Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 63: Lăng Ngôn



Vừa lên phòng, Lương Mẫn đã gọi điện cho cô

"Tiểu Nhã, chị có việc bận , chắc chưa đến sớm được, chị đã phân phó một cô bé đến chăm sóc em rồi, mai sẽ đến! '

"Ừm!"

"À, còn nữa, tắm nhanh nhanh một chút, ngủ quên bị cảm lạnh là khỏi quay luôn đấy! " ai không biết chứ, người khác có thể trang điểm mất cả tiếng đồng hồ, An Tiểu Nhã chỉ mất 5' tô son, nhưng tắm rửa thì ít cũng 1h, thậm chí còn không ít lần ngủ quên luôn trong bồn tắm.

"Vâng vâng, biết rồi ạ!" An Tiểu Nhã đáp trả qua loa, Lương Mẫn thở dài, cũng hết cách, dặn dò thêm vài câu rồi kết thúc.

An Tiểu Nhã vào phòng tắm, phòng này khá rộng, bồn tắm cũng rất lớn, hẳn ba bốn người cùng tắm cũng không lo đụng chạm, cô không khỏi nhíu mày nghi hoặc, dù Ôn Từ có quan hệ với bố cô thật, đãi ngộ với cô hình như quá tốt rồi, căn phòng này rõ là phòng tổng thống.

Phía tường có treo một tấm gương khá lớn.

An Tiểu Nhã thoát y, thân hình tuyệt mỹ ẩn hiện trong làn hơi nước, cô hơi xoay lưng về phía gương.

Tấm lưng trắng nõn, nhưng phía mạn sườn bên trái có một hình xăm, là một hình xăm lông vũ rất đẹp, cánh lông vũ màu đỏ vô cùng nổi bật. Nó không giống hình xăm mà trông giống như một ấn kí, vô cùng ma mị.

An Tiểu Nhã giơ tay sờ nhẹ lên hình xăm trên lưng, nơi này, đã từng là một vết sẹo. Một vết sẹo do dây quật gây ra vào 5 năm năm trước... Cô từng là một người vô cùng nhát gan, chỉ nhìn thấy mũi kim tiêm cũng đã sợ run, nhưng cô lại can đảm, nhịn đi nỗi sợ hãi của mình, để những mũi kim ấy từng chút từng chút đâm vào da thịt, tạo nên một hình xăm...

Nỗi đau ấy đối với người khác có thể không là gì, nhưng với cô, nó đã từng là một cực hình

Thở dài, nghĩ tới lời khuyên của Lương Mẫn, cô quyết định không ngâm người nữa, tắm rửa qua loa rồi đi ngủ.

Buổi sáng, 7h, Ôn Từ đã cho người lên gọi cô xuống tập trung.

Đại sảnh đã gần đầy đủ người, cô nhìn thấy một cô gái trẻ bước lại phía mình

"Chị Tiểu Nhã, chị Lương Mẫn có việc bận, bảo em đến chăm sóc chị!"

Cô bé phía trước mặt không hẳn quá xinh đẹp, nhưng lại nhỏ nhắn rất dễ thương , giọng nói cũng vô cùng êm ái, An Tiểu Nhã mỉm cười hài lòng, cô rất mến những em gái nhỏ thế này.

"Đại ca đây cho em thông qua, tên gì?! " An Tiểu Nhã một điệu bộ lưu manh, ngón tay thon dài nâng cằm cô bé, nhếch môi cười nhẹ

Cô bé ngây người, nụ cười của cô quá mê người đi, lắp bắp , mặt đỏ bừng

"Em...em tên Mạc Ái Ái!"

"Tên rất hay, chị không có yêu cầu gì, em cứ thoải mái đi!" An tiểu Nhã bỏ tay khỏi cằm cô bé, thoải mái đi về phía trước.

Mạc Ái Ái vẫn chưa hoàn hồn, tim đập bình bịch, làm sao đây, vừa rồi tự nhiên cảm thấy chị Tiểu Nhã thật đẹp trai!?

Ôn Từ thấy cô tới, lập tức nở nụ cười

"Tiểu Nhã, mấy hôm chú lại quên mất, chưa giới thiệu người thủ vai nam chính với cháu! "

Nam chính? Đóng vai hoàng thượng? À, không nhắc tới cô cũng không nhớ.

"Ai ạ?!"

"Là Lăng Ngôn, cháu nghe chưa? Ở trong nước cũng rất nổi, từng được Ảnh đế!"

Lăng Ngôn? Ảnh đế...? Ừm, chưa nghe!

Ôn Từ thấy cô im lặng cũng không khó chịu gì, cười tươi

"Hôm trước cậu ta cũng ở nước ngoài, bây giờ thì lại tới thẳng trường quay rồi, lát tới ta sẽ giới thiệu sau vậy!"

An Tiểu Nhã không nói gì, gật đầu đồng ý.

Đoàn xe khởi hành.

Trường quay không xa, là một địa danh trong trấn.

Có ba phòng hóa trang, các diễn viên nhỏ một phòng, Huyền Cơ và Lăng Ngôn một phòng, An Tiểu Nhã một mình một phòng. Lúc nghe phân chia phòng này, Huyền Cơ giãy nảy lên

"Cái gì? Đạo diễn Ôn có phải nhầm lẫn gì không? Tôi và Lăng Ngôn đều là người có tiếng trong giới, chung nhau một phòng cũng không sao, nhưng cô ta rõ ràng chỉ là vai phụ, sao lại đc một phòng riêng? "

Vai phụ? Cứ là vai phụ thì nhỏ à, không phải chỉ ít hơn mấy người một hai cảnh hay sao? Vả lại, hình như danh tiếng của cô trên thị trường quốc tế rất không nhỏ hơn cô ta thì phải??

An Tiểu Nhã đang ngồi uống nước, nhìn Huyền Cơ ầm ĩ, thay Ôn Từ trả lời một câu

"Huyền Cơ tiền bối ,không phải tối qua còn nói tiền bối giúp đỡ hậu bối là chuyện nên làm hay sao, sao giờ đạo diễn muốn tạo hoàn cảnh tốt giúp tôi, chị lại quên rồi?!

"Cô...!" Huyền Cơ bị chặn miệng, không nghĩ lại nên nói gì được vì quả thật cô ta đã nói vậy.

"Có gì ầm ĩ ở đây vậy?!" một giọng nói nam từ tính vang lên, cùng với đó là dáng người cao lớn xuất hiện.

"À, Lăng Ngôn đây rồi, đây là An Tiểu Nhã đóng vai Quý phi, hai người có rất nhiều cảnh đóng chung, làm quen một chút đi!" Ôn Từ nhìn chàng trai rồi lại nhìn cô

"Xin chào, tôi là An Tiểu Nhã! "

Chàng trai phía trước mặt rất cao, phải gần mét chín, gương mặt trắng trẻo, tuấn mĩ, tưởng chừng nở một nụ cười cũng làm người ta tiêu sái, nói chung chính là hình tượng nam thần yêu nghiệt rất được mấy em gái fan yêu thích

"Lăng Ngôn!"

Rất ngắn gọn, nói xong thì đưa tay ra tỏ ý bắt tay cô.

An Tiểu Nhã bắt tay lại, nhưng lúc muốn rút ra lại bị nắm chặt lại. Cô khó hiểu nhìn Lăng Ngôn

"An tiểu thư vốn danh tiếng không tệ, giành vai chính rất dễ dàng, sao lại hạ mình chọn vai phụ?!"

Lăng Ngôn không để ý Ôn Từ còn đang ở đây, hỏi cô.

À, thì ra biết cô, An Tiểu Nhã thoáng nở nụ cười nhạt

"Muốn đổi hình tượng một chút, lấy kinh nghiệm trước, không thể vội vàng !" người biết cô chắc đã xem phim của cô, hắn đã biết trước đây cô toàn đóng nữ hán tử, chuyên hành động, bây giờ muốn đổi hình tượng chính là muốn thử làm nữ bánh bèo.

Lăng Ngôn nghe cô nói, đôi mắt đẹp hiện lên tia hứng thú, nhưng cũng biết thời bỏ tay cô ra, lưu luyến miết bàn tay mềm mại của cô một cái. An Tiểu Nhã lập tức sa sầm mặt.

Đệch! Bàn tay ông sạch sẽ tinh khiết, là bảo vật châu báu, hắn lại dám sờ à? Ông đây chặt tay mày.

"Vậy, hợp tác vui vẻ!"

Lăng Ngôn tươi cười, nhìn cô một cái đầy ý vị rồi tiêu sái bước vào phòng hóa trang.

"..."

Mọe! Cái ánh mắt kia là thế nào chứ, thật ghê tởm. An Tiểu Nhã mới lần đầu gặp đã ấn tượng vô cùng không tốt với tên Ảnh đế này

Trang phục cổ trang luôn rất cầu kì, phức tạp, An Tiểu Nhã vốn là người không kiên nhẫn, bị nhân viên xoay vòng vòng, mặc hết lớp này đến lớp khác suýt nữa đã nổi điên, may Ái Ái không ngừng ngồi một bên quạt mát, kể chuyện thì đống quần áo này xác định phải thành đống vải vụn dưới tay cô rồi.

Lại thêm đầu tóc, trang điểm, An Tiểu Nhã tưởng chừng sắp không chịu nổi nữa mới xong xuôi.

Lúc An Tiểu Nhã bước ra, cả đoàn làm phim bận rộn lập tức ngây người.

Mỹ nhân mặc trang phục màu hồng nhạt kín đáo, rõ ràng chỉ lộ cổ tay và cổ vậy mà vẫn vô cùng nóng bỏng . Gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, phía trên vầng trán trắng mịn tô điểm thêm một cánh hoa đỏ rực diễm lệ.Vai Quý phi. là một nàng công chúa ngoại quốc được gả đi cầu thân nên không cần nhuộm lại tóc đen. Mái tóc màu bạch kim được thả xõa, điểm trên mái tóc dài không có trâm cài đầu hay trang sức xa xỉ nào, chỉ cài lên một bông hoa nhỏ, bộ dáng vô cùng dịu dàng.

An Tiểu Nhã hoàn toàn biến thành nàng Quý phi xinh đẹp nhất

#Hình ảnh mang tính chất minh họa
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...