Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 104: Lễ Đính Hôn Của Đường Gia



An Tiểu Nhã hít một hơi sâu, điều chỉnh biểu cảm khuôn mặt, nở nụ cười tiêu chuẩn bước ra khỏi xe.

Bàn tay Cố Thần dày rộng ấm áp, bao lấy trọn vẹn bàn tay cô. An Tiểu Nhã thoáng chốc cảm thấy cũng không có gì đáng lo ngại, cứ liều đi, đằng nào có mất đi lần nữa, cô cũng chẳng thiệt hại gì. Liền dứt khoát cũng khoát vào tay anh.

Ánh đèn nhấp nháy chiếu sáng, một đoạn đường hai người cùng đi giống như trên thảm đỏ.

Cố Thần chợt nhớ đến hôn lễ năm ấy, không tổ chức, không công khai. Anh cũng chưa cùng cô thề hẹn trước Chúa, chỉ có duy nhất một tờ giấy hôn thú là minh chứng . Là một cô gái, lại còn là tiểu thư danh gia, cô hẳn phải ủy khuất đến mức nào?.

Cố Thần nhìn tới dung mạo tinh xảo đẹp đẽ kia, cô tốt đẹp quá mức, nhưng anh ngu ngốc đánh mất cô một lần. Sẽ không! Bất kể sau này có bất kì sóng gió nào, anh đều sẽ nắm chặt tay cô, vĩnh viễn không buông ra nữa!

Cố Cố Thần bỗng siết chặt tay khiến An Tiểu Nhã hơi đau, cô nhíu mày nhìn lên, liền chạm phải ánh mắt xanh thẳm của anh. Ánh mắt quá mức nóng bỏng, quá mức dịu dàng, lại dường như có chút điên cuồng?

Phóng viên không ngừng muốn xông lên hỏi rõ mối quan hệ hai người, nhưng hiện tại ở lễ đính hôn thiếu gia Đường gia, cũng không ai dám quá phận . Cố Thần cùng An Tiểu Nhã sóng vai đi vào thì tiếng ồn ào sau lưng cũng mất.

Khách của lễ đính hôn này đa phần là giới quý tộc thượng lưu, mỗi người trên tay nâng ly rượu vang, mặc trên người những bộ trang phục, trang sức cao quý, trang bị cho mình bộ mặt tươi cười chúc mừng. Nào ai biết có bao nhiêu phần thật lòng?

An Gia Minh cùng An phu nhân đều tới. Giữa lúc nghỉ buổi trưa an Tiểu Nhã cũng đã thông báo cho hai người sẽ tự đến, nên lúc cô xuất hiện cùng Cố Thần, hai người đang trò chuyện cùng vài gia chủ khác cũng không quá ngạc nhiên, nở nụ cười gật đầu với con gái.

Bất quá, Cố gia lại không vậy. Cha Cố Thần vốn là người Tây Ban Nha , nhà nội cũng là gia tộc lâu đời. Kết hôn với Cố phu nhân hiện tại cũng là do có hôn ước, không có tình cảm làm tiền đề gì cả. Khi Cố Thần lên 10 tuổi, tranh chấp trong gia đình rất gay gắt, mỗi ngày cha mẹ đều cãi nhau, cha Cố Thần vì quá tức giận, liền trở về nước. Ngẫu nhiên một năm sẽ quay lại thăm Cố Thần cùng Cố phu nhân vài lần, nhưng đều không ở hẳn .

Nên hiện tại, tham gia đính hôn Đường gia chỉ có mình Cố phu nhân cùng thị nữ đến.

Đang tươi cười vui vẻ, hưởng thụ nịnh hót của mấy người, mấy lời khen ngợi Cố phu nhân phúc khí có một người con trai tài mạo xuất chúng . Lại nhìn thấy Cố Thần đi tới cùng An Tiểu Nhã, nụ cười thoáng chốc nhạt mấy phần.

"Ấy, kia không phải Cố tổng sao? Cố phu nhân, ra là tôn tử ngài đã có ý trung nhân rồi sao?" một vị phu nhân trung niên, ăn mặc sang trọng, tham gia cùng đám phu nhân hào môn tám chuyện.

"Tiểu Thần hoa đào bên ngoài rất nhiều, chọn vài cô gái dung mạo tốt đi cùng đến mấy lễ tiệc thế này cũng là bình thường " Cố phu nhân tươi cười đáp lời, vô hình chung làm mờ đi thân phận của An Tiểu Nhã.

"Này đó không phải là tiểu thư nhà Cố gia sao? Mấy hôm trước cũng có tin đồn Cố tổng qua lại với vị này?" phu nhân khác lên tiếng.

Không thấy Cố phu nhân trả lời ,đám quý phu nhân nhìn thấy sắc mặt không tốt của bà cũng đành chuyển chủ đề. Chỉ là thừa lúc Cố phu nhân không để ý liền thầm thì trao đổi.

An Tiểu Nhã không biết mình đã luôn bị Cố phu nhân nhìn chằm chằm.

Cô thấy cha mẹ đang ở cùng một chỗ, tựa hồ bàn chuyện gì đó cùng vài người khác rất vui vẻ. Thân là con một, hiện tại tuy rằng không gia nhập An thị, nhưng ít nhiều cũng nên tập làm quen, đến tạo dựng quan hệ giúp cha mẹ.

Cố Thần đương nhiên hiểu cô nghĩ gì, anh không để ý ánh mắt tò mò của mấy người đang nhìn lại, cúi người thân mật nói "Em qua bên chỗ cha mẹ đi, trời tối hơi lạnh, anh đi lấy áo cho em"

Quả thực có chút lạnh, An Tiểu Nhã gật đầu, nhìn Cố Thần ra khỏi cổng mới bước lại chỗ cha mẹ.

Ánh đèn sáng bất chợt tối đen.

Khán đài cùng con đường bằng hoa hồng đỏ chiếu đèn sáng lên, ánh mắt cùng mấy lời trò chuyện của khách khứa nhỏ dần, cùng tập trung nhìn lên khán đài.

Đường Liên Tiệp cùng vị hôn thê xinh đẹp tay trong tay bước lên con đường hoa hồng. An Tiểu Nhã theo mọi người đều vỗ tay chào mừng.

Bởi vì vị trí cô đứng có chút xa, không nhìn rõ hai người phía trên. Chỉ thấy rượu vang đỏ rót tràn, cùng hai người trao môi hôn thân mật.

Cô hiện tại vẫn còn thân phận là người đã kết hôn. Nhưng chưa từng trải qua quá trình đẹp đẽ này. Hôn lễ của cô và Cố Thần năm năm trước  không tổ chức, có lẽ sau này cũng sẽ không có cơ hội tổ chức.

Miên man suy nghĩ, lúc một chiếc áo khoác lông ấm áp mềm mại bao lấy, An Tiểu Nhã quay sang, ánh đèn mờ tối khiến cô không thấy rõ khuôn mặt Cố Thần, chỉ mơ hồ thấy đôi mắt anh chăm chú nhìn mình, rất sáng, rất dịu dàng.

Lợi dụng mọi người xung quanh đều đang để ý lễ đính hôn trên khán đài cùng với bóng tối, Cố Thần dắt tay An Tiểu Nhã tới phía cuối thảm cỏ, nơi đặt dãy rượu và đồ điểm tâm. Anh cẩn thận cài lại nút áo khoác lông cho cô, ngẩng đầu thấy ánh mắt nghi hoặc của cô liền bật cười. Tiếng cười không lớn, lại trầm thấp, chỉ mình An Tiểu Nhã có thể nghe thấy.

Cố Thần thở dài, một vòng tay liền ôm chặt lấy cô "Xin lỗi, năm đó để em chịu thật nhiều ủy khuất." Cố Thần gục đầu xuống vai cô,  hơi thở thật nhẹ, tựa như sợ cô cự tuyệt, ôm cô thật chặt "Sau này, nhất định là không lâu nữa, anh sẽ đền bù tất thảy cho em, khiến em trở thành cô gái hạnh phúc nhất!" nói rồi, buông lỏng vòng ôm,  cùng cô mặt đối mặt, ánh mắt anh sâu thẳm tựa như hồ nước không thấy đáy, lại nóng bỏng như chứa nham thạch, khiến An Tiểu Nhã không thể rời mắt. Cố Thần tựa sát, để chóp mũi mình chạm chóp mũi cô, hơi thở nhất thời quấn quýt "Tin anh!".

Sau đó cẩn trọng hôn xuống.

An Tiểu Nhã nhất thời phát ngốc. Cố Thần đột nhiên hứa hẹn khiến cô không phản ứng kịp, ngày hôm nay thật sự tiến triển rất lớn. Giây phút cảm nhận thấy làn môi lành lạnh của anh áp xuống An Tiểu Nhã phát hiện mình không có chút nào bài xích, càng không có sức lực đẩy anh ra. Cô trầm luân, bất luận Cố Thần gây cho cô thương tổn như thế nào trong quá khứ, cô đều không thể ngừng yêu anh, càng không thể ghét bỏ anh.

Lúc ánh đèn xung quanh lại bật sáng, Cố Thần mới kết thúc nụ hôn, đem An Tiểu Nhã gắt gao ôm chặt.

Lại sợ bị người khác bắt gặp, Cố Thần mới hậm hực buông cô ra, mắt nhìn thấy môi cô đỏ hồng vì nụ hôn vừa rồi, dung nhan quá mức diễm lệ khiến Cố Thần suýt nữa không kiềm chế được lại ăn cô vào trong bụng mất.

Hai người không nói gì, chỉ có bàn tay thân mật đan lại cùng một chỗ, triền miên ấm áp.

William nếu đã đặc biệt cho người mờ An Tiểu Nhã cùng Cố Thần đến, chắc chắn trong buổi lễ đính hôn của mình càng không thể quên họ. Thoáng chốc liền dắt vợ sắp cưới của mình đến chỗ hai người. Có lẽ là do cố tình sắp đặt, William cùng vợ sắp cưới đi tới đâu chúc rượu, ánh đèn sáng đều chiếu theo cặp đôi, đem họ thành tiêu điểm. Vì vậy lúc cặp vợ chồng này đi đến, Cố Thần cùng An Tiểu Nhã vừa rồi cố tình chọn chỗ khuất cũng lại trở thành tiêu điểm.

Gần một năm không gặp, Đường Liên Tiệp vẫn không có gì đổi khác nhiều, khuôn mặt điển trai vẫn ít nhiều tia sốc nổi. Hắn cười rất tươi, để phục vụ đưa rượu cho An Tiểu Nhã với Cố Thần xong mới cất lời " Đã lâu không gặp, hai người lại ở chung một chỗ"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...