Tên Sát Nhân Bí Ẩn

Final War (2): Hai người đang ở đâu?



Không gian bên trong của con tàu Lune lúc nào cũng sang trọng hơn hẳn so với vẻ bề ngoài hào nhoáng của nó. Với chiều cao 18m so với mực nước biển, khoang tàu Lune được chia làm 6 tầng cùng các khoang hạng theo thứ lớp mà mọi người vẫn dùng để gọi là "độ cao cấp". Phía trên cùng của con tàu là một khoảng sân rộng rãi với những dịch vụ năm sao, mọi người có thể vừa đứng ngắm cảnh biển, vừa nhâm nhi một tách cà phê hay nước ép trái cây. Họ còn có thể thoải mái bơi lội trong làn nước ngọt tự nhiên trong khu bể bơi ở phía sau con tàu, vừa thả mình trong làn nước, vừa ngắm cảnh mặt trời lặn thật lung linh... 

Ngoài những dịch vụ trên, con tàu Lune còn đáp ứng được nhu cầu của khách hàng niềm vui chơi thoải thích. Tại khu vực số 2 nằm trên tầng thứ 6, một khu Casino sẵn sàng chào đón quý khách 24/24 giờ, phục vụ thức ăn nhanh mọi lúc mọi nơi. Còn trên khu vực số 5 của tầng 6, một khu Spa luôn sẵn sàng chào đón những quý cô muốn chăm sóc sắc đẹp của mình. Mọi người có thể vừa ngâm mình trong chất bùn khoáng làm mịn da, vừa ngắm cảnh biển với những con sóng vỗ về qua khung cửa kính trong suốt.

Con tàu Lune này, thật sự khiến nhiều người phát hờn với độ sang trọng của nó.

***

17 giờ 15 phút, ngày 17 tháng 7. Khu vực hạng tư trên tầng thứ hai của Lune.

"Cộc cộc!"

Tiếng gõ cửa bất ngờ phát lên giữa không gian tĩnh lặng của căn phòng nơi Cự Giải được phân công ở để hoàn tất công việc phóng viên của mình. Cự Giải đóng màn hình của chiếc laptop lại, sửa sang lại tóc rồi nhẹ nhàng đứng dậy tiến về phía cửa. Trong đầu cô cứ tự hỏi người trước cửa là ai. Nếu là đồng nghiệp của cô thì không có khả năng vì họ đã được giao việc cả rồi, chẳng thể nào làm phiền tới cô. Nếu là nhân viên phục vụ phòng thì lại càng không, vì cô không gọi điện yêu cầu bất cứ thứ gì cả. Mọi chuyện dường như phức tạp hơn vài phần khi cô suy nghĩ quá nhiều...

Cự Giải mở cánh cửa phòng ra, dây chốt an toàn vẫn chưa được gỡ khỏi chốt.

- Cancer! Cuối cùng cũng gặp được cô rồi!!

Một giọng nói reo lên mừng rỡ khi cô vừa lộ gương mặt trắng trẻo của mình nhìn qua khe cửa mở hờ. Cự Giải có thể nhận ra cái giọng nói đó ngay, và cô cũng vui mừng khi nghe được cái giọng đó trên con tàu này.

- Ồ! Xin chào anh, Gemini!

Cự Giải mỉm cười tươi tắn chào người đang đứng trước cửa. Cô lịch sự ra hiệu phiền anh chờ một chút rồi đóng cửa lại, mở khóa an toàn ra rồi mở rộng cánh cửa phòng, nói với gương mặt hào hứng như muốn ôm lấy người đứng trước mặt.

- Tôi không ngờ là anh có thể tìm được tôi đấy!

- Hì! Nguồn thông tin của tôi vốn rộng rãi rồi mà!

Song Tử đáp trả lại cô bằng một nụ cười tươi tắn. Phải, anh đã biết cô ở đây, nhờ vào những nguồn thông tin lượm nhặt của ban quản lí khách hàng trên con tàu Lune này. Sau bao nhiêu lần "ăn dép" vì gọi nhầm phòng người khác, cuối cùng anh cũng đã gặp được cô. Trong lòng anh chợt dâng lên một niềm hân hoan vui sướng.

- À! Để anh đứng ngoài hành lang thì kì quá! Anh vào phòng nói chuyện nhé!

Cự Giải mỉm cười duyên dáng, mở rộng cánh cửa đón chào anh. Song Tử cũng chẳng phiền hà gì, anh lịch sự gật đầu một cái rồi cởi giày, tiến về phía bên trong.

Căn phòng của Cự Giải có diện tích khoảng 30 mét vuông, bao gồm một phòng tắm và một giường ngủ đơn. Giấy dán tường màu trắng được trang trí nhìn đẹp mắt, máy lạnh luôn thổi phà phà làm căn phòng trở nên mát rượi, chiếc tủ lạnh luôn có sẵn đồ ăn và một chiếc máy laptop được đóng lại trên bàn trang điểm,... Song Tử hoàn toàn cảm thấy choáng ngợp so với khu ở hạng năm của cảnh sát bọn anh.

- Này Gemni!Anh muốn uống Pepsi hay Coca?

Đứng trước cánh cửa tủ lạnh đang rộng mở cùng những chai nước ngọt được xếp gọn gàng bên trong, Cự Giải nhẹ nhàng cất tiếng gọi Song Tử với gương mặt vui vẻ. Chỉ thấy Song Tử cũng nghiêng mình nhìn lướt qua khoang bên trong của tủ lạnh một hồi lâu rồi lại ngước lên nhìn Cự Giải, anh cất tiếng hỏi:

- Trong đấy có 7up không?

- Có!

- Ồ! Vậy tôi lấy chai nước suối nhé!

Nói rồi, Song Tử bỏ đi te te một hơi tiến đến gần chiếc tủ lạnh rồi tóm lấy chai nước suối, tự nhiên mở ra rồi uống hết sạch trước gương mặt ngu người của Cự Giải...

*

- Này Cancer! Tại sao cô lại chuyển công tác sang mục giải trí thế? Tôi tưởng cô là phóng viên chuyên đi điều tra những tin tức thời sự thôi chứ?

Ngồi thoải mái trên chiếc giường êm ái đối diện Cự Giải, Song Tử cất tiếng hỏi thăm với gương mặt đầy sự tò mò và nghi vấn. Cự Giải ngồi trên chiếc ghế đối diện anh chỉ khẽ mỉm cười, giống như cô đã chờ câu hỏi này từ rất lâu rồi vậy.

- À! Tại khi tôi nộp đơn xin yêu cầu nghỉ phép để hợp tác điều tra với cảnh sát các anh, giám đốc đã không đồng ý. Chính vì thế, tôi mới chuyển sang mục giải trí này, vừa được tham gia điều tra, vừa đảm bảo được công việc! Như thế thì ông ấy cũng đâu thể nào trách móc tôi!

Cự Giải đáp lại với gương mặt tươi tắn vô cùng. Cô là một trong những người được sự tín nhiệm của cảnh sát cho phép tham gia điều tra, muốn nắm được thông tin về nạn nhân tiếp theo cũng không phải là khó. Nhưng vì điều kiện không cho phép, nộp đơn xin nghỉ để điều tra cũng chẳng phải là ý kiến tốt đẹp nên cô đã nghĩ ra kế này.

Tất cả những thông tin về tên Thần Chết đều như một miếng mồi vàng của Cự Giải. Cô là nhà báo, việc nắm bắt thông tin là vô cùng quan trọng đối với sự nghiệp của cô. Không phải là vì cô ham của cải vật chất hay những đồng tiền bạc bẽo khiến người ta đánh mất cả nhân tính để giành được nó kia. Cô không bao giờ thích nó, nhưng cô lại cần nó, cần nó để trang trải cuộc sống gia đình cô. Dù nói gì thì nói, gia đình vẫn luôn đứng ở vị trí thứ nhất trong cả con tim lẫn khối óc của Cự Giải, vị trí thứ hai mới là bản thân của cô. Việc con báo hiếu cho cha mẹ, có gì là sai?

- Ồ! Không ngờ rằng cô có thể nghĩ ra kế đấy cơ đấy! Nếu là tôi chắc tôi không nghĩ ra đâu!

Song Tử mỉm cười, cất lên những câu khen ngợi khiến Cự Giải phổng cả mũi. Dù không biết đây là khen thật hay chỉ đơn giản là nịnh hót, nhưng cô vẫn thấy tự hào về bản thân mình.

- Anh nói quá rồi! – Cự Giải e thẹn khéo từ chối lời khen. Còn trong lòng thì cứ nhảy tưng tửng cả lên.

" Reng! Reng! Reng!"

Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên ngắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Bằng một hành động không được mấy vui vẻ, Song Tử lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo của mình ra, bấm nút nghe rồi cất tiếng chào qua điện thoại.

" Alô?!"

"Gemini! Hiện tại anh đang ở đâu?"

Bằng một giọng nói gấp gáp nóng vội xen lẫn sự lo âu, người ở đầu dây bên kia cất tiếng hỏi Song Tử nhưng ẩn trong đó như một cơn giận dữ đang chờ bộc phát. Anh có thể đoán được cái giọng nói đó thuộc về ai, và điều đó không hề tốt đẹp chút nào!

Song Tử lén đưa mắt sang nhìn Cự Giải đang ngồi trên ghế, dường như cô ấy cũng đang chú ý đến cuộc gọi của anh, tò mò không chớp mắt. Song Tử bất giác thở dài một hơi, lấy hết dũng khí rồi trả lời qua điện thoại.

"Tôi đang ở khoang số 1 của tầng hai. Có chuyện gì sao, Leo?"

"Aries và Sagittarius mất tích rồi!!"

***

17 giờ 30 phút, ngày 17 tháng 7.

Ánh đèn huỳnh quang gắn dọc theo dãy hành lang chiếu sáng cho từng bước chân của bốn con người. Bốn người này, sắc mặt đều trông cực kì căng thẳng, người nào người nấy đều ôm một bầu tâm sự riêng, nhưng tất cả đều chung về một vấn đề.

- Leo! Rốt cục ai đã người thông báo về tình hình của hai người đó thế?

Với một tốc độ bước chân khiến người ta có thể vấp phải thảm mà té dập đầu, Song Tử vừa đi, vừa cất tiếng hỏi người thanh niên bên cạnh mình. Chỉ thấy Sư Tử vẫn cau mày căng thẳng, hai mắt nhìn chằm chằm về phía trước với tâm trạng lo âu không ngừng, anh cất tiếng mà thậm chí không thèm ngoái đầu sang nhìn Song Tử.

- Là tên "Thần Chết" đấy!

- Cái gì?!

Song Tử thốt lên kinh ngạc, đôi mắt mở to hết cỡ nhìn Sư Tử không chớp mắt. Có phải chăng hai tai anh đang dần lãng đi khiến âm thanh méo mó nên nghe nhầm?

Hết nhìn Sư Tử với gương mặt kinh ngạc, Song Tử lại quay sang nhìn Cự Giải, người con gái đang đi cạnh mình. Hình như cô ấy cũng bị sốc sau khi nghe được câu nói của Sư Tử. Đôi mắt to tròn của cô đã dãn ra hết cỡ, hàng lông mày bất giác cau lại khó chịu và đầy niềm suy tư. Phải chăng...cô đang nghĩ về người đó?

- Làm sao có chuyện vô lí như thế chứ? Ý tôi là tôi không bất ngờ về việc hắn có mặt trên con tàu này, nhưng tại sao hắn lại thông báo cho chúng ta biết tình hình của hai người đó? Khoan đã! Việc này quan trọng hơn! Hắn làm cách nào để thông báo cho người của chúng ta thế?

Chỉ trong câu nói thôi, mọi người cũng đã hiểu được tâm trạng của Song Tử đã thay đổi liên tục và nhanh như thế nào. Anh cứ lên xuống giọng trong mỗi câu nói, gương mặt cũng chuyển đổi dần từ nghi ngờ, kinh ngạc rồi cuối cùng dừng lại ở biểu hiện của sự lo lắng. Phải thôi. Ai mà vào trường hợp đó mà chẳng như vậy? Mọi chuyện cần lắm lời giải đáp.

- Hắn đã gọi điện cho Capricorn và đưa thông báo. Hừ. Nghe có vẻ hoang đường nhỉ? Một tên tội phạm dám gọi điện cho cảnh sát...

Xử Nữ nhếch mép cười thích thú, gương mặt cô dần hiện lên nét vui đùa hơn là lo âu. Phải, những hành vi của hắn đều có chủ ý không hề tốt đẹp. Hắn muốn gây rối cảnh sát có mặt ở trên đây, khiến mọi người lo lắng đổ xô đi tìm đồng nghiệp mất tích mà bỏ bê nhiệm vụ. Rồi khi ấy, nhân lúc mọi người sơ hở, hắn sẽ ra tay rước con mồi xuống địa ngục ngay. Một cái bẫy hoàn hảo.

- Chúng ta được phái làm một đội để tìm kiếm dấu vết của hai người họ. Hắn đã đưa một gợi ý cho chúng ta, đó chính là "Nơi địa ngục lạnh lẽo, cá ngủ say mắc cạn".

Cầm chiếc điện thoại cảm ứng trên tay đang mở trang ghi chú, Sư Tử đọc rành rọt câu gợi ý mà anh đã được đưa. Ba người còn lại cũng chú ý lắng nghe từng câu chữ một, đồng thời suy nghĩ những ẩn ý trong câu nói kia.

Họ có thể dần dần hiểu được cái "cá ngủ say mắc cạn" kia đang ám chỉ về việc Bạch Dương và Nhân Mã hiện đang bất tỉnh ở đâu đó và sắp "ngỏe" đến nơi. Còn "Nơi địa ngục lạnh lẽo" thì họ vẫn đang vò đầu bức tóc. Nó chính là đầu mối để biết được họ đang ở đâu, và đấy chính là nơi họ cần đến.

- Nè! Nó có ghi là "lạnh lẽo" đúng không? Chẳng lẽ nó đang ám chỉ nơi đó rất lạnh? Ví dụ như... hầm thức ăn đông lạnh ấy?!

Cự Giải bất ngờ nêu ý kiến của mình trước sự ngạc nhiên của mọi người. Cô ấy nói không sai, nó cũng có thể là đầu mối để dẫn họ đến chỗ của hai người kia đang bị giam giữ. Nếu nói về một nơi lạnh lẽo trên con tàu này, thì chỉ có duy nhất mà mọi người nghĩ đến đầu tiên, đó chính là hầm dự trữ thức ăn.

Nhưng khoan đã...có ai thấy tình huống này quen quen không?

- Là hầm lạnh chứa xác! Họ đang bị nhốt ở đó!

Xử Nữ đột nhiên buột miệng nói lên suy nghĩ của mình không hề do dự. Ba người còn lại cũng đều nhìn cô không chớp mắt, há hốc cả mồm ra. Chuyện con tàu du lịch năm sao này có hầm lạnh thì cũng không có gì là lạ, đôi lúc cũng có những chuyện không hay xảy ra trên chính con tàu này và họ cần dùng đến nó. Cả bốn người đều đã biết chuyện, những ai chịu khó tìm hiểu thông tin về con tàu này cũng có thể nắm được thông tin, nhưng... họ bị bất ngờ bởi sự quả quyết của Xử Nữ hơn là câu nói của cô.

- Cái kiểu bắt cóc này... tôi đã từng biết nó sau khi xem phim Conan. – Xử Nữ bất chợt lên tiếng giải thích mà không cần ai hỏi. – Như các anh đã biết rồi đấy! Nếu tên Thần Chết có tìm hiểu về dấu vân tay để tránh bị cảnh sát bắt giữ thì tôi đoán chắc hẳn rằng hắn đã đọc một số truyện trinh thám. Mà theo như tôi đoán thì hắn đã từng đọc lướt qua cái tình huống này ít nhất một lần. Nơi lạnh lẽo trên tàu thì có đến hai nơi: Hầm chứa thức ăn và hầm lạnh. Rõ ràng hắn sẽ không giấu hai người họ vào hầm thức ăn vì nơi đó có nhiều người ra vào, chính vì thế chỉ còn một nơi mà thôi!

Ba người còn lại cũng dần dần hiểu ra sự việc, họ khẽ mỉm cười, bước theo sau chân của Xử Nữ.

Băng qua dãy hành lang dẫn đến hầm lạnh của con tàu Lune, cả bốn người đều mang một tâm trạng lo lắng không thôi. Hầm lạnh được đặt ở gần cuối đuôi của con tàu, hoàn toàn cách biệt với những khu giải trí bên trên. Nó mang một màu xám xịt của sự u ám cũng sự yên tĩnh đến rợn người. Ba căn hầm lạnh xếp dọc ẩn vào tường đã được khóa chặt lại, hai trong ba căn hầm ấy đang hoạt động...

Sư Tử nhanh chóng gọi được một nhân viên và nhờ ông ấy mở cửa hầm giúp. Đó là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, dáng người tròn tròn và béo múp. Lúc Sư Tử báo cáo tình hình, ông ta giật mình luống cuống cả lên, nhưng rất may, cuối cùng ông ta cũng đã lấy lại được bình tĩnh và nhanh chóng chạy về nơi mọi người đứng chờ.

Chiếc chìa khóa xoay tròn trong lỗ tra nghe một tiếng cách giòn giã. Cánh cửa hầm mở ra, để lộ một người con gái nằm co ro trong đó, hai hàm răng đánh nhau nghe cầm cập.

- Sagittarius!

Xử Nữ thốt lên cùng gương mặt lo lắng đến tột cùng. Cô cởi áo khoác ngoài của mình ra, khoác lên người của Nhân Mã rồi ôm cô vào lòng. Da mặt của Nhân Mã đã trắng bệch cả ra không một chút sức sống, đôi môi thì tím tái lại, hai mắt mơ màng mệt mỏi không nhìn về nơi đâu,...đây là những dấu hiệu cho thấy cô ấy đã bị lạnh quá lâu, có thể dẫn đến bất tỉnh nhân sự.

Căn hầm thứ hai đã mở ra, Bạch Dương bước xuống với gương mặt tím tái cùng hơi thở mệt nhọc. Nhưng ít ra trông anh ấy vẫn đỡ hơn so với Nhân Mã, có lẽ bộ áo vest đã giúp anh giữ được thân nhiệt, dù chỉ là một ít.

Bạch Dương bước đến gần chỗ của Xử Nữ và Nhân Mã với dáng run rẩy tưởng chừng có thể ngã vật xuống bất cứ lúc nào. Chợt, anh khuỵu gối xuống, ôm chầm lấy hai người trước con mắt ngỡ ngàng của những người đứng ở đấy. Không hẳn. Anh ta chỉ ôm có một người thôi, và người đó đã nằm gọn trong lòng của anh.

- Tôi...xin...lỗi...

Bạch Dương cất tiếng bằng tất cả sức lực còn lại của mình. Giọng nói ấy thều thào và nhỏ đến mức những người đứng gần không thể nghe được gì. Nhưng ít ra, người đó cũng đó nghe thấy. Anh mỉm cười mãn nguyện rồi đổ ập xuống trước gương mặt bàng hoàng của mọi người.

======0=====

19 giờ 00 phút, ngày 17 tháng 7. Trên boong tàu chính của Lune.

Mặt trời đã lặn từ bao giờ, những tia sáng màu vàng nhạt đã được thắp trên những chiếc đèn chùm đẹp lung linh treo trên trần của hội trường chính. Tại nơi ấy, ngoài những người nhân viên đang tất bật chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay ra còn có hơn hàng chục người cảnh sát cải trang đã trà trộn thành nhân viên. Hội trường này được xây dựng theo lối kiến trúc cổ điển, chiếm gọn hết một phần hai diện tích của tầng năm và có thể chứa hơn 1500 người mà không gây cảm giác ngột ngạt. Những thiết bị điện tử âm thanh được ẩn sau cánh gà nơi sân khấu, những nhạc cụ giản dị sẵn sàng trên chiếc bục phía bên trái của căn phòng,... tất cả, tất cả chỉ để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay, bữa tiệc ra mắt con tàu Lune.

Đẩy nhẹ cánh cửa gỗ của hội trường chính ra, Bảo Bình nhẹ lách người qua hàng bàn ghế sắp xếp gọn gàng và trải khăn sạch sẽ để tiến về phía sân khấu. Đứng trước mặt Bảo Bình là một người thanh niên trẻ tuổi đang nhẹ nhàng xếp chén lên bàn. Anh ta mặc một chiếc áo sơmi trắng dài tay và khoác bên ngoài chiếc áo đồng phục màu đỏ đặc trưng của nhân viên phục vụ, chiếc nơ đỏ cùng chiếc kính dày cộm, trông anh ta giống hệt những nhân viên phục vụ khác.

- Này! Hai người họ ổn rồi chứ?

Người thanh niên kia chợt cất cao giọng hỏi Bảo Bình với gương mặt lo lắng. Đây tuyệt đối không phải là một hành vi lịch sự của bồi bàn đối với hành khách, nếu có ai nhìn thấy, anh ta chắc chắn sẽ bị phạt ngay. Nhưng không, chả có ai để ý đến anh ta cả, những người đều chú tâm vào công việc của mình mà chẳng màng quan tâm đến cuộc đối thoại của hai người kia.

Chỉ thấy Bảo Bình khẽ mỉm cười, anh đáp lại với gương mặt thư giãn thoải mái không một nét lo âu.

- Hiện tại thì Aries và Sagittarius đã nghỉ ngơi rồi. Những bác sĩ trên tàu bảo họ sẽ ổn sau khi ngủ một giấc thôi! Anh không cần phải lo đâu Capricorn!

Nghe được những lời Bảo Bình nói, người phục vụ kia bất giác thở phào một hơi, gương mặt anh dường như cũng dãn ra vài phần. Anh gỡ cặp kính của mình ra, day day đôi mắt của mình một hồi lâu rồi lại cất tiếng đáp.

- Họ không sao là tốt rồi! Mà... cái cặp kính chết tiệt này phiền quá! Không hiểu được những người cận phải chịu khổ cực đến cỡ nào nhỉ?

Ma Kết vừa nói, vừa đeo cặp kính của mình lên. Đây chỉ là kính không độ dùng để cải trang, nhưng anh cũng không ngờ là nó lại vướng víu đến như vậy. Chỉ thấy Bảo Bình thì vẫn nhe răng cười như châm chọc người đối diện, anh giơ ngón cái lên, đáp lại với giọng hào hứng.

- Nhìn anh bây giờ không ai còn nhận ra anh là Ronal nữa đâu! Cứ an tâm! Tuyệt chiêu cải trang của anh là max đỉnh rồi!

- Ha! Dù nói chuyện này hơi lạ, nhưng mà tôi mong rằng sẽ có ai đó nhận ra tôi là Capricorn!

Ma Kết nói với giọng nửa thật nửa đùa, nhưng nếu lắng nghe kĩ, ta vẫn có thể tìm thấy được trong câu nói ấy vẫn còn có cái gì đó ẩn sâu bên trong. Phải, như một lời cầu nguyện vậy.

Ma Kết ra hiệu cho Bảo Bình trở về vị trí rồi tiếp tục với "công việc" của mình. Bữa tiệc tối nay, hắn sẽ lộ diện!
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...