Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt
Chương 99: Thân phận bà Giang
Giang Linh Vận bị Nhan Ôn gài bẫy dẫn đến đây, lại bị A Huy phản bội, cô ta lo sợ Nhan Ôn và chị Hà sẽ cùng nhau hãm hại cô ta, nên cố tình nói những lời khích bác Nhan Ôn.
Dù gì thì những lời này chẳng có gì to tát đối với cô.
Nhưng đối với Nhan Ôn mà nói, lại là một chuyện cũ không muốn nhớ lại, cô ta thấy Nhan Ôn không lên tiếng thì gương mặt càng tỏ vẻ đắc ý hơn. "Sau đó, Triết Hiên còn cố tình dẫn tôi đến các cửa hàng xa xỉ, chọn trang sức quý giá, bây giờ nghĩ lại.." "Chẳng phải hiện giờ các người đã chia tay rồi sao?"
Nhan Ôn nhếch môi cười nhạt, vốn chẳng thèm để tâm lời nói của Giang Linh Vận, dù nói thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không né tránh chuyện từng quen Bạch Triết Hiên, cô cũng từng thật lòng, chỉ là không gặp đúng người mà thôi.
Nhưng Giang Linh Vận chỉ đang lợi dụng Bạch Triết Hiên, cho đến bây giờ, vẫn lợi dụng tình cảm quá khứ của bọn họ để làm công cụ. “Do chúng tôi không hợp tính nhau, nên mới chia tay.” Giang Linh Vận giận dỗi, trợn mắt với Nhan Ôn: “Dù sao thì cô cũng là người phụ nữ bị Bạch Triết Hiện bỏ rơi.” "Tôi thật cám ơn các người, nếu cô không cướp mất anh ta, tôi thật sự kết hôn với anh ta thì mới đáng hối hận."
Điều đáng sợ nhất không phải là sự thay đổi trong tình cảm, mà từ khi bắt đầu người đàn ông đã khinh rẻ cô.
Vào đêm đầu tiên Bạch Triết Hiện đến với Giang Linh Vận, anh ta trong trái tim Nhan Ôn đã không còn bất cứ giá trị nào cả. "Cô đừng gắng gượng nữa, tôi biết ngày tháng hiện giờ của cô cũng rất vất vả, mỗi ngày đều bị cư dân mạng chửi là người đàn bà để tiện, chắc trong lòng cũng khó chịu đấy chứ?" Giang Linh Vận cười vô cùng vui vẻ.
Chị Hà ngồi cạnh không muốn xem tiếp nữa, ho khan một tiếng.
Giang Linh Vận cười đứng dậy: “Nhan Ôn, cô không thắng nổi tôi đâu." “Tôi kết hôn rồi, vào ngày cô giả bệnh không để Bạch Triết Hiên đến cục dân chính tìm tôi.” Nhan Ôn nhìn Giang Linh Vận, nói rõ từng câu từng chữ.
Gương mặt cô đang nở nụ cười hạnh phúc, khiến Giang Linh Vận nhíu chặt đôi mày, bởi vì thật sự quá chói mắt. “Đừng nói đùa nữa, ngoại trừ Triết Hiên, cô còn yêu ai khác nữa chứ? Những năm nay, cô bỏ ra bao nhiêu vì anh ta, thậm chí bỏ cả sự nghiệp yêu thích nhất, cô muốn gạt tôi, nên mới nói như vậy chứ gì? Đừng tự lừa dối mình nữa." “Hiện giờ cô nói vậy cũng đâu cứu vãn được gì, tôi không cần Bạch Triết Hiên nữa, nếu cô thích thì có thể cùng anh ta ra nước ngoài lánh nạn."
Nhan Ôn mỉm cười lắc đầu, trong tình yêu của cô bao giờ cũng thật lòng thật dạ, nhưng có một vài đàn ông thích phụ nữ đỏng đảnh dịu dàng, Giang Linh Vận chính là điển hình nhất, lúc xưa, cô vẫn chưa phát hiện mối gian tình giữa bọn họ, thì đã nghe nhân viên nội bộ Huy Hoàng bàn tán với nhau, chỉ là cô quá khờ dại, quá tin tưởng Bạch Triết Hiên, chẳng thèm để bụng.
Nhưng... Giang Linh Vận chỉ biết quyến rũ đàn ông, hám hư vinh sẽ tự hại bản thân mình. "Cô đáng để tôi gạt sao?" Nhan Ôn nghiêng đầu, đáy mắt lóe lên ý cười: "Tôi ở lại Huy Hoàng, không hủy hợp đồng rời khỏi, chẳng phải vì tôi còn để ý đến Bạch Triết Hiên, cũng chẳng vì tôi không trả nổi tiền bồi thường hợp đồng, mà vì...”
Nhan Ôn ngập ngừng: “Tôi muốn tận mắt chứng kiến hai người cùng rơi vào vực thẳm.” “Cô!”
Giang Linh Vận tức tới mức thấy khó thở, lời nói của cô thật sự rất sắc bén, nhưng đều là sự thật, có thể nhận rõ từ biểu cảm của Nhan Ôn, Nhan Ôn thật sự không thèm quan tâm.
Trái lại sẽ cảm thấy lời nói của cô ta rất buồn cười. “Được thôi, tôi tin cô kết hôn rồi đó, nhưng với danh tiếng hiện giờ của cô trong giới giải trí, ai dám cưới cô, dù cho cưới cũng nhất định là một ông già mục nát." "Chắc có chút đỉnh tiền, mua cho cô giải thưởng liên hoan phim Kim Qua."
Nhan Ôn bĩu môi: “Điều này thì cô thật giống với Bạch Triết Hiên, thoạt đầu anh ta cũng nói như vậy.” “Cô nói là Bạch Triết Hiện cũng biết rồi ư?"
Giang Linh Vận chột dạ. "Nói đúng ra là họ đã gặp mặt nhau rồi." Nhan Ôn dựa vào ghế, dõi nhìn nhân viên phục vụ bưng bò bít tết lên. "Bà chủ, ông Giang bảo gần đến rồi." "Cám ơn." Nhan Ôn cười mỉm gật đầu, tỏ ý cám ơn, cầm dao nĩa cắt thịt bò một cách tao nhã.
Thật ra, Bạch Triết Hiên có đến với cô hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến địa vị xã hội của cô, trái lại vào lúc cô nổi tiếng nhất, buông xuôi tất cả, ký hợp đồng với Huy Hoàng, lúc đó Huy Hoàng chỉ còn là một công ty không có tiếng tăm, khi ấy vì Bạch Triết Hiên ký hợp ng được với Nhan Ôn, một ảnh hậu nổi tiếng nên mới nhảy vọt từ phó tổng lên chức chủ tịch.
Khi cô được Bạch Triết Hiên nâng bổng trong tay, Giang Linh Vận chẳng biết đang ở xứ nào!
Thế nhưng sông có khúc người có lúc, thời gian Nhan Ôn lăn lộn trong giới giải trí lâu dài, càng hiểu rõ hơn ai cả.
Vì vậy cô sẽ không ganh tị điên cuồng như Giang Linh Vận, mà sẽ quan sát đối thủ một cách tỉ mỉ, nâng cao bản thân, cô phải dùng thủ đoạn chính đáng để từng bước đạt đến thành công. "Ông xã của cô họ Giang ư?” Giang Linh Vận nhíu chặt đôi mày, suy đoán kẻ đó là ai.
Chị Hà khoanh tay đứng cạnh, bổ sung một câu: “Cô không cần vắt óc suy nghĩ nữa, nên ngồi cho thật vững, một lát đừng bị dọa phát khiếp là được." “Thật nực cười, một lão già mục nát có chút đỉnh tiền thôi mà, có gì đáng ngưỡng mộ kia chứ, tôi không tin Nhan Ôn có thể "
Cô ta vẫn chưa nói xong câu, liền nhìn thấy một hình dáng cao to bước vào, đối phương mặc bộ âu phục cao cấp, vẻ điển trai giữa cặp mi mày và sự lạnh lùng khiến người khác rung động, đôi mắt anh chỉ nhìn thấy một mình Nhan Ôn, đi thẳng ngồi xuống bên cạnh cô ấy, dịu dàng nắm lấy bàn tay của Nhan Ôn.
Khác hẳn với bộ dạng thường xuất hiện trên truyền hình. "Trên đường kẹt xe, anh đã đến muộn, để em chờ lâu rồi phải không?" Giọng điệu Giang Tùy An cưng chiều hết mựcs.
Giang Linh Vận bỗng không thể nào tiếp nhận được, ngồi ngây đơ trên ghế nhìn hai người đang ân ái trước mặt, bàn tay không ngừng run rẩy, cô tưởng cùng lắm Nhan Ôn tìm một người trực bốn mươi tuổi, nhưng không ngờ, cô lại gả cho Giang Tùy An.
Người đàn ông tôn quý nhất trong giới giải trí, vả lại vừa trẻ tuổi, điển trai, nhiều tiền, vừa là người tình trong mộng của biết bao nhiêu cô gái.
Thế nhưng, Nhan Ôn lại...
Hồi tưởng đến những việc từng xảy ra, sớm có vết tích để phát hiện, Nhan Ôn thử vai cho cô bị phát hiện, có một bầy vệ sĩ xông vào bảo vệ cô, nhà đầu tư cũng nhận được lời cảnh cáo của một thể lực nào đó, lúc đó cô và Bạch Triết Hiên còn tưởng là Nhan Ôn đã trở về nhà họ Nhan, có nhà họ Nhan chống lưng cho cô.
Tiếp đến họ cùng nhau chụp ảnh, lễ phục là phiên bản cao cấp được đặt may.
Từ khi chuyện của cô và Bạch Triết Hiên bị phơi bày, Nhan Ôn luôn thuận buồm xuôi gió, thì ra là nhờ cậy vào gốc cây to lớn là Giang Tùy An.
Nụ cười trên gương mặt Giang Linh Vận dần tan biến, cô tính toán với Nhan Ôn bao nhiêu năm nay, tốn bao tâm tư giành giật Bạch Triết Hiện, lại làm tổn thất một đứa con, còn mặt dày bò lên giường của Đỗ Cảnh Thăng, đến phút chót, lại tận tay đẩy giúp Nhan Ôn một phát, để cô trở thành phu nhân chủ tịch tập đoàn Đại Hoa.
Cô ta đau khổ nhìn Nhan Ôn chằm chặp, từ đôi môi đỏ mọng nặn ra một câu: "Nhan Ôn, cô thành công rồi." "Tôi thua rồi, tôi không có được vận may như cô."
Cô ta tưởng Nhan Tôn kiên trì đến hiện giờ toàn dựa vào vận may?
Dù gì thì những lời này chẳng có gì to tát đối với cô.
Nhưng đối với Nhan Ôn mà nói, lại là một chuyện cũ không muốn nhớ lại, cô ta thấy Nhan Ôn không lên tiếng thì gương mặt càng tỏ vẻ đắc ý hơn. "Sau đó, Triết Hiên còn cố tình dẫn tôi đến các cửa hàng xa xỉ, chọn trang sức quý giá, bây giờ nghĩ lại.." "Chẳng phải hiện giờ các người đã chia tay rồi sao?"
Nhan Ôn nhếch môi cười nhạt, vốn chẳng thèm để tâm lời nói của Giang Linh Vận, dù nói thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không né tránh chuyện từng quen Bạch Triết Hiên, cô cũng từng thật lòng, chỉ là không gặp đúng người mà thôi.
Nhưng Giang Linh Vận chỉ đang lợi dụng Bạch Triết Hiên, cho đến bây giờ, vẫn lợi dụng tình cảm quá khứ của bọn họ để làm công cụ. “Do chúng tôi không hợp tính nhau, nên mới chia tay.” Giang Linh Vận giận dỗi, trợn mắt với Nhan Ôn: “Dù sao thì cô cũng là người phụ nữ bị Bạch Triết Hiện bỏ rơi.” "Tôi thật cám ơn các người, nếu cô không cướp mất anh ta, tôi thật sự kết hôn với anh ta thì mới đáng hối hận."
Điều đáng sợ nhất không phải là sự thay đổi trong tình cảm, mà từ khi bắt đầu người đàn ông đã khinh rẻ cô.
Vào đêm đầu tiên Bạch Triết Hiện đến với Giang Linh Vận, anh ta trong trái tim Nhan Ôn đã không còn bất cứ giá trị nào cả. "Cô đừng gắng gượng nữa, tôi biết ngày tháng hiện giờ của cô cũng rất vất vả, mỗi ngày đều bị cư dân mạng chửi là người đàn bà để tiện, chắc trong lòng cũng khó chịu đấy chứ?" Giang Linh Vận cười vô cùng vui vẻ.
Chị Hà ngồi cạnh không muốn xem tiếp nữa, ho khan một tiếng.
Giang Linh Vận cười đứng dậy: “Nhan Ôn, cô không thắng nổi tôi đâu." “Tôi kết hôn rồi, vào ngày cô giả bệnh không để Bạch Triết Hiên đến cục dân chính tìm tôi.” Nhan Ôn nhìn Giang Linh Vận, nói rõ từng câu từng chữ.
Gương mặt cô đang nở nụ cười hạnh phúc, khiến Giang Linh Vận nhíu chặt đôi mày, bởi vì thật sự quá chói mắt. “Đừng nói đùa nữa, ngoại trừ Triết Hiên, cô còn yêu ai khác nữa chứ? Những năm nay, cô bỏ ra bao nhiêu vì anh ta, thậm chí bỏ cả sự nghiệp yêu thích nhất, cô muốn gạt tôi, nên mới nói như vậy chứ gì? Đừng tự lừa dối mình nữa." “Hiện giờ cô nói vậy cũng đâu cứu vãn được gì, tôi không cần Bạch Triết Hiên nữa, nếu cô thích thì có thể cùng anh ta ra nước ngoài lánh nạn."
Nhan Ôn mỉm cười lắc đầu, trong tình yêu của cô bao giờ cũng thật lòng thật dạ, nhưng có một vài đàn ông thích phụ nữ đỏng đảnh dịu dàng, Giang Linh Vận chính là điển hình nhất, lúc xưa, cô vẫn chưa phát hiện mối gian tình giữa bọn họ, thì đã nghe nhân viên nội bộ Huy Hoàng bàn tán với nhau, chỉ là cô quá khờ dại, quá tin tưởng Bạch Triết Hiên, chẳng thèm để bụng.
Nhưng... Giang Linh Vận chỉ biết quyến rũ đàn ông, hám hư vinh sẽ tự hại bản thân mình. "Cô đáng để tôi gạt sao?" Nhan Ôn nghiêng đầu, đáy mắt lóe lên ý cười: "Tôi ở lại Huy Hoàng, không hủy hợp đồng rời khỏi, chẳng phải vì tôi còn để ý đến Bạch Triết Hiên, cũng chẳng vì tôi không trả nổi tiền bồi thường hợp đồng, mà vì...”
Nhan Ôn ngập ngừng: “Tôi muốn tận mắt chứng kiến hai người cùng rơi vào vực thẳm.” “Cô!”
Giang Linh Vận tức tới mức thấy khó thở, lời nói của cô thật sự rất sắc bén, nhưng đều là sự thật, có thể nhận rõ từ biểu cảm của Nhan Ôn, Nhan Ôn thật sự không thèm quan tâm.
Trái lại sẽ cảm thấy lời nói của cô ta rất buồn cười. “Được thôi, tôi tin cô kết hôn rồi đó, nhưng với danh tiếng hiện giờ của cô trong giới giải trí, ai dám cưới cô, dù cho cưới cũng nhất định là một ông già mục nát." "Chắc có chút đỉnh tiền, mua cho cô giải thưởng liên hoan phim Kim Qua."
Nhan Ôn bĩu môi: “Điều này thì cô thật giống với Bạch Triết Hiên, thoạt đầu anh ta cũng nói như vậy.” “Cô nói là Bạch Triết Hiện cũng biết rồi ư?"
Giang Linh Vận chột dạ. "Nói đúng ra là họ đã gặp mặt nhau rồi." Nhan Ôn dựa vào ghế, dõi nhìn nhân viên phục vụ bưng bò bít tết lên. "Bà chủ, ông Giang bảo gần đến rồi." "Cám ơn." Nhan Ôn cười mỉm gật đầu, tỏ ý cám ơn, cầm dao nĩa cắt thịt bò một cách tao nhã.
Thật ra, Bạch Triết Hiên có đến với cô hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến địa vị xã hội của cô, trái lại vào lúc cô nổi tiếng nhất, buông xuôi tất cả, ký hợp đồng với Huy Hoàng, lúc đó Huy Hoàng chỉ còn là một công ty không có tiếng tăm, khi ấy vì Bạch Triết Hiên ký hợp ng được với Nhan Ôn, một ảnh hậu nổi tiếng nên mới nhảy vọt từ phó tổng lên chức chủ tịch.
Khi cô được Bạch Triết Hiên nâng bổng trong tay, Giang Linh Vận chẳng biết đang ở xứ nào!
Thế nhưng sông có khúc người có lúc, thời gian Nhan Ôn lăn lộn trong giới giải trí lâu dài, càng hiểu rõ hơn ai cả.
Vì vậy cô sẽ không ganh tị điên cuồng như Giang Linh Vận, mà sẽ quan sát đối thủ một cách tỉ mỉ, nâng cao bản thân, cô phải dùng thủ đoạn chính đáng để từng bước đạt đến thành công. "Ông xã của cô họ Giang ư?” Giang Linh Vận nhíu chặt đôi mày, suy đoán kẻ đó là ai.
Chị Hà khoanh tay đứng cạnh, bổ sung một câu: “Cô không cần vắt óc suy nghĩ nữa, nên ngồi cho thật vững, một lát đừng bị dọa phát khiếp là được." “Thật nực cười, một lão già mục nát có chút đỉnh tiền thôi mà, có gì đáng ngưỡng mộ kia chứ, tôi không tin Nhan Ôn có thể "
Cô ta vẫn chưa nói xong câu, liền nhìn thấy một hình dáng cao to bước vào, đối phương mặc bộ âu phục cao cấp, vẻ điển trai giữa cặp mi mày và sự lạnh lùng khiến người khác rung động, đôi mắt anh chỉ nhìn thấy một mình Nhan Ôn, đi thẳng ngồi xuống bên cạnh cô ấy, dịu dàng nắm lấy bàn tay của Nhan Ôn.
Khác hẳn với bộ dạng thường xuất hiện trên truyền hình. "Trên đường kẹt xe, anh đã đến muộn, để em chờ lâu rồi phải không?" Giọng điệu Giang Tùy An cưng chiều hết mựcs.
Giang Linh Vận bỗng không thể nào tiếp nhận được, ngồi ngây đơ trên ghế nhìn hai người đang ân ái trước mặt, bàn tay không ngừng run rẩy, cô tưởng cùng lắm Nhan Ôn tìm một người trực bốn mươi tuổi, nhưng không ngờ, cô lại gả cho Giang Tùy An.
Người đàn ông tôn quý nhất trong giới giải trí, vả lại vừa trẻ tuổi, điển trai, nhiều tiền, vừa là người tình trong mộng của biết bao nhiêu cô gái.
Thế nhưng, Nhan Ôn lại...
Hồi tưởng đến những việc từng xảy ra, sớm có vết tích để phát hiện, Nhan Ôn thử vai cho cô bị phát hiện, có một bầy vệ sĩ xông vào bảo vệ cô, nhà đầu tư cũng nhận được lời cảnh cáo của một thể lực nào đó, lúc đó cô và Bạch Triết Hiên còn tưởng là Nhan Ôn đã trở về nhà họ Nhan, có nhà họ Nhan chống lưng cho cô.
Tiếp đến họ cùng nhau chụp ảnh, lễ phục là phiên bản cao cấp được đặt may.
Từ khi chuyện của cô và Bạch Triết Hiên bị phơi bày, Nhan Ôn luôn thuận buồm xuôi gió, thì ra là nhờ cậy vào gốc cây to lớn là Giang Tùy An.
Nụ cười trên gương mặt Giang Linh Vận dần tan biến, cô tính toán với Nhan Ôn bao nhiêu năm nay, tốn bao tâm tư giành giật Bạch Triết Hiện, lại làm tổn thất một đứa con, còn mặt dày bò lên giường của Đỗ Cảnh Thăng, đến phút chót, lại tận tay đẩy giúp Nhan Ôn một phát, để cô trở thành phu nhân chủ tịch tập đoàn Đại Hoa.
Cô ta đau khổ nhìn Nhan Ôn chằm chặp, từ đôi môi đỏ mọng nặn ra một câu: "Nhan Ôn, cô thành công rồi." "Tôi thua rồi, tôi không có được vận may như cô."
Cô ta tưởng Nhan Tôn kiên trì đến hiện giờ toàn dựa vào vận may?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương