Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện
Chương 514: Máy Giặt
Bây giờ nói mấy cái này cũng không có tác dụng gì nữa, bây giờ công việc này đã là của cô ta.
“Tháng này tòa soạn báo sẽ tăng lương, vì vậy mà các khoản trợ cấp cũng sẽ được tăng lên, tôi được chỉ định đến ở trong một khu tạp viện lớn, ở đó rất ít người, gần nhà vệ sinh, buổi sáng dậy cũng không cần phải xếp hàng, điều kiện sống đặc biệt thuận tiện... "
Triệu Thanh Thanh vội vàng chạy về ban biên tập, chỉ dừng lại nói với cô ta một hai câu, sau đó lại tiếp tục chạy vội quay về, nhưng Vương Ngọc sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy được.
“Thanh Thanh, bây giờ tạp chí mà bạn đang làm thế nào rồi?”
“Doanh thu bán hàng tốt không? Chắc là rất tốt nhỉ, tòa soạn báo của chúng ta cũng có một quyển.”
“Nếu tạp chí của bạn là không tốt, có thể quay lại tòa soạn báo của chúng tôi, tôi nghe nói gần đây các bạn lại muốn tuyển thêm người.”
Triệu Thanh Thanh: “Tạp chí của chúng tôi đang hoạt động rất tốt, bây giờ tôi đang vội vã muốn chạy về bộ phận biên tập đây.”
“Vậy sao? Vậy tôi có thể đến thăm ban biên tập của các bạn được không?" Vương Ngọc vô cùng tò mò hỏi.
Triệu Thanh Thanh đồng ý đưa cô ta đến tham quan ban biên tập của bọn họ một chuyến.
“Tại sao bạn lại dẫn tôi đến con hẻm này vậy?”
“Ban biên tập của bạn ở trong tứ hợp viện sao?”
“Đúng vậy, kí túc xá của chúng tôi ở tứ hợp viện bên cạnh, tôi muốn về kí túc xá lấy đồ vật trước.”
Hai mắt Vương Ngọc sáng lên, nhanh chóng nói: “Vậy bây giờ tôi đi xem nơi ở của cô, về sau có thể đến tìm cô rủ đi chơi.”
Vương Ngọc đi theo Triệu Thanh Thanh vào tứ hợp viện, vào đến nơi, Vương Ngọc phát hiện ngôi nhà tứ hợp viện này hoàn toàn không giống với những đại viện trước kia cô ta từng nhìn thấy, trung gian là sân thực khoan, cũng không có những lều nhỏ tạm dựng lên, hơn nữa còn trồng không ít hoa, phong cảnh vô cùng xinh đẹp.
Đi vào trong nhà chính, còn bày một chiếc Tivi màu.
“Các cô còn có cả TV cơ á?” “Đúng vậy, buổi tối mấy người ở ban biên tập ngồi xem TV cùng nhau, khi chúng tớ đi làm cùng nhau, trong lúc nghỉ giải lao cũng cùng nhau xem TV một lát.”
“Bên kia còn có một chiếc radio.”
“Chị Hiểu Mạn bảo chúng tớ xem TV nhiều thêm một chút.”
Vương Ngọc: “……” Lại còn có bà chủ như vậy sao?
“Không sợ các cậu làm việc bị chậm trễ sao? Oa…… Căn nhà này này rất lớn, hiện giờ đang có mấy người ở rồi? Cái gì? Chỉ có một mình cậu ở một gian thôi sao? Đồ vật đều cho cậu dùng sao? Chỗ này của cậu thế nhưng có một bộ son môi Uyển Hề, nước hoa này cậu cũng có hả? đồ vật ở nơi này đều là của cậu hết sao?”
Vương Ngọc nhìn những đồ vật bày trên bàn trang điểm của Triệu Thanh Thanh, các loại son môi son kem bút kẻ mày, còn có hai bình nước hoa, cùng những loại hương cao khác mà mình không thể gọi tên được.
“Đây là cái gì, tại sao tớ còn chưa từng nhìn thấy bao giờ.”
Triệu Thanh Thanh liếc mắt một cái: “Đây là sản phẩm mới của Uyển Hề, còn chưa bắt đầu sản xuất, Chị Hiểu Mạn để cho mấy người chúng tớ ở bên này dùng thử trước.”
Vương Ngọc thở dài một hơi: “Đột nhiên cảm thấy công việc này của cậu thật tốt, có thể có nhiều đồ vật miễn phí như vậy, không lẽ mỗi người đều có sao?”
Triệu Thanh Thanh: “Đương nhiên là mỗi người đều có rồi, chúng tớ muốn thử nghiệm trước, mới có thể nói ra được cảm nhận chứ.”
“Cho nên các loại đồ vật mới, đều sẽ cho các cậu dùng thử trước hả… chuyện này cũng không tồi, là miễn phí đó…”
Vương Ngọc đột nhiên lại nhìn thoáng qua bộ quần áo đang treo trên giá quần áo của cô ta: “Bộ quần áo này cũng do cậu mua hả? tớ cũng mới mua một bộ, tớ phải tích cóp tiền rất lâu đó.”
Triệu Thanh Thanh nhìn theo ánh mắt của cô ta: “Bộ quần áo kia là người khác đưa.”
“Ai đưa cho các cậu?”
“Xưởng quần áo bên kia.” Triệu Thanh Thanh cũng không nói nhiều, xưởng quần áo bên kia muốn tìm bọn họ làm quảng cáo, đương nhiên cũng tặng vài bộ quần áo đến đây, bọn họ tìm người ở đoàn ca múa nhạc làm người mẫu, chụp vài bức ảnh đẹp, xưởng quần áo bên kia nhìn thấy bức ảnh rất chi là vui vẻ, lại tặng thêm mấy bộ quần áo cho ban biên tập bọn họ.
“Trong viện các cậu còn có cả máy giặt á? Hiện giờ đều không cần phải tự giặt quần áo sao? Cái gì, còn có xe đạp? Xe máy cũng có? Tại sao lại có cả xe máy chứ? Phương tiện để di chuyển trong lúc làm việc sao?!!”
“Tháng này tòa soạn báo sẽ tăng lương, vì vậy mà các khoản trợ cấp cũng sẽ được tăng lên, tôi được chỉ định đến ở trong một khu tạp viện lớn, ở đó rất ít người, gần nhà vệ sinh, buổi sáng dậy cũng không cần phải xếp hàng, điều kiện sống đặc biệt thuận tiện... "
Triệu Thanh Thanh vội vàng chạy về ban biên tập, chỉ dừng lại nói với cô ta một hai câu, sau đó lại tiếp tục chạy vội quay về, nhưng Vương Ngọc sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy được.
“Thanh Thanh, bây giờ tạp chí mà bạn đang làm thế nào rồi?”
“Doanh thu bán hàng tốt không? Chắc là rất tốt nhỉ, tòa soạn báo của chúng ta cũng có một quyển.”
“Nếu tạp chí của bạn là không tốt, có thể quay lại tòa soạn báo của chúng tôi, tôi nghe nói gần đây các bạn lại muốn tuyển thêm người.”
Triệu Thanh Thanh: “Tạp chí của chúng tôi đang hoạt động rất tốt, bây giờ tôi đang vội vã muốn chạy về bộ phận biên tập đây.”
“Vậy sao? Vậy tôi có thể đến thăm ban biên tập của các bạn được không?" Vương Ngọc vô cùng tò mò hỏi.
Triệu Thanh Thanh đồng ý đưa cô ta đến tham quan ban biên tập của bọn họ một chuyến.
“Tại sao bạn lại dẫn tôi đến con hẻm này vậy?”
“Ban biên tập của bạn ở trong tứ hợp viện sao?”
“Đúng vậy, kí túc xá của chúng tôi ở tứ hợp viện bên cạnh, tôi muốn về kí túc xá lấy đồ vật trước.”
Hai mắt Vương Ngọc sáng lên, nhanh chóng nói: “Vậy bây giờ tôi đi xem nơi ở của cô, về sau có thể đến tìm cô rủ đi chơi.”
Vương Ngọc đi theo Triệu Thanh Thanh vào tứ hợp viện, vào đến nơi, Vương Ngọc phát hiện ngôi nhà tứ hợp viện này hoàn toàn không giống với những đại viện trước kia cô ta từng nhìn thấy, trung gian là sân thực khoan, cũng không có những lều nhỏ tạm dựng lên, hơn nữa còn trồng không ít hoa, phong cảnh vô cùng xinh đẹp.
Đi vào trong nhà chính, còn bày một chiếc Tivi màu.
“Các cô còn có cả TV cơ á?” “Đúng vậy, buổi tối mấy người ở ban biên tập ngồi xem TV cùng nhau, khi chúng tớ đi làm cùng nhau, trong lúc nghỉ giải lao cũng cùng nhau xem TV một lát.”
“Bên kia còn có một chiếc radio.”
“Chị Hiểu Mạn bảo chúng tớ xem TV nhiều thêm một chút.”
Vương Ngọc: “……” Lại còn có bà chủ như vậy sao?
“Không sợ các cậu làm việc bị chậm trễ sao? Oa…… Căn nhà này này rất lớn, hiện giờ đang có mấy người ở rồi? Cái gì? Chỉ có một mình cậu ở một gian thôi sao? Đồ vật đều cho cậu dùng sao? Chỗ này của cậu thế nhưng có một bộ son môi Uyển Hề, nước hoa này cậu cũng có hả? đồ vật ở nơi này đều là của cậu hết sao?”
Vương Ngọc nhìn những đồ vật bày trên bàn trang điểm của Triệu Thanh Thanh, các loại son môi son kem bút kẻ mày, còn có hai bình nước hoa, cùng những loại hương cao khác mà mình không thể gọi tên được.
“Đây là cái gì, tại sao tớ còn chưa từng nhìn thấy bao giờ.”
Triệu Thanh Thanh liếc mắt một cái: “Đây là sản phẩm mới của Uyển Hề, còn chưa bắt đầu sản xuất, Chị Hiểu Mạn để cho mấy người chúng tớ ở bên này dùng thử trước.”
Vương Ngọc thở dài một hơi: “Đột nhiên cảm thấy công việc này của cậu thật tốt, có thể có nhiều đồ vật miễn phí như vậy, không lẽ mỗi người đều có sao?”
Triệu Thanh Thanh: “Đương nhiên là mỗi người đều có rồi, chúng tớ muốn thử nghiệm trước, mới có thể nói ra được cảm nhận chứ.”
“Cho nên các loại đồ vật mới, đều sẽ cho các cậu dùng thử trước hả… chuyện này cũng không tồi, là miễn phí đó…”
Vương Ngọc đột nhiên lại nhìn thoáng qua bộ quần áo đang treo trên giá quần áo của cô ta: “Bộ quần áo này cũng do cậu mua hả? tớ cũng mới mua một bộ, tớ phải tích cóp tiền rất lâu đó.”
Triệu Thanh Thanh nhìn theo ánh mắt của cô ta: “Bộ quần áo kia là người khác đưa.”
“Ai đưa cho các cậu?”
“Xưởng quần áo bên kia.” Triệu Thanh Thanh cũng không nói nhiều, xưởng quần áo bên kia muốn tìm bọn họ làm quảng cáo, đương nhiên cũng tặng vài bộ quần áo đến đây, bọn họ tìm người ở đoàn ca múa nhạc làm người mẫu, chụp vài bức ảnh đẹp, xưởng quần áo bên kia nhìn thấy bức ảnh rất chi là vui vẻ, lại tặng thêm mấy bộ quần áo cho ban biên tập bọn họ.
“Trong viện các cậu còn có cả máy giặt á? Hiện giờ đều không cần phải tự giặt quần áo sao? Cái gì, còn có xe đạp? Xe máy cũng có? Tại sao lại có cả xe máy chứ? Phương tiện để di chuyển trong lúc làm việc sao?!!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương