làm cho cái mặt ngu ngu ngơ ngơ ngáo ngáo xuất hiện.

Em đi hết khu cá đến khu bán vải, rồi chuyển sang khu trái cây,… đi hơn khoảng 2 giờ, trời cũng đã xuất hiện những ánh nắng gay gắt nên em mới dừng lại, nhìn tôi lúc này chẳng khác gì một đứa ô sin thứ thiệt, kể ra chắc cũng có người cười ngã nghiêng ấy : hai tay cầm hai trái dưa hấu, một bọc lòng bò, rau muống, hành, hẹ,đỗ… cái đầu đội cái nón của người con gái, ôi thôi. Em đi mua nãy giờ cũng hơn 500 ngàn chứ chẳng ít, tôi cũng có đưa cho 200 ngàn nhưng không lấy bảo mẹ tôi đã đưa rồi. Thế là kết thúc buổi sáng đi chợ bằng một thùng bia heineken với một thùng nước ngọt coca cola và 7 up của tôi, cái đó phải nhờ xe ôm chở về nhà chứ tôi mà chở thêm nữa chắc đạp về đến nhà đêm vào bệnh viện khoa cấp cứu luôn..trời nắng… chở em với những vật còng kềnh…. Một thằng ô sin thứ thiệt.

Em nấu buổi trưa ăn xong mệt quá tôi làm nhanh một lon 7 up rồi chạy vọt lên phòng đánh một giấc đến chiều… Khò .. khò…khò

-Ế … dậy mầy ,đi đá bóng – Giọng một thằng đực rựa.

-Dậy nhanh –Một thằng nữa kéo lỗ mũi tôi.

-Oầy tránh ra bố ngủ.

-Mầy thích tự thức hay bố đánh thức nè – Giọng đe dọa đầy chua chát của thằng Đức.

-Ế ế bậy chú…anh thức – Tôi ngồi dậy khi biết rõ ràng lũ bạn cô hồn rủ mình đá bóng.

Tôi nhanh chóng vào thay cái bộ đồ MU rồi phóng nhanh đi với bọn nó, Như nói không tham dự gì đó vì không biết đá nhưng bị nó rủ cuối cùng cũng chịu đi ra sân bóng đá của trường xem chúng tôi luyện tập. Chạy muốn lòi con mắt ếch ra cũng đến cái sân bóng đá của trường THPT PCT, đám nơi thì thấy hai đội của lớp mấy đó đang đá với nhau như những con trâu đang húc nhau, tầm đó đã chiều rồi, hơn 15h giờ nhưng vẫn còn những ánh nắng gay gắt.

Bà Nguyệt, Quỳnh,Trân, Huyền, Kiều Oanh tham gia vào đội tuyển đá bóng nữ của lớp và đâu đó cũng có một niềm trong đội tuyển nam của lớp 10A3 khi chỉ có 5 người họ và tất nhiên xác suất tham dự của 3 người con gái xinh đẹp tăng lên.

-Thôi, mấy em nữ bữa nay ngồi xem mấy bạn nam đá nhé, ngày mai thầy tổng hợp lại danh sách –Thầy Khánh làm giống một huấn luyện viên đích thực.

Mấy đứa con gái đã chọn được một vị trí trên hàng ghế của khán giả, hôm nay cũng có rất nhiều người đến xem, cũng tầm có từ 3 đến 4 lớp đang hiện hữu trên sân. Hai đội đã đá với nhau kết quả là hòa với tỷ số 6-6, thật vãi lọ.

Mấy đứa con gái đã chọn được một vị trí trên hàng ghế của khán giả, hôm nay cũng có rất nhiều người đến xem, cũng tầm có từ 3 đến 4 lớp đang hiện hữu trên sân. Hai đội đã đá với nhau kết quả là hòa với tỷ số 6-6, thật vãi lọ.

-Hôm nay thầy có hẹn với một lớp, chúng ta giao hữu luôn nhé – Thầy Khánh nhìn chúng tôi nói.

-Đá luôn hả thầy ? – Tôi trố mắt.

-Chưa gì đã chơi rồi

-Em đâu biết đá đâu – Lúc này thằng Chung mới khai thật.

-Cứ như trận lúc trước, thôi quất luôn đi – Thằng Tùng sung sức rồi.

Chúng tôi bỏ ra ít thời gian nhìn đội hình bên kia, có vẻ bên kia là những cầu thủ khối 11 đã tham gia giải đấu này năm trước nên họ có kinh nghiệm còn đội chúng tôi là những con nai tơ mới được sinh ra. Có vẻ thơm mùi hành ở đây. Nhanh chóng bàn bạc kế hoạch, đưa ra phương án dưới sự chỉ đạo của huấn luyện viên thầy Khánh,. Tôi được đá một vị trí quen thuộc, tự do, thằng Tùng làm tiền đạo cấm,. thằng Đức,Chung, Mạnh, Anh làm hậu vệ, thằng Hùng làm thủ môn, thằng Sang, Khôi, Kiệt,Dương làm tiền vệ. Xong, tất cả đã vào vị trí.

Tôi biết được một điều rằng đội đan làm đối thủ của mình là 11C4 năm rồi đã đến vòng 16 đội mạnh nhất của trường, một thành tích cũng đáng để chúng tôi dè chừng, và mùi hành đã vang lên từ đây.

Hiệp một thi đấu bắt đầu khi huấn luận viên bên kia là một giáo viên nữ nhưng người này chỉ đạo sát không thua HLV Khánh bên đội chúng tôi. Vừa giao bóng tôi đã mất ở trong chân một tiền vệ của đội kia bằng một cú đoán chuẩn xác. Vừa có được bóng đội bạn tổ chức tấn công 3 trạm cực kì sắc sảo, đội hình hậu vệ bên tôi đã giãn dần ra không còn sự liên kết lúc ban đầu và tất nhiên trong những giây đầu tiên đội tôi đã thủng lưới sau một cú lốp bóng qua đầu đầy điệu nghệ của tiền đạo đội bạn.

Một đối thủ khó nuốt, có bóng trong chân lần này tôi không để sai lầm ấy tái diễn, một tiền vệ chạy đến án ngữ, bóng chuyền qua cho thằng Sang, nó bắn một đường dài và xâu vào trong đường biên cánh phải nơi mà thằng Tùng đã nỗ lực tăng tốc chạy đến.Tùng bắt được bóng lúc đó tôi với thằng Dương đã chia ra ở hai vị trí then chốt có thể đánh đầu. Tôi biết rõ thằng bạn của mình không biết treo bóng bổng đó là sở đoản chết người, nhanh chóng chạy đến thằng bạn mình đang gặp rắc rối. Nó chuyền bóng qua cho tôi,nhanh chóng tạt bóng về cho thằng Sang đang chạy lên để kéo giãn đội hình…

-Véo

-Binh

Rất tiếc bóng đã đập xà ngang trước ánh mắt đầy ngạc nhiên của đội bạn, chắc chắn họ không ngờ đối thủ của mình mới lớp 10 mà đã phối hợp với nhau kinh như thế, bóng đã vào chân cầu thủ đội bạn. Họ là những cầu thủ đã tham gia chinh chiến nhiều trận trong năm rồi nên tình hình đội của tôi đang dâng lên tấn công sau pha bóng đó thì chưa kịp lui về thì bóng đã được dẫn bởi một tiền đạo có tốc độ cực kì tốt chẳng thua gì thằng anh hai.

Cầu thủ đấy lừa bóng qua lừa lại bỏ lại thằng Đức, Chung đứng ngao ngáo, kết quả là một cú sút xé gió cực kì mạnh mà thằng Hùng chỉ với được những đầu ngón tay nên không tài tình nào cản phá được. Chỉ trong những phút ít ỏi kết quả đã là 2-0, dự là trận đấu này sẽ có nhiều bàn thắng.

Tôi chỉ cho đây là một màn khởi động trong những màn khởi động để bước vào vòng loại đầy nhiệt quyết vào chủ nhật tuần sau, không quá hối hả cứ có bóng trong chân thì đi từ từ một, rõ từng nhịp để phối hợp ăn ý với những người còn lại, đến đây tôi nhận thấy thằng Dương quả là một người bạn cần phối hợp trên chiến trường này. Nó rất hiểu ý tôi và kết quả là sau cú treo bóng bổng cực mạnh mà thằng Tùng không thèm chạy, thằng Dương chạy hết tốc lực đánh đầu vào lưới ghi bàn.

-Hế hế, chú hiểu ý anh – Tôi vỗ vai nó.

-Hế hế, chú hiểu ý anh – Tôi vỗ vai nó.

-Hehe, tại cậu chuyền đẹp thôi – Nó cũng không giống với mấy cờ hó phe kia trong lớp.

-Hai chú phối hợp hay quá.

-….

-…

Hay đội vờn nhau theo chiến thuật của các HLV ở ngoài đang rân cổ lên chỉ đạo, đội 10A3 nói chung tuyến tiền đạo và tiền vệ không có gì nói khi đều có một gương mặt đầy ưu tú chỉ huy nhưng trạm cuối là hậu vệ và thủ môn thì còn kém trình độ cực kì và đây là điểm yếu chết người nếu không che lấp thì sẽ không vào đến được vòng bảng vô địch đâu, ngồi trên hàng ghế khán giả mà xem người ta thể hiện.

Kết thúc trận đấu hai đội thể hiện một niềm vui trong thấy dù cho tỉ số rất bá đạo 8-1 nghiêng về đội của mấy anh, tôi cũng không có gì gọi là buồn vì họ là đàn anh đã có kinh nghiệm thi đấu so với đội tôi cũng gọi là một thành tích rồi.

Mấy đứa con gái cũng nở những nụ cười xinh xắn của tuổi học trò kèm với những chai nước suốt mát lạnh dành tặng cho những đứa con trai trong lớp. Quả thật trường tổ chức những giải đấu như thế này sẽ mang đến sự liên kết trong một tập thể.

Tôi đèo em về..

-Mệt không,hihi ? – Em không còn cho ăn bơ nữa

-Mệt tớ đá hay không ?

-Hay như con kiến ấy, hihi – Em che miệng cười khúc khích.

Tôi đưa một tay ra sau đánh khẽ lên đầu em…

-Sau đánh tớ,hix – Em nói giọng nũng nịu.

-Hế hế, đánh yêu – Tôi mở miệng nói mà không suy nghĩ.

-Hả ?

-À.. không gì– Tôi phát hiện ra mình bị lố.

-À.. không gì– Tôi phát hiện ra mình bị lố.

-…

-…

Một khúc nhạc không lời vang lên sau câu nói đùa đầy ngớ ngẩn của tôi, em và Bạch Yến nói có bạn trai mà chẳng bao giờ thấy mặt mũi đâu cả, cũng có lúc tôi muốn hỏi nhưng lại không vì đây là chuyện riêng của người ta. Chở em về trên con đường Lý Tự Trọng trong những cơn gió cuối ngày, một ngày không nắng cũng không mưa.

Anh chở em trong một ngày không nắng cũng không mưa chỉ có những cơn gió thoang thoảng qua, những ánh mây đen tối cũng bị ánh sáng từ nơi em phát ra, từ nụ cười cho đến mùi hương hoa, nhẹ nhàng,…

Hôm sau ngày thứ 2 tại lớp..

Hai tiết đầu nhanh chóng trôi qua, tôi cũng có một gì đó thoải mái khi trả bài anh văn được 5 điểm, mừng lắm chứ chẳng đùa, sợ lắm sợ năm học nay anh văn không được 5 chấm với ông thầy bá đạo ấy. Tôi bước xuống căn-tin uống nước để nạp năng lượng cho bản thân cũng như tự thưởng ình khi ghi được điểm ở môn sở trường,…

Bước qua dãy 10B8

-Con đỉ, mầy giật bạn trai của tao.

-Mình chẳng thích cái người mà bạn gọi là bạn trai, bạn nên khuyên cậu ta – Một giọng nói đầy thản nhiên chứ không hoảng sợ.

-Con hồ ly mầy biến cho tao, cha mẹ mầy sinh ra chi cho đẹp thế, tao gạch mặt mầy bây giờ…

-…

Một đám con gái đầy hung hăng gồm 4 người đang đứng ép một người con gái vào cái gốc tường khuất nơi mà người ta khó để ý, nếu ai đi ngang căn-tin không quay mặt về phía đó cũng chẳng biết trong đó có chuyện gì, với tính cách thản nhiên hồn nhiên như thằng điên của tôi thì việc đó không lọt khỏi tầm mắt.

Tôi cũng dị ứng với những từ ngữ ấy, biết rằng chắc đám nữ sinh nào đó rảnh ăn hiếp một người nào đây mà, nhanh chóng chạy vào thì một cảnh tượng mà mình khinh bỉ. Tôi cực kì ghét những người con gái không nết na như bọn họ dù không biết là ai, nhìn cũng xinh xắn đấy chứ nhưng tính cách thì bị con chó nó tha mất rồi. Bốn người đó kéo một người con gái ấy ra khỏi bức tường…

-ÔI CÁI ĐỆCH….Là…- Tôi hoảng hốt phóng nhanh lại chỗ đó….
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...