Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
Chương 87
Sáng hôm sau, New Star… Hôm nay cả lũ nổi hứng đi bộ đến trường, nên mệt đứt hơi. Chưa kể, hắn nắm một bên, nó nắm một bên tay của Kevin bé nhìn như một gia đình bé nhỏ, xinh xinh hạnh phúc, thằng nhóc còn luôn miệng hát những bài hát thiếu nhi. Mức độ đáng yêu của Kevin bé sáng ra đã bùng nổ, làm Zoey nhà ta tức tối, điên cuồng vì không được nắm tay bé, bên cạnh đó cũng làm Josh tối tăm mặt mày vì phải giữ con nhỏ hám trai lại. Vào đến lớp, cũng là cái phản ứng kịch liệt hệt tụi Julia, Zoey, Josh, Jackson. Đầu tiên là đứng hình, sau đó đồng thanh “WTF???!!!”. Rồi liên tục nhào đến hỏi nó. Chứ có đứa nào dám hỏi hắn. Hắn tống hết cho nó rồi nắm tay dắt Kevin bé về chỗ ngồi. Hắn đang dạy thằng nhỏ trò chơi dân gian vận dụng trí óc, sức khỏe, và sự may mắn, một trò chơi phù hợp với mọi lứa tuổi. Chính là… oẳn tù xì. - Con mày hả Hana? - Ủa tao nhớ mày với Kevin hẹn hò chưa được bao lâu mà? Thằng nhóc lớn lẹ vậy? - Ê! Thằng nhóc đẹp trai quá, mai mốt nó lớn nhớ giới thiệu cho tao nha. - Trời ơi. Sao mày dám đem nó lên trường? FC của mày với Kevin nhập viện cả lũ bây giờ! - Ba ơi? Sao nhiều người bu mẹ quá dậy? Mẹ có thở được hông ba? – giọng nói ngây thơ của Kevin bé làm mọi người hoàn toàn im lặng, đồng loạt các tia nhìn hướng thẳng về phía Kevin bé, và hắn đang để tay hình cái kéo ở cuối lớp. Nhưng lại làm độ nháo nhào của bè lũ 11A1 thêm phần khốc liệt. - Á! Vậy là con trai tụi bây thiệt rồi. - Bớ bà con các lớp! Tin hót!!! Bla bla bla. Nó nhức hết cả đầu cố gắng lết xác xuống chỗ hắn, nhìn hắn cầu cứu. Hắn lừ mắt, hừ giọng một cái là cả bọn tản ra hết, sau đó thái độ thay đổi 180 quay qua mỉm cười dịu dàng nhìn Kevin bé. Hắn đặt thằng bé ngồi lên bàn, rồi bảo nó chơi oẳn tù xì với bé, khoe công lao dạy dỗ từ nãy đến giờ. Lớp nhìn hắn mà mắt muốn rớt ra ngoài a. Không những nó mà Julia, Zoey, Josh hay Jackson cũng bị vây kín để tra hỏi. Chị Julia khỏi nói, lạnh lùng đeo tai phone nghe nhạc. Anh Jackson nhếch mép “Con trai hai đứa nó đó!”, rồi sà xuống ngồi kế Julia. Trong khi Josh kéo Zoey chạy như bay ra khỏi lớp xuống căn teen mà hốt lương thực tí vào ăn vụng. Trong góc lớp là Cee, Kayla và Stella. Ba ả nhìn Kevin bé khinh bỉ. Trong góc lớp là Cee, Kayla và Stella. Ba ả nhìn Kevin bé khinh bỉ. - Ngu! Hết chuyện lại phơi bày điểm yếu của mình ra thế kia chứ. … Lớp tụi nó là lớp chọn, nên chỉ học một buổi sáng. Trưa được thả về. Trên đường về, hắn nói mọi người cứ về trước, để hắn dắt nó và Kevin bé đi mua quần áo. Zoey tiếc nuối, ngậm ngùi vì không được tự tay lựa đồ cho thằng bé. Josh thấy nhỏ xuống tinh thần, nên rủ nhỏ, Julia và Jackson đi mua sắm cho đám cưới của Nathan và Jessie. Đến tận chiều, cả lũ về nhà tay xách, tay mang. Ba nàng nổi hứng trổ tài nấu nướng, chui vào bếp, cấm hết mấy thằng nam, kể cả Kevin bé. Thằng nhóc cùng với tụi hắn ngồi ở ngoài xem ti vi, được một lát thì nằm phè ra ngủ. - Ê! Có thằng nhóc này, việc băng nhóm làm sao đây? Dạo này mày không xuất hiện, nhiều thằng láo láo bắt đầu kiếm chuyện ở khu mình.- Josh đột nhiên nghĩ ra, quay sang hỏi hắn. - Tối nay để nó ngủ rồi tụi mình ra bar. – hắn đáp gọn. - Hana không chịu đâu. - Hừm. Nếu không chịu thì để cô ấy ở nhà vài hôm rồi tính tiếp. Nhưng thực chất tao vốn không thích việc cô ấy đi chơi khuya, rồi tới mấy chỗ phức tạp đó. - Lo cho vợ ra mặt ha… Hehe! - Thằng quỷ. - Vào ăn đi! – tiếng Zoey ở trong bếp vọng ra. Mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp căn nhà, đánh thức Kevin bé đang say giấc, thằng bé mặt mày hớn hở chạy vào bếp. - Vào ăn đi! – tiếng Zoey ở trong bếp vọng ra. Mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp căn nhà, đánh thức Kevin bé đang say giấc, thằng bé mặt mày hớn hở chạy vào bếp. Tụi hắn cũng đi theo. Trên bàn ăn lúc này chỉ có 6 đứa và bé Kevin. Pama của nó đi Đà Lạt chơi rồi. Nghĩ là thằng nhóc không hiểu, hắn quay qua nói với nó : - Tối nay tụi anh ra bar giải quyết công việc, em ở nhà với Kevin bé nha, được không? - Được. – nó hiểu ngay, cười, quay sang Kevin bé – Tối nay hai mẹ con mình cùng chơi nhé! - Không. Mẹ cứ đi cùng họ. – Kevin bé nghiêm túc nói, cái mặt của thằng bé bây giờ ai mà nghĩ mới 2 tuổi – Con biết là tại con mẹ mới phải ở nhà. - Hớ? – cả 6 kinh ngạc nhìn Kevin bé, biểu hiện của thiên tài ư? Thằng bé chững chạc quá! - Đâu nào? Mẹ ở nhà là tại vì mẹ thích thôi. Không ai ép được đâu. A! Bồn tắm nhà mình rộng ơi là rộng, như hồ bơi luôn. Tí nữa mẹ với bé tắm chung nhé! – nó ngây thơ nói mà đâu biết có sức công phá mãnh liệt đối với hắn. Hắn thấy Kevin bé có vẻ dễ chịu rồi, thì thở phào, lấy ly nước uống, nhưng mà cái câu nói của nó làm hắn sặc sụa. Rồi cả bọn cười to lên, phá vỡ không gian lạ lùng ban nãy. - A! Món này ai làm mà ngon vậy? – Jackson đột nhiên reo lên. - Ấy à! Đúng món quá nhỉ? Của Julia á! – Zoey cười, trêu. - Thật á? Julia! Em nhất định phải làm vợ anh, rồi nấu cho anh ăn món này nha! - Lắm lời. – Julia đỏ mặt, nhưng vẫn lạnh như vậy. Tuy nhiên, trong lòng cô đang trào dâng một cảm giác mãnh liệt và lạ lẫm. - Món canh này của em hả Zoey? – Josh chỉ chỉ vào nồi canh khói nghi ngút. - Món canh này của em hả Zoey? – Josh chỉ chỉ vào nồi canh khói nghi ngút. - Ừ. Anh ăn thử đi. Em nấu. – Zoey mỉm cười dịu dàng với Josh làm những người còn lại ngạc nhiên đến nỗi muốn rớt luôn cái hàm xuống, kể cả Josh. Nhóc bối rối, tim đập thình thịch, để chữa ngượng, nhóc lại trêu Zoey : - Có con gì trong này không vậy? Ngộ độc thì chết a… A!!! Ui da! Cái chân tui! Bên dưới bàn, Zoey không ngừng đạp vào chân Josh, mà trên mặt vẫn là nụ cười. Rồi lại cười lên. Những người bạn, đã trở thành bạn thân, và như người thân từ khi nào không biết. Ăn xong, nó bảo mọi người đến bar luôn, để nó ở nhà rửa chén và trông nhà, với sự giúp đỡ của Kevin bé. Sau khi cả đám rời đi mỗi người một chiếc môtô thì nó dặn Kevin bé ngồi im xem ti vi, để nó rửa chén xong thì lên tắm rửa, đi ngủ. Hắn đi được một đoạn, đột nhiên vòng lại, hét bảo : - Tụi bây cứ đi trước đi, tao tới sau. - Lo cho vợ đây mà. – suy nghĩ của bốn người kia, rồi ai cũng nhếch mép cười một cái thật gian tà, tiếp tục tiến thẳng tới bar Steward. Nó rửa chén trong bếp, đột nhiên có ai đó ôm lấy nó từ phía sau. Nó giật cả mình, hoảng hốt. Suy nghĩ đầu tiên của nó là Kevin bé có sao không? Thằng này trộm một mình, hay theo nhóm. Nếu vậy thì thằng nhóc gặp nguy hiểm rồi. Nhưng nếu thằng này không phải trộm, mà là mấy thằng trong băng khác đến bắt nó với Kevin bé làm con tin uy hiếp Telk và Dark thì biết làm thế nào? Suy cho cùng cũng do nó vô dụng, không biết võ, không giúp gì được bạn bè mình rồi… Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 88
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương