[Thập Niên 90] Xuyên Thành Vợ Trước Bỏ Trốn Của Đại Lão

Chương 60: Hào Môn Nam Chính (4)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tạ Chấn Giang ghé vào thành giường, lẩm bẩm nói: “Ai bảo mẹ không có việc gì thì lại đi bắt gian? Nếu không bởi vì mẹ bắt gian thì Giang Đào đâu đến nỗi phải mang theo Tráng Tráng về nhà mẹ đẻ? Nếu không bởi vì mẹ thì việc này sẽ không có ai biết cả.”

“Mày còn trách mẹ? Rõ ràng là mày vô liêm sỉ! Được rồi, mẹ cũng không muốn quản mày nữa, chờ mày khỏe rồi, mày lập tức đi đến nhà Giang Đào đem con bé mang về đây cho mẹ.”

Tạ Chấn Giang thở dài, việc này đúng là do anh ta sai, tính tình Giang Đào lại nóng nảy, luôn thích sĩ diện, việc này chỉ sợ rất khó mà trôi qua.

Lưu Ngọc Mai lại tiếp tục tính toán chuyện kết hôn của Lương Mẫn Anh, nghe nói điều kiện gia đình nhà người yêu của Lương Mẫn Anh rất tốt, bố mẹ đều là người có quyền có thế, gia cảnh chỉ kém chút so với Tề Nguyên Tân. Vốn dĩ, Tạ Chấn Giang muốn ở cùng một chỗ với người đàn bà góa chồng còn chẳng phải do anh ta chỉ ở nhà, không có việc gì làm sao? Nếu Tạ Chấn Giang có thể dựa vào Tưởng Đông Lai, chắc chắn anh ta có thể lên chức rất nhanh, như vậy không phải tốt lắm sao?

Bà ta nói ý tưởng này cho Tạ Chấn Giang, Tạ Chấn Giang cảm thấy rất hấp dẫn, nhưng mà việc trước mắt là phải dỗ vợ anh ta trở về nhà đã. Vết thương trên đầu của anh ta mãi vẫn chưa khỏi, Tạ Chấn Giang lại không dám chậm trễ, sợ vợ mình chạy theo người khác, bèn đội mũ đi mua ít táo mang đến nhà bố vợ. Khi đến nơi anh ta lại bị bố vợ mắng chửi, dù là ở nông thôn cũng biết cái tốt cái xấu, ly hôn chính là một việc lớn, lại nói Tráng Tráng và Hồng Hồng cũng còn rất nhỏ, nếu thật sự ly hôn thì hai đứa nhỏ này phải làm sao? Hai ông bà vẫn khuyên nhủ không nên ly hôn khiến cho Tạ Chân Giang có thêm cái bậc thang, anh ta đi vào trong phòng dỗ Giang Đào.

Giang Đào vừa nhìn thấy anh ta đã thấy tức giận, nói xong cô ta bèn khóc lớn. Trước khi lập gia đình, cô ta cũng rất kiêu ngạo, lúc trước cảm thấy Tạ Chấn Giang rất biết cách dỗ dành người khác. Trước kia, Tạ Chấn Giang ở cùng với một người phụ nữ góa chồng, cô ta có thể nhẫn nhịn được, nhưng bây giờ đã náo loạn đến mức này rồi, bạn thân chưa kết hôn của cô ta cũng nói, sau lưng mọi người cũng bàn tán xôn xao, tránh không khỏi việc bị người khác cười nhạo. Cô ta vẫn luôn kiêu ngạo, nhưng hiện tại cô ta bị mọi người cười thành như vậy, sao mà cô ta nuốt trôi cục tức này cho được.

Sau này cô ta cũng không nghĩ ra được, người đàn bà góa chồng kia có gì tốt đẹp hơn cô ta cơ chứ? Không phải chỉ biết câu dẫn chút thôi sao? Cô ta, Giang Đào trước khi sinh con cũng là một cô gái có nhan sắc quyến rũ. Trước kia, Tạ Chấn Giang cưới cô ta về nhà, bây giờ lại làm ra chuyện như này, cô ta không hiểu nổi.

Cô ta không thể nuốt trôi cục tức này được, chắc chắn cô ta sẽ không trở về, hơn nữa còn phải khiến cho Tạ Chấn Giang không thể mang Tráng Tráng về được.

Sáng sớm, Tô Duy Duy đạp xe, chở Lương Tiểu Muội và Tranh Tranh đi chợ. Hôm nay chợ thật náo nhiệt, các hàng quán đông nghịt người. Lương Tiểu Muội hết nhìn sang bên này lại nhìn sang bên khác, cảm thấy mọi thứ đều mới mẻ, bỗng nhiên, cô bé cầm một cái kẹp tóc hình con bướm, chiếc kẹp ở phía trên còn có thể bắn ra, trước kia Tô Duy Duy cũng từng dùng.

Cô mua cho Lương Tiểu Muội một chiếc, nhưng trong túi còn có chút tiền, gần đây cô tiêu tiền cũng nhiều, còn lại một chút để tích góp cho công việc buôn bán.

Lương Tiểu Muội chưa từ bỏ ý định, đem chiếc kẹp hình con bướm lên, híp mắt hỏi: “Chị dâu, chị xem này, em kẹp cái kẹp tóc này lên trông rất đẹp đúng không? Thật sự đẹp nha! Cái màu hồng phấn này, còn có cả cái kim cương tỏa sáng nữa, trông cái cánh rất xinh đẹp… Cái này chắc chắn là dành cho em rồi. Chị dâu, chị mua cho em đi! Em thật sự thích nó nha!”
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...