Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 107: "Vợ Nhỏ, Em Thật Đáng Yêu"



Cố Thần dường như rất lo lắng, một đường kéo cô ra khỏi quán trà. An Tiểu Nhã không ngăn lại anh, im lặng mặc anh cẩn thận đưa cô vào xe, nhìn Cố phu nhân chạy ra vội vàng nhưng không kịp,An Tiểu Nhã mới lên tiếng "Không cần đến bệnh viện đâu, em không bị bỏng"

Cố Thần đang lái xe, tốc độ rất nhanh, nghe lời này liền giảm tốc độ xuống, cuối cùng dừng hẳn bên lề đường.

Anh quay sang nhìn cô. Vì trời đã vào Đông, thành phố A nhiệt độ rất thấp, áo khoác cô đang mặc chính là chiếc áo khoác lông anh đưa đến hồi trưa, hiện tại do bị ướt mà dính lại, một mảng lông vốn trắng thuần sạch sẽ chuyển thành màu ngà. Mái tóc dài cũng ướt một phần.

Cố Thần thở dài, tay vỗ lên vô lăng "Anh không nghĩ mẹ sẽ đến tìm em...thật xin lỗi" gương mặt vốn tuấn tú cương nghị, lúc này lại hiện lên vẻ rối rắm mệt mỏi.

An Tiểu Nhã nhìn anh, đem áo khoác lông đã bị ướt cởi ra, chỉ mặc một áo len cao cổ bên trong.Nhiệt độ trong xe khá cao nên cô không thấy lạnh  "Đừng đỗ xe ở đây, đưa em về đi"

Cố Thần không nói gì , nghe theo lời cô. Nhưng đưa tới là nhà của anh chứ không phải An gia.

Hai vợ chồng An phu nhân và An Gia Minh vì tuần trước có việc nên đã cùng trở lại thành phố C , cũng nói với An Tiểu Nhã là hai ngươi tiện đi du lịch kỉ niệm kết hôn. An gia hiện tại chỉ có mình cô ở. Chuyện này vốn chẳng bí mật gì, Cố Thần biết cũng là việc thường tình.

An Tiểu Nhã đối với việc này cũng không tức giận , thản nhiên nhìn đám người hầu đang xếp hàng trước của biệt thự kia một cái. Vừa xuống xe đã được một vòng ôm ấm áp cẩn thận bao bọc, phía trên vang lên giọng nói trầm ấm " Cẩn thận bị lạnh". An Tiểu Nhã không từ chối, hưởng thụ sự săn sóc, Cố Thần nửa ôm nửa đỡ cô đi vào tận nhà.

Lúc trên đường trở về, Cố Thần cũng đã gọi điện báo quản gia, hiện tại nước nóng đã có, chỉ cần cô tắm xong liền có đồ ăn tối.

___________________________

Trời lạnh không thích hợp tắm lâu, An Tiểu Nhã vừa tắm vừa gội đầu sạch sẽ liền lau khô người , mặc áo tắm ra phòng ngủ.

Cố Thần đang ngồi ở bên trong bấm máy tính, đồ của cô đặt ở trên giường.Có lẽ anh cũng vừa tắm xong, mái tóc ngắn gọn gàng còn hơi ẩm ướt.

Thấy cô đi ra, Cố Thần gập máy tính lại, lại không đưa đồ cho cô thay ngay mà vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, ý muốn cô tới ngồi.

An Tiểu Nhã tay cầm khăn lau tóc, chân trần nhẹ nhàng đi tới.

"Tóc ướt sẽ bị cảm, để anh sấy cho em" Cố Thần không biết từ khi nào đối với việc sấy tóc cho An Tiểu Nhã rất để ý, cảm thấy việc sấy tóc cho người mình yêu rất quan trọng, cũng rất thân mật.

An Tiểu Nhã ngồi yên , cảm nhận ngón tay thon dài linh hoạt quấn lấy từng lọt tóc, gió ấm áp thổi nhẹ khiến cô vô cùng thoải mái.

"Lần sau nếu mẹ muốn gặp em, phải nói cho anh biết " giọng Cố Thần nói về việc này không tốt lắm, có lẽ đối với chuyện này không yên lòng. An Tiểu Nhã hai mắt nhắm hờ, khoanh chân ngồi, thoải mái giống như con mèo nhỏ, chỉ khẽ "ưm" một tiếng việt thị đã biết. Bộ dáng đối với chuyện ngày hôm nay gặp phải chẳng mấy để ý.

Cố Thần cũng không đề cập lại nữa, chuyên chú sấy xong tóc cho cô, chờ cô thay đồ xong mới cùng nhau xuống lầu ăn tối.

Hai người đều là người được dạy dỗ từ nhỏ, ăn không nói ngủ không nói, nên bữa cơm này có phần yên tĩnh. Xong từ hành động gắp đồ qua lại cho nhau cũng hiện lên vẻ ấm cúng.

Ăn được một lúc, sắc mặt An Tiểu Nhã đột nhiên hơi biến đổi, đứng dậy đi vào vệ sinh. Cố Thần luôn chú ý cô ngay lập tức thấy không ổn, cũng đứng dậy theo sau, đứng ngoài của chờ.

Lúc An Tiểu Nhã mở cửa ra ngoài liền bị Cố Thần một bộ lo lắng suy tư đứng ở cửa làm giật mình, hơi cau mày

"Sao anh lại đứng đây? Cũng muốn đi vệ sinh hả?" không phải biệt thự phòng nào cũng có vệ sinh sao?

"Không , anh sợ em thấy không khỏe ở đâu" Cố Thần nhìn cô một lượt, ngoại trừ sắc mặt hơi hồng một chút thì không có gì, cũng thả lỏng lo lắng.

An Tiểu Nhã mặt đỏ bừng, đích xác có chút không khỏe....bà dì của cô tới thăm rồi.

Ở đây chắc chắn sẽ không có băng vệ sinh để dùng , nếu có cũng chỉ có giúp việc nữ. Nhưng mà An Tiểu Nhã da mặt vốn mỏng, không thể mở miệng hỏi được. Cuối cùng đành lên tiếng

"Anh tiện đi siêu thị với em một lát đi, cần mua chút đồ"

Cố Thần định hỏi thiếu gì, nhưng nhìn vẻ mặt cô liền tự đoán ra, yên lặng không hỏi gì cùng cô tới siêu thị. Siêu thị cách nơi này rất gần, đi bộ 5' liền tới, nhưng tình trạng An Tiểu Nhã hiện tại không thích hợp tản bộ lắm, Cố Thần vẫn lấy xe ra ngoài.

Siêu thị này khá lớn, hiện tại cũng chỉ gần 7h tối, sắc trời còn chưa tối hẳn, có chút đông. An Tiểu Nhã vốn chuẩn bị kính râm lúc này lại có chút chần chừ. Cố Thần cũng không yên tâm lắm " Hay em ở trên xe đợi anh đi?" nói xong nhìn cô lại hắng giọng một chút " Em dùng loại nào?"

"...không sao, cũng không quá đông"

Cuối cùng hai người đeo kính râm đi vào. Nói một người xuất sắc thì chính là nhìn mặt- dáng- khí chất. Hai người vốn đã đeo kính râm che gần hết mặt, nhưng vóc dáng cùng khí chất vốn không phải muốn che là che được. Vài người trong siêu thị đều nhìn lướt qua cặp đôi này một chút.

Lúc cầm đồ ra quầy thu ngân, An Tiểu Nhã mới bất cẩn nhận ra mình không mang tiền... Cố Thần trong người cũng không có tiền mặt, hắng giọng lục lọi trong túi quần một lát. Cuối cùng trước ánh mắt trông chờ của vợ nhỏ cùng nhân viên thu ngân, lấy ra một tấm thẻ màu đen.

An Tiểu Nhã "...."

Nhân viên "!!!"

Lúc đưa thẻ lại, An Tiểu Nhã phát hiện tay cô nhân viên nhỏ còn hơi run run...

Cuối cùng an toàn trở về biệt thự, An Tiểu Nhã thầm nhớ sau này nhất định ra ngoài đường đều phải cầm theo ví.

Con gái đến tháng, có bốn loại , một loại không đau, một loại đau lưng, một loại đau bụng dưới, một loại chính là vừa đau lưng vừa đau bụng. An Tiểu Nhã không may chính là loại cuối cùng.

Mọi lần nếu gặp dịp này mà vẫn bận việc, An Tiểu Nhã đều dùng thuốc giảm đau. Dùng nhiều tới nỗi bây giờ không dùng thuốc sẽ có chút không chịu nổi . Nãy vội vàng lại sợ bị người nhận ra, An Tiểu Nhã đã bỏ chuyện thuốc này ra sau đầu. Tới lúc bụng càng lúc càng đau mới nhận ra không ổn rồi.

Cố Thần thấy sắc mặt  An Tiểu Nhã không tốt, liền tự tay vào bếp nấu nước đường đỏ.

An Tiểu Nhã nhìn bát nước trước mặt, có chút không tin nổi nhìn anh " Từ lúc nào anh biết làm cả cái này vậy?".

Cố Thần ngừng động tác thổi , hơi đăm chiêu "Tình cờ thấy qua trên mạng" sao anh có thể nói vì để có thể chăm sóc cô chu toàn, nấu ăn , matxa, cùng mấy kiến thức cơ bản đều đã học qua rồi chứ. Hơi nhấp môi thử độ nóng, thấy vừa tầm Cố Thần liền đưa cho cô, cũng không có chút nào ngại ngùng vì động tác thử nước vừa rồi.

Mặt An Tiểu Nhã đã đỏ bừng lên rồi. Dưới ánh đèn sáng của phòng khách, khuôn mặt sạch sẽ tinh xảo hồng hồng, đặc biệt tai nhỏ đã đỏ lên, có vẻ rất khả ái. Cố Thần nhẫn nhịn không tiến lên ôm cô, chỉ ngồi đối diện nhìn cô uống xong bát nước .

"Tình trạng này không thích hợp đóng phim, anh giúp em xin nghỉ rồi" Cố Thần nói.

An Tiểu Nhã uống xong bát nước ấm, thoải mái hơi ngả ra ghế sofa. " Anh là sếp mà, đều nghe anh"

Có lẽ do đã chấp nhận quay lại mở lòng tiếp nhận Cố Thần, lại thêm cử chỉ quan tâm chăm sóc của anh với cô, An Tiểu Nhã đã tự nhiên hơn nhiều , cùng với Cố Thần một chỗ cũng không gượng gạo gì nữa.

" Uống nước ấm rồi có muốn ngủ sớm không?" Cố Thần hơi nhích lại gần cô, thấy cô không phản ứng liền ôm cả người cô vào lòng, thỏa mãn cắn tai nhỏ xinh kia một cái.

An Tiểu Nhã hơi giật mình, tai vốn mẫn cảm bị cắn một cái lại càng đỏ hơn. Cố Thần ôm cô, tự nhiên cũng thấy sự thay đổi ấy, khẽ cười vui vẻ, cúi đầu ngửi hương thơm trong tay cô " Vợ nhỏ, em thật đáng yêu"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip thabet fb88 69Vn
Tele: @erictran21
Loading...