Thần Y Trở Lại

Chương 88: Người Như Hoa, Kiếm Như Tuyết



Hồng Lăng múa kiếm nhanh như tia sét, từng đường kiếm tung hoành, lông măng trên người Ngô Bình đều đứt lìa, anh vội vàng vận chuyển chân khí bảo vệ cơ thể, để tránh bị kiếm khí xâm nhập vào.

Anh lập tức khởi động khả năng quan sát động thái đôi mắt xuyên thấu, nhờ năng lực này mà anh có thể nhìn thấy con muỗi vỗ cánh năm trăm lần trong một giây, nhưng hình như đường kiếm của Hồng Lăng còn nhanh hơn.

Khi cô ấy múa kiếm, chân khí trong cơ thể sẽ chuyển động theo một đường đặc biệt nào đó. Tuyến đường này có liên quan đến kinh mạch cấp hai, hoá ra Hồng Lăng đã đả thông hết kinh mạch cấp hai trên toàn cơ thể rồi, thật bất ngờ!

Hồng Lăng đang luyện kiếm pháp Cửu Thức, chiêu thức này không phức tạp, nhưng uy lực của từng chiêu có thể dễ dàng giết chết Ngô Bình ngay.

Đây chính là thực lực của cao thủ thật sự ư? Ngô Bình chấn động, anh cảm thấy trước khi mình đả thông hết kinh mạch cấp hai trên người và luyện khí xong thì không thể chống lại đòn tấn công của Hồng Lăng được.

Đừng nói là anh, ngay đến tông sư cảnh giới Thần cũng phải chết dưới kiếm của Hồng Lăng thôi.

Sau khi biểu diễn kiếm pháp Cửu Thức xong, Hồng Lăng thu kiếm rồi ngoảnh lại hỏi: “Anh có nhìn rõ không?”

Ngô Bình gật đầu: “Có, nhưng tiếc là không làm theo được, tu vi của tôi không cao bằng cô”.

Ngô Bình mỉm cười: “Đến sư phụ tôi còn không nhìn được đường kiếm của tôi, anh làm được như vậy là quá siêu rồi”, đây là lần thứ hai cô ấy khen Ngô Bình.

Ngô Bình ra hiệu cho cô ấy tiến gần lại mình rồi nói: “Kiếm pháp của cô cho người xem cảm giác chưa tới, cô chưa thi triển hết thực lực hả?”

Hồng Lăng: “Ừm, tôi sợ làm quá thì sẽ khiến anh bị thương”.

Ngô Bình hoảng luôn, anh cứ ngỡ mình rất mạnh rồi, nhưng so với Hồng Lăng thì đúng là còn kém xa.

Hồng Lăng nói: “Vẫn còn một lý do khác nữa, tôi đang luyện Điện Kiếm, ít nhất phải đến cảnh giới Thần thì mới có thể phát huy được uy lực của nó, thậm chí phải đến cảnh giới Tiên Thiên thì mới phát huy tối đa uy lực”.

Ngô Bình hiểu ra: “Hoá ra vì tu vi của cô chưa đủ”.

Hồng Lăng gật đầu: “Sư phụ tôi bảo thể chất của tôi khác người bình thường, khi nào đủ tuổi thì tu vi tự khắc tăng thôi”.

Ngô Bình ngạc nhiên, anh tiếp tục quan sát Hồng Lăng bằng đôi mắt xuyên thấu thì phát hiện đúng là thể chất của cô ấy rất đặc biệt, cô ấy không chỉ đả thông hết kinh mạch cấp hai, mà còn đả thông được một phần kinh mạch cấp ba rồi.

“Đây là tiên cốt à?”, Ngô Bình chợt nghĩ đến một loại thể chất thuộc kiểu sinh ra để tu hành, ngay khi ăn cơm hay ngủ cũng có thể đột phá, cực kỳ hiếm gặp.

Lịch sử có ghi chép rằng phải ba, bốn trăm năm mới có một người như thế xuất hiện. Ví dụ như Trương Tam Phong của đầu triều Minh, tổ sư Đạt Ma của triều Đường, hay Sở Bá Vương của triều Tần.

Bây giờ, Hồng Lăng vẫn còn ít tuổi, khi nào cô ấy trưởng thành thì tự nhiên kinh mạch cấp ba sẽ được đả thông hết, đến lúc ấy, tu vi của cô ấy cũng tăng cao.

Ngoài kinh ngạc ra thì Ngô Bình còn tò mò muốn biết sư phụ của Hồng Lăng là ai nên anh hỏi: “Hồng Lăng, sư phụ cô giỏi lắm à?”

Hồng Lăng lắc đầu: “Sư phụ có đánh lại tôi được đâu, nhưng người cũng giỏi lắm, từ nhỏ tôi đã sợ người rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Khổ thân, sắp tới cô muốn ăn gì, chơi gì thì cứ nói với tôi nhé”.

Hồng Lăng sáng mắt lên, cô ấy vẫn còn nhoẻ nên đương nhiên vẫn thích chơi đùa: “Thế từ giờ tôi gọi anh là anh trai nhé, anh trả hết chi phí ăn chơi cho tôi”.

Ngô Bình bật cười: “Cô cũng biết tính toán ra phết đấy nhỉ”.

Anh bảo Hồng Lăng đi nghỉ, còn mình thì tiếp tục đả thông kinh mạch cấp hai ngoài sân. Lần này, do bị Hồng Lăng kích động nên anh quyết định phải nhanh chóng nâng cao thực lực.

Sáng sớm ngày hôm sau, anh đã gọi cho Chu Truyền Võ. Trước đó, hai người đã hẹn cùng đến nhà ông cụ Từ để móc nối quan hệ, giúp ông ấy gặp ông lớn nhà họ Từ.

Ngô Bình và Chu Truyền Võ đã ghé một cửa hàng gần nhà họ để mua chút quà.

Từ Quý Phi đã nhận được điện thoại của Ngô Bình từ trước nên đã chỡ sẵn bên ngoài. Thấy anh và Chu Truyền Võ xuống xe, ông ấy vội tiến lên đón rồi cười nói: “Chào chú em”.

Ngô Bình cười đáp: “Anh ba, đây là chú Chu Truyền Võ, thị trưởng thành phố Vân Đỉnh”.

Từ Quý Phi khẽ gật đầu rồi bắt tay với Chu Truyền Võ: “Chào thị trưởng Chu, nghe danh đã lâu, mời vào!”

Hôm nay là ngày họp gia đình của nhà họ nên cả bốn anh em Từ Quý Phi đều về, ngoài ra còn có vợ con của họ nữa.

Trong phòng khách lúc này chật kín người, ngoài ông cụ Từ ra còn có hai người đàn ông trên dưới 50 tuổi. Một người trong số đó, Ngô Bình từng nhìn thấy trên ti vi rồi, đó chính là nhận vật đứng thứ hai ở tỉnh - Từ Bá Nhân.

Nghe Từ Quý Phi giới thiệu xong, Từ Bá Nhân lập tức đứng dậy bắt tay với Ngô Bình: “Bác sĩ Ngô, tôi thật lòng cảm ơn cậu. Cậu không những chữa khỏi bệnh cho bố tôi, mà còn có cả cháu gái tôi nữa, nhà họ Từ chúng tôi vô cùng cảm kích”.

Ngô Bình nói: “Ông Từ khách sáo rồi, cứ gọi tôi là Ngô Bình thôi. Hôm nay tôi đến để kiểm tra lại cho cụ nhà mình”.

Sau đó anh chỉ vào Chu Truyền Võ: “À, đây là chú của tôi, tên là Chu Truyền Võ, cũng là người tỉnh này. Nghe nói tôi đến đây, chú ấy cũng tới chào hỏi các nhân vật lớn của tỉnh”.

Ngô Bình không viện cớ gì cả, Từ Bá Nhân đã ngồi được vào vị trí ấy thì chắc chắn phải có tư chất hơn người, tốt nhất là nói thẳng ra luôn.

Chu Truyền Võ là thị trưởng nên đương nhiên cũng biết Từ Bá Nhân, ông ấy nhanh chóng tiến lên rồi lễ phéo chào hỏi: “Chào phó chủ tịch Tỉnh”.

Người đứng đầu thành phố gọi là thị trưởng, đứng thứ hai gọi là phó thị trưởng. Tương đương như vậy, người đứng đầu một tỉnh là chủ tịch tỉnh, xếp sau là phó chủ tịch, một người có quyền hành rất lớn.

Từ Bá Nhân thản nhiên gật đầu: “Chu Truyền Võ, chúng ta đã gặp nhau mấy lần rồi. Tôi đã từng nghe ông phát biểu, khá lắm!”

Chu Truyền Võ có vẻ hơi căng thẳng: “Phó chủ tịch quá khen, tôi chỉ làm đúng trọng trách thôi”.

Ngô Bình chỉ mở đầu câu chuyện vậy thôi, sau đó phải làm sao thì phụ thuộc vào Chu Truyền Võ, còn anh đi kiểm tra lại cho ông cụ Từ. Ông cụ đã khoẻ lại nhiều, khi thấy Ngô Bình thì rất vui, ngoài ra còn liên tục khen ngợi y thuật của anh,

Sau khi bắt mạch, Ngô Bình nói: “Cụ khoẻ rồi, tôi sẽ kê thêm vài thang thuốc bổ nữa”.

Từ Quý Phi: “Cảm ơn chú nhiều”.

Ngô Bình: “Anh ba khách sáo quá!”

Hai người đi sang phòng khác nói chuyện, Ngô Bình hỏi: “Anh ba, hôm qua em đã gặp một cao thủ ở tỉnh”.

“Ai thế?”, Từ Quý Phi nổi hứng hỏi ngay.

“Trương Hàn Thuỷ”, Ngô Bình đáp., sau đó kể lại mọi chuyện cho Từ Quý Phi nghe.

Từ Quý Phi gật đầu: “Thực lực của Trương Hàn Thuỷ ghê phết đấy, Thiết Bố Sam của ông ta rất mạnh, có thể chống lại chưởng lực của anh luôn. Ông ta đã luyện Ưng Trảo Công đến cảnh giới bóp nát sắt thép rồi, Hỗn Nguyên Công thì đã luyện tới tầng thứ năm. Ông ta mà đột phá thì anh cũng không đánh lại được, hai người không xảy ra xung đột là chú may rồi đấy”.

Ngô Bình gật đầu: “Con trai ông ta không sao nên hai bên không có thù oán gì hết”.

Nói đến đây, Ngô Bình chợt nhớ đến Chu Phật Sinh nên bèn hỏi: “Thực lực của Chu Phật Sinh thế nào hả anh?”

Nghe thấy cái tên này, Từ Quý Phi thoáng trầm mặc rồi nói: “Người này nguy hiểm lắm”.

Ngô Bình chột dạ: “Anh ba từng đấu với ông ta rồi à?”

Từ Quý Phi lắc đầu: “Chưa, nhưng chắc chắn anh không phải đối thủ”.

Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Không lẽ tu vi của ông ta cao lắm à?”

Từ Quý Phi đáp: “Chân khí của cậu tốt như vậy, chắc có thể điều khiển cách hít thở đúng không?”

Ngô Bình lập tức hiểu ý của Từ Quý Phi: “Ý anh là ông ta có cách hít thở siêu lắm ạ?”

Từ Quý Phi gật đầu: “Đúng, nếu không nắm vững được hơi thở thì không thể đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên được. Chu Phật Sinh đã học được cách hít thở của phật môn nên giỏi lắm. Giờ ông ta đang ở giai đoạn đầu ở cảnh giới Thần nên vẫn bình thường, nhưng mai này chắc chắn sẽ vượt xa anh”.

Ngô Bình cố ý hỏi: “Anh ba, học cách hít thở ấy khó lắm ạ?”

Từ Quý Phi cười khổ: “Đương nhiên, anh phải quỳ ba ngày ba đêm trước cửa của đại tông sư Quân Vô Tướng thì mới học được cách hít thở như bây giờ đấy. Anh còn phải hầu hạ ông ấy ba năm, giờ chỉ cần ông ấy gọi một cái là anh phải ngưng hết mọi việc để tới nghe lệnh ngay”.

Ngô Bình chấn động, anh không nghĩ cách hít thở lại quan trọng đến thế.

Từ Quý Phi: “Vì vậy, anh không thể so với Chu Phật Sinh dcm vì anh đã thua ngay ở vòng ngoài rồi”.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...