Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
Chương 62
Cớ sự như thế nào chỉ đương sự biết. Hắn bảo nó tắm lại cho sạch nước biển, chuẩn bị đi với hắn đến một nơi, mà theo nó nghĩ… chắc chắn là không bình thường. Hắn đưa cho nó một cái đầm, một đôi guốc cao, bảo nó thay. Nó cự nự, rốt cuộc lại bị hắn đe dọa ngược lại rồi cũng phải ngoan ngoãn làm theo. Hắn mặc áo sơmi đen, cà vạt trắng, bên ngoài khoát áo vest đen, quần tây cũng đen. Hắn nhuộm tóc đen, vuốt keo ép xuống chứ không có đỏ lè dựng đứng như thường ngày. Tuy nhiên, hắn cũng chẳng có hiền lành gì cho cam, tai trái vẫn đeo một cái khuyên đỏ thể hiện cá tính mạnh mẽ không chịu khuất phục ai của mình. Đúng như người ta nói, đàn ông dù có tồi tệ đến đâu, cũng trở nên lịch lãm và chững chạc khi mặc vest, mà hắn bình thường đã rất đẹp rồi, chơi nguyên bộ vest, tóc đen làm hắn trông rất lạ. Hắn đứng chờ trước phòng nó, mà lúc đi ra nó tưởng thằng nào bỏ đi luôn một nước qua gõ cửa phòng hắn, còn luôn miệng chửi thằng nhỏ lề mề. Hắn mặt nhăn mày nhó, nửa mặt trên thành màu xanh vì chán nản, bó tay với nó, nửa mặt dưới đỏ lên vì giận. Nó thấy hắn thì giật mình rồi chỉ biết cười trừ, cứ quay đi chỗ khác che khuôn mặt nóng ran, đỏ ửng. Nó hôm nay rất dịu dàng và nữ tính trong chiếc đầm dạ hội dài ngang gối. Phần ngực áo màu trắng, rồi chuyển sang màu trắng hồng ở eo, hồng phấn ở chân váy, có một cái nơ hồng ở ngực trái. Tóc nó xõa thẳng, thắt phần tóc phía trên đỉnh đầu rất cầu kì, được cố định bằng một bông hoa trắng thanh khiết. Nó không trang điểm mà vẫn đẹp, một cách đơn giản. Hắn quan sát nó chỉ cười, đeo lên cổ nó một sợi dây chuyền bạc thanh mảnh, xỏ qua một chiếc nhẫn không cầu kì nhưng thiết kế rất tinh tế, có chút xíu giống… nhẫn cưới. Nó hỏi mà hắn không nói gì ngoài cười khẩy chọc quê nó. Hắn và nó đến một nhà hàng bằng limo dự tiệc gì đó. Lần đầu tiên nó thấy vẻ mặt nghiêm nghị của hắn. Lần đầu tiên nó thấy hắn cười lịch sự bắt tay người khác. Lần đầu tiên, nó cảm thấy hắn quá xa lạ, cái điệu bộ gượng ép ấy thực tình nó không muốn thấy trên mặt hắn. Nó hiểu quá rõ những buổi tiệc xa hoa, lộng lẫy như vậy, chỉ là để giả tạo lấy lòng nhau, hay để khoe mẽ tài sản kết xù của mình. Tất cả chỉ là dối trá và hai mặt, thật thiếu thực tế. Hắn thấy nó đứng đăm chiêu thì kéo tay nó khoát qua tay mình, nói khẽ vào tai nó : - Đi với anh và cười lên. - Tại sao em phải đến đây? - Vì anh đi một mình chán lắm. - Tại sao anh lại đi? Anh đâu có thích ở đây? - Khi nào được… anh sẽ giải thích cho em. Giờ thì giúp anh nha! – ‘mặt cún’ xuất chiêu. Nó cười gật đầu. Biết rồi, hắn làm gì cũng có lí do của mình, và nhất là sẽ không làm gì dại dột tổn hại đến mình hay đến nó. Một ông trung niên cầm ly rượu lại gần chỗ hắn và nó đang đứng, ông cười với hắn : - Ồ. Kevin! Lâu rồi không gặp, cháu lớn quá nhỉ? - Ồ. Kevin! Lâu rồi không gặp, cháu lớn quá nhỉ? - Cám ơn cậu, cháu vẫn còn nhỏ lắm. – hắn cười đáp lễ, nó khẽ gật đầu chào ông. - Ai đây? Bạn gái hả? Xinh nhỉ? - Dạ vợ cháu. Nó đang uống nước nghe vậy sặc luôn ho lấy ho để. Ngước lên lườm hắn một cái toét lửa, xì khói. Hắn nhếch mép. Ông cậu thấy hành động hai đứa nhỏ chỉ cười. - Đúng là lớn rồi. – ông chạm khẽ ly rượu của mình vào ly của hắn, buông câu nói rồi quay lưng đi. Nó vẫn ho như chưa từng được ho, hắn chép miệng : - Vợ yêu à… Không cẩn thận gì cả, uống nước từ từ thôi chứ, đến nỗi sặc thế kia. - Ai… khụ khụ… là vợ… anh… khụ khụ. – nó khổ sở cãi lại trong cơn ho. - Người này nè. – hắn quay sang nó, hai tay ôm eo kéo nó lại gần, mặt kề sát mặt nó. Mặt nó bất giác đỏ ửng. Dây thần kinh phản xạ của nó hoàn toàn tê liệt. Tên này càng ngày càng… không coi ai ra gì! Nó chưa biết làm thế nào khi đẩy mãi mà không làm gì được tên này thì lại có một người đàn ông khá trẻ đến chỗ hắn, bên cạnh là một người phụ nữ đẹp, khuôn mặt hiền từ đức độ. Cậu ta khẽ tằng hắng rồi đưa tay ra. Hắn buông nó ra bắt tay. Cậu thân thiện : - Xin chào, cậu là Kevin phải không? - Xin chào, cậu là Kevin phải không? - Vâng, là tôi. Còn cậu là Nathan _ chủ tịch công ty bất động sản R&J. – hắn cười. - Ồ, không ngờ một người nổi tiếng như cậu lại biết đến tôi. Công ty tôi chỉ là một công ty nhỏ bé, được một chủ tịch tập đoàn lớn biết đến thật là vinh hạnh quá! - Tôi không phải chủ tịch, hôm nay tôi đến đây với tư cách con trai ông ấy. Vả lại, cậu đừng nói khách sáo như vậy, công ty cậu đâu có nhỏ bé như cậu nói. - Haha! Cậu quả vừa có tài làm ăn, vừa có tài ăn nói, còn… cô đây là bạn gái cậu ấy à? – Nathan nhìn sang nó mỉm cười. - Là… – nó định trả lời thì… - Vợ tôi. – hắn một lần nữa làm nó tức ói máu, đã cố tình giành trả lời rồi, ấy vậy mà hắn lại chen vào nói. - Ồ, thế hai người làm quen nhé, đây là vợ sắp cưới của tôi _ Jessie. – Nathan giới thiệu cô vợ tương lai xinh đẹp kế bên. Nó không biết sao rất có thiện cảm với Jessie, có lẽ bởi khuôn mặt thánh thiện, nụ cười thiên thần, hay do tính cách trầm lặng yên bình của cô nàng. - Chào cô, tôi là Hana. – nó tươi cười bắt tay Jessie. Cô nàng thẹn thùng thủ thỉ. - Chào. Rất vui được làm quen. - Khi nào đám cưới nhất định không được quên tụi này nhá! – nó vui vẻ, cười tươi rói. Như nhắc tới vấn đề tình cảm, Jessie thẹn thùng, e lệ mặt đỏ ửng khẽ gật đầu. Bốn người trò chuyện hồi lâu thì hắn giã từ Nathan và Jessie, kéo nó đi về. Sau đó, cả hai ghé qua ăn trưa ở một nhà hàng gần đó, về khách sạn, giáp mặt bốn con gián mặt gian đang ở sảnh chính.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương