Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 114
Nơi này chính xác là một khu chung cư, khác chính là tập hợp những khu biệt thự cách xa nhau vài trăm mét, có sân vườn và bể bơi riêng biệt.Cái sử dụng chung ở nơi này cũng chỉ có cổng bảo vệ và một con đường lớn.Hiện tại mấy nhà xung quanh đã cho người dọn tuyết trong sân vườn, nhưng trên đường lớn vẫn giữ nguyên một lớp tuyết dày trắng tinh. Sân vườn nhà Cố Thần cũng chưa dọn tuyết.Bên ngoài có một đám trẻ đang chơi ném tuyết, tiếng cười nói la hét rất ầm ĩ náo nhiệt, vài cụ già ăn mặc ấm áp chầm chậm tản bộ cũng vui vẻ nở nụ cười phúc hậu. Khung cảnh thập phần yên bình .An Tiểu Nhã chờ đợi Cố Thần đeo bao tay lông cho mình xong, bất chấp thân thể còn hơi nhức mỏi, cúi người nhanh chóng vơ lấy một cục tuyết vo lại, ném thằng về phía anh.Cố Thần bị cục tuyết làm cho hơi bất ngờ, tuy nhiên anh mặc áo khoác dày, An Tiểu Nhã ném vội lại không chuẩn nên Cố Thần cũng không bị lạnh chút nào. Bất quá nhìn tới khuôn mặt vì nghịch ngợm thành công kia mà vui vẻ đến khả ái, Cố Thần cũng bất giác bị lây nhiễm cảm giác hứng thú, gom tuyết ném về phía cô.An Tiểu Nhã linh hoạt né tránh, khanh khách nở nụ cười. Hai người ném qua lại một hồi, Cố Thần vì sợ cô lạnh cũng không dám tấn công nhiều nên đa phần đều đứng yên chịu đựng công kích. Lát sau chiếc áo khoác đen dày đã lốm đốm trắng.Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng vì hơi lạnh phấn khích kia, trong nền tuyết trắng vô cùng sạch sẽ thanh thuần. Cố Thần kìm lòng không được nhanh chân bước tới, kết quả chính là bị tuyết lạnh bay thẳng vào mặt, nhưng cũng thành công ôm cô gái nhỏ vào trong lòng.An Tiểu Nhã ngạc nhiên vỗ vỗ lưng anh " Sao thế?" Cố Thần ôm cô chặt"Muốn ôm em một chút" sau đó cách lớp áo bông dày hôn lên, An Tiểu Nhã không biết cái hôn thoáng qua này có bao nhiêu trân trọng cùng thành kính, cô chỉ cảm thấy cái ôm trong tuyết này thật ấm áp. Suốt bao năm trong mối tình đơn phương chờ đợi, điều cô muốn đơn giản cũng chính là thời khắc như vậy, cùng anh thân mật trao cái ôm, trong lòng cô có anh mà anh cũng yêu cô. Vậy là đủ.An Tiểu Nhã cũng đáp lại, ôm lấy anh. Hai người không thấy vẻ mặt của đối phương, chỉ có nhịp đập trái tim xuyên qua lớp áo dày gần kề mà tiếp xúc.Trong lúc lãng mạn như vậy, tiếng chuông điện thoại rất không đúng lúc vang lên. An Tiểu Nhã nghe thấy chuông của mình, hơi cứng nhắc người, phân vân không biết có nên kết thúc cái ôm trước hay không thì Cố Thần đã buông cô ra, sắc mặt không hài lòng lắm nhìn cô nghe điện thoại. Sáng nay anh đã đặc biệt gọi điện dặn Lương Mẫn không cần gọi cô đi tham gia sự kiện linh tinh rồi mà, sao còn gọi nữa? An Tiểu Nhã không nhìn tới vẻ mặt cau có của anh vì bị quấy rầy, áy náy nghe điện thoại, chủ động nhận lỗi "Xin lỗi sáng nay em hơi mệt...""Không phải không phải " Lương Mẫn bên kia nghe câu đầu đã trực tiếp cắt lời cô "Sáng nay do tuyết đêm qua lớn nên đã hoãn sự kiện đó lại rồi, chị gọi em vì chuyện quan trọng khác!""Hửm?""Vừa rồi chị nhận được thông báo giải thưởng Kim Đỉnh năm nay em có giải""Thật sao?" An Tiểu Nhã vui mừng hỏi lại, khởi đầu của cô vốn khác biệt người khác, cô bắt đầu sự nghiệp ở nước ngoài, tuy rằng đã từng được đóng vài vai nhỏ của Hollywood nhưng danh tiếng của cô cũng chỉ lan rộng ở khu vực nước ngoài, trong nước cũng chỉ có ít người biết. Nói không sai thực sự Huyền Cơ ở trong nước danh tiếng vang xa hơn cô rất nhiều. Hiện tại vài phim cô đóng trong năm nay đã công chiếu, lại thêm được giải Kim Đỉnh. Vậy cô cũng đã xây dựng được địa vị nhất định."Thật mà, thời gian là lễ Giáng Sinh. Trước lúc ấy chúng ta tranh thủ xây dựng hình tượng một chút, làm từ thiện. Thuận tiện sắp tới có một buổi đấu giá từ thiện, em tham gia không?" Lương Mẫn cẩn thận hỏi ý kiến của cô, biết làm sao được a, Cố tổng người ta đã đặc biệt dặn dò nhắc nhở cô sắp xếp ít xã giao cho Tiểu Nhã , hiện tại phải là Tiểu Nhã tự mình đồng ý thì cô mới không bị trách tội a. "Được, chị cứ sắp xếp cho em nhé!" An Tiểu Nhã vui vẻ đồng ý. Thực sự mấy cái đấu giá này cô tham gia nhiều, xong nếu liên quan đến từ thiện thì cô rất sẵn lòng. Phải biết rằng An Tiểu Nhã làm việc rất tùy ý, mỗi năm vào tháng 3 cô đều gác hết công việc sang một bên để đi du lịch, đều đặn mỗi năm một tháng. Trong khoảng thời gian một tháng này, cô từng đi tới những miền núi non cao xa hẻo lánh, làm quen và giúp đỡ trẻ em khó khăn rất nhiều, cô cũng thường xuyên quyên góp tiền cho tổ chức người vô gia cư. Chỉ có điều những việc này cô đều làm với tinh thần tương thân tương ái nên cũng không có nói cho Lương Mẫn. Hai người thảo luận qua kế hoạch tuần này rồi cúp máy.Cố Thần đứng bên cạnh đại khái đã nghe ra được nội dung của cuộc nói chuyện, biết được ngày hôm nay cô sẽ nghỉ ở nhà, sắc mặt tốt lên không ít, nắm lấy tay cô " Chúng ta đi siêu thị đi, mua chút đồ lát anh nấu lẩu cho em " Ngày tuyết rơi lạnh, ăn lẩu là ý tưởng không tồi. An Tiểu Nhã vui vẻ đồng ý.Cố Thần vừa rồi cố tình mặc cho hai người áo khoác cùng kiểu dáng, chỉ khác màu. Không khó nhận ra là đồ đôi, ngay cả bao tay và giày cũng cùng màu. Đội mũ lên là che kín gần hết khuôn mặt, nhưng vóc dáng hai người vốn thật tốt, chiều cao chênh lệch một khoảng cách đáng yêu, dọc đường đi thu hút không ít ánh nhìn ngưỡng mộ.Đoạn trước cửa siêu thị, người đông hơn không ít. An Tiểu Nhã có chút lo lắng kéo kéo mũ lông "Thế này có ổn không nhỉ?"Cố Thần cười cười "Em sợ bị nhận ra sao, vậy anh gọi vệ sĩ đến nhé?" đi siêu thị mang theo vệ sĩ, người ta nhầm tưởng đến cướp thì chẳng phải càng lớn chuyện hơn sao."Không phải" An Tiểu Nhã phản bác "Ở đây ai nhận ra em chứ, em là sợ anh đấy. Khí chất anh hút người quá!"Ý cười trong mắt Cố Thần càng sâu hơn, đôi mắt xanh dường như tản ra ánh sáng nhu hòa "Đây là đang khen ông xã em quá đẹp trai sao?"An Tiểu Nhã trợn tròn mắt . Cố tổng à, anh tự luyến thế này mấy cô gái thầm mến anh có biết không?....bất quá, thực sự có đẹp trai...An Tiểu Nhã bị chính suy nghĩ của mình làm ngượng ngùng, mặt cũng hơi đỏ lên, né tránh ánh mắt "Đẹp trai chỗ nào chứ, không phải là tuấn tú chút thôi sao"Cố Thần cũng không phật ý, yêu chết cái vẻ biệt nữu này của cô. Tay nâng lên giữ lấy mũ áo cô, để cô đối mặt."Có chút lạnh nhỉ, anh giúp em tăng thân nhiệt nhé?"Hửm? An Tiểu Nhã còn chưa hiểu ý anh, Cố Thần thoáng chốc đã hơi cúi người, mũ lông hai người một trắng một đen chạm vào nhau, tạo ra một khoảng không gian riêng biệt ấm áp. Sau đó, môi bị hôn lên.An Tiểu Nhã ngay cả mắt cũng quên nhắm lại. Nơi này, giữa thanh thiên bạch nhật, người qua lại phỏng chừng đều đang tò mò nhìn hai người. Vậy mà anh lại dám hôn...Tuy quả thực rất đáng lo lắng, nếu có người tinh ý nhận ra hai người, vậy chuyện này phỏng chừng sẽ gây ra một hồi sóng. Nhưng càng lo lắng, mức độ hồi hộp phấn khích cũng càng cao, An Tiểu Nhã chỉ ngây ngốc trong phút chốc, ngay lập tức ôm lấy eo anh, chuyên tâm đáp lại.Giữa không gian mênh mông tuyết trắng, hai người thân cận ấm áp, cũng là một khung cảnh vô cùng tươi đẹp.Kết quả, lúc hai người chấm dứt nụ hôn sâu, dọc đoạn đường đi vào siêu thị đều cảm nhận được ánh mắt tò mò chuyên chú. Vào siêu thị mà cứ chùm mũ lông to kín mít như vậy thì cũng hơi mờ ám. Cố Thần quả thực chẳng có chút áp lực nào, không tiếp tục chùm mũ nữa, An Tiểu Nhã nghĩ nghĩ, mọi lần xuất hiện trước công chúng hai người đều là dáng vẻ chỉn chu, dung mạo tân trang khéo léo, hiện tại ăn mặc bình thường, lại còn không trang điểm, Cố Thần cũng không vuốt tóc, vậy hẳn là không bị nhận ra đâu? Vì vậy cô cũng hiên ngang bỏ mũ.Dọc một đoạn ngắn đến khu thủy sản không bị bất cứ ai nhận ra, An Tiểu Nhã cũng buông bỏ tâm tình thấp thỏm, lôi lôi kéo kéo Cố Thần, không ngừng thích ý muốn mua thêm thật nhiều đồ ăn vặt.Cố Thần mặc cô lôi kéo, vứt gì vào giỏ hàng cũng đều đáp ứng. Ánh mắt lại bất động thanh sắc nhìn tới vài nhóm người đang kích động phía không xa đang giơ máy chụp ảnh.Nhìn cô nhóc nhà mình vốn là minh tinh lại một chút cũng không nhận ra mình sớm đã bị bại lộ, còn bị theo dõi. Một lòng hướng đến đồ ăn vô tận, đôi mắt xinh đẹp cũng sắp phát sáng. Là do cô thật sự không nhận ra, hay là vì cô quá tin tưởng anh?.Cố Thần thừa nhận mình ích kỉ, anh muốn chiếm hữu cô, đem cô vĩnh viễn ở một nơi mình có thể nhìn thấy. Cũng muốn người người đều biết cô là của anh, muốn quan hệ của hai người nhận được vạn lời chúc phúc. Nhưng nhớ lại dáng vẻ thấp thỏm vừa rồi của cô, Cố Thần nghĩ số ảnh kia hẳn cũng đã đủ rồi. Liền kéo lấy cái tay đang muốn túm thêm một vỉ socola kia lại "Được rồi, ăn nhiều đồ ngọt quá không tốt đâu, chúng ta đi mua thêm nguyên liệu nấu lẩu"An Tiểu Nhã nhìn xe đẩy hàng đã sắp đầy đến tràn ra, đành tiếc nuối bỏ vỉ socola xuống, ngoan ngoãn theo anh đi mua nguyên liệu.Đám người kia cũng không có ý chạy lại quấy rầy hai người.Thực ra bọn họ sớm đã nhận ra An Tiểu Nhã và Cố Thần, kích động muốn chạy lại rồi. Nhưng ánh mắt Cố Thần lúc ấy rất lãnh tĩnh, xong lại làm hành động đưa ngón tay lên giữa môi ra hiệu im lặng. Bọn họ liền không muốn đi tới phá vỡ khoảnh khắc êm đẹp của đôi tình nhân này nữa.________________________Thoải mái ăn no đến ợ ra một hơi, An Tiểu Nhã xoa xoa bụng nhỏ ngồi cầm điện thoại muốn lên mạng.Cố Thần thì đi tới đi lui thu dọn lại phòng khách.Kết quả, lúc Cố Thần đang cẩn trọng bê trên tay nồi nước lẩu thừa còn nóng muốn mang đi đổ, lại bị tiếng hét của ai đó làm giật mình suýt đánh đổ cả nồi.Anh vội vàng đặt nồi lại nền đất, chạy lại xem tình hình"Tiểu Cố Tử!! Mau xem mau xem! Đây có phải chúng ta không ?!!" An Tiểu Nhã ngồi thẳng, mắt nhìn chăm chú vào màn hình, tay thì không ngừng vỗ vỗ lên mặt ghế sofa bên cạnh.Cố Thần biết là chuyện ở siêu thị, nhưng không muốn cô nhận ta. Cungc giả vờ sốt sắng đi tới "Sao thế?"An Tiểu Nhã giơ điện thoại cho anh nhìn, tổng cộng hơn tận 10 bức ảnh. Lượt share và bình luận đều hơn 10.000 rồiChủ pic viết tus "Ngày tuyết rơi đầu mùa thật lạnh, đến siêu thị muốn làm ấm bụng lại được nhồi cho một nồi cẩu lương. Bất quá cẩu lương này quá chất lượng, bổn cung nguyện ăn no đến chết a. Hình ảnh hình ảnh hình ảnh..."Ảnh lúc Cố Thần cùng An Tiểu Nhã ở trước cửa siêu thị trò chuyện, vốn nội dung trò chuyện rất trong sáng, nhưng từ góc độ chụp, giống như Cố Thần đang muốn ôm lấy cô vào lòng. Ảnh lúc hai người hôn, tuy chỉ thấy hai vành mũ lông một đen một trắng cọ vào nhau, nhưng cũng là nhìn 1 biết 10.Còn lại đều là ảnh trong siêu thị, ánh sáng cùng góc độ đều rất tốt, người chụp hẳn có trình độ khá chuyên nghiệp. Mặt hai người đều lộ rõ, từ ánh mắt phát sáng khi mua đồ ăn vặt của An Tiểu Nhã tới ánh mắt ôn nhu sủng nịch của Cố Thần đều không bỏ sót chút nào.[ Aaaaaaa! Má ơi, sao lại có người đẹp như vậy a, An Tiểu Nhã là mặt mộc đúng không? Đúng không?][ Các người có thấy cái ánh mắt ôn nhu ấy của Cố tổng không? Con mẹ nó lão nương sắp tan chảy thành vũng nước][ Nhan sắc của cái cặp đôi này thật không tầm thường, ảnh cưới liệu còn đẹp tới mức nào đây aaa][ Bát cẩu lương này quá chất lượng, chủ thớt cầu check in địa chỉ siêu thị!][ (+1001) Cầu địa chỉ siêu thị][ (+1314) Cầu địa chỉ siêu thị].....[ (+10465) Cầu địa chỉ siêu thị + số id]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương