Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!
Chương 39: Công Nương Đào Hôn (38)
Cuối cùng thì ông ấy cũng chấp nhận việc hủy hôn ước giữ tôi và tên thái tử kia, nhưng tôi cũng phải đáp ứng điều kiện của ông ấy là trở thành công chúa của đế quốc này. Việc này đúng là không nằm trong dự đoán của tôi cho lắm nhưng không sao, nếu ở thân phận là công chúa của đế quốc thì tên thái tử kia chắc cũng không dám động gì đến tôi ngay sau khi hủy hôn ước với hắn. Đây có thể xem như là một tấm khiên dự phòng cho tôi vậy.
Việc hủy hôn ước sẽ được công bố vào thời điểm thích hợp, ông ấy muốn chúng tôi giữ kín việc này cho đến ngày ông ấy công bố. Và việc tôi hủy hôn ước này chỉ có tôi, ông ấy và công tước Louis biết mà thôi không có kẻ thứ 4 khác biết được. Tôi đồng ý với điều này của ông ấy, dù sao cũng chưa đến thời cơ thích hợp cho việc này lắm, nếu công bố bây giờ có lẽ sẽ có một chút khó khăn so với kế hoạch của tôi.
Buổi đánh cờ của ông ấy cũng kết thúc, tôi chào tạm biệt và rời khỏi hoàng cung. Còn công tước Louis thì phải ở lại vì bệ hạ có việc cần nói riêng với anh ta.
" Chị thực sự hủy hôn ước với anh ta à " Moah cắn quả nho và nói
" Lúc nãy em cũng đã nghe mà "
" Nhưng tại sao lại làm vậy, việc này mang lại lợi ích gì chị sao?" Moah thắc mắc hỏi.
" Không phải theo nguyên tác là sau khi bệ hạ mất thì tên thái tử ấy lên ngôi vua và việc hắn làm đầu tiên là hủy hôn ước với chị đồng thời hủy hoại luôn gia tộc Henry sao " tôi nhắc lại chi tiết kinh điển trong án văn của nguyên tác
" Nếu chờ đến lúc đó thì chúng ta sẽ ở thể bị động, chi bằng chúng ta chủ động đề nghị trước việc này. Không phải việc chúng ta hủy hôn ước còn thu về một lợi ích khác sao. "
" Ký chú, đây là đánh cược sao "
" Không, việc thuyết phục ông ấy hủy hôn ước của chị vốn sẽ thành công trong kế hoạch dự tính của chị. Còn việc trở thành công chúa của đế quốc là việc bất ngờ mà thôi."
" À, còn việc bất ngờ nữa là công tước Louis sẽ trở thành hộ vệ của người nữa. Chuyện tình của công chúa và chàng hộ vệ "
" Em đây là < Hệ thống ác nữ > hay là <Hệ thống tình yêu> vậy hả! " tôi nhéo hai má của Moah thành bánh bao.
" Đau quá đi ký chủ " Moah khóc lóc xin tha.
" Nếu vậy là tên nam chính và nữ chính được hời rồi " Moah nói tiếp.
" Sao có thể chứ. Chị sao có thể để bọn họ kiếm hời từ chị được " Tôi cười tà mị.
" Thời gian còn dài, chúng ta cứ tiếp tục chơi với bọn họ. " tôi chọt vào hai má đỏ ửng của Moah vì bị tôi nhéo.
Chiếc xe ngựa lộc cọc chạy trên con đường quen thuộc từ hoàng cùng về dinh thự. Chỉ còn 2 ngày là tôi gặp được vị nữ chính nguyên tác kia rồi, nên tặng quà cho cô ta vì nhìn trúng tên thái tử ngốc nguếch đó không đây.
Vẫn như mọi khi về đến dinh thự tôi nhờ Oliver đem một chút bánh và trà lên phòng của mình. Bởi vì tôi phải đọc đóng tào liệu chứng cứ tham ô của gia tộc Marcurs và những lá thư vàng ố gửi cho bá tước Hidlliston bí ẩn kia.
" Ký chủ, em đã sắp xếp nội dung của các bức thư theo thời gian rồi ạ " Moah báo cáo công việc được giao.
" Có tìm hiểu được thông tin của người là bá tước Hidliston không?" tôi uống ngặm trà, hôm nay Oliver chuẩn bị một tách trà thảo mộc giúp con người ta được thoải mái, mùi trà cũng không tính là quá nồng, rất dễ ngửi.
" Xin lỗi ký chủ, thông tin này đóng vai trò quan trọng trong cốt truyện nên không nằm trong quyền hạn của em được ạ " Moah nói.
" Ừm " Tôi gật đầu nhẹ và trầm tư suy nghĩ.
Không có quyền hạn, vậy có nghĩa là người bá tước Hidliston này nắm vai trò chủ chốt trong sự kiện nào đó. Liên quan đến công tước Henry sao. Nếu liên quan tới ông ta rất cả thể đây chính là chìa khóa chỉ ra được việc ông ta làm ăn phi pháp bất chính. Theo như trong nguyên tác thì kẻ này không được đề cập đến, cũng không nói đến tên của hắn vì giúp thái tử. Tại sao lại như vậy! Bị kẻ khác giết chết hay thái tử muốn lập công nên giết hắn.
Nếu như bị kẻ khác giết chết vậy đó là ai? Người biết đến sự tồn tại của bá tước Hidliston ngoại trừ ông ta ra còn có thể là bệ hạ, các giới quý tộc khác. Hỏi kẻ này với công tước Henry thì ông ta sẽ xin nghi, hỏi bệ hạ càng không được hơn, giới quý tộc thì mồm mép nhanh hơn não, hỏi Ilumia thì càng dễ gặp rắc rối hơn. Ai nhĩ, ai có thể giữ kín việc này, một người ít tiếp xúc với quý tộc, quyền uy không ai dám xấc xướt trước mặt hắn.
Có rồi, nhưng tôi không muốn nghĩ đến cái tên này cho lắm…
" Sao chị thở dài vậy? " Moah thấy tôi suy nghĩ và sau đó thì thở dài ra.
" Chị đang suy nghĩ về kẻ có thể nói cho chị biết thông tin về bá tước Hidliston"
" A, vậy là ai ạ?" Moah ăn một quả nho
" Là công tước Louis " mặt tôi xụ hẳn ra.
" Ầy, đây chính là định mệnh mà " Moah cười to.
" Xét theo các tiêu chí để hỏi việc này thì chỉ có hắn mà thôi " Tôi lườm Moah
" Ký chủ làm việc đúng là chu toàn nhĩ, không để tình cảm vào luôn đấy " Moah cười khúc khích
" Nhưng hắn cũng không phải là lựa chọn ưu tiên, không phải còn khách sạn Beard à "
" Haizz, công tước Louis mà muốn theo đuổi chị có vẻ sẽ cực khổ lắm đây " Moah bắt chước thở dài như ông cụ non vậy
" Ồ, vậy sao " Tôi nắm lấy em ấy nhéo nhéo hai má của Moah để trừng phạt.
Thật ra đây cũng coi như là thú vui của tôi, vì tôi thích những vật mềm mềm nhéo vào rất thoải mái, nhìn nó rất dễ thương làm sao.
Chơi đùa nhiêu đó đủ rồi, tôi bắt tay vào việc chính về những chứng cứ tham ô viện cứu trợ của gia tộc Marcurs. Có vẻ như sẽ đọc hơi nhiều thông tin đây.
Đầu tiên chính là danh sách tên của những kẻ tham gia vào việc tham ô, tiếp đến chính là số tiền mà bọn họ tham ô được từ những khoản cứu trợ của hoàng gia. Gia tộc Marcurs chiếm số tiền nhiều nhất, mỗi khoản hỗ trợ đều có mặt của gia tộc này tham dự. Bên cạnh đó còn có ngày, tháng, năm, sự kiện mà bọn họ tham ô.
Thú vị hơn nữa là nhờ vào những chưng cứ tham ô này cò có thể lôi ra những kẻ tham ô ở con phố YY, bọn họ cũng tham dự vào phi vụ này.
Tiếp đến là một bản cam kết của những kẻ này, những con dấu ấn định trên bản cam kết ấy của các gia tộc bọn họ. Có khoảng 10 gia tộc tham gia.
Thật kỳ là, lão già này giữ chứng cứ việc tham ô của gia tộc Marcurs và những kẻ khác vậy tại sao trên tờ giấy cam kết này của bọ họ lại không hề có con dấu của gia tộc Henry
" Có khi nào gã đã có ý định phủi sạch với bọn họ trước không?" Moah nói
" Rất khó, bọn họ còn có tờ giấy cam kết với nhau nữa mà " Tôi kiểm tra lại nội dung của tờ cam kết này lại một lần nữa và đếm lại thử các con dấu được đóng vào tờ cam kết này.
" Khoan, hình như chúng ta suy luận sai hướng rồi " Tôi buông tờ giấy xuống bàn, xoa huyệt thái dương của mình.
" Lão già này cũng mưu mẹo thiệt "
Việc hủy hôn ước sẽ được công bố vào thời điểm thích hợp, ông ấy muốn chúng tôi giữ kín việc này cho đến ngày ông ấy công bố. Và việc tôi hủy hôn ước này chỉ có tôi, ông ấy và công tước Louis biết mà thôi không có kẻ thứ 4 khác biết được. Tôi đồng ý với điều này của ông ấy, dù sao cũng chưa đến thời cơ thích hợp cho việc này lắm, nếu công bố bây giờ có lẽ sẽ có một chút khó khăn so với kế hoạch của tôi.
Buổi đánh cờ của ông ấy cũng kết thúc, tôi chào tạm biệt và rời khỏi hoàng cung. Còn công tước Louis thì phải ở lại vì bệ hạ có việc cần nói riêng với anh ta.
" Chị thực sự hủy hôn ước với anh ta à " Moah cắn quả nho và nói
" Lúc nãy em cũng đã nghe mà "
" Nhưng tại sao lại làm vậy, việc này mang lại lợi ích gì chị sao?" Moah thắc mắc hỏi.
" Không phải theo nguyên tác là sau khi bệ hạ mất thì tên thái tử ấy lên ngôi vua và việc hắn làm đầu tiên là hủy hôn ước với chị đồng thời hủy hoại luôn gia tộc Henry sao " tôi nhắc lại chi tiết kinh điển trong án văn của nguyên tác
" Nếu chờ đến lúc đó thì chúng ta sẽ ở thể bị động, chi bằng chúng ta chủ động đề nghị trước việc này. Không phải việc chúng ta hủy hôn ước còn thu về một lợi ích khác sao. "
" Ký chú, đây là đánh cược sao "
" Không, việc thuyết phục ông ấy hủy hôn ước của chị vốn sẽ thành công trong kế hoạch dự tính của chị. Còn việc trở thành công chúa của đế quốc là việc bất ngờ mà thôi."
" À, còn việc bất ngờ nữa là công tước Louis sẽ trở thành hộ vệ của người nữa. Chuyện tình của công chúa và chàng hộ vệ "
" Em đây là < Hệ thống ác nữ > hay là <Hệ thống tình yêu> vậy hả! " tôi nhéo hai má của Moah thành bánh bao.
" Đau quá đi ký chủ " Moah khóc lóc xin tha.
" Nếu vậy là tên nam chính và nữ chính được hời rồi " Moah nói tiếp.
" Sao có thể chứ. Chị sao có thể để bọn họ kiếm hời từ chị được " Tôi cười tà mị.
" Thời gian còn dài, chúng ta cứ tiếp tục chơi với bọn họ. " tôi chọt vào hai má đỏ ửng của Moah vì bị tôi nhéo.
Chiếc xe ngựa lộc cọc chạy trên con đường quen thuộc từ hoàng cùng về dinh thự. Chỉ còn 2 ngày là tôi gặp được vị nữ chính nguyên tác kia rồi, nên tặng quà cho cô ta vì nhìn trúng tên thái tử ngốc nguếch đó không đây.
Vẫn như mọi khi về đến dinh thự tôi nhờ Oliver đem một chút bánh và trà lên phòng của mình. Bởi vì tôi phải đọc đóng tào liệu chứng cứ tham ô của gia tộc Marcurs và những lá thư vàng ố gửi cho bá tước Hidlliston bí ẩn kia.
" Ký chủ, em đã sắp xếp nội dung của các bức thư theo thời gian rồi ạ " Moah báo cáo công việc được giao.
" Có tìm hiểu được thông tin của người là bá tước Hidliston không?" tôi uống ngặm trà, hôm nay Oliver chuẩn bị một tách trà thảo mộc giúp con người ta được thoải mái, mùi trà cũng không tính là quá nồng, rất dễ ngửi.
" Xin lỗi ký chủ, thông tin này đóng vai trò quan trọng trong cốt truyện nên không nằm trong quyền hạn của em được ạ " Moah nói.
" Ừm " Tôi gật đầu nhẹ và trầm tư suy nghĩ.
Không có quyền hạn, vậy có nghĩa là người bá tước Hidliston này nắm vai trò chủ chốt trong sự kiện nào đó. Liên quan đến công tước Henry sao. Nếu liên quan tới ông ta rất cả thể đây chính là chìa khóa chỉ ra được việc ông ta làm ăn phi pháp bất chính. Theo như trong nguyên tác thì kẻ này không được đề cập đến, cũng không nói đến tên của hắn vì giúp thái tử. Tại sao lại như vậy! Bị kẻ khác giết chết hay thái tử muốn lập công nên giết hắn.
Nếu như bị kẻ khác giết chết vậy đó là ai? Người biết đến sự tồn tại của bá tước Hidliston ngoại trừ ông ta ra còn có thể là bệ hạ, các giới quý tộc khác. Hỏi kẻ này với công tước Henry thì ông ta sẽ xin nghi, hỏi bệ hạ càng không được hơn, giới quý tộc thì mồm mép nhanh hơn não, hỏi Ilumia thì càng dễ gặp rắc rối hơn. Ai nhĩ, ai có thể giữ kín việc này, một người ít tiếp xúc với quý tộc, quyền uy không ai dám xấc xướt trước mặt hắn.
Có rồi, nhưng tôi không muốn nghĩ đến cái tên này cho lắm…
" Sao chị thở dài vậy? " Moah thấy tôi suy nghĩ và sau đó thì thở dài ra.
" Chị đang suy nghĩ về kẻ có thể nói cho chị biết thông tin về bá tước Hidliston"
" A, vậy là ai ạ?" Moah ăn một quả nho
" Là công tước Louis " mặt tôi xụ hẳn ra.
" Ầy, đây chính là định mệnh mà " Moah cười to.
" Xét theo các tiêu chí để hỏi việc này thì chỉ có hắn mà thôi " Tôi lườm Moah
" Ký chủ làm việc đúng là chu toàn nhĩ, không để tình cảm vào luôn đấy " Moah cười khúc khích
" Nhưng hắn cũng không phải là lựa chọn ưu tiên, không phải còn khách sạn Beard à "
" Haizz, công tước Louis mà muốn theo đuổi chị có vẻ sẽ cực khổ lắm đây " Moah bắt chước thở dài như ông cụ non vậy
" Ồ, vậy sao " Tôi nắm lấy em ấy nhéo nhéo hai má của Moah để trừng phạt.
Thật ra đây cũng coi như là thú vui của tôi, vì tôi thích những vật mềm mềm nhéo vào rất thoải mái, nhìn nó rất dễ thương làm sao.
Chơi đùa nhiêu đó đủ rồi, tôi bắt tay vào việc chính về những chứng cứ tham ô viện cứu trợ của gia tộc Marcurs. Có vẻ như sẽ đọc hơi nhiều thông tin đây.
Đầu tiên chính là danh sách tên của những kẻ tham gia vào việc tham ô, tiếp đến chính là số tiền mà bọn họ tham ô được từ những khoản cứu trợ của hoàng gia. Gia tộc Marcurs chiếm số tiền nhiều nhất, mỗi khoản hỗ trợ đều có mặt của gia tộc này tham dự. Bên cạnh đó còn có ngày, tháng, năm, sự kiện mà bọn họ tham ô.
Thú vị hơn nữa là nhờ vào những chưng cứ tham ô này cò có thể lôi ra những kẻ tham ô ở con phố YY, bọn họ cũng tham dự vào phi vụ này.
Tiếp đến là một bản cam kết của những kẻ này, những con dấu ấn định trên bản cam kết ấy của các gia tộc bọn họ. Có khoảng 10 gia tộc tham gia.
Thật kỳ là, lão già này giữ chứng cứ việc tham ô của gia tộc Marcurs và những kẻ khác vậy tại sao trên tờ giấy cam kết này của bọ họ lại không hề có con dấu của gia tộc Henry
" Có khi nào gã đã có ý định phủi sạch với bọn họ trước không?" Moah nói
" Rất khó, bọn họ còn có tờ giấy cam kết với nhau nữa mà " Tôi kiểm tra lại nội dung của tờ cam kết này lại một lần nữa và đếm lại thử các con dấu được đóng vào tờ cam kết này.
" Khoan, hình như chúng ta suy luận sai hướng rồi " Tôi buông tờ giấy xuống bàn, xoa huyệt thái dương của mình.
" Lão già này cũng mưu mẹo thiệt "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương