Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện
Chương 518: Bị Lừa
Cô không phải chờ bao lâu, Triệu Thanh Thanh liền chạy tới kéo cô đi bàn bạc: “Hiểu Mạn, loại chuyện như chọn đàn ông này, không thể thiếu cô được.”
“Tôi dẫn theo cả cô bạn, ba người chúng ta cùng nhau đi tia trai đi.”
“Những chàng trai đẹp trai không chỉ có lão Tạ nhà cô.”
“Đi đi đi…”
Các cô đi tới mấy đoàn ca vũ liền, nhìn thấy không ít nam diễn viên, lại đi tới trường học tìm các nam sinh ngây ngô, cuối cùng không tìm được người thích hợp ở trường nghệ thuật, mà lại nhìn trúng một anh trai ở xưởng sắt thép.
Nhìn trúng hắn, người này có dáng người rất đẹp, vừa ngầu vừa đẹp trai, đổi một từ khác để miêu tả, đó chính là gợi cảm.
Anh trai này tên là Đinh Trường Khải, là công nhân trong xưởng sắt thép, thân hình cao lớn, đẹp trai, cơ n.g.ự.c cơ bụng vô cùng no đủ, lúc ấy Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh đã chạy tới mấy trường học nghệ thuật rồi, những nam sinh trong đó không ai lọt vào mắt bọn họ cả, cuối cùng vẫn là Tô Hiểu Mạn tùy tiện chỉ vào một người trên đường.
“Nếu là chụp loại ảnh kia, người đàn ông phía trước rất thích hợp đó.”
Triệu Thanh Thanh và Liễu Phiên Nhiên nhìn thấy người công nhân lôi thôi thô ráp trong xưởng sắt thép, mặt mày xám tro, lúc cười rộ lên có vẻ giản dị, người đàn ông này mà đẹp sao?
Chờ sau khi Tô Hiểu Mạn tự tay chọn cho hắn một bộ quần áo, sau đó lại cố ý chỉnh lại tóc, đám người Triệu Thanh Thanh lập tức há to miệng.
“Lợi hại thật đấy, Hiểu Mạn cô lợi hại lắm.”
“Lúc trước chọn được anh Cẩu Tử nhà cô cũng do đôi mắt độc này của cô.”
“Không tồi không tồi.”
“Chúng ta kéo anh Tạ Daoi chụp ảnh đi —”
Vì tiền nên Đinh Trường Khải mới tới đây chụp ảnh bìa, đương nhiên là chủ nói gì thì là cái đó, nhưng mà sau khi anh ta chụp xong, trong lòng lại vô cùng hối hận, nghĩ thầm về sau sẽ không bao giờ vì tiền mà làm những loại chuyện như thế này nữa.
Anh ta phải vì tiền, mà bày ra những động tác như vậy.
Mặt Đinh Trường Khải vô cùng đỏ.
Hắn là người đàn ông đứng đắn thành thật chất phác làm công nhân trong nhà máy. Mà cô gái tên Triệu Thanh Thanh kia, khoa tay múa chân với hắn còn chưa tính, còn động tay động chân với hắn, Trước tới nay Đinh Trường Khải chưa từng đụng chạm tới gái nên tới tai cũng đỏ rực lên.
Triệu Thanh Thanh cứng họng hạn hán lời.
Ảnh chụp của người đàn ông trước mắt này được rửa ra, có được loại cảm giác “Cuồng bá khốc” Mà Tô Hiểu Mạn nói, đặc biệt là khi đứng bên cạnh xe máy, tràn ngập mị lực của đàn ông đáng chết, vừa ngầu vừa gợi cảm.
Nhưng mà người chụp lại là một anh trai giản dị dễ ngượng ngùng làm việc ở nhà xưởng.
Triệu Thanh Thanh: “.... cái này…. Hiểu Mạn, mấy cô dám tin sao? Nếu đem những tấm ảnh này cho bạn của anh ta xem, chắc chắn bạn bè anh ta không nhận ra được.”
Tô Hiểu Mạn: “... này có lẽ là do người chụp ảnh lừa rồi.”
Triệu Thanh Thanh: “?”
“Kẻ lừa đảo lừa.”
Triệu Thanh Thanh: “Thật – chụp lừa.”
“Nhưng mà trên ảnh chụp anh Ta đẹp trai thật mà, trên tiền đề là anh ta đừng mở miệng nói chuyện, anh ấy vừa nói là mặt đỏ lên, tôi trông thấy lại muốn cười.”
“Được, bìa kì tạp chí tiếp theo của chúng ta, thử dùng hình ảnh người đàn ông này xem sao.”
Tô Hiểu Mạn ủng hộ quyết định của cô ta, trên thực tế cô cũng cảm thấy mấy tấm ảnh Triệu Thanh Thanh chụp cho Đinh Trường Khải kia không tồi chút nào.
“Anh ta nói anh ta không muốn lưu lại tên trên ảnh chụp, không muốn để cho người ta biết anh ta chụp loại ảnh như thế này…..”
Tô Hiểu Mạn: “... Vậy… Nói như là cô chụp cho anh ta mấy loại ảnh gì đó vậy.”
Triệu Thanh Thanh gật đầu: “Đúng vậy! Mấy tấm ảnh này làm sao chứ?!”
Tô Hiểu Mạn: “...”
Tô Hiểu Mạn lắc đầu, không hề tham dự cuộc đối thoại của cô ta, nói tới đẹp, vẫn là những tấm ảnh cô chụp cho Cẩu Tử nhà mình đẹp mắt hơn.
Không bao lâu sau, 《 Uyển Hề 》lại xuất hiện trên thị trường một lần nữa, theo Uyển Hề xuất hiện đó là cho ra mắt mùi hương nước hoa nam với hương gỗ đặc trưng, lúc này nước hoa không còn là loại hương chuyên dụng cho phụ nữ nữa, mà là mùi hương gỗ thiên về trung tính.
“Tôi dẫn theo cả cô bạn, ba người chúng ta cùng nhau đi tia trai đi.”
“Những chàng trai đẹp trai không chỉ có lão Tạ nhà cô.”
“Đi đi đi…”
Các cô đi tới mấy đoàn ca vũ liền, nhìn thấy không ít nam diễn viên, lại đi tới trường học tìm các nam sinh ngây ngô, cuối cùng không tìm được người thích hợp ở trường nghệ thuật, mà lại nhìn trúng một anh trai ở xưởng sắt thép.
Nhìn trúng hắn, người này có dáng người rất đẹp, vừa ngầu vừa đẹp trai, đổi một từ khác để miêu tả, đó chính là gợi cảm.
Anh trai này tên là Đinh Trường Khải, là công nhân trong xưởng sắt thép, thân hình cao lớn, đẹp trai, cơ n.g.ự.c cơ bụng vô cùng no đủ, lúc ấy Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh đã chạy tới mấy trường học nghệ thuật rồi, những nam sinh trong đó không ai lọt vào mắt bọn họ cả, cuối cùng vẫn là Tô Hiểu Mạn tùy tiện chỉ vào một người trên đường.
“Nếu là chụp loại ảnh kia, người đàn ông phía trước rất thích hợp đó.”
Triệu Thanh Thanh và Liễu Phiên Nhiên nhìn thấy người công nhân lôi thôi thô ráp trong xưởng sắt thép, mặt mày xám tro, lúc cười rộ lên có vẻ giản dị, người đàn ông này mà đẹp sao?
Chờ sau khi Tô Hiểu Mạn tự tay chọn cho hắn một bộ quần áo, sau đó lại cố ý chỉnh lại tóc, đám người Triệu Thanh Thanh lập tức há to miệng.
“Lợi hại thật đấy, Hiểu Mạn cô lợi hại lắm.”
“Lúc trước chọn được anh Cẩu Tử nhà cô cũng do đôi mắt độc này của cô.”
“Không tồi không tồi.”
“Chúng ta kéo anh Tạ Daoi chụp ảnh đi —”
Vì tiền nên Đinh Trường Khải mới tới đây chụp ảnh bìa, đương nhiên là chủ nói gì thì là cái đó, nhưng mà sau khi anh ta chụp xong, trong lòng lại vô cùng hối hận, nghĩ thầm về sau sẽ không bao giờ vì tiền mà làm những loại chuyện như thế này nữa.
Anh ta phải vì tiền, mà bày ra những động tác như vậy.
Mặt Đinh Trường Khải vô cùng đỏ.
Hắn là người đàn ông đứng đắn thành thật chất phác làm công nhân trong nhà máy. Mà cô gái tên Triệu Thanh Thanh kia, khoa tay múa chân với hắn còn chưa tính, còn động tay động chân với hắn, Trước tới nay Đinh Trường Khải chưa từng đụng chạm tới gái nên tới tai cũng đỏ rực lên.
Triệu Thanh Thanh cứng họng hạn hán lời.
Ảnh chụp của người đàn ông trước mắt này được rửa ra, có được loại cảm giác “Cuồng bá khốc” Mà Tô Hiểu Mạn nói, đặc biệt là khi đứng bên cạnh xe máy, tràn ngập mị lực của đàn ông đáng chết, vừa ngầu vừa gợi cảm.
Nhưng mà người chụp lại là một anh trai giản dị dễ ngượng ngùng làm việc ở nhà xưởng.
Triệu Thanh Thanh: “.... cái này…. Hiểu Mạn, mấy cô dám tin sao? Nếu đem những tấm ảnh này cho bạn của anh ta xem, chắc chắn bạn bè anh ta không nhận ra được.”
Tô Hiểu Mạn: “... này có lẽ là do người chụp ảnh lừa rồi.”
Triệu Thanh Thanh: “?”
“Kẻ lừa đảo lừa.”
Triệu Thanh Thanh: “Thật – chụp lừa.”
“Nhưng mà trên ảnh chụp anh Ta đẹp trai thật mà, trên tiền đề là anh ta đừng mở miệng nói chuyện, anh ấy vừa nói là mặt đỏ lên, tôi trông thấy lại muốn cười.”
“Được, bìa kì tạp chí tiếp theo của chúng ta, thử dùng hình ảnh người đàn ông này xem sao.”
Tô Hiểu Mạn ủng hộ quyết định của cô ta, trên thực tế cô cũng cảm thấy mấy tấm ảnh Triệu Thanh Thanh chụp cho Đinh Trường Khải kia không tồi chút nào.
“Anh ta nói anh ta không muốn lưu lại tên trên ảnh chụp, không muốn để cho người ta biết anh ta chụp loại ảnh như thế này…..”
Tô Hiểu Mạn: “... Vậy… Nói như là cô chụp cho anh ta mấy loại ảnh gì đó vậy.”
Triệu Thanh Thanh gật đầu: “Đúng vậy! Mấy tấm ảnh này làm sao chứ?!”
Tô Hiểu Mạn: “...”
Tô Hiểu Mạn lắc đầu, không hề tham dự cuộc đối thoại của cô ta, nói tới đẹp, vẫn là những tấm ảnh cô chụp cho Cẩu Tử nhà mình đẹp mắt hơn.
Không bao lâu sau, 《 Uyển Hề 》lại xuất hiện trên thị trường một lần nữa, theo Uyển Hề xuất hiện đó là cho ra mắt mùi hương nước hoa nam với hương gỗ đặc trưng, lúc này nước hoa không còn là loại hương chuyên dụng cho phụ nữ nữa, mà là mùi hương gỗ thiên về trung tính.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương