Thừa Tinh
Chương 5
Hoàn Thừa mang đến một tin cho Hy Tinh, nói bố tiện nghi kia của y hít ma túy xong lại đi chơi gái, kết quả chơi chết chính mình.
“……” Hy Tinh có chút khiếp sợ, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ trầm mặc thật lâu, tựa hồ không hề nghĩ đến gia hỏa kia lại chết như thế này.
Hơn nữa bởi vì con ngoài giá thú quá nhiều, con trai cả nhanh chóng hỏa táng cho gã xong rồi bỏ chạy, không biết tro cốt ở đâu, chắc chỉ tìm đại một chỗ đặt đấy, có thể đến phần mộ cũng không có.
“……” Hy Tinh hơi động khóe miệng, Hoàn Thừa miêu tả giống như hắn đang nói muốn ăn thịt xông khói vậy.
Hoàn Thừa hình như nhìn ra được Hy Tinh có chút khó chịu, vì an ủi chim hoành yến hắn bèn mang y đến trường bắn.
Trường bắn cách sân huấn luyện khá xa, Hy Tinh còn chưa tới, Hoàn Thừa chọn một khẩu súng, tự mình thử mấy cái, toàn bộ đều trúng hồng tâm.
Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Hy Tinh, ánh mắt bé ngoan của chim hoàng yến toát ra chút sùng bái, trong lòng Hoàn Thừa có chút thất thường, bắt đầu dạy y cách bắn như thế nào.
Cơ thể hai người chênh lệch không ít, Hy Tinh đứng trên bục còn thấp hơn hắn nửa cái đầu. Hoàn Thừa cả người đều ôm vòng lấy Hy Tinh, tay hai người chạm vào nhau, mùi rượu trên người Hoàn Thừa không nặng không nhẹ, nhưng mà đối với Hy Tinh vừa bị Hoàn Thừa đánh dấu tạm thời là hương vị dụ hoặc.
Người boss thơm quá……
“Đoàng!” Một tiếng, viên đạn bỗng nhiên bắn ra.
Hy Tinh kinh ngạc, Hoàn Thừa ngây người.
Cũng không biết vừa rồi súng bắn như nào, nhưng hình như tự Hy Tinh bóp còi, một lực nhỏ đột nhiên đẩy hắn ra, viên đạn bắn ra. Đưa cây súng còn hơi nóng kia giao cho người phụ trách kiểm tra, sau đó hắn đi kiểm tra bia ngắm.
Tròn mười.
Hoàn Thừa vội đưa tới mấy khẩu súng lục hạng nhẹ để y tự tập luyện.
Nếu Hy Tinh có tài bắn súng thì……
Đại lão yêu cầu về chim hoàng yến không cao, nhưng tích tài sốt ruột, nếu có tài liền phải nhanh chóng khai quật, đến lúc đó có Hy Tinh làm tay súng…… Không không, Hy Tinh là Omega, dễ dàng bị biến thành mục tiêu, trở thành tay súng bắn tỉa…… Không không, yêu cầu của tay súng bắn tỉa quá cao, Hy Tinh là một Omega mảnh mai sẽ chịu không nổi……
Nghĩ xong liền bỏ lỡ, hắn không kịp chú ý chỗ Hy Tinh, nghe thấy tiếng súng "đoàng đoàng", Hoàn Thừa quay đầu xem, tuy đều bắn trúng bia, nhưng không có phát súng nào trúng hồng tâm, toàn là từ ba đến sáu vòng thôi, tuy tổng cộng bắn chín bia, nhưng cao nhất cũng chỉ là sáu.
“……” Có vẻ như phát súng vừa rồi chỉ là ngẫu nhiên.
Hoàn Thừa thay hộp đạn, lại đưa cho Hy Tinh: “Bắn thêm phát đi.”
Lại là một tiếng súng vang, lần này còn bắn không trúng nổi bia.
“Còn được, ít nhất mấy phát phía trước đều bắn trúng bia, phát cuối chỉ hơi lỗi chút, luyện từ từ.” Nhìn chim hoành yến có điểm mất mát phiền muộn, hắn an ủi nói.
Tuy rằng có mấy phát là bắn vào cái bia bên cạnh.
Hy Tinh gật đầu, nheo nheo mắt nhìn bia ngắm.
Kỳ thật mỗi phát súng của y đều nhắm vào mục tiêu, chỉ là mục tiêu không phải tất cả là cái hồng tâm kia.
Mấy phát súng bên cạnh y cũng nhắm chuẩn, tuy nhiên bởi vì vị trí nên có chút lệch lạc.
“Vâng.” Thấy chim hoàng yến còn phát ngốc mà nhìn chằm chằm vào bia ngắm, Hoàn Thừa sợ sức giật của súng lục khiến y bị thương, ôm y từ trên bục xuống, tháo bao tay ra xoa tay cho y.
“Thu pheromone lại đi.” Hoàn Thừa cảm thấy hương sữa trên ngưòi Hy Tinh dày đặc, không khỏi nhắc nhở.
“Boss, em không phát tán pheromone.” Hy Tinh lộ ra vòng cổ ức chế dưới cổ, Hoàn Thừa cùng Hy Tinh ở sân huấn luyện bởi vì pheromone câu dẫn nhau quá thường xuyên, Hoàn Thừa vẫn quyết định khi ra ngoài thì sẽ đeo vòng ức chế để phòng ngừa lên cho Hy Tinh.
Hoàn Thừa nhíu mày, hương vị ngọt ngào trên người y rõ ràng mê người như vậy, Hoàn Thừa nghĩ hay là Hy Tinh chưa từng học qua tiết dạy sinh lý nên không biết thu hồi pheromone như thế nào hay không, nhưng hắn nhớ rõ mình đã từng mời qua một giáo thụ chuyên môn giảng khóa sinh lý pheromone để dạy cho y cách thu liễm pheromone rồi.
Vậy chuyện như thế nào……
Xem ra, hắn cũng cần tìm một giáo viên sinh lý để bù tiết rồi.
“……” Hy Tinh có chút khiếp sợ, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ trầm mặc thật lâu, tựa hồ không hề nghĩ đến gia hỏa kia lại chết như thế này.
Hơn nữa bởi vì con ngoài giá thú quá nhiều, con trai cả nhanh chóng hỏa táng cho gã xong rồi bỏ chạy, không biết tro cốt ở đâu, chắc chỉ tìm đại một chỗ đặt đấy, có thể đến phần mộ cũng không có.
“……” Hy Tinh hơi động khóe miệng, Hoàn Thừa miêu tả giống như hắn đang nói muốn ăn thịt xông khói vậy.
Hoàn Thừa hình như nhìn ra được Hy Tinh có chút khó chịu, vì an ủi chim hoành yến hắn bèn mang y đến trường bắn.
Trường bắn cách sân huấn luyện khá xa, Hy Tinh còn chưa tới, Hoàn Thừa chọn một khẩu súng, tự mình thử mấy cái, toàn bộ đều trúng hồng tâm.
Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Hy Tinh, ánh mắt bé ngoan của chim hoàng yến toát ra chút sùng bái, trong lòng Hoàn Thừa có chút thất thường, bắt đầu dạy y cách bắn như thế nào.
Cơ thể hai người chênh lệch không ít, Hy Tinh đứng trên bục còn thấp hơn hắn nửa cái đầu. Hoàn Thừa cả người đều ôm vòng lấy Hy Tinh, tay hai người chạm vào nhau, mùi rượu trên người Hoàn Thừa không nặng không nhẹ, nhưng mà đối với Hy Tinh vừa bị Hoàn Thừa đánh dấu tạm thời là hương vị dụ hoặc.
Người boss thơm quá……
“Đoàng!” Một tiếng, viên đạn bỗng nhiên bắn ra.
Hy Tinh kinh ngạc, Hoàn Thừa ngây người.
Cũng không biết vừa rồi súng bắn như nào, nhưng hình như tự Hy Tinh bóp còi, một lực nhỏ đột nhiên đẩy hắn ra, viên đạn bắn ra. Đưa cây súng còn hơi nóng kia giao cho người phụ trách kiểm tra, sau đó hắn đi kiểm tra bia ngắm.
Tròn mười.
Hoàn Thừa vội đưa tới mấy khẩu súng lục hạng nhẹ để y tự tập luyện.
Nếu Hy Tinh có tài bắn súng thì……
Đại lão yêu cầu về chim hoàng yến không cao, nhưng tích tài sốt ruột, nếu có tài liền phải nhanh chóng khai quật, đến lúc đó có Hy Tinh làm tay súng…… Không không, Hy Tinh là Omega, dễ dàng bị biến thành mục tiêu, trở thành tay súng bắn tỉa…… Không không, yêu cầu của tay súng bắn tỉa quá cao, Hy Tinh là một Omega mảnh mai sẽ chịu không nổi……
Nghĩ xong liền bỏ lỡ, hắn không kịp chú ý chỗ Hy Tinh, nghe thấy tiếng súng "đoàng đoàng", Hoàn Thừa quay đầu xem, tuy đều bắn trúng bia, nhưng không có phát súng nào trúng hồng tâm, toàn là từ ba đến sáu vòng thôi, tuy tổng cộng bắn chín bia, nhưng cao nhất cũng chỉ là sáu.
“……” Có vẻ như phát súng vừa rồi chỉ là ngẫu nhiên.
Hoàn Thừa thay hộp đạn, lại đưa cho Hy Tinh: “Bắn thêm phát đi.”
Lại là một tiếng súng vang, lần này còn bắn không trúng nổi bia.
“Còn được, ít nhất mấy phát phía trước đều bắn trúng bia, phát cuối chỉ hơi lỗi chút, luyện từ từ.” Nhìn chim hoành yến có điểm mất mát phiền muộn, hắn an ủi nói.
Tuy rằng có mấy phát là bắn vào cái bia bên cạnh.
Hy Tinh gật đầu, nheo nheo mắt nhìn bia ngắm.
Kỳ thật mỗi phát súng của y đều nhắm vào mục tiêu, chỉ là mục tiêu không phải tất cả là cái hồng tâm kia.
Mấy phát súng bên cạnh y cũng nhắm chuẩn, tuy nhiên bởi vì vị trí nên có chút lệch lạc.
“Vâng.” Thấy chim hoàng yến còn phát ngốc mà nhìn chằm chằm vào bia ngắm, Hoàn Thừa sợ sức giật của súng lục khiến y bị thương, ôm y từ trên bục xuống, tháo bao tay ra xoa tay cho y.
“Thu pheromone lại đi.” Hoàn Thừa cảm thấy hương sữa trên ngưòi Hy Tinh dày đặc, không khỏi nhắc nhở.
“Boss, em không phát tán pheromone.” Hy Tinh lộ ra vòng cổ ức chế dưới cổ, Hoàn Thừa cùng Hy Tinh ở sân huấn luyện bởi vì pheromone câu dẫn nhau quá thường xuyên, Hoàn Thừa vẫn quyết định khi ra ngoài thì sẽ đeo vòng ức chế để phòng ngừa lên cho Hy Tinh.
Hoàn Thừa nhíu mày, hương vị ngọt ngào trên người y rõ ràng mê người như vậy, Hoàn Thừa nghĩ hay là Hy Tinh chưa từng học qua tiết dạy sinh lý nên không biết thu hồi pheromone như thế nào hay không, nhưng hắn nhớ rõ mình đã từng mời qua một giáo thụ chuyên môn giảng khóa sinh lý pheromone để dạy cho y cách thu liễm pheromone rồi.
Vậy chuyện như thế nào……
Xem ra, hắn cũng cần tìm một giáo viên sinh lý để bù tiết rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương