Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
Chương 69
Cee cười khẩy chĩa mũi dao về phía nó : - Hahaha! Để xem tao dám làm gì mày? Cee tiến lại gần nó. Ngày một gần hơn. Mũi dao cũng ngày càng kề sát mặt nó, thì có tiếng mở cửa, một giọng nam khá trầm vang lên : - Ái chà, cô bé dễ thương nào đây? - Dễ thương? – Cee quắc mắt về phía tên vừa bước vào. Tên đó khá cao, khuôn mặt không xấu không đẹp, cũng trẻ, mặc quần áo da trơn, đen thui từ trên xuống. Có vẻ ngầu ngầu. - Ấy! Anh đùa mà! Haha! Em gái của anh là dễ thương nhất rồi, sao có ai đáng yêu hơn được! – tên đó, cũng là Steve cười trừ. Cee quay hẳn người về phía Steve, mũi dao dần xa khuôn mặt trắng bệt của nó. Nó thở nhẹ. Dù không biết người đàn ông đó là ai nhưng phải hậu tạ nha! Là vô tình nhưng đã cứu nó một bàn. Không có Steve, không biết chừng nó đã… Nó khẽ rùng mình. Cee cau mày : - Anh đi đâu đây? - Chơi. – Cee nhíu mày – Haha! Anh đùa ấy mà! Tụi đàn em nói em đang có phi vụ gì đó, là con bé này đó hả? - Cũng nhạy ghê nhỉ? – Cee cười khẩy, lại cầm dao lại gần nó. - Em định làm gì? – Steve nhếch mép, khoanh hai tay đứng tựa vào bức tường. - Cho nó vài nét rạch trên mặt thôi! To tát gì đâu! Em chưa muốn giết nó vội. – Cee cười lạnh, nhưng cả người nó nóng hổi. Đúng là Cee không bao giờ giỡn nha! Ả không lẽ định làm thật? - Cho nó vài nét rạch trên mặt thôi! To tát gì đâu! Em chưa muốn giết nó vội. – Cee cười lạnh, nhưng cả người nó nóng hổi. Đúng là Cee không bao giờ giỡn nha! Ả không lẽ định làm thật? - Ấy! Nhân khi nó còn đẹp, em cho anh hưởng thụ trước đã! Đâu cần vội phải không? Cee suy nghĩ một hồi, nhếch mép rồi bỏ ra ngoài. Trong phòng chỉ còn có nó và Steve. Uầy! Chắc nó phải suy nghĩ lại về việc cảm ơn tên khốn này! … Bên ngoài, bầu trời đang bị nhuộm cam bởi mặt trời, nền đất nhà Steve lại bị nhuộm đỏ bởi máu… Thấy hắn bước vào, hàng chục tên đang tụ lại làm gì đó lập tức lao vào hắn. Hắn vô cùng thản nhiên, hai tay đút túi quần, chỉ tung những cú đá đầy uy lực, để hạ tụi kia, nhìn vô cùng ngạo nghễ. Hắn chỉ ra tay vào những chỗ hiểm độc, lại có lực nên dễ làm đối phương ngã quỵ. Sau chừng hơn năm phút, tất cả đều nằm lăn ra đất rên rĩ. Ngay lập tức có thêm vài chục thằng nhảy ra, tay lăm lăm mã tấu, côn, roi,… Hắn hơi nhíu mày rồi tiếp tục đánh. Một điều là tay trái hắn đã được rút ra khỏi túi quần. Hắn bóp cổ một tên rồi cướp cây côn của tên đó để đánh mấy tên khác. Cả Julia và Zoey đứng bên ngoài xem đều phải công nhận một điều _ hắn rất mạnh. Phải xem lại có nên giao nó cho hắn không! Nhỡ mà cưới nó về rồi, mới biết hắn có máu vũ phu thì tiêu nó! À mà không biết nó có an lành qua chuyến này không mà cưới hắn… Steve nhìn chằm chặp vào nó. Nó nhíu mày nhìn Steve ra chiều đe dọa. “Cái tên kia… Nhà ngươi mà dám làm gì ta, ta nhất định sẽ trả thù!”. Steve cười khả ố : - Cô em… làm gì nhìn anh thấy ghê vậy? Thích anh rồi hả? - Cô em… làm gì nhìn anh thấy ghê vậy? Thích anh rồi hả? Nó trợn tròn mắt. Tên này ảo tưởng sức mạnh á! Ừ thì cứ ảo tưởng đi! Miễn sao đừng có đụng vào nó là được. - Im lặng là đồng ý rồi chứ gì? Vậy anh với em vui vẻ tí đi! Hahaha! – Steve lại gần nó. Nó… cười… thật dịu dàng luôn! Nhân lúc Steve đơ ra vì nhan sắc của nó, nó đá cho tên đó một cái. Bị đá trúng chỗ hiểm (mà mọi người ai cũng biết là ở đâu rồi đấy), Steve nằm vật ra sàn, không ngừng rên rỉ. Nó lâu lâu chơi ác ghê! Tụi hắn làm náo loạn trong nhà xong thì chia nhau vòng ra sân tìm, lên lầu tìm. Tìm ở kho là nhiệm vụ của hắn. Hắn thấy Cee đứng tựa trước cửa quẹt quẹt gì đó trên điện thoại, hắn biết ngay đó là chỗ ả nhốt nó. Mà hình như là ả chưa biết gì về sự có mặt của tụi hắn ở đây. Hắn vẫn thủng thẳng, hai tay đút túi quần, tiến lại chỗ Cee. Cảm thấy ánh sáng trước mặt mình bị khuất, Cee ngẩng lên, thấy hắn, mặt ả tái đi, ngay lập tức tìm cách dụ hắn ra xa khỏi nhà kho ấy : - Ủa, Kevin? Làm gì ở đây thế? Anh đến thăm em hả? Haha… vào nhà đi anh. Sao hôm nay rồng lại đến nhà tôm thế này? Đi… đi thôi. Em dẫn anh đi. Cee vừa nói vừa níu tay hắn kéo đi. Hiểu được ý nghĩa những hành động của Cee, hắn càng chắc chắn rằng nó đang ở bên trong. Hắn đạp mạnh và cánh cửa sắt to lớn bị… lõm! Hắn gạt Cee ra, mở cửa. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là nó đang ngồi chễm chệ trên ghế nhìn tên Steve quằn quại dưới đất. - Hana! Em không sao chứ? – hắn chạy đến cởi trói cho nó. Nhìn mớ dây gút chặt làm tay nó ửng đỏ, mấy vết xưng tấy và bầm tím trên mặt nó mà hắn đau xót. - Ke… vin… – nó lắp bắp rồi òa khóc. Bao nhiêu nỗi sợ hãi, lo lắng từ ngày hôm qua, với niềm vui, xúc động khi thấy hắn dường như là đối lập, nhưng giờ đây là một trong nó. Cảm xúc bị dồn nén đến vỡ òa. Nó khóc bù lu bù loa, rồi như con nít, thút thít kể lại những gì đáng sợ đã xảy ra, nhưng nghẹn ngào trong nước mắt và tiếng nấc, hắn thiệt tình là không hiểu gì hết trơn trọi. Nó là nó bù lu bù loa xong thì ôm chầm lấy hắn. Cee ở ngoài bước vào, đỡ Steve đứng dậy. Ả đưa cho Steve một cây súng : - Anh! Giết nhỏ đó cho em! - Ờ. – Steve đáp, cầm lấy cây súng, chĩa họng súng về phía hắn và nó. Hắn cau mày, đứng chắn trước nó. Steve lên đạn. Tình thế éo le… Điện thoại Steve vang lên, là số của một tên đàn em – Alô! Nói lẹ, tao đang bận! - Mày bận gì? – giọng Josh, mà đối với Steve là một giọng nói vô cùng xa lạ. - Mày bận gì? – giọng Josh, mà đối với Steve là một giọng nói vô cùng xa lạ. - Mày là ai? - Tao là… ma bạch tuột với đôi mắt như đôi dép kẹp. – giọng Josh pha chút đùa, nhóc cười nhìn Darkness. - Cái… gì? Nhân lúc Steve đang ngạc nhiên, hắn phóng đến đá tay cầm súng, làm cây súng bay sang một bên. Cee và nó ngay lập tức nhảy bổ đến chỗ cây súng. Nó là người chạm được cây súng đầu tiên, nhưng Cee lao đến giằn lại, đồng thời cụng mạnh vào đầu nó. Choáng cộng với kiệt sức do đói lả, nó bị tuột mất cây súng, té xuống đất, nhưng sẵn thế, nó gạt chân Cee làm ả ngã theo. Nó lại giật cây súng. Hắn và Steve chuyển sang đánh tay đôi, và hắn sớm chiếm được ưu thế. Bên kia, Cee và nó vẫn đang giằn co. Cho đến lúc… một âm thanh vang lên xé toạt không gian và thời gian, một âm thanh rùng rợn gai góc, âm thanh đồng hành với sự xuất hiện của thần chết. Âm thanh làm ngưng đọng thời gian. Nó và Cee ngừng giằn co, mà mắt đồng loạt hướng về một phía. Hắn thôi đạp Steve, cả hai cũng cùng nhìn về phía mà nó và Cee đang nhìn. Zoey, Julia, Darkness, Josh vừa chạy tới cũng đứng hình nhìn về hướng mà bốn người trên đang nhìn. Nhìn về đâu? Họng súng. Âm thanh gì? ‘Đoàng’ _ tiếng súng. Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 70
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương