Tình Cờ Gặp Nhau

Chương 1: Giới Hiệu Nhân Vật



- Tôi: Tường Khả Thy ( Lei ): ( 17t ) con gái cưng của tập đoàn T&D trùm vê bất động sản. Từ nhỏ đã sống ở Pháp cùng vs bà quản gia. Gương mặt trắng, mắt một mý đen to tròn. Tóc dài ngang eo, cao 1m6. IQ của tôi cũng khá là thông minh. từ nhỏ tôi đã được học võ.

- Hắn: Liên Nhật Hàn ( Fez ): ( 17t ) con trai cưng của tập đoàn L&H trùm buôn vũ khí thế giới ngầm. Luôn lạnh lùng, thờ ơ với mọi thứ. cao 1m8, gương mặt hoàn toàn gược với tính cách của mình. có làn trắng đến nỗi con gái phải ghen tị. Đai đen mọi loại võ, sữ dụng vũ khí thành thạo. IQ: 300.

VÀO TRUYỆN THÔI ^^!

10h sáng ở Nga, trong ngôi biệt thự được xây dựng theo kiến thức Châu Âu cổ điển, thì có 1 âm thanh xé toạt không gian yên tĩnh vào buổi sáng sớm ( sớm ghê nơi ):

- Tiểu thư, tiểu thư xin người hãy mở của cho nô tỳ đi - tiếng người hầu đập cửa gọi bên ngoài.

- Có chuyện gì - tôi ở trong nói giọng ngái ngủ nói vọng ra.

- Bà quản gia đang ở dưới nhà ăn đợi nguoiwfaj, vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng - người hầu khẩn cấp báo cáo tình hình cho tôi

" Vẻ mặt nghiêm trọng " tôi xuy nghĩ trong đầu có chuyện gì nghiêm trọng đến nỗi mà bà quản gia lại phải như vậy.

- Tôi biết rồi, tôi sẽ xuống sau - tôi nói với người hầu

- Dạ, tiểu thư - người hầu nói xong rồi rời đi. Sau khi người hầu rời đi tôi cũng đành phải rời xa chiếc giường thân yêu này và đi lết vào nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân. 30' sau, tôi bước ra và đi xuống nhà, bước xuống cầu thang đã nhìn thấy bà quản gia đứng dưới chân cầu thang đợi tôi . Thấy tôi bước xuống bà quản gia  cuối đầu chào:

- Chào tiểu thư, chúc người một ngày tốt lành -

- Làm sao có thể tốt lành được khi sáng nay lại có người phá giấc ngủ của tôi - tôi chọc nghẹo bà

- Tiểu thư thứ lỗi bởi vì tôi có việc muốn nhờ tiểu thư giải quyết - bà quản gia nói

- Nhờ tôi giải quyết sao - tôi lấy ngón tay chỉ vảo mình nhìn bà quản gia rồi đi vào phòng khách ngồi xuống nghế

- Dạ! Đúng vậy! - bà quản gia đứng kế bên gật đầu nói với tôi

- Uhm!!! Để coi trước giờ mọi chuyện trong đều do bà quyết định hôm nay có chuyện gì mà lại nhờ tôi xử lý - tôi vẫn tiếp tục chọc nghẹo bà. Thấy vẻ mặc của bà vẫn không thể giảm xuống chút nào tôi tặc lưỡi vài cái rồi nói:

- Thôi được rồi có chuyện gì thì bà cứ ngồi xuống nói cho tôi nghe xem -

- Tiểu thư, bà chủ ở VN vừa gọi đt cho tôi và nói rằng nếu cô chủ không về VN thì người sẽ trưo cổ tự vẫn, bà chỉ nói muốn thấy mặt cô nội trong tuần hôm nay. Tiểu thư hay là người về đi, tôi sẽ đi đặt vé giúp người nha - bà quản gia vừa ngồi xuống đã nói ra một tràng dài khôg cho tôi có cơi hội chen vào câu thoại của bà nữa.

- Bà cứ bình tĩnh, mẹ con nói vậy chứ chư chắc đã làm thật đâu, dù gì thì bà ấy vẫn còn muốn nhìn thấy con nên chuyện tự vẫn ấy chắn chắn không xảy ra - tôi bình tĩnh phân tích cho bã quản gia nghe

- Nhưng mà tiểu thư, hay là mình nhân cơ hội này về đi dù gì cũng đã 17 năm người chưa về VN mà - bà quản gia lại tiếp tục năn nỉ tôi

- Con cảm thấy cuộc sống ở đây rất tốt không cần phải về đấy - tôi nói

- Vậy tiểu thư có dự bao giờ sẽ về VN ko? - bà quản gia hỏi tôi

- Con cũng không có ý định sẽ về VN - tôi bình tĩnh trả lời câu hỏi của quản gia. Nhưng đối lại chỉ là sự im lặng, tôi quay lại nhìn thì chỉ thấy ánh mắt bất lực của bà đang nhìn tôi.

- Tiểu thư, tôi van xin người hãy về VN thăm ông bà chủ đi mà. Người về một tuần thôi cũng được mà - bà quản gia vẫn ra sức năn nỉ tôi.

- Bà quản gia - tôi lạnh lùng gọi bà. Bà quản gia ngước mặt lên nhìn tôi. Tôi đưa mặt xát lại gần thì bà quản gia càng lùi về:

- Rốt cuộc mẹ tôi đã cho bà cái gì mà bà lại đứng về phía mẹ tôi ra sức năn nỉ tôi về VN vậy hả? - tôi hỏi bà

- Không có mẹ tiểu thư không hề cho tôi cái gì cả tôi chỉ nghỉ cho ông bà chủ thôi - bà quản gia vẫn ra sức bao che

- Bà quản gia à! Con khuyên bà nên thành thật vs con đi. Mặc dù con không sống cùng mẹ từ nhỏ nhưng mà mẹ vẫn có ở đây vs con thời gian. Lẽ nào tính mẹ ra sao con còn không biết? - tôi nói.

- Thôi được nếu bà quản gia thành thật con khi sẽ về VN - tôi nói

- Thật sao tiểi thư, vậy người hứa với bà đi - bà quản gia vui vẻ nói

- Bà quản gia cứ nói - tôi nói

- Thật ra bà chủ đã hứa vs tôi rằng nếu người về VN bà sẽ cho một chuyến nghỉ mát 2 tuần ở biển hawai - bà quản gia thành thật nói vs tôi.

" 2 tuần biển hawai, ko ngờ mẹ mìn cũng lắm chiêu trò thật " tôi suy nghĩ

- Vậy là xong rồi, con đi ăn đây - nói xong tối bước vào phòng và bắt đầu bữa sáng ( nói bữa sáng chứ là bữa trưa của người ta luôn rồi )

- Tiểu thư vậy tôi sẽ đi đặt vé máy bay cho người nha - bà quản gia đi vào phòng ăn nói vs tôi

- Đặt vé? Đặt vé đi đâu? - tôi hỏi

- Thì về VN - bàn quản gia trả lời

- Tại sao phải về VN? Con ko thích về - tôi nói

- Nhưng mà tiểu thư đã đồng ý rồi mà - bà quản gia nói

- Đồng ý? Con đồng ý khi nào? - tôi hỏi

- Thì khi nãy, lúc tiểu thư kêu ta nói sự thật lúc đó người còn hứa... - nói tới đây bà quản gia chợt nhớ ra là tôi chừa hề hứa vs bà. Tôi thấy bà quản gia im lặng biết chắc bà đã hiểu đc sự việc nên:

- Vậy là xong, con ko hứa nên ko cần phải về VN, con ăn xong rồi con đi lên phòng đây - nói xong tôi bước đi. Đang bước đi thấy có cái gì đó níu chân mình, nhìn xuống thấy bà quản gia đang ngồi bệt xuống nền nhà ôm chân tôi năn nỉ:

- Tiểu thư năn nỉ người, người hãy về đi mà, tôi đã lỡ gọi đt báo bà chủ rồi. Tôi xin tiểu thư đấy -

- Bà quản gia, bà đã lớn tuổi rồi ko nên làm như vậy. Để người hầu nhìn thấy sẽ rất là mắc cỡ - tôi nói

- Bây giờ đối vs tôi điều quan trọng là phải làm sao tiểu thư về VN, còn những chuyện khác không quan trọng - bà không quan tâm mọi thứ xung quanh vẫn chuyên tâm năn nỉ tôi về.

- Thôi đc rồi, bà đứng dậy đi con về là đc rồi mà - tôi vừa nói xong bà quản gia lập tức đứng dậy vủi vẻ nói:

- Vậy 9h sáng người phải có mặt ở sân bay đấy, đồ đặc của người tôi đã chuẩn bị xong hết rồi - nói xong bà rời đi để lại tôi đứng ngơ ngác vs tốc độ làm việc chăm chỉ của bà

- Haizzz!!! - tôi chán nán bước đi lên lầu nằm nghỉ lấy sức cho một chuyến bay dài của ngày mai.

Vậy là xong chap 1 rồi, mn đọc xong hãy để lại bình luận cho mình nha ^•^
Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...