Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố

Chương 68



Lờ mờ sáng hôm sau, phòng khách nhà Darren…

Julia nằm dài trên sofa, ngủ. Darkness đặt đầu của cô trên đùi mình. Zoey nằm… dưới gầm bàn, ngủ. Josh nằm… trên mặt bàn, ngủ. Hắn đi qua đi lại.

- Ê! Thằng kia! Mày là máy hả? Làm gì đi qua đi lại hoài vậy? Đêm hôm qua đến giờ không nghỉ lấy một phút! – Darkness cau mày nhìn hắn.

- Hừm! Tao thích! – hắn đáp, nhưng cũng dừng đi, tự nhiên chạy xuống bếp pha cà phê như ở nhà.

- Cái thằng này… – Darkness thở dài nhìn theo cái dáng cao cao của hắn lủi thủi – Mà hai cô gái này cá tính cũng đặc biệt ghê. Hôm qua kêu nghỉ ngơi đi thì kiên quyết không chịu đâu. Ngồi nhìn nhau một hồi lăn quay ra ngủ hết! Thiệt là trẻ con quá! – Darkness nhìn Julia ngủ phì cười.

Điện thoại của Julia reo lên, nhưng ba con heo vẫn ngủ ngon lành, Darkness nghe máy :

- Alô.

- Chị hai ơ… Ai đấy? – giọng bên kia ngập ngừng.

- Ai là ai? – anh dựa người ra lưng ghế, chễm chệ, đùa cợt.

- Anh là ai? Mau đưa máy cho Julia! Có tin gấp!

- Cứ báo, tôi sẽ thông báo cho cô ấy.

- Anh là ai mà có quyền đấy! Mau đưa máy cho…

- Cứ nói. – tiếng Julia cắt ngang, cô nàng vẫn nằm im, mắt nhắm, chỉ có miệng cử động.

- Dạ! Con nhỏ Cee đó cũng không về Sài Gòn theo trường. Nó đã mướn một chiếc bảy chỗ. Em đang đuổi theo nó.

- Đang ở đâu?

- Dạ… ngã tư XYZ! Xe dừng lại rồi chị! Ở nhà số abc đường ABC.

- Hừ! Chị mày tới liền. Cố gắng cầm chân, tiếp tục theo dõi. – giọng ra lệnh của Zoey vang lên.

- Đã tìm ra vị trí của Hana rồi! – Darren cùng bà Jenny tức tốc chạy vào báo tin.

- Đã tìm ra vị trí của Hana rồi! – Darren cùng bà Jenny tức tốc chạy vào báo tin.

- Số abc, đường ABC? – Josh hỏi.

Darren và bà Jenny không nói chỉ gật đầu. Hắn buông li cà phê vừa xử lí xong, vơ lấy cái áo khoác rồi bước ra ngoài. Darren nói theo :

- Nếu cần giúp đỡ, Davis sẽ ở bên ngoài trợ giúp.

- Cám ơn! Anh và bà là hai người rất tốt! Hậu tạ! – Zoey cúi đầu chào rồi chạy ra.

Sáng sớm, mà cả khu nhà Darren chộn rộn cả lên nhờ tiếng môtô lướt gió vi vu…

Nó mở mắt ra đã thấy cái mặt của Cee đang nhăn nhó chửi hai người đang cúi gằm xuống, trong đó, có cả ‘chị’ hôm qua nữa :

- Tụi bây làm ăn cái kiểu gì vậy hả? Trên người nó không có đến một vết cắn! Con rắn tụi bây bắt bị ngu hả?

- Dạ… Tụi em đâu có biết…

- Ngu đều! Để tao tự xử. Vác nó ra xe cho tao! – Cee cau mày.

Hai tên này im lặng tiến về phía nó, thấy nó tròn mắt nhìn mình khiếp đảm, một tên nói :

- Chị hai, tỉnh rồi.

- Vậy à…? Cứ vác nó ra! Bịt mồm nó lại. – Cee nói rồi ra xe trước.

Nó vùng vẫy, nhưng vô ích, không thoát được hai gọng kiềm hai bên. Dù là gay nhưng mà khỏe khoắn vô cùng, cứ giữ chặt lấy tay nó, làm nó càng vẫy càng đau.

Nó nghĩ là mình đang ở trong một căn nhà hoang, xung quanh khá vắng. Hai tên kia đem nó ra xe, vứt nó vào băng ghế sau rồi vào ngồi cạnh. Cee khởi động máy, phóng đi, cùng lúc đó, năm chiếc môtô cũng vừa phóng đến.

Nó nghĩ là mình đang ở trong một căn nhà hoang, xung quanh khá vắng. Hai tên kia đem nó ra xe, vứt nó vào băng ghế sau rồi vào ngồi cạnh. Cee khởi động máy, phóng đi, cùng lúc đó, năm chiếc môtô cũng vừa phóng đến.

- Đuổi theo chiếc xe bảy chỗ đằng trước. – hắn nói rồi phóng lên trước.

Cee không hay biết gì về năm người đằng sau, chạy về cứ địa của ả ở Sài Gòn _ một căn biệt thự khá rộng ở gần ngoại ô, là nơi tụi đàn em của anh trai ả thường tụ tập.

Cee có một người anh ruột, là tên cầm đầu của một nhóm nhỏ khoảng gần 100 người, thường đi cướp của ban đêm, ngoài ra dạo gần đây còn bắt đầu tổ chức buôn bán hàng trắng, vũ khí hạng nặng, lại ngay trên địa bàn của Dark và Telk quản lí. Hắn đang định sẽ xử lí vụ này sau khi đi Nha Trang về, không ngờ lại trùng hợp đến vậy. Sẵn tiện xử lí luôn con em lẫn thằng anh.

Cee lại bảo hai tên kia vác nó vào nhà kho nằm ở sân sau căn biệt thự.

Năm chiếc môtô dừng lại. Hắn nhảy phốc xuống định vào trong, bị Zoey cản lại :

- Khoan đã! Đây là chỗ tụi thằng Steve (anh trai Cee) hay tụ tập đấy.

- Thì sao? – hắn lạnh lùng nhìn nhỏ.

- Tôi biết là tụi nó không là gì hết, hoàn toàn không có khả năng địch lại anh, và anh rất lo lắng cho Hana, tất nhiên tôi cũng vậy, nhưng Cee đã đưa Hana về đây thì ả không có ý định giết nó đâu. Anh chờ một lát để tụi đàn em đến giúp thì hơn. Vì theo nguồn tin của tôi thì Steve vừa nhập một lô vũ khí, hiện đang giữ ở nhà chờ cuộc giao dịch trong vài ngày nữa, nên bây giờ trong đó là địch và một kho vũ khí…

- Và Hana. Bên trong đó là địch, một kho vũ khí và Hana. – hắn đáp, quay lưng bước đi, thản nhiên lấy tay đẩy cổng bước vào trong.

- Nó cứng đầu lắm. Khuyên nhủ vô ích. – Josh thở dài nói với Zoey. Cả bọn sau đó cũng vào trong theo hắn.

- Mày cũng may thiệt nha, gặp phải con rắn như vậy, nhưng mà… tao không có hiền như con rắn đó ha. Hahaha!! – Cee cười to, rồi móc ra một con dao nhỏ.

Nó hoảng hốt thấy rõ, nhưng vẫn im lặng, nghiến chặt răng. Nó lại bị trói vào một cái ghế đặt ở giữa phòng, không chống cự gì được. Cee thấy nó sợ, cười như điên dại, hoàn toàn mất đi dáng vẻ tiểu thơ đài cát bình thường.

Nó sợ. Lại cái cảm giác giống lần bị bắt cóc trước. Nó sợ sẽ không gặp lại được pama. Nó sợ sẽ không gặp lại được Julia và Zoey _ hai người bạn thân như hai người chị ruột của nó. Nó sợ sẽ không gặp được hắn _ người con trai mà nó vô cùng yêu mến, người mà trái tim nó trở nên ấm áp mỗi khi ở gần. Nó sợ không gặp được Darkness và Josh _ hai người anh trai thân thiết dù chỉ mới quen biết. Nó sợ khi mình chết đi, những người nó yêu thương sẽ đau khổ, bởi vì người đời có câu “Người ra đi, xác để lại. Người ở lại, tâm hồn ra đi. Người bị thương không đau bằng người yêu thương họ.”

Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 69
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...