[Thập Niên 90] Xuyên Thành Vợ Trước Bỏ Trốn Của Đại Lão
Chương 62: Hào Môn Nam Chính (6)
Nhóm dịch: Thất Liên HoaTưởng Đông Lai ngượng ngùng sờ mũi: "Mẹ, mẹ đi một chuyến đi mà, hẹn một ngày đi đưa sính lễ là xong rồi.""Sao mẹ phải đi? Nó không thích lấy chồng thì thôi!""Mẹ... con chỉ thích Mẫn Anh thôi, mẹ thương con trai của mẹ chút đi!"Tưởng Kiến Trung lên tiếng: "Con trai nói đúng, nếu bà đã đồng ý thì phải chuẩn bị việc cưới xin của con trai cho tử tế, chờ sau này Đông Lai có con, chắc chắn hai nhà phải qua lại với nhau, bà làm căng mọi chuyện như vậy sẽ khiến cháu trai tương lai khó xử.""Cháu trai tương lai của tôi là người thành phố, liên quan gì đến nông dân bọn họ!"Bà ta không chịu nhượng bộ, Lương Mẫn Anh lại về nhà bàn bạc, nhưng mà Tô Duy Duy cũng không chịu nhượng bộ, còn nói nếu muốn Lương Mẫn Anh đi lấy chồng từ trong nhà, nhà trai nhất định phải làm việc dựa theo phong tục, hai bên cứ giằng co như vậy.Tô Duy Duy lật xem lịch, chỉ còn mấy ngày nữa là đến Quốc khánh, đây là lần đầu tiên cô thấy phụ huynh nhà trai buồn cười như vậy. Tuy kiếp trước cô không lấy chồng, nhưng mấy đứa bạn thân cũng đã lần lượt lấy chồng, ít nhiều gì cô cũng lần mò được chút kinh nghiệm. Phụ nữ trước khi kết hôn tuyệt đối không thể khiêm nhường, càng không thể tự thấy cảm động, ôm lấy ảo tưởng, tưởng rằng đàn ông trước khi cưới là như vậy đợi sau khi cưới sẽ tốt hơn, đó là chuyện không thể nào.Có điều cô không có ấn tượng gì nhiều về Lương Mẫn Anh này, hình như nữ chính từng nhắc đến trong tiểu thuyết, nói rằng em gái lớn của Lương Hạc Minh từng học nghề ở nhà máy may, sau khi đi theo Lương Hạc Minh đến thành phố thì đổi nghề làm nhà thiết kế. Cô ấy bắt kịp thời đại tốt, làm người đi đầu trong nghề này. Cô ấy đã khắc phục khó khăn, dẫn dắt ngành thiết kế thời trang của Trung Quốc hướng ra thế giới. Lương Mẫn Anh là bạn của rất nhiều nhà thiết kế của các nhãn hiệu nổi tiếng trong giới, cô ấy sáng lập nên nhãn hiệu xa xỉ phẩm của riêng mình. Nhãn hiệu này chính là nhãn hiệu thời trang nổi tiếng vang dội nhất Trung Quốc, sau này công ty của cô ấy niêm yết, tổ chức show thời trang ở thành phố lớn. Cô ấy còn thường xuyên xuất hiện trên các trang bìa tạp chí thời trang, là nhân vật lớn danh xứng với thực.Nói như vậy, Lương Mẫn Anh và Tưởng Đông Lai này tám chín phần mười là không thành được, cho dù thành thì cuối cùng chắc cũng sẽ ly hôn. Nếu không thì Lương Mẫn Anh cũng không đến mức đi đến thành phố lớn cùng Lương Hạc Minh, còn trong quá trình đó đã xảy ra chuyện gì, Tô Duy Duy hoàn toàn không biết gì cả.-Sau trò cười bắt gian, trong thôn bàn tán ầm ĩ, cho dù Lưu Ngọc Mai đi đến đâu, người trong thôn cũng đều nhìn bà ta bằng một loại ánh mắt khác thường.Trong ánh mắt đó có khinh thường, khinh bỉ, hả hê... Tóm lại, gần đây bà ta hoàn toàn không dám ra ngoài, sợ người khác soi mói bà ta, tuy rằng bà ta là quả phụ tái hôn, nhưng con người bà ta biết quản lý đàn ông, cuộc sống chưa từng có trở ngại, không ngờ rằng đến từng tuổi này lại khó giữ được khí tiết tuổi già, Lưu Ngọc Mai hận Tô Duy Duy muốn chết, có điều vì quan hệ của Tạ Chấn Giang, nhất định bà ta phải tạo mối quan hệ tốt với Tô Duy Duy, ít nhất là không được làm ầm ĩ quá căng thẳng, nếu không lỡ như Lương Mẫn Anh không vui, công việc của Tạ Chấn Giang sẽ không giải quyết được.Vượt ngoài dự kiến của Tô Duy Duy, mấy ngày sau Lưu Ngọc Mai lại bảo cô dẫn con sang ăn cơm, đồ ăn có món mặn món chay, ăn ngon uống ngon.Tô Duy Duy chọc bát cơm, sợ cơm này bị người ta bỏ độc, hoặc là bị người ta bỏ côn trùng chết gì đó.Sau khi chắc chắn trong cơm không gì có khác thường cô mới ăn một miếng, nhấc mí mắt lên nhìn Lưu Ngọc Mai.Lưu Ngọc Mai cười ngượng ngùng, bà ta không bỏ được sĩ diện, bèn kéo áo Lương Quý Phú, Lương Phú Quý lập tức nói: "Duy Duy à, chuyện cưới xin của Mẫn Anh thế nào rồi?""Có lẽ sắp đi tong rồi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương