Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
Chương 80
Lúc tụi nó đến, hầu như cả trường đã có mặt, sự xuất hiện của tụi nó gây một sự xôn xao không hề nhẹ, xém tí dẫn đến bạo động bởi nhan sắc tuyệt vời hôm nay. Hắn ngay lập tức khoát vai nó, cũng như Jackson nắm tay Julia đánh dấu chủ quyền. Zoey với Josh cứ chí chóe cãi nhau như hai đứa con nít. Tụi lớp nó chạy đến : - Ấy chà! Tình cảm gớm! Nắm tay đồ, khoát vai đồ… – nhìn qua Zoey với Josh – mặc đồ đôi đồ… ha! Ba cái cặp này làm ghen tị quá đi! - Đôi gì mà đôi? – đồng thanh. - Cô/Anh bắt chước tôi? – đồng thanh. - Im đi! – đồng thanh. Cả hai cùng im lặng hầm hầm nhìn nhau. Cả bọn phá lên cưồi. Xong, lớp nó cũng dần tản ra. Cee, Kayla và Stella cùng lúc đó tiến lại gần. Ba ả mặc váy bó sát còn ngắn. Nếu ba ả đẹp vì sexy, thì tụi nó đẹp vì vẻ đẹp thánh thiện, lạnh lùng, trẻ trung nhưng vô cùng sắc sảo. - Xin chào, đêm nay ba cô rất đẹp. – Cee nhếch mép. Xem ra ả đã học tập được rất nhiều ở hai đồng minh mới. - Ừ. Cảm ơn. Tôi đẹp lâu rồi. – Zoey tay gắp đồ ăn, nói. - Hừ. Ảo tưởng. – Cee định chửi lại, nhưng thấy Stella ra hiệu nên thôi. Kayla tiến lại, tựa sát người vào Jackson giở giọng, đương nhiên Stella ôm lấy tay Josh, còn Cee bám dính lấy hắn. - Mấy anh đi chơi với tụi này đêm nay chứ? Ba chàng nổi hết da gà, cả người cứng đờ nhìn luồng sát khí ngào ngạt. - Bỏ ra. – nó gằn giọng. Hắn hơi bất ngờ trước phản ứng của nó. Mặt nó nửa nóng nửa lạnh thật là buồn cười, nhưng thật sự hắn không nghĩ nó sẽ… ghen. Ngay lập tức, hắn thẳng tay đẩy Cee ra, lon ton sang chỗ nó cười hì hì. Hắn hơi bất ngờ trước phản ứng của nó. Mặt nó nửa nóng nửa lạnh thật là buồn cười, nhưng thật sự hắn không nghĩ nó sẽ… ghen. Ngay lập tức, hắn thẳng tay đẩy Cee ra, lon ton sang chỗ nó cười hì hì. Ngược lại với nó, Julia im lặng mà liếc xéo Jackson . Anh đột nhiên thấy ớn lạnh. Thấy phản ứng của cô, ngay và luôn đẩy Kayla ra, lặng lẽ đứng cạnh cô xám hối. Zoey thì im im. Josh ảo tưởng cho là nhỏ đang giận, tránh Stella, chạy đi lấy thức ăn cho nhỏ. Ba ả quê quê gượng gạo bỏ đi. Stella nhìn Zoey nhếch mép, ánh mắt sắc lẻm. Ả vừa có một trò để trả thù nhỏ vì đã làm ả mất mặt như vậy. Sau đó, cả sáu lao vào bàn tiệc để đánh chén. Giữa buổi tiệc, ban tổ chức đến từng người phát phiếu bầu cho cuộc thi. … Cuối buổi tiệc là lúc công bố cuộc bầu chọn King&Queen từ nãy đến giờ. Ông MC nói vào mic : - Alô! Alô! Các em chú ý nè! Kết quả đã có rồi! Dựa vào phiếu bình chọn của các bạn, thì… người thắng cuộc, trở thành King là… Kevinnnn! Toàn hội trường vỗ tay rần rần, không bầu cử cũng biết người đó là hắn. Trong khi mọi người tán thưởng, hắn chỉ trưng ra khuôn mặt không quan tâm. Nhưng khuôn mặt ấy vô cảm không kéo dài được bao lâu, khi thằng cha MC phán thêm câu nữa : - E hèm! Bí mật cái nè! Để tăng thêm độ hot cho khán phòng ngày hôm nay, King và Queen sẽ có một nụ hôn nồng thắm ngay trên sân khấu. Và Queen không ai khác là… Anh ta im lặng, làm cả bọn sốt ruột kinh khủng. Hắn nhìn sang nó, cái người trông có vẻ chẳng quan tâm gì, nhưng thực chất lòng như lửa đốt. Cái câu đó như sấm giáng mạnh vào tim nó. Uầy! Nó ‘hơi’ ghen nếu Queen không phải nó. Đáng lí nó không thèm quan tâm tới mấy cuộc thi này, nhưng mà… có cái phần cộng thêm chết tiệt đó! Giờ nó muốn thành Queen. Nó giật mình. Hình như nó đã bị biến chất từ khi nó yêu hắn! Nó trở nên ích kỉ rồi. Hắn nhìn khuôn mặt đầy… tư tưởng của nó không khỏi buồn cười. Hắn cầm tay kéo nó một nước đi ra khỏi đó. Tụi kia có hỏi, hắn chỉ nhún vai rồi kéo nó đi tiếp. Mặc kệ cái gọi là danh hiệu gì đấy người khác đặt ình, hắn là vậy, bất cần đời. Dù gì thì hắn cũng biết chắc danh hiệu Queen là của nó. Nhưng nghĩ tới chuyện hôn nó trước bàn dân thiên hạ, trước quần chúng nhân dân các cấp, hắn khẽ rùng mình. Thế là hắn kéo nó ra sân sau cho dễ… hành sự. Thế là hắn kéo nó ra sân sau cho dễ… hành sự. - Hana. - Ha… Hả? - Ban nãy chuyện của Cee, là cô ta… - Em biết mà. Anh còn phiền lòng chuyện đó à? Em không giận đâu! Anh cứ mặc cô ta đi. - Thật là em không thấy gì? – hắn cau mày, thấy nó gật đầu, hắn dỗi – Không thấy ghen à? - Cái đó… cũng không luôn! – nó sợ hắn biết nó đã trở thành con nhỏ ích kỉ nên chối bay biến. - Hừ. Vậy anh vào trong hôn Queen của anh. Nó nhíu mày, tay vô thức níu vạt áo hắn. Cảm thấy bị giật lại, hắn quay người nhìn nó : - Hử? - Em… không thích… anh… với… – nó cúi gằm mặt xuống, nói lí nhí còn lắp ba lắp bắp chẳng ra đầu đuôi gì, nhưng hắn hiểu. Hắn nhoẻn miệng cười, cúi xuống sát mặt nó… Cùng lúc đó, bên trong, tên MC nói tiếp : - Và Queen chính là… Hana! Cả trường vỗ tay. Nhìn quanh tìm hai nhân vật chính, nhưng chẳng thấy đâu, cứ như bốc hơi mất. Bên ngoài, hắn hôn má nó, rồi đặt lên môi nó một nụ hôn dịu dàng. Bên ngoài, hắn hôn má nó, rồi đặt lên môi nó một nụ hôn dịu dàng. … Quay lại vào trong hội trường. Stella chăm chú nhìn Zoey đợi thời cơ ra tay. Khi nhỏ vừa bước vào đúng vị trí đó, ả gạt chân cho nhỏ ngã xuống, rồi đẩy ngã cả xô nước đá lên người nhỏ. Nước lạnh buốt, cả người nhỏ run lên. Vì quá bất ngờ, Zoey vẫn tròn mắt ngồi bệt dưới đất, với nguyên cái xô còn trên đầu, nước thấm qua bộ váy, ngấm vào da thịt. Người nhỏ rét run. Josh chạy ngay đến gỡ cái xô ra, đỡ Zoey đứng dậy, nhưng nhỏ lạnh lùng gạt ra. Stella giả tạo đến gần Zoey hỏi thăm : - Cậu có sao không? Chết rồi! Chắc lạnh lắm! Xin lỗi nha! Mình lỡ chân. - Là cô? Cô sẽ chết! – Zoey ngay lập tức hiểu ra sự việc, cả khuôn mặt đen lại, hai tay siết thành nắm đấm – Cô động vào nhầm người rồi. Zoey quay sang cười với Julia, thái độ thay đổi hoàn toàn : - Tí nữa mày với Hana về sau ha! Tao về trước đây! Josh lặng lẽ đi theo, không biết chôm của ai được cái áo khoác, choàng lên người Zoey. Cả hai đi taxi về nhà nó. Trên đường về, Zoey liên tục hắt xì, còn Josh luôn miệng hối cha nội lái taxi đi cho nhanh. Tuy nhà nó gần trường, nhưng cũng tốn đến 10 phút chạy xe. Zoey thấy càng ngày càng nóng, trong khi cơ thể càng ngày càng lạnh. Vừa về tới nhà, là nhỏ phóng ngay đi tắm, xong leo lên giường nằm. Mắt mờ dần, tai ù ù, mũi khó chịu, cả người bắt đầu nóng lên. Xác định là cảm! - Ngủ dậy là khỏe thôi! Chắc không sao đâu ha! – nhỏ tự trấn an mình theo thói quen. Từ nhỏ đến lớn, có bao giờ khi bệnh mà nhỏ nói với pama đâu, toàn tự lực mà qua khỏi. Nhỏ thật sự không muốn làm phiền ai, lệ thuộc, dựa dẫm vào bất cứ người nào. Cửa phòng nhỏ đột nhiên mở ra. - Trộm… sao? – nhỏ thều thào, nhưng chẳng còn tí sức lực nào nữa. Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 81
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương