Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 100



Cố Thần thuận lợi đưa An Tiểu Nhã vào xe. Tửu lượng của An Tiểu Nhã vốn rất kém, bia có thể miễn cưỡng 5-6 cốc, rượu chắc chắn chỉ có thể trong phạm vi 3 cốc.

Có lẽ hôm nay cao hứng, cô uống thật nhiều, chai rượu tự mình uống cũng gần hết luôn rồi.

Cố Thần nghiêng người thắt dây an toàn cho cô, hương bạc hà mát mẻ khiến An Tiểu Nhã thấy rất thoải mái, cũng không nháo ngồi yên cho anh. Ngược lại với mùi hương bạc hà thơm ngát trên người anh, người cô nồng nặc mùi rượu.

Cố Thần khẽ cau mày, nhìn cô gái xinh đẹp ngoan ngoãn ngồi yên, đôi mắt vốn to tròn nay vì say mà hơi nheo lại, tròng mắt mơ hồ như có sương mù. Còn có, má hồng ửng đỏ...

Anh dứt khoát ngồi lại chỗ của mình, sợ không kìm được ăn cô luôn mất. Nhấn mạnh chân ga, chiếc xe dưới tầm mắt của mọi người phóng vụt đi.

An Tiểu Nhã có lẽ rất hài lòng với kĩ thuật lái xe của anh, ngồi một lúc bắt đầu thiu thiu muốn ngủ, một chút dấu hiệu quậy nháo của người say cũng không có.

Cô hiện tại say rồi, nên đưa cô về An Gia hay về nhà mình? Cố Thần bỗng chốc nảy ra suy nghĩ. Đưa An Tiểu Nhã say về nhà, sẽ gây hảo cảm được với cha mẹ vợ. Nhưng đưa cô về nhà mình, sẽ có cơ hội gần gũi hơn với cô. Hiện tại là đoạn đường vắng, anh thả chậm tốc độ, quay sang nhìn An Tiểu Nhã đã gần như ngủ say, rất ngoan ngoãn.

Đi chầm chậm như vậy đến ngã tư, một hướng là trở về An gia, một hướng đến Cố Gia, hai hướng còn lại Cố Thần cũng đều có nhà ở đó. Anh dừng hẳn xe lại, An Tiểu Nhã dường như xe bị dừng lại làm cho khó chịu, cựa quậy một chút rồi lại mở đôi mắt nhập nhèm ra nhìn anh, có vẻ rất không thoải mái.

Cố Thần buồn cười nhìn bộ dáng giống như mèo xù lông của cô, không để ý đến hiện tại cô là người say mà hỏi "Bây giờ chúng ta đang ở ngã tư, em muốn đi về hướng nào?"

Người say thần trí không tỉnh táo, An Tiểu Nhã nghe câu hỏi của Cố Thần được từ có từ không, nhìn ngã tư phía trước, đầu đau như muốn nổ ra, cô quên mất đường nào về nhà rồi.

Mệt , muốn ngủ. Hiện tại trong đầu An Tiểu Nhã chỉ có hai suy nghĩ này lặp đi lặp lại, dứt khoát chỉ thẳng về phía trước. Không cần biết đi đâu, cứ có chỗ ngủ là được rồi.

Cố Thần nhìn theo hướng cô chỉ theo, khóe môi rất vui vẻ cong lên, là hướng về căn nhà gần Cố Thị.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Xe dừng lại trước căn biệt thự đang sáng đèn. Chính là ngôi nhà lần trước An Tiểu Nhã say cũng từng ở.

Hiện tại anh đã thuê thêm người làm cùng quản gia, vừa rồi trên đường về Cố Thần đã gọi điện trước thông báo tối nay sẽ qua đêm ở đây, dặn người làm canh giải rượu cùng chuẩn bị nước nóng để tắm

Hiệu suất làm việc của quản gia rất cao, cho nên lúc Cố Thần bế An Tiểu Nhã lên phòng, nước tắm cũng vừa lúc đầy bồn.

Anh nhẹ nhàng thả cô xuống giường, An Tiểu Nhã vừa nằm xuống nệm êm đã thoải mái đến kêu hừ một tiếng, không nhúc nhích muốn ngủ luôn. Cố Thần bị bộ dáng đáng yêu của cô chọc cười, véo nhẹ má hồng ửng đỏ vì say của cô mới xoay người cởi bỏ áo khoác cùng cà vạt, thay đổi quần áo ở nhà thoải mái xong. Quả nhiên thấy An Tiểu Nhã đã từ lúc nào ngồi dậy.

An Tiểu Nhã là người ưa thích sạch sẽ, tuy say nhưng vẫn muốn tắm rửa sạch sẽ, cô bị chính mùi rượu nồng nặc trên người mình làm khó chịu.

Cô liếc nhìn Cố Thần cao to đang đứng trước mặt, làm lơ anh, tự mình lảo đảo đi vào phòng tắm.

Cố Thần sợ cô ngã, lập tức đi theo sát phía sau. An Tiểu Nhã khi say có lẽ tính cảnh giác theo đó cũng bị giảm mạnh, đối với sự tồn tại của Cố Thần dường như không cảm nhận được. Nhìn thấy bồn tắm tràn đầy nước nóng, người làm cũng rất tinh ý, đã cho sẵn xà phòng cùng tinh dầu, cánh hoa hồng giúp thư giãn. Lần này, cô không trực tiếp trèo vào bồn tắm, mà mò mẫn cởi quần áo trước.

Cố Thần đứng sau cô một vài mét, không biết nên ra ngoài hay ở lại. Mắt thấy cô đưa tay muốn kéo khóa váy xuống mà không được, anh liền tiến đến giúp cô kéo xuống. Kéo xong rồi, Cố Thần mới nhớ ra mình vừa làm hành động gì, tai nháy mắt đỏ bừng lên, mà An Tiểu Nhã sờ sau lưng thấy khóa váy đã kéo xuống, cũng bỏ tay ra không giữ váy nữa, chiếc váy xanh lam tự do rơi xuống sàn, An Tiểu Nhã lảo đảo còn đạp vào hai phát làm chiếc váy xinh đẹp trông không khác gì khăn lau trong phòng tắm.

Cố Thần sững sờ nhìn dáng người trước mặt. An Tiểu Nhã vốn không phải quá cao, ngược lại có phần nhỏ nhắn, tuy nhiên dáng người thật sự rất được, rất cân đối. Cũng không phải tự nhiên mà dáng được như vậy, cô thỉnh thoảng sẽ rèn luyện rất nhiều bài thể dục, cho nên ngoại trừ có dáng người đẹp ra, cô còn rất dẻo dai.

An Tiểu Nhã trên người còn duy nhất một bộ nội y, mái tóc dài đen tuyền thả xuống tôn lên làn da trắng nõn mịn màng, dưới ánh đèn ấm áp trong phòng tắm càng có vẻ vô cùng khêu gợi. Cố Thần máu nóng cũng sắp dồn lên não tới nơi.

Mắt lần nữa nhìn thấy cô sắp cởi bỏ nội y, anh gần như trốn chạy mà ra ngoài.

Người làm đang chuẩn bị bưng canh giải rượu lên lầu, liền thấy ông chủ tuấn mĩ của mình mặt mũi đỏ bừng, vội vội vàng vàng mà đi tới gian phòng giành cho khách bên cạnh.

Cũng không kì lạ lắm, ông chủ vừa rồi bế về cô gái xinh đẹp như vậy, hẳn là đang chuẩn bị cho đêm xuân ngàn vàng đây mà. Cô người làm tủm tỉm cười, cẩn thận bưng chén canh giải rượu vào phòng chính, liền bị gọi lại. Cố Thần mặt vẫn chưa bớt đỏ, giọng nói còn đặc biệt trầm khàn "Cô để canh giải rượu trên bàn, sau đó vào phòng tắm canh trừng người bên trong, đừng để cô ấy bị ngã" truyền đạt mệnh lệnh ngắn ngủi xong, anh lại lập tức vào phòng tắm nước lạnh.

Cô người làm bị dáng vẻ cùng giọng nói của Cố Thần vừa rồi làm cho ngây người một lúc. Mới nhanh chóng vào phòng chấp hành mệnh lệnh.

Cố Thần ngâm mình trong nước lạnh, cảm thấy máu nóng dần dần lui đi mới chậm rãi thở phào một hơi. Nhớ tới hình ảnh mỹ lệ vừa rồi, vị tổng tài nào đó đành tự nhủ "Mau chóng dụ dỗ lão bà về nhà, nghẹn nữa sẽ hỏng mất"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...