Tôi Trở Lại Làm Cơn Ác Mộng Của Anh

Chương 4: Chương 4



Cô giáo dạy Văn – Tần Ngữ – là một người rất có trách nhiệm.

Sau khi phát hiện Tống Thư Dao mang thai, tuy không làm ầm lên, nhưng cô lập tức cùng giáo viên chủ nhiệm liên hệ với phụ huynh của cô ấy.

Họ nghĩ rằng, dù Tống Thư Dao đã bỏ học, nhưng vẫn là trẻ vị thành niên – sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Cha của Tống Thư Dao là người rất sĩ diện, nhưng không giỏi giấu chuyện.

Ngay lập tức, ông ấy nổi giận, chửi mắng cô ấy giữa thanh thiên bạch nhật.

Chẳng bao lâu sau, hàng xóm láng giềng đều biết chuyện. Trong số đó có cả bạn học ở gần nhà Tống Thư Dao.

Lục Cảnh Niên đương nhiên không thể không biết.

Anh ta xin nghỉ liền ba ngày.

Sau khi quay lại trường, Lục Cảnh Niên bước thẳng về phía tôi, trông có vẻ rất tức giận. Lúc đó tôi đang ngồi làm bài, anh ta không nói không rằng liền cầm một chồng sách ở cạnh ném thẳng về phía tôi:

“Trình Yên, không ngờ cô lại là loại người như thế!”

Tôi dễ dàng né được, sau đó đứng lên, tát thẳng vào mặt anh ta:

“Anh bị điên à? Loại người nào hả?”

Cái tát đó khiến anh ta chết lặng tại chỗ.

Khi kịp phản ứng lại, cả khuôn mặt đã đỏ bừng vì giận dữ.

Anh ta lập tức lao đến, giơ tay định đánh tôi.

Nhưng bị một nam sinh khác gần đó giữ chặt lại.

Tôi đứng cạnh, mặt mũi đầy vẻ khó hiểu:

“Lục Cảnh Niên, anh nói rõ xem tôi làm gì anh nào?”

“Trình Yên, cô làm gì cô tự biết! Tôi cảnh cáo cô, nếu còn giở trò sau lưng, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”

“Ồ? Đã muốn nói thì nói cho rõ. Anh đến bản thân tôi làm gì cũng nói không ra, vậy anh nổi điên cái gì?”

Lục Cảnh Niên dường như muốn nói nhưng lại thôi.

Anh ta không muốn để ai biết chuyện mình và Tống Thư Dao đã lén lút quan hệ và khiến cô ấy mang thai.

Cuối cùng, anh ta chỉ hất tay nam sinh đang giữ mình ra, chỉnh lại áo khoác đã bị xộc xệch:

“Không có gì cả. Chỉ là cá nhân tôi không thích cô, cảm thấy cô rất đáng ghét.

Loại người như cô, cả đời này tôi cũng không thể thích nổi. Cô hài lòng chưa?”

“Hahaha! Anh có nghe thấy bản thân đang nói gì không? Anh thích hay không thì liên quan gì đến tôi? Anh là ai? Lấy tư cách gì mà nói kiểu đó?”

“Trình Yên, cô biết tôi đang nói gì.”

Nhìn cái dáng vẻ tự tin của anh ta, tôi chỉ cảm thấy nực cười.

Xem ra Tống Thư Dao đã sớm cho anh ta xem những tin nhắn giữa tôi và cô ấy trước đây.

Hai người bọn họ đều rất tự tin – Tống Thư Dao nghĩ rằng mình giỏi lắm, đã “cướp” được người tôi thích.

Lục Cảnh Niên thì không chút nghi ngờ lời cô ấy, tự cho là tôi yêu anh ta thật lòng.

“Tôi biết gì cơ chứ? Anh nói chuyện thật chẳng bao giờ rõ ràng. Mà nếu anh thực sự không thích tôi, tôi khuyên anh nên bình tĩnh lại, nghĩ kỹ những gì muốn nói với tôi, sau đó viết tất cả lên một tờ giấy thật vừa vặn.”

“Cô có thay đổi thì tôi cũng không thay đổi cái nhìn về cô đâu.”

“Không, anh hiểu nhầm rồi. Ý tôi là, như vậy khi anh chết, có thể nhét tờ giấy đó vào dưới lưỡi. Biết đâu kiếp sau anh học được cách nói chuyện đàng hoàng.”

“Trình Yên!”

“Đừng có gọi tên tôi mãi thế. Từ miệng anh phát ra, tôi thấy tên mình cũng trở nên ghê tởm.”

—------

Sau khi cãi nhau với Lục Cảnh Niên, không ngờ là Tống Thư Dao lại chủ động tìm tôi.

Buổi tối sau khi tan học tự học, tôi nhận được tin nhắn QQ từ cô ấy:

【Yên Yên, cậu bị sao thế? Không phải cậu rất thích Lục Cảnh Niên sao? Sao lại cãi nhau với cậu ấy đến mức đó?】

【Lục Cảnh Niên nói với cậu à?】

Bên kia ngập ngừng một lát, rồi nhanh chóng gửi tin nhắn lại:

【Gì cơ? Lục Cảnh Niên sao có thể nói với tớ? Tớ với cậu ấy có quen đâu, tớ nghe từ bạn học khác thôi. Rốt cuộc là sao thế? Cậu không thích cậu ấy sao?】

Tôi quen Lục Cảnh Niên trước cả Tống Thư Dao, lúc đó chúng tôi cùng ở trong một nhóm ôn luyện thi đấu học sinh giỏi.

Anh ta có ngoại hình tốt, cư xử lịch sự, quan trọng nhất là một lần tôi về nhà muộn, bị người xấu bám theo, chính Lục Cảnh Niên đã kịp thời xuất hiện, đuổi người đó đi và đưa tôi về tận nhà.

Sau này Tống Thư Dao yêu vài lần, rồi hỏi tôi có muốn thử không.

Cô ấy nói, nếu học cấp ba mà không từng yêu thì cuộc đời chưa trọn vẹn.

Rằng tuổi trẻ chỉ có một lần, chỉ ở giai đoạn này mới biết yêu thật sự là thế nào.

Về sau trưởng thành rồi, tình cảm đều sẽ bị cân đo đong đếm bằng lợi ích và toan tính.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...