Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 105



Sau lễ đính hôn của Đường Liên Tiệp được vài ngày, không khí ở thành phố A trở lạnh rõ rệt, tin tức Cố Thị cắt đứt hợp tác với Phương gia cũng được tung ra, Phương gia bị đồng loạt hai công ty lớn trụ cột vứt bỏ, không còn đường lui.

Phương Lam cũng chính thức biến mất khỏi giới giải trí. Không biết đã đi nơi nào, Phương gia sứt đầu mẻ trán cũng không quan tâm đến việc tìm mối họa ấy nữa. Kể ra, nếu như Phương Lam không quá bồng bột cùng kiêu căng như vậy, chọc phải người không nên chọc, Phương gia cũng rất có tiềm lực trở thành một hào môn thế gia mới của thành phố A.

Thấm thoắt thành phố A đã vào Đông.

Trời lạnh khiến con người ta chỉ muốn lười biếng, An Tiểu Nhã vốn muốn xin kì nghỉ dài hạn ngay trong kì đông này, không ngờ lại vướng vào một kịch bản phim khác, kì nghỉ lười biếng chỉ có thể gác lại.

Vừa hoàn thành xong một phân cảnh, Lương Mẫn đưa cho An Tiểu Nhã một túi chườm nóng, còn không ngừng xoa xoa khuôn mặt vì lạnh đã hơi tái nhợt của cô "Thật là, chị đã nói nhờ diễn viên đóng thuế đi mà, trời lạnh thế này mà nhảy xuống nước. Em nghĩ gì vậy hả?"

An Tiểu Nhã vốn thuộc thể hàn, mùa Hè thân nhiệt miễn cưỡng bình thường. Mùa Đông thì thấp đến dọa người, tay chân lúc nào cũng lạnh ngắt.

Cô cười cười, giọng bị lạnh mà có chút run run "Chị không thấy như vậy rất chuyên nghiệp hả? Với lại nước cũng đâu có lạnh lắm"

Từ lúc mối quan hệ của cô và Cố Thần từ mập mờ nghi hoặc tới phanh phui công khai, nào ai dám động đến cô nữa, phân cảnh vừa rồi không chỉ Lương Mẫn mà cả đạo diễn cũng năn nỉ cô dùng diễn viên đóng thuế. Nhưng thực sự, An Tiểu Nhã rất thích mấy phân cảnh trong nước này, vả lại biên kịch cũng đã thay thành nước nóng.

Lương Mẫn nói không lại cô, chỉ "hừ" một tiếng "Cố tổng nâng niu em như vậy, nếu biết em chịu thiệt thòi, ngài ấy đuổi việc chị luôn mất"

An Tiểu Nhã nhìn bản thân, thay đồ khô ráo, trong tay túi chườm ấm áp, bên ngoài lại khoác chăn bông, nào có gì thiệt thòi đâu chứ? Công việc nào cũng có khó khăn, cô không muốn nhờ người khác gánh hết khó khăn giúp mình, bản thân lại nhàn nhã hưởng thụ được, đành thỏa hiệp "Được rồi mà, lần sau có cảnh nào trong nước liền dùng diễn viên đóng thuế." Lương Mẫn lúc này mới hài lòng, đi tới cầm máy sấy định sấy mái tóc dài hơi ẩm ướt của cô.

Một bóng dáng cao lớn anh tuấn đi vào chỗ quay phim, trên tay còn cầm một hộp cơm cùng áo khoác. Nhân viên trong đoàn vừa nhìn thấy đã định lên tiếng nói cho An Tiểu Nhã, nào ngờ lại thấy Cố Thần đưa tay lên làm dấu im lặng.

Cố Thần tới phim trường không phải ngày một ngày hai. Mấy tuần này tới giờ nghỉ trưa, anh đều đến đưa cơm cho An Tiểu Nhã, khiến nhân viên ngưỡng mộ đến đỏ mắt.

Cố Thần đi tới phía sau An Tiểu Nhã, bước chân rất nhẹ, An Tiểu Nhã vẫn thản nhiên đọc kịch bản mà không nhận ra người sấy tóc đã thay đổi.

"À đúng rồi Mẫn tỷ, có phải tuần này em có ngày nghỉ không?" An Tiểu Nhã đột nhiên lên tiếng, Lương Mẫn đứng một bên nãy giờ tận lực giữ im lặng liền luống cuống lật thời gian biểu, nhìn Cố Thần vẫn chăm chú sấy tóc cho An Tiểu Nhã một cái mới thận trọng nói "Có"

"Mấy ngày?"

" 1 ngày"

An Tiểu Nhã nghe đáp án liền đặt kịch bản trên tay xuống "Có một ngày thôi, em đã quay liền cả tháng rồi mà. Xem xét thêm được không? Trời này em muốn ở nhà tĩnh dưỡng "

Bình thường minh tinh lớn như An Tiểu Nhã muốn nghỉ hay không đều không nhất thiết phải xin người đại diện như Lương Mẫn, nhưng An Tiểu Nhã rất tôn trọng Lương Mẫn, lại nói lịch trình của cô thực sự rất nhiều. Nếu không chịu khó thì đến Giáng sinh cô cũng phải đi đóng quảng cáo.

Lương Mẫn thực sự không biết trả lời thế nào, ông chủ chính thức quyết định đang ở ngay bên cạnh, thực sự không dám nói bừa a.

"Cứ nghỉ đi, một tuần cũng được"

An Tiểu Nhã nghe thấy giọng nói quen thuộc , muốn quay đầu lại thì Cố Thần

đã lên tiếng "Đừng động, đang sấy tóc. Muốn nghỉ liền nghỉ, dù sao anh cũng nuôi được em" Cố Thần nói không lớn, nhưng phim trường lại quá yên ắng, phút chốc cả đám nhân viên nữ đều ồ lên.

An Tiểu Nhã cả người vốn lạnh ngắt lúc này cũng không khỏi cảm thấy lòng ấm áp.

Thời gian vừa qua, hai người cơ hội gần gũi quả thực không ít, giờ nghỉ trưa mỗi ngày, bất kể là An Tiểu Nhã quay phim ở đâu, đều sẽ được đưa cơm canh nóng hổi đến. Chiêu thức lấy lòng này với cô gái nào cũng đều sẽ hiệu nghiệm, huống hồ cô vốn có tình cảm với anh.

An Tiểu Nhã hưởng thụ bàn tay Cố Thần len lỏi trong kẽ tóc, vừa xoa bóp vừa sấy tóc. Cô biết mấy phương pháp xoa bóp này là do anh gần đây mới học, vì cô mới học.

Yên tĩnh một lúc, tóc An Tiểu Nhã cũng khô hoàn toàn, Cố Thần mới đưa hộp cơm cho cô "Vẫn còn nóng, em mau ăn đi" sau đó săn sóc mở hộp cơm, đưa thìa cho cô , chuông điện thoại vang lên, anh nhìn cũng không nhìn, xoa nhẹ đầu cô "Anh còn có cuộc họp, lát chiều xong việc anh sẽ đến đón" ôn nhu như nước, săn sóc tận cùng.

An Tiểu Nhã cười nhẹ, không keo kiệt cho anh một cái hôn nhẹ vào má.

Cố Thần mắt hơi mở to, nhưng tận lực giữ hình tượng trước mặt đông đảo nhân viên. Nếu đây không phải phim trường, anh chắc chắn sẽ thực hiện một nụ hôn sâu rồi.

An Tiểu Nhã nhìn biểu tình nhẫn nhịn của anh, nhân từ "Đi đi. Xong việc em tự tới Cố Thị tìm anh cũng được" Cố Thần lúc này mới vui vẻ rời đi.

_______________________________

An Tiểu Nhã quả nhiên xong việc trước.

Lương Mẫn vì không muốn làm bóng đèn, đành trở về trước.

Cố Thần từ lúc được cô chấp nhận quay lại, tính chiếm hữu cùng bảo bọc cũng dần hiện rõ, đưa cho cô hai vệ sĩ chuyên nghiệp đi theo cô, tùy thời bảo vệ. Đối với sắp đặt này, An Tiểu Nhã rất hài lòng, sự việc lần trước bị Phương Lam gây khó dễ,cô cũng thấy không có vệ sĩ thật sự không ổn.

Chiếc xe kín đáo an toàn dừng lại trong gara xe của Cố Thị.

An Tiểu Nhã mặc áo khoác vàng nhạt lúc trưa Cố Thần đem tới, đeo kính dâm, đội mũ áo theo cửa sau tiến vào Cố Thị.

Đây mới là lần thứ 3 cô quay trở lại Cố Thị, tuy rằng có đặc quyền đi thang máy của lãnh đạo, không cần chen chúc. Nhưng dưới ánh mắt tò mò của không ít thành phần tinh anh, An Tiểu Nhã vẫn vào thang máy thường.

Hai vệ sĩ cao lớn, dựa vào lợi thế về hình thể, chiếm một khoảng không gian trong thang máy, không để An Tiểu Nhã chịu chen lấn, xô đẩy.

An toàn đến tầng cao nhất, An Tiểu Nhã vừa định thẳng đường đi vào phòng chờ của Cố Thần liền bị ngăn lại, một bà bà cùng vài vệ sĩ khác đi ra, người đi phía sau đích xác là Cố phu nhân.

Cố phu nhân ngược lại với An Tiểu Nhã ăn mặc kín đáo, che chắn suýt không nhận ra thì khá khoa trương, gương mặt được bảo dưỡng tinh tế vẫn có vẻ xinh đẹp.  Cố phu nhân mang theo 6 vệ sĩ, so với An Tiểu Nhã khí thế 10 phần, bà tươi cười nhìn cô "Tiểu Nhã, đã lâu không gặp. Tiện hai chúng ta tới quán cà phê trò chuyện một lát?"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...