Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 108



Hai lần trước An Tiểu Nhã ở nơi này đều là trong tình trạng say nên ngủ cùng Cố Thần ở phòng chính cũng không cảm thấy gì. Nhưng hiện tại, cô đang rất tỉnh táo, liền cảm thấy có chút không tự nhiên.

Cố Thần vừa thay xong đồ ngủ, thấy An Tiểu Nhã đã quấn chăn thành một đoàn trong góc giường rồi. Khóe môi cong lên độ cung vui vẻ, Cố Thần tắt đèn, chỉ để lại một bóng ngủ mờ mờ trước cửa phòng tắm

"Quấn kín vậy sẽ bị ngạt"anh đi tới, gõ nhẹ lên cục chăn. An Tiểu Nhã không nhúc nhích, cuộn tròn trong chăn giống như đã ngủ. Cố Thần kéo hai lần không được, đành ôm cả cục chăn lẫn người, trong bóng tối mơ hồ nhỏ giọng "Lát đau bụng phải gọi anh" . An Tiểu Nhã trong chăn khẽ "ừm" một tiếng sau đó không ai nói gì nữa .

An Tiểu Nhã len lén thò ra khuôn mặt tinh xảo, sau đó rúc vào ngực anh giống như một con mèo nhỏ, bắt đầu say ngủ. Cố Thần đem cô ôm chặt hơn, thần tình rất ấm áp.

____________________

Gần nửa đêm, An Tiểu Nhã bị đau đến toát mồ hôi lạnh. Cố Thần ngủ không sâu, lúc An Tiểu Nhã hơi động đậy anh liền tỉnh dậy, sợ cô bí liền giúp cô gỡ chăn ra. Lại thấy An Tiểu Nhã vì đau đã co rúm cả người lại.

Cố Thần cầm điều khiển ở bàn cạnh giường bật đèn lên,An Tiểu Nhã không mở mắt, sắc mặt hơi tái nhợt. Cố Thần cảm thấy tim mình giống như bị ai bóp mạnh một cái, rất đau. Anh vuốt tóc mai bị ướt ra sau, kiềm lo lắng hỏi "Đau lắm không? Để anh gọi bác sĩ tới"

An Tiểu Nhã vừa đau vừa khó chịu, cũng không có ý kiến. Cố Thần gọi điện thoại xong, nhìn qua An Tiểu Nhã nằm trên giường một cái rồi đi xuống lầu.

Lát sau, anh mang lên một ly trà gừng và túi chườm nóng.

An Tiểu Nhã uống từng ngụm trà gừng xuống, bụng đắp túi chườm nóng cũng ấm lên, nhìn Cố Thần cẩn trọng thổi từng chút nước lại thử độ nóng giống như việc rất quan trọng, cô không khỏi cảm thấy ấm lòng. Mặc kệ sau này anh rốt cuộc có bỏ rơi cô hay không, cô nhất định trân trọng thời khắc này.

Bác sĩ khám xong cho An Tiểu Nhã, hơi nhíu mày nhìn cô "Tiểu thư mỗi lần đau đều dùng thuốc sao?" Cố Thần ngồi bên cạnh An Tiểu Nhã nghe câu này cũng bất giác hơi nhíu mắt.

"Đúng vậy" An Tiểu Nhã thản nhiên đáp lời

Vị bác sĩ lại nói "Không nên lợi dụng thuốc trong tình trạng này nhiều, tác dụng phụ rất hại"

"Vừa rồi phương pháp trà gừng cùng túi chườm nóng sử dụng rất tốt. Hơn nữa tiểu thư đây thuộc thể hàn, tốt nhất không nên tiếp xúc với nước nhiều" vị bác sĩ nói, nghiêng nghiêng đầu lại bổ sung "Tốt nhất mấy ngày nay nghỉ ngơi nhiều"

Cố Thần lại hỏi bác sĩ vài phương pháp làm giảm đau khác, xong mới tiễn bác sĩ ra về. Nhìn sắc mặt cô vẫn còn hơi tái, Cố Thần nắm lấy tay cô dịu giọng "Còn muốn ngủ không?"

An Tiểu Nhã lắc đầu, tuy đã bớt đau nhưng vẫn rất khó ngủ. Nhớ ra ngày mai anh vẫn phải đi làm, An Tiểu Nhã vỗ vỗ tay anh "Em không sao rồi, anh ngủ đi mai còn đi làm. Dù gì anh cũng cho phép em nghỉ rồi, mai em sẽ ngủ bù sau"

Cố Thần sao có thể để cô thức một mình "Em có muốn ăn khuya không? Hay xem phim ?"

An Tiểu Nhã xác thực có chút thèm ăn, liền gật gật đầu. Cố Thần nhận mệnh xuống phòng bếp lấy lên một đống đồ ăn vặt, tuy nhiên cũng là mấy món không cay không lạnh. Chọn một bộ phim của An Tiểu Nhã đóng xong vài tháng trước, hai người bắt đầu hưởng thụ chút thời gian bên nhau thoải mái hiếm hoi này.

Xem hết bộ phim đã là gần 3 tiếng sau,  Cố Thần tắt máy tính, nhìn An Tiểu Nhã đã ngủ say từ lúc nào, cúi đầu hôn trán cô một cái mới nhẹ nhàng đỡ cô cùng nằm xuống.

Hiện tại vẫn chưa có trận tuyết nào, nhưng không khí lúc gần sáng cũng rất lạnh, An Tiểu Nhã nằm trong vòng ôm ấm áp, chút đau đớn cũng dường như bị lãng quên...

Liền mấy ngày An Tiểu Nhã nghỉ ở nhà, Cố Thần cũng mang công việc chuyển về nhà theo.

Lúc cô khó chịu anh sẽ nấu nước đường đỏ hoặc trà gừng, đắp túi chườm nóng, xoa lưng cho cô. Quả thực ôn nhu chăm sóc đến cực điểm.

Kết thúc sự ghé thăm của bà dì, hai người cũng bắt đầu lại công việc. Tuy nhiên tình cảm cũng thăng tiến không ít. Mỗi ngày đều là Cố Thần đưa cô đi làm.

Gần dịp cuối năm, công việc nhiều như núi, An Tiểu Nhã cùng Cố Thần đều bận rộn liên tục. Tranh thủ lúc nghỉ trưa, Cố Thần lại tới đưa cơm cho cô.

"Anh không cần chạy đi chạy lại như vậy đâu, em tự đặt cơm được mà. Gần cuối năm rồi, anh lại còn bận rộn như vậy..." An Tiểu Nhã nhận lấy hộp cơm cùng áo khoác anh đưa cho. Gần cuối năm, mỗi ngày Cố Thần đều bận rộn , thân lại là người chủ quản tập đoàn lớn như Cố thị, chắc chắn so với một minh tinh như cô còn bận hơn nhiều.

Cố Thần cười nhẹ, xoa xoa khuôn mặt nhỏ vì lạnh đã hơi ửng đỏ lên, cũng không để ý nhân viên trong đoàn đều đang nhìn hai người, hôn một cái lên trán cô "Quả thực có chút bận rộn, sắp tới để thư kí anh đưa giúp được không?"

"Được mà, anh xem mỗi lần anh đến mọi người đều cách em xa như vậy" An Tiểu Nhã không có ý gì, chỉ là muốn Cố Thần tập trung giải quyết công việc, bớt chạy tới chạy lui giữa phim trường với công ty. Rất vất vả.

Cố Thần tất nhiên hiểu tâm tư của cô, trầm thấp cười "Có phải em đang xót anh không? Hử?" giọng Cố Thần vốn rất hay, lúc cố tình nói còn thổi hơi vào tai cô, bất giác khiến tai nhỏ tinh xảo đỏ bừng lên. Kìm lòng không được bèn hôn nhẹ lên một cái. An Tiểu Nhã giật mình, vội đẩy anh ra "Đây là phim trường đấy"

Cố Thần rốt cuộc cũng thỏa mãn đứng dậy, lại yêu thương nói mấy lời dặn dò cô xong mơi rời đi. Quả thực là rất bận rộn.

Xong cảnh quay cuối , An Tiểu Nhã nhận mệnh buổi tối phải tham gia một buổi tiệc khánh thành.

Cố Thần dường như còn chưa xong việc , rút kinh nghiệm lần trước đột ngột chạm mặt Cố phu nhân ở Cố Thị, An Tiểu Nhã đành trở về nhà trước rồi gọi điện báo Cố Thần.

"Được rồi , buổi tiệc ấy có lẽ anh cũng tham gia. Nhưng chắc không trở về kịp, em có thể tự đến không?" bên Cố Thần chắc vẫn đang là giờ cao điểm , thông qua ống nghe An Tiểu Nhã cũng nghe được tiếng giấy loạt xoàm cùng vài tiếng nói báo cáo.

An Tiểu Nhã có chút tiếc nuối nhìn bàn ăn phong phú trước mặt "Được rồi, anh nhớ ăn trước rồi mới tới!" mấy tiệc tùng kiểu này, lại thêm thân phận của Cố Thần, khẳng định lát nữa sẽ bị mời rượu không ít.

Lại nói thêm vài câu vội vàng, hai người mới luyến tiếc cúp máy.

Lễ khánh thành tổ chức tại khách sạn lớn của thành phố.

An Tiểu Nhã bước xuống xe, theo sau là hai vệ sĩ cao lớn nghiêm trang, theo sát cô tiến vào hội trường.

Có rất nhiều minh tinh được mời đến, An Tiểu Nhã vốn quan hệ không đặc biệt thân thiết với người nào, định tìm một chỗ an tĩnh cho qua thời giờ.

Chỉ là không ngờ gặp lại Huyền Cơ, cô ta đang khoác vai một tên đàn ông bụng bia, trông có lẽ cũng là người địa vị. Cô ta liếc mắt nhìn An Tiểu Nhã một cái, lại thân mật nói với tên kia vài câu, sau đó liền đi tới đây.

Hai vệ sĩ phía sau An Tiểu Nhã lập tức tiến lên, ngăn cản Huyền Cơ tiến quá gần.

"Ai nha, Tiểu Nhã, cô có cần cẩn trọng tới mức mang theo vệ sĩ tới đây không. Lại nói Cố tổng sao lại không đến cùng cô, thất sủng rồi?"  cô ta hiển nhiên đối với hành động của hai vệ sĩ kia không hài lòng, bèn ngồi xuống cách xa An Tiểu Nhã một cái ghế. Tự mình rót một ly rượu .

So với trước đây, dung mạo Huyền Cơ không có gì thay đổi ,tựa hồ còn có vẻ sắc sảo hơn. Tuy nhiên khí chất so với lúc ấy kém đi rất nhiều. An Tiểu Nhã nhìn cô ta không lên tiếng.

"Sao? Ngay cả nói chuyện với tôi cũng không muốn? Cô cũng thật kiêu ngạo đấy " Huyền Cơ nhếch môi "Cứ việc kiêu ngạo, dù gì thời gian kiêu ngạo của cô chắc cũng chẳng còn bao lâu đâu!" ánh mắt cô ta thoáng qua tia phẫn nộ, nhưng ngay lập tức lại thoáng qua giảo hoạt cùng tâm cơ.

An Tiểu Nhã nhạy cảm bắt được ánh mắt ấy của Huyền Cơ, hội trường đang ồn ào đột nhiên hơi an tĩnh lại, An Tiểu Nhã theo ánh mắt mọi người nhìn người đàn ông nổi bật bước lên khán đài cao.

Cố Thần bắt tay một lượt với mấy vị lãnh đạo xong, cùng bắt đầu thực hiện nghi lễ khánh thành. Suốt thời gian ngắn ngủi ấy đều mang vẻ mặt nghiêm nghị lãnh đạm, khiến người khác không khỏi trầm mê.

"Cố tổng lúc nào cũng ở trên cao, giống như một vị thần vậy!" Huyền Cơ đột nhiên lên tiếng, lại quay sang nhìn cô

An Tiểu Nhã đối với câu khen ngợi này không ý kiến, Huyền Cơ tiếp tục độc thoại " Cô cảm thấy mình xứng được với ngài ấy sao? Tiểu Nhã?"

"Hửm? Tôi tự thấy mình rất xứng đấy" An Tiểu Nhã cười cười, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh đèn mờ mờ càng thêm tinh xảo.

Điện thoại trong tay đột nhiên sáng lên "Em ở đâu?"An Tiểu Nhã nhìn lên khán đài, quả nhiên đã không còn thấy bóng dáng của Cố Thần nữa, cô nhắn lại vị trí của mình, lúc này mới nhìn thấy vẻ mặt vặn vẹo của Huyền Cơ.

"An Tiểu Nhã, cô biết tôi rất hận cô không?" Huyền Cơ nắm chặt ly rượu vang đỏ trong tay. Ngược lại An Tiểu Nhã đối với thù hận này chẳng mấy quan tâm "Biết chứ, đời mà, không có ai hận sẽ nhàm chán lắm!" nói rồi còn khiêu khích nở nụ cười, tao nhã nâng ly rượu với Huyền Cơ "Cảm ơn cô đã khiến cuộc đời tôi bớt một phần nhàm chán!"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip thabet fb88 69Vn
Tele: @erictran21
Loading...