Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện
Chương 513: Buôn Dưa Lê
Triệu Thanh Thanh càng là tràn ngập động lực, như tìm đúng hướng đi của cuộc đời mình, điều khiến Tô Hiểu Mạn ngạc nhiên hơn là cô nàng Triệu Thanh Thanh chỉ trong vài giây nghỉ trưa ngắn ngủi lại có thời gian đi tìm hiểu tin tức bát quái của nhà hàng xóm.
“Nghe nói đứa bé do con dâu cả của nhà bà ta sinh không phải là con của con trai cả nhà bà ta……”
“Mà là con của con út nhà bà ta.”
“Hư ——”
……
Tô Hiểu Mạn: “……”
Cô gái bát quái Triệu Thanh Thanh thực sự là cuộc sống vẫn tiếp tục, buôn dưa không nghỉ.
Theo doanh số bán hàng tăng vọt, khoản tiền trong tay Tô Hiểu Mạn đã vượt mốc một triệu USD, trong đó cô muốn bỏ ra 300.000 nghìn tệ để tiếp tục đầu tư vào hoạt động của phòng thí nghiệm phát triển cùng với xây dựng tòa nhà, đồng thời cũng đã chuẩn bị thêm một khoản tiền khoảng 100.000 nghìn tệ vào việc cải thiện môi trường làm việc cho công nhân viên. . Truyện Khoa Huyễn
Tô Hiểu Mạn dùng 30.000 nhân dân tệ để mua hai hai bộ tứ hợp viện ở sát nhau, trong đó một căn được dùng làm phòng làm việc của tạp chí《 Uyển Hề 》, một căn được dùng làm ký túc xá cho nhân viên, ban biên tập của bọn họ không có nhiều người, hai bộ tứ hợp viện là đủ cho mọi người ở rồi.
Cô đã tìm người đến sửa chữa lại hai bộ tứ hợp viện một lần, nối điện nước, sửa nhà vệ sinh, mua nhiều bàn làm việc và các thiết bị văn phòng liên quan khác, nhờ sự nỗ lực của tất cả mọi người mà không bao lâu sau bộ phận ban biên tập của bọn họ đã được thành hình. Tô Hiểu Mạn còn mua thêm ba chiếc điện thoại, hai chiếc máy ghi âm, một chiếc TV màu, một cái TV đen trắng, hai tủ lạnh, hai máy giặt, ba chiếc xe đạp và một chiếc xe máy cho bộ phận biên tập để thuận tiện cho việc đi lại hàng ngày của mọi người cũng như phục vụ cho cuộc sống và công việc hàng ngày của họ.
Về phía nhà máy và phòng nghiên cứu cũng bổ sung thêm mấy cái TV cùng máy giặt….để mọi người có thể cùng nhau trò chuyện và xem TV vào ban đêm, máy giặt là một thứ quan trọng giúp cho mọi người có nhiều thời gian đi làm việc khác hơn mà không cần mất thời gian vào việc giặt quần áo, vì vậy mà bộ phận nghiên cứu phát triển còn phát minh ra loại bột giặt và chất khử trùng co công hiệu đặc biệt.
—— Lười biếng là động lực thúc đẩy sự tiến bộ của khoa học và công nghệ.
Bột giặt và chất khử trùng vẫn chưa được chính thức đưa vào sản xuất và hiện tại chỉ có các nhân viên nội bộ bên trong bộ phận mới được sử dụng.
Ban biên tập của tạp chí《 Uyển Hề 》đã có chỗ làm việc và kí túc xá riêng, vì vậy Triệu Thanh Thanh đã chuyển khỏi chỗ trọ trước của mình vào kí túc xá, chuyên tâm vào công việc hai điểm và một dòng, trong khi đó Liễu Phiêu Nhiên lại đang chuẩn bị một quyển tạp chí khác có tên《 Mạn Thảo 》.
Tạp chí《 Mạn Thảo 》này là một quyển tạp chí đăng các bộ truyện tiểu thuyết, bộ phận ban biên tập được thiết lập cùng với ban biên tập của tạp chí《 Uyển Hề 》, các nhân viên trong bộ phận sẽ do Liễu Phiêu Nhiên tự tuyển dụng một nhóm người khác, đồng thời thu được lô bản thảo đầu tiên từ những người bạn qua thư từ của cô ấy.
Sau khi bàn bạc xong chuyện quảng cáo với thương hiệu trang phục, Triệu Thanh Thanh vội vã chạy về ban biên tập, nhưng không ngờ lại gặp được bạn học cũ của cô ấy là Vương Ngọc.
Trước đây Triệu Thạnh Thanh cũng từng lôi kéo Vương Ngọc đi làm tạp chí với mình, nhưng Vương Ngọc không những không chịu mà còn nói rằng Triệu Thanh Thanh quá ngu ngốc, lại còn muốn lôi kéo cô ta đi làm chuyện ngu ngốc.
Lúc này nhìn thấy Triệu Thanh Thanh, Vương Ngọc phát hiện vẻ mặt Triệu Thanh Thanh có vẻ vội vã, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng vui vẻ: “Thanh Thanh, bây giờ tôi đang làm việc ở tòa soạn báo trước đó mà cô đã làm đấy.”
Sau khi Triệu Thanh Thanh nghỉ việc ở tòa soạn báo kia, bên đó lại tuyển thêm người, người được tuyển vào là Vương Ngọc.
Trong lòng Vương Ngọc thầm nghĩ không phải do cô ta muốn cướp công việc của Triệu Thanh Thanh mà là do Triệu Thanh Thanh tự nguyện từ bỏ, lúc trước Triệu Thanh Thanh không muốn nghỉ làm ở đó, cô ta còn từng khuyên bảo đối phương đấy.
“Nghe nói đứa bé do con dâu cả của nhà bà ta sinh không phải là con của con trai cả nhà bà ta……”
“Mà là con của con út nhà bà ta.”
“Hư ——”
……
Tô Hiểu Mạn: “……”
Cô gái bát quái Triệu Thanh Thanh thực sự là cuộc sống vẫn tiếp tục, buôn dưa không nghỉ.
Theo doanh số bán hàng tăng vọt, khoản tiền trong tay Tô Hiểu Mạn đã vượt mốc một triệu USD, trong đó cô muốn bỏ ra 300.000 nghìn tệ để tiếp tục đầu tư vào hoạt động của phòng thí nghiệm phát triển cùng với xây dựng tòa nhà, đồng thời cũng đã chuẩn bị thêm một khoản tiền khoảng 100.000 nghìn tệ vào việc cải thiện môi trường làm việc cho công nhân viên. . Truyện Khoa Huyễn
Tô Hiểu Mạn dùng 30.000 nhân dân tệ để mua hai hai bộ tứ hợp viện ở sát nhau, trong đó một căn được dùng làm phòng làm việc của tạp chí《 Uyển Hề 》, một căn được dùng làm ký túc xá cho nhân viên, ban biên tập của bọn họ không có nhiều người, hai bộ tứ hợp viện là đủ cho mọi người ở rồi.
Cô đã tìm người đến sửa chữa lại hai bộ tứ hợp viện một lần, nối điện nước, sửa nhà vệ sinh, mua nhiều bàn làm việc và các thiết bị văn phòng liên quan khác, nhờ sự nỗ lực của tất cả mọi người mà không bao lâu sau bộ phận ban biên tập của bọn họ đã được thành hình. Tô Hiểu Mạn còn mua thêm ba chiếc điện thoại, hai chiếc máy ghi âm, một chiếc TV màu, một cái TV đen trắng, hai tủ lạnh, hai máy giặt, ba chiếc xe đạp và một chiếc xe máy cho bộ phận biên tập để thuận tiện cho việc đi lại hàng ngày của mọi người cũng như phục vụ cho cuộc sống và công việc hàng ngày của họ.
Về phía nhà máy và phòng nghiên cứu cũng bổ sung thêm mấy cái TV cùng máy giặt….để mọi người có thể cùng nhau trò chuyện và xem TV vào ban đêm, máy giặt là một thứ quan trọng giúp cho mọi người có nhiều thời gian đi làm việc khác hơn mà không cần mất thời gian vào việc giặt quần áo, vì vậy mà bộ phận nghiên cứu phát triển còn phát minh ra loại bột giặt và chất khử trùng co công hiệu đặc biệt.
—— Lười biếng là động lực thúc đẩy sự tiến bộ của khoa học và công nghệ.
Bột giặt và chất khử trùng vẫn chưa được chính thức đưa vào sản xuất và hiện tại chỉ có các nhân viên nội bộ bên trong bộ phận mới được sử dụng.
Ban biên tập của tạp chí《 Uyển Hề 》đã có chỗ làm việc và kí túc xá riêng, vì vậy Triệu Thanh Thanh đã chuyển khỏi chỗ trọ trước của mình vào kí túc xá, chuyên tâm vào công việc hai điểm và một dòng, trong khi đó Liễu Phiêu Nhiên lại đang chuẩn bị một quyển tạp chí khác có tên《 Mạn Thảo 》.
Tạp chí《 Mạn Thảo 》này là một quyển tạp chí đăng các bộ truyện tiểu thuyết, bộ phận ban biên tập được thiết lập cùng với ban biên tập của tạp chí《 Uyển Hề 》, các nhân viên trong bộ phận sẽ do Liễu Phiêu Nhiên tự tuyển dụng một nhóm người khác, đồng thời thu được lô bản thảo đầu tiên từ những người bạn qua thư từ của cô ấy.
Sau khi bàn bạc xong chuyện quảng cáo với thương hiệu trang phục, Triệu Thanh Thanh vội vã chạy về ban biên tập, nhưng không ngờ lại gặp được bạn học cũ của cô ấy là Vương Ngọc.
Trước đây Triệu Thạnh Thanh cũng từng lôi kéo Vương Ngọc đi làm tạp chí với mình, nhưng Vương Ngọc không những không chịu mà còn nói rằng Triệu Thanh Thanh quá ngu ngốc, lại còn muốn lôi kéo cô ta đi làm chuyện ngu ngốc.
Lúc này nhìn thấy Triệu Thanh Thanh, Vương Ngọc phát hiện vẻ mặt Triệu Thanh Thanh có vẻ vội vã, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng vui vẻ: “Thanh Thanh, bây giờ tôi đang làm việc ở tòa soạn báo trước đó mà cô đã làm đấy.”
Sau khi Triệu Thanh Thanh nghỉ việc ở tòa soạn báo kia, bên đó lại tuyển thêm người, người được tuyển vào là Vương Ngọc.
Trong lòng Vương Ngọc thầm nghĩ không phải do cô ta muốn cướp công việc của Triệu Thanh Thanh mà là do Triệu Thanh Thanh tự nguyện từ bỏ, lúc trước Triệu Thanh Thanh không muốn nghỉ làm ở đó, cô ta còn từng khuyên bảo đối phương đấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương