[Thập Niên 90] Xuyên Thành Vợ Trước Bỏ Trốn Của Đại Lão

Chương 54: Trò Hề (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Con đĩ lẳng lơ này đảm bảo sẽ lại ra ngoài tìm đàn ông, tôi sẽ đi theo cô ta để xem rốt cuộc cô ta muốn làm gì.”

Lưu Ngọc Mai đi theo từ đằng xa, lại thấy Tô Duy Duy ở đằng trước vốn đang đi bình thường, nhưng khi tới chỗ đống cỏ khô ven đập thì lại đột nhiên nhìn trái liếc phải, y như một tên trộm, nhìn là biết trong lòng có quỷ. Lưu Ngọc Mai cười khẩy, cô ta từng hỏi sao Tô Duy Duy đột nhiên trở nên siêng năng như vậy, ra là mỗi ngày xuống ruộng cắt cỏ heo.

Đúng như dự đoán! Tốt lắm! Bị cô ta bắt được rồi nhé!

Lưu Ngọc Mai lén lút tiến lại gần hơn, tuy bà ta chỉ nghe được được tiếng rên của người phụ nữ ở đống cỏ khô đằng trước, nhưng bà ta cũng đã gả qua hai đời chồng nên đương nhiên là bà ta biết đó là âm thanh gì rồi.

Lưu Ngọc Mai cảm thấy rất vui sướng, đợi bà ta nói ra chuyện thất đức mà Tô Duy Duy làm, để coi Tô Duy Duy còn có thể ở lì trong cái nhà này nữa không. Bà ta ghét những người phụ nữ như Tô Duy Duy suốt ngày ra vẻ đoan trang, càng không thích Tô Duy Duy đối xử tốt với con của người phụ nữ kia. Con trai và con gái của Lưu Ngọc Mai đều không có đứa nào ra hồn, dựa vào cái gì mà con cái của người phụ nữ đã chết đó có thể đi học, có thể thi đại học. Đợi đến khi Tô Duy Duy bị đuổi ra khỏi nhà, để coi 5 anh em chúng nó còn dựa vào ai được nữa.

Tô Duy Duy cứ rên không ngừng, làm cho bà ta nghe mà cảm thấy thẹn đỏ cả tai. Thật không ngờ Tô Duy Duy đó nhìn thì đoan trang, vậy mà sau lưng lại phóng đãng như vậy.

Bây giờ đang là mùa hè, trời nóng gắt như vậy, ngoài đồng cỏ mọc um tùm, chỗ bà ta nằm lại gần cái mương nước cống, khắp nơi đều là muỗi, đỉa,... Chúng cắn làm chân bà ta nổi đầy bọc nước, đặc biệt có một con đỉa bám trên chân bà ta hút phình cả bụng. Bà ta nghiến răng nhịn đau đưa tay ra kéo nó ra nhưng vẫn không kéo nó ra được, đằng kia Tô Duy Duy đột nhiên hỏi:

"Anh có nghe thấy tiếng gì lạ không?"

Không đợi người đàn ông đó trả lời, cô ấy lại hỏi: "Chẳng lẽ có người đang nghe lén sao? Hình như có tiếng động gì đó."

Người đàn ông đó không trả lời, Tô Duy Duy lại tiếp tục rên, bên này bà Lưu Ngọc Mai bị dọa đến mức bịt miệng lại, càng không dám để ý đến mấy con đỉa đó nữa, chỉ mong sao Tô Duy Duy nhanh chóng kết thúc. Ai mà biết được Tô Duy Duy cô ta giống như uống thuốc vậy, rên gần nửa tiếng đồng hồ. Lưu Ngọc Mai bà ta cũng không nghĩ là chuyện này có thể kéo dài lâu như vậy, bà ta suýt nữa là bị đỉa cắn xỉu thì Tô Duy Duy đó mới bắt đầu mặc quần áo vào.

"Ngày mai giờ ăn cơm chúng ta sẽ hẹn gặp nhau ở đây, được rồi anh đừng nói nữa, em nói anh nghe là được rồi, chúng ta phải cẩn thận, đừng làm người khác chú ý, nếu mà bị người ta bắt gặp, chúng ta coi như tiêu, đặc biệt là thân phận của anh, chỉ sợ bị liên lụy..."

Lưu Ngọc Mai chờ cho tới lúc ở đống cỏ đó không còn ai nữa, bà ta đau đớn hét lên, mấy con đỉa mùa này thật khỏe, làm bà ta tê cả chân. Bà ta tức điên cầm lấy cục gạch đập mạnh vào con đỉa nằm trên chân bà ta, nhưng con đỉa đó chỉ vặn vẹo chứ vẫn chưa chết. Bà ta tiếp tục đánh thêm mấy phát mới giết chết được con đĩa đó, nhưng bà ta cũng suýt mất cái mạng.

Lưu Ngọc Mai tức phát điên lên, bà ta chỉ muốn đánh cho Tô Duy Duy một trận, là Tô Duy Duy hại bà ta xấu mặt, làm bà ta mất đi danh tiếng, thù này bà ta nhất định sẽ trả. Ngày mai sao? Hình như là tên gian phu đó là người có thân phận, mặc kệ tên gian phu đó là ai, bà ta lấy lý do là mẹ chồng quản con dâu của mình, không ai có thể nói bà ta được.

Lưu Ngọc Mai thở hổn hển đi tìm Giang Đào thương lượng, Giang Đào ngập ngừng nói: "Con đi có được không?"
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...