Về phần mười bộ áo bảo hộ còn lại, tất nhiên cô cũng lấy nốt.
Cửa hàng này cũng có nhiều loại túi đeo vai, nhìn sơ qua có lẽ chất lượng tốt hơn nhiều so với các cửa hàng ngoài trời nên Nguyễn Ngưng cũng lấy hết.
Và với một cuộc triển lãm phòng chống thiên tai như thế này chắc chắn sẽ không thể thiếu các trang thiết bị cứu hộ khác.
Có một công ty triển lãm trưng bày nhiều loại tàu không người lái thông minh khác nhau, chẳng hạn như robot cứu hộ trên mặt nước, tàu tuần tra không người lái, thuyền khảo sát vẽ bản đồ không người lái.
Những thứ này quá cao cấp, Nguyễn Ngưng đành ngậm ngùi rơi nước mắt, chỉ lấy những chiếc xuồng đơn giản và thiết thực nhất như xuồng tấn công và một số loại xuồng khác.
Bên cạnh đó cô còn nhìn thấy một con chó robot.
Nguyễn Ngưng không biết chắc chắn cái này có ích gì không, quan trọng nhất là không có người biết sửa nó, nhưng ở tận thế có lẽ thứ này sẽ phát huy được tác dụng của nó, có thể giúp con người thăm dò nguy hiểm.
Hiện tại, không gian của cô không còn dư nhiều chỗ cho lắm, nên Nguyễn Ngưng quyết định chỉ lấy thuyền thoát hiểm chứ không mang nó theo.
Lúc này, cô cũng đã đi tới cầu thang.
Tiếp tục đi về phía trước sẽ là thế giới dưới nước, Nguyễn Ngưng lấy bình khí nén, áo phao, kính bơi và chân vịt ra, rồi mặc vào.
Cô thích đi du lịch, cũng đã lặn thử ở rất nhiều nơi nên độ sâu hiện tại không thành vấn đề với cô.
Nguyễn Ngưng nắm chặt cái khoan trong tay, bắt đầu lặn xuống nước.
Cô không dừng lại ở tầng hai mà lặn thẳng xuống tầng một.
Do bị nổi nên một số vật không nặng lắm đã lơ lửng trên trần nhà, khi nhìn lên chỉ thấy toàn màu đen, hình ảnh này có phần hơi đáng sợ.
Phòng triển lãm rất lớn.
Nguyễn Ngưng dựa theo những gì ghi trong tiểu thuyết mà đi thẳng về hướng bắc, dọc cả đoạn đường có đủ loại vật tư khác nhau và rất nhiều thiết bị cỡ lớn.
Ví dụ như xe cứu hộ, xe công trình, hay xe địa hình có thể chạy cả trên cạn và dưới nước.
Ngoài ra còn có một chiếc trực thăng.
Nguyễn Ngưng dừng lại quan sát chiếc trực thăng loại nhỏ này một chút sau đó tiếp tục đi về phía thuyền thoát hiểm.
Khoảng mười phút sau, cuối cùng cô cũng tìm được quả bóng lớn trên mặt đất.
Nguyễn Ngưng vui vẻ, tăng tốc bơi đến tàu thoát hiểm, hai tay đặt lên trên thành thuyền.
Cabin thoát hiểm lập tức biến mất.
Hệ thống vui vẻ nói: “Chúc mừng ký chủ đã lấy được tàu thoát hiểm.”
“Xét đến tính độc nhất của vật phẩm, cộng thêm ngài đã nhiều lần giúp Sở Định Phong vượt qua khó khăn giữa sự sống và cái chết, ngài sẽ nhận được một phần thưởng lớn.”
“Tổng cộng có năm phần thưởng, ngài có thể chọn bốn trong năm phần thưởng đó.”
Bốn trong năm, không tệ, Nguyễn Ngưng tươi cười nói: “Năm cái nào?”
...
Hệ thống trả lời: “Mục thứ nhất là mở rộng diện tích không gian lên một ngàn mét khối.”
“Mục thứ hai là vật tư trong không gian tủ lạnh sẽ được làm mới gấp ba lần so với ban đầu.”
“Mục thứ ba là thể chất +5.”
“Mục thứ tư là sức mạnh +5.”
“Mục thứ năm là tốc độ +5.”
Nguyễn Ngưng suy nghĩ một chút, nhận ra việc mở rộng diện tích là rất cấp bách, dù sao bây giờ mỗi ngày vật tư trong không gian tủ lạnh của cô đều sẽ được làm mới gấp hai lần so với ban đầu, hôm nay còn nhận thêm vật tư, nếu còn tiếp tục như thế e rằng sẽ không còn chỗ chứa mất.
Khỏi phải nói đến lợi ích của việc vật tư được làm mới gấp ba lần, còn gì thoải mái hơn việc được ngồi ở nhà và có đồ ăn từ trên trời rơi xuống.
Chỉ là so với việc làm mới vật tư thì việc tăng cường thể lực, sức mạnh và tốc độ bây giờ có vẻ hấp dẫn hơn.
Nguyễn Ngưng quyết định: “Ngoài mục hai, ta chọn bốn mục còn lại.”
Hệ thống xác nhận lại lần nữa: “Ký chủ, ngài lựa chọn mở rộng diện tích không gian, mỗi hạng mục thể chất, sức mạnh và tốc độ đều tăng cường thêm năm điểm, ngài đã chắc chưa?”
Nguyễn Ngưng: “Xác nhận, xác nhận, ngươi nhanh lên đi.”
Hệ thống tích tắc một tiếng: “Phần thưởng đã được trao cho ngài, xin vui lòng kiểm tra.”
Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế
Chương 59
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương