Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện
Chương 526: Phát Hành Kỳ Tiếp Theo
Liễu Phiên Nhiên nói chính mình đột nhiên thu được vô số chuyện xưa tiểu thuyết chất lượng tốt, cũng là bởi vì dây mà ra, bởi vì đây là không ít tâm huyết mười mấy hai mươi năm qua của rất nhiều người, ở những ngày tháng nhàm chán đó cân nhắc từng câu từng chữ mài giũa ra được, có thể nào không nói một chữ tốt.
“Mất bản thảo này viết thật tốt, đoạn sau mà tới, giữ lại cho tôi một phần nhé.” Tô Hiểu Mạn cũng xem bản thảo nghiện, quyết định lấy một bộ phận bản thảo về nhà xem.
Liễu Phiên Nhiên gật gật đầu.
Cô cũng là người có khả năng là một nữ cường nhân, một bên bận rộn chuyện tạp chí, mỗi ngày phê duyệt bản thảo thẩm bản thảo với số lượng lớn, chính mình còn động bút viết tiểu thuyết, theo lời chính cô nói, cô mỗi ngày ít nhất phải viết 3000 tự, đây chính là viết tay, ngẫu nhiên còn cùng ăn dưa do chồn ăn dưa Thanh Thanh mang đến, thật sự là bậc thầy quản lý thời gian.
Đều là cường giả.
Tô Hiểu Mạn không thể không bội phục, ở phía sau màn càng đầu tư tiền thêm duy trì, có lẽ chờ không được bao lâu, phim truyền hình này của bọn họ là có thể bắt đầu quay, nhanh chóng chống đỡ được sản nghiệp bên vui chơi giải trí.
《 Mạn Thảo 》 phát hành kì thứ nhất, không mấy ngày bắt đầu nổi tiếng khắp cả nước, này không phải khoa trương, mà là thật sự, bán hàng rong còn bán hết sạch được 《 Mạn Thảo 》, không ít ông chủ tiệm sách đều hối hận không thôi, sớm biết rằng bán chạy như vậy, nên nhập nhiều hàng.
“《 Mạn Thảo 》 còn có bán sao?”
“Khi nào mới đến kì thứ hai nhỉ?”
“Tiếp theo khi nào ra?”
“Mẹ nó, xem tới đúng đoạn mấu chốt là hết rồi, làm hại lão tử ngứa ngáy hết cả người.”
……
Liễu Phiên Nhiên có yêu cầu cực kì cao đối với nội dung kì thứ nhất của《 Mạn Thảo 》, cơ hồ là cô đem chuyện xưa sở hữu tinh hoa đều chồng chất đến kì thứ nhất, có mười câu chuyện xưa nhỏ bé, phần ba còn tiếp câu chuyện của phần hai, cùng ba phần còn có truyện dài, trong truyện dài liền có 《 Mao Sơn đạo sĩ tân truyện 》 cùng truyện dài bên tiên hiệp《 thẳng tới trên bầu trời cao 》.
Bởi vì quá mức nổi, một quyển khó mua, sau khi Liễu Phiên Nhiên thêm ấn bản, lại là liên tiếp vô số lần thêm ấn bản, thêm ấn, điên cuồng thêm ấn, xưởng in ấn tăng ca thêm giờ làm việc.
“Lại bán hết!” “Bên kia gọi điện thoại tới nói còn muốn thêm nữa.”
“……”
Một bên Triệu Thanh Thanh thấy, chua tới nước mắt sắp phải chảy vào trong miệng, tạp chí Uyển Hề của các cô phát hành trước mấy tháng, hiện giờ đã có một ư mức độ nổi tiếng và lượng người mua sắm nhất định, lại vẫn là không đuổi kịp doanh số của《 Mạn Thảo 》.
“Tôi thật sự ghen ghét, tôi hâm mộ quá, Hiểu Mạn, tôi hâm mộ ghen ghét…… Vì cái gì mà Mạn Thảo lại bán chạy như thế!”
Triệu Thanh Thanh ôm Tô Hiểu Mạn đón gió rơi lệ, tuy rằng miệng cô ta nói như vậy, trên thực tế chính mình rất vui vẻ thay chô Liễu Phiên Nhiên, chính cô còn gửi cho Mạn Thảo một bản thảo, cũng đăng ở kỳ thứ nhất, hiện giờ tạp chí nổi tiếng, trong lòng cô cao hứng còn không kịp.
Nhưng mà mắt cô thì cay.
doanh số《 Mạn Thảo 》 thật tốt, khi nào doanh số 《 Uyển Hề 》 cũng có thể như thế thì tốt rồi.
Tô Hiểu Mạn cũng cảm thấy doanh số 《 Mạn Thảo 》 xem thế là đủ rồi, phía trước bán《 Uyển Hề 》, đó là một người có được, toàn bộ phòng ngủ truyền nhau đọc, một cái cho vô số, mà hiện tại 《 Mạn Thảo 》, đều sắp biến thành một quyển sách kê gối mất rồi.
Cho dù là có những người đã đọc được của bạn bè rồi, cũng muốn lại mua một quyển trở về cất giữ, hơn nữa thoá mạ chủ biên làm gì mà không bán tiếp, nửa phần sau của chuyện còn không biết tới khi nào mới có thể thấy được, tâm ngứa khó nhịn, thế mà còn phải đợi một tháng.
Cũng chỉ có thể xem mấy lần chuyện cũ này, mới có thể giảm bớt ngứa ngáy trong lòng.
“Mau xuất bản kì tiếp theo đi!”
“Tác giả này ngàn vạn lần phải viết xong đi!”
“Này tạp chí mới bán kỳ thứ nhất, có thể bán không được bao lâu là đóng cửa hay không?!”
“Tôi phải gửi thư đi ban biên tập thúc giục bản thảo mới được!”
“Phát hành kì tiếp theo sớm một chút!”
……
“Mất bản thảo này viết thật tốt, đoạn sau mà tới, giữ lại cho tôi một phần nhé.” Tô Hiểu Mạn cũng xem bản thảo nghiện, quyết định lấy một bộ phận bản thảo về nhà xem.
Liễu Phiên Nhiên gật gật đầu.
Cô cũng là người có khả năng là một nữ cường nhân, một bên bận rộn chuyện tạp chí, mỗi ngày phê duyệt bản thảo thẩm bản thảo với số lượng lớn, chính mình còn động bút viết tiểu thuyết, theo lời chính cô nói, cô mỗi ngày ít nhất phải viết 3000 tự, đây chính là viết tay, ngẫu nhiên còn cùng ăn dưa do chồn ăn dưa Thanh Thanh mang đến, thật sự là bậc thầy quản lý thời gian.
Đều là cường giả.
Tô Hiểu Mạn không thể không bội phục, ở phía sau màn càng đầu tư tiền thêm duy trì, có lẽ chờ không được bao lâu, phim truyền hình này của bọn họ là có thể bắt đầu quay, nhanh chóng chống đỡ được sản nghiệp bên vui chơi giải trí.
《 Mạn Thảo 》 phát hành kì thứ nhất, không mấy ngày bắt đầu nổi tiếng khắp cả nước, này không phải khoa trương, mà là thật sự, bán hàng rong còn bán hết sạch được 《 Mạn Thảo 》, không ít ông chủ tiệm sách đều hối hận không thôi, sớm biết rằng bán chạy như vậy, nên nhập nhiều hàng.
“《 Mạn Thảo 》 còn có bán sao?”
“Khi nào mới đến kì thứ hai nhỉ?”
“Tiếp theo khi nào ra?”
“Mẹ nó, xem tới đúng đoạn mấu chốt là hết rồi, làm hại lão tử ngứa ngáy hết cả người.”
……
Liễu Phiên Nhiên có yêu cầu cực kì cao đối với nội dung kì thứ nhất của《 Mạn Thảo 》, cơ hồ là cô đem chuyện xưa sở hữu tinh hoa đều chồng chất đến kì thứ nhất, có mười câu chuyện xưa nhỏ bé, phần ba còn tiếp câu chuyện của phần hai, cùng ba phần còn có truyện dài, trong truyện dài liền có 《 Mao Sơn đạo sĩ tân truyện 》 cùng truyện dài bên tiên hiệp《 thẳng tới trên bầu trời cao 》.
Bởi vì quá mức nổi, một quyển khó mua, sau khi Liễu Phiên Nhiên thêm ấn bản, lại là liên tiếp vô số lần thêm ấn bản, thêm ấn, điên cuồng thêm ấn, xưởng in ấn tăng ca thêm giờ làm việc.
“Lại bán hết!” “Bên kia gọi điện thoại tới nói còn muốn thêm nữa.”
“……”
Một bên Triệu Thanh Thanh thấy, chua tới nước mắt sắp phải chảy vào trong miệng, tạp chí Uyển Hề của các cô phát hành trước mấy tháng, hiện giờ đã có một ư mức độ nổi tiếng và lượng người mua sắm nhất định, lại vẫn là không đuổi kịp doanh số của《 Mạn Thảo 》.
“Tôi thật sự ghen ghét, tôi hâm mộ quá, Hiểu Mạn, tôi hâm mộ ghen ghét…… Vì cái gì mà Mạn Thảo lại bán chạy như thế!”
Triệu Thanh Thanh ôm Tô Hiểu Mạn đón gió rơi lệ, tuy rằng miệng cô ta nói như vậy, trên thực tế chính mình rất vui vẻ thay chô Liễu Phiên Nhiên, chính cô còn gửi cho Mạn Thảo một bản thảo, cũng đăng ở kỳ thứ nhất, hiện giờ tạp chí nổi tiếng, trong lòng cô cao hứng còn không kịp.
Nhưng mà mắt cô thì cay.
doanh số《 Mạn Thảo 》 thật tốt, khi nào doanh số 《 Uyển Hề 》 cũng có thể như thế thì tốt rồi.
Tô Hiểu Mạn cũng cảm thấy doanh số 《 Mạn Thảo 》 xem thế là đủ rồi, phía trước bán《 Uyển Hề 》, đó là một người có được, toàn bộ phòng ngủ truyền nhau đọc, một cái cho vô số, mà hiện tại 《 Mạn Thảo 》, đều sắp biến thành một quyển sách kê gối mất rồi.
Cho dù là có những người đã đọc được của bạn bè rồi, cũng muốn lại mua một quyển trở về cất giữ, hơn nữa thoá mạ chủ biên làm gì mà không bán tiếp, nửa phần sau của chuyện còn không biết tới khi nào mới có thể thấy được, tâm ngứa khó nhịn, thế mà còn phải đợi một tháng.
Cũng chỉ có thể xem mấy lần chuyện cũ này, mới có thể giảm bớt ngứa ngáy trong lòng.
“Mau xuất bản kì tiếp theo đi!”
“Tác giả này ngàn vạn lần phải viết xong đi!”
“Này tạp chí mới bán kỳ thứ nhất, có thể bán không được bao lâu là đóng cửa hay không?!”
“Tôi phải gửi thư đi ban biên tập thúc giục bản thảo mới được!”
“Phát hành kì tiếp theo sớm một chút!”
……
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương