Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 62: Chú Ôn
Nhà hàng là một gian nhà theo thiết kế cổ. Cả gian rộng lớn đều làm bằng gỗ, hai bên dùng đèn lồng giấy đỏ thắp sáng , trông rất nhộn nhịp , dọc hành lang đều là vài gian phòng có cửa sổ bọc giấy như trong phim cổ trang. An Tiểu Nhã nhìn " tiểu nhị" của nhà hàng, ăn mặc cũng là trang phục tiểu nhị cổ đại nốt. Cô thật không thể không nghi ngờ đây có phải do Ôn Từ cố tình để cô làm quen với bối cảnh phim cổ trang không. "Hai vị quan khách mời đi hướng này "Tiểu nhị ân cần chỉ đường, đưa cô và Ôn Từ lên gian phòng lớn nhất trên lầu, đám người của đoàn cũng vừa tới, lục đục theo sau. Là gian phòng tốt nhất, mở cửa sổ là có thể thấy toàn cảnh thành cổ về đêm, ánh sáng từ đèn lồng trải ra khắp các dãy phố rất náo nhiệt, phía xa xa còn có thể thấy thấp thoáng vài tòa cao ốc của thành phố A, tòa cao ốc cao nhất, sáng nhất, chính là Cố Thị. Mà, hiện tại, người đàn ông cao lớn đứng ở cửa sổ sát đất, đưa mắt nhìn về phía xa, nơi có ánh đèn lồng sáng rỡ, khẽ nở nụ cười Cho dù cách nhau khoảng cách địa lý, anh vẫn sẽ nhìn được cô. "Thế nào rồi? " người đàn ông cất tiếng hỏi, hiển nhiên là hỏi người đang đứng phía sau, người nọ lập tức cung kính lên tiếng :"Rất tốt, tôi đã báo Ôn Từ, ông ta sẽ chăm sóc phu nhân cẩn thận! ""Ừm, nhớ xem chừng kĩ một chút, cô ấy gặp chuyện gì cũng phải báo tôi ngay! ""Vâng! " Cuộc đối thoại ngắn ngủi, nhưng lại liên quan không nhỏ tới An Tiểu Nhã. ~~~~~~~~~~~Suốt bữa ăn, không khí rất náo nhiệt, Ôn Từ ngồi bên cạnh không ngừng gắp thức ăn vào bát cô, cười cười nói nói rất thân thiết. An Tiểu Nhã chỉ cảm thấy khó hiểu, cái tên Ôn Từ này sao đột nhiên đối xử với cô tốt như vậy? Lẽ nào bị nhan sắc cô mê hoặc, muốn dùng quy tắc ngầm với cô? Không được! Nếu ông ta có mưu đồ xấu xa, bỏ đồ linh tinh vào thức ăn thì rất nguy hiểm, tốt nhất không nên đụng vào! Ôn Từ đương nhiên không biết trí tưởng tượng của An Tiểu Nhã đã bay xa tận phương trời, cũng không biết ấn tượng của mình với cô đã bị hạ vô cùng thấp, vẫn thản nhiên, vô tư độc thoại. Người trong đoàn làm phim cũng không ai dám nhắc lại chuyện ở khách sạn. Họ biết Ôn Từ chỉ dễ tính khi vui vẻ thôi, một khi tức giận hoặc nghiêm túc sẽ vô cùng đáng sợ, mà hiện tại Ôn Từ lại thân thiện với An Tiểu Nhã như thế, họ nói linh tinh lại bị Ôn Từ xử thì thảm. Huyền Cơ ngồi cùng bàn, sắc mặt vô cùng không tốt. Cô ta là diễn viên chính đáng lẽ ra đạo diễn phải nói chuyện với cô ta nhiều hơn mới phải, vậy mà Ôn Từ từ lúc cô ta đến cũng không nói, hỏi thăm cô ta lấy một lời, chỉ chuyên tâm nói chuyện với cô gái kia. Cô ta cảm thấy vô cùng tức giận, cả cái đám người này, lúc nãy cũng nịnh nọt đủ kiểu, chưa gì đã không nói với cô ta câu nào rồi. Một bữa ăn, trên bàn mỗi người lại có vô vàn cảm xúc khác nhau. Đợi khi Ôn Từ trở về thì trời cũng đã muộn, kế hoạch dạo phố của An Tiểu Nhã tất nhiên bị hủy . Cô khó chịu nhìn Ôn Từ, vậy mà ông ta còn đáp lại cô một nụ cười tươi rói. "... ""Tiểu Nhã, đến đây tôi đưa cô về!"Nói xong còn đưa tay vẫy vẫy cô đang đứng ở cửa, đám người nhìn cô đầy kì dị. Cũng phải, Ôn Từ đột nhiên đối xử tốt với cô như thế, họ có khi cho rằng Ôn Từ với cô có quan hệ mờ ám luôn rồi. Nghĩ thì nghĩ, họ cũng chẳng dám làm gì cô! Gạt bỏ chán gét sang một bên, An Tiểu Nhã cố tình đường hoàng đi qua Huyền Cơ, đá chân một cái. "A! " Huyền Cơ bị đau lập tức kêu lên"Sao vậy sao vậy! "Đám người vừa quay sang hỏi, An Tiểu Nhã đã ngồi lên xe, Huyền Cơ muốn nói thì xe đã khởi động đi mất. Huyền Cơ tức đếm giậm chân, lại đang đeo giày cao gót nên lập tức đau buốt. Cho chừa, lúc nãy tự ngã còn muốn cô xin lỗi, bây giờ chính cô đá, cho dù là Ảnh hậu cũng đừng hòng cô xin lỗi! Nghĩ lại lúc nãy đá cô ta, không biết mũi giày có bị sao không, An Tiểu Nhã lập tức cúi xuống, kiểm tra thấy đôi giày vẫn nguyên vẹn, trắng tinh thì mới yên tâm. Ôn Từ nhìn hành động của cô, hỏi "Sao thế, bị đau chân à? " điệu bộ ông ta khá lo lắng "Có cần đến bệnh viện khám không? "An Tiểu Nhã nhìn biểu tình sốt sắng của ông ta, nhíu mày "Không phải, đạo diễn Từ, sao ông đối tốt với tôi như vậy? Nếu ông có ý đồ gì với tôi thì tôi xin nói thẳng, ông bằng tuổi cha tôi rồi, tôi không muốn chơi trò quy tắc ngầm với ông, nếu ông thấy bất mãn thì ngày mai khởi quay, dù gì cũng chưa công bố diễn viên, tôi có thể lập tức rời khỏi phim này! "An Tiểu Nhã nói một tràng dài, Ôn Từ ngây ngốc một lúc mới hiểu kịp ý cô, ôm mặt cười lớn.Nhìn Ôn Từ cười đến ôm bụng, chảy nước mắt thì An Tiểu Nhã càng nhíu mày chặt hơn, ngồi cách ông ta ra một khoảng. Ôn Từ sao không nhìn thấy hành động đó của cô, càng cười ghê hơn. Có lẽ tiếng cười quá lớn, các xe khác tò mò, thậm chí còn kéo cửa kính xuống xem. An Tiểu Nhã "... " ông già này làm sao thế! Đây đâu phải đạo diễn Từ nổi danh nghiêm túc trong truyền thuyết, đây là Ôn Từ giả rồi, bệnh viện tâm thần, bệnh nhân các người chạy ra rồi!! Mãi một lúc sau, Ôn Từ mới ngừng cười được, khuôn mặt già nua đỏ bừng nhìn rất phúc hậu , nói"Tiểu Nhã, cô hiểu lầm rồi, cô chưa nghe tôi đã có gia đình rồi à, hơn nữa tôi cũng không có suy nghĩ gì đó với cô đâu. " Ngừng một lát, để lấy hơi nhịn cười, ông ta nói tiếp , thay đổi cách xưng hô"Như cháu nói, ta bằng tuổi bố cháu, ta và bố cháu là bạn bè, lão An ông ấy nhờ ta chiếu cố cháu một chút , không ngờ lại làm cháu hiểu lầm! "Ơ! Bạn của bố cô, vậy ra cũng coi như chú cô rồi. Ôn Từ biết tên bố cô, biết thân phận cô, xem chừng không phải là nói dối. "Vậy... Thật ngại quá, cháu không biết chuyện này, thất lễ chú Ôn rồi!" An Tiêu dùng Nhã lập tức nhận sai chuộc tội. Bây giờ khúc mắc được giải, cô lại còn có người chống lưng trong đoàn làm phim, cả người lập tức cảm thấy vui vẻ. "Hà hà, không sao, sau này trong đoàn làm phim có vấn đề gì thì đừng ngại nói với chú, lão Cố rất lo cho cháu đấy! ""Vâng ạ! "... Dọc đường hai chú cháu cùng nói chuyện về gia đình cô, bố cô, không khí cũng trở nên hòa hoãn nhiều. Ôn Từ đưa cô về đến trước cửa khách sạn, Tiểu Nhã biết vợ ông sức khỏe không tốt, đã chuyển về thành cổ này sinh sống để tiện dưỡng bệnh, nhà Ôn Từ cách đây cũng không xa. "Cháu vào trước, chú đi cẩn thận! ""Được! "Chiếc xe lăn bánh rời đi, An Tiểu Nhã nhìn chiếc xe đã khuất hẳn mới đi vào. Trên xe, Ôn Từ bỏ đi vẻ mặt tươi cười vui vẻ vừa rồi, rút khăn tay ra lau mồ hôi lạnh trên trán. May thật! May là ông có chút giao tình với An Gia, nếu không con bé tinh ranh kia đã nhận ra sơ hở rồi. "Cố Tổng, tôi đã xử lý rồi, An tiểu thư không nghi ngờ nữa! ""Tốt, tiếp tục giúp đỡ cô ấy, chăm sóc cô ấy tốt một chút! " giọng người trong điện thoại rất trầm, nhưng lại có chút dịu dàng phảng phất. "Tôi đã biết! "Ôn Từ nhìn cuộc điện thoại đã kết thúc, thở nhẹ nhõm. Tin tức trong giới này ông cũng có biết một chút, ai cũng cho rằng người Cố tổng thương yêu là ảnh hậu Huyền Cơ, nhưng theo ông thấy, có lẽ Huyền Cơ là ai ngài ấy còn chẳng biết, người ngài ấy thương yêu chính là tiểu minh tinh Tiểu Nhã kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương