Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 67
An Tiểu Nhã ngồi dưới sàn nhà, không bật đèn phòng, ánh trăng sáng nhàn nhạt chiếu nhẹ qua khung kính lớn vào phòng. Lúc ấy, bởi quá hoảng hốt, cô vung tay anh bỏ đi, ngay cả trang phục diễn cũng chưa thay ra.Mỹ nhân tuyệt sắc, gương mặt lại đậm chất sầu ưu, cùng với căn phòng hiện đại tựa như mỹ nhân xuyên không tới từ thời cổ đại.Lúc về cũng không cầm túi xách, điện thoại cũng không cầm, chắc giờ Ái Ái đang làm ầm lên rồi. Câu nói của anh không ngừng luẩn quẩn trong đầu cô, giống như một lời nguyền. Anh muốn cô tha thứ ư?Muốn quay lại với cô ư?Nhưng... vì sao chứ? Anh không yêu cô, hai người kết hôn vì chính trị, anh lấy cô vì Liễu Tuyết, tình cảm trong cuộc hôn nhân 1 năm đó đều chỉ là một mình cô đơn phương. Năm năm! Cô dùng suốt năm năm không ngừng thay đổi bản thân, từ sở thích, tính cách, cô hoàn toàn thay đổi, không còn là vị tiểu thư An Gia hiền lành, thục nữ. Cô liều mạng đóng phim, tham gia giới giải trí, chỉ bởi vì muốn thay đổi! Cô không muốn sống dưới cái bóng của Liễu Tuyết, cô nghĩ mình đã làm được, đã trở thành chính mình, trở thành một An Tiểu Nhã, nhưng giờ... Anh nói muốn cô tha thứ, có khác nào vẫn coi cô là vật thế thân? Mọi công sức năm năm gần như đổ vỡ hết. Cô ngồi co rúm người lại, hai tay ôm lấy thân thể đang lạnh ngắt của mình, mệt mỏi gục đầu ngủ.Cô không biết, bóng người cao lớn phía dưới chiếc hồ nhỏ đã theo dõi cô suốt từ lúc cô trở về. Bóng người ấy không rời đi, chỉ lẳng lặng đứng ở đó, trong bóng tối, dõi theo cô...~~~~~~~~~~~~~~~Lúc An Tiểu Nhã tỉnh dậy là ở trên giường nệm êm ái, chứ không phải co ro trên nền đất lạnh lẽo. Ái Ái vào được phòng rồi? Liếc mắt tìm kiếm xung quanh, cô vẫn không thấy bóng dáng Ái Ái đâu. Không gian thoang thoảng một mùi hương bạc hà mát lạnh, rất nhạt, nhạt đến nỗi người có khứu giác nhạy bén như An Tiểu Nhã cũng không nhận ra...Chuyện không nhỏ, chắc Ái Ái đang đón Lương Mẫn tới đây rồi. Cô xuống giường, nhìn bộ y phục rườm rà đã được treo trên chiếc móc trong phòng, cô chỉ còn mặc một lớp áo trong cùng màu trắng mỏng, cảnh xuân sắc như ẩn như hiện , vô cùng ma mị.Ái Ái thật chu đáo, vậy mà còn biết cô không thay đồ sẽ khó chịu. Người của Lương Mẫn chọn, ừm, rất hài lòng. An Tiểu Nhã đứng ngắm cảnh ở tấm kính, tóc trắng, áo trắng, ánh nắng khiến cô càng trở nên chói lóa. Cô đã nghĩ rồi, không thể khuất phục được, công sức nỗ lực năm năm sẽ không bị đổ sông đổ bể, cô sẽ cho anh thấy sự khác biệt của mình.Tắm rửa xong xuôi, cô dùng điện thoại riêng của khách sạn gọi bữa sáng, tiện nhờ phục vụ cầm thêm một tờ báo. Tin tức chính, không nghi ngờ gì chính là tin Cố Thần phủ định mối quan hệ với Huyền Cơ và tiết lộ mình đã có vợ. Suốt bao năm, anh không để lộ mặt với giới truyền thông, vậy mà lần này lại cho phép bọn họ chụp chính diện. Người đàn ông phía trên bức ảnh, đẹp, đẹp hơn bất kỳ ngôi sao nam nào hiện tại. Cô dám chắc, dù người dân có quan tâm đến chuyện này hay không, thì nhờ khuôn mặt này của anh cũng sẽ bán rất chạy.Anh dường như cũng biết cô không muốn bị lộ, không có một tấm ảnh nào của cô , "Thiếu phu nhân Cố Gia" lại trở thành một bí ẩn mà đã có rất nhiều người biết. Vai Quý phi đang ở giai đoạn sắp hoàn thành, còn phải đóng nốt phân cảnh bị đày vào lãnh cung. Nên, dù muốn gay không, An Tiểu Nhã vẫn phải đến trường quay.Vừa đang định bắt xe đi, chiếc xe quen thuộc đã dừng lại trước mặt, Ái Ái ló ra chiếc đầu nhỏ"Chị đến trường quay ạ?!" giọng nói vẫn bình thường, nhưng An Tiểu Nhã nhạy cảm nắm bắt được có chút kì lạ. Cô không vội trả lời, lên xe ngồi. Ái Ái cũng không nói gì nữa, chiếc xe chạy đi, không khí có phần ngột ngạt. "Hôm qua em vào phòng chị lúc nào thế?!" chỉ là câu hỏi bình thường thế mà Ái Ái lại giật nảy người. An Tiểu Nhã nhíu chặt mày " Sao thế?""Hả? À không không, hôm qua lúc chị ngủ rồi em vào! " rất gấp gáp, nhưng cô không nhìn ra sự giấu diếm nào, lại thả lỏng người, không nói gì nữa, nhưng cô thính tai nghe thấy tiếng Ái Ái thở phào khe khẽ. Ái Ái thấy cô đã nhắm mắt dưỡng thần, bàn tay đang nắm chắc cũng thả lỏng ra. Hôm qua cô bé đích thực có đến tìm cô, nhưng khi vừa bước lên đã thấy vị Cố tổng đẹp trai kia đứng ở cửa phòng. Anh ta ra dấu cô im lặng, sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng vào. Lẽ ra cô bé phải phải ngăn cản, nhưng bệnh mê trai lúc ấy phát tác , chẳng thể làm gì nên bây giờ mới thấy lo lắng thế này. An Tiểu Nhã vừa bước vào, cả phim trường yên tĩnh đi trông thấy. Cô không để ý đến họ, lại gần trao đổi với Ôn Từ, ông ta là người cư xử bình thường nhất với cô. Ngay cả cái đuôi Lăng Ngôn thường ngày lẽo đẽo theo cô cũng ngồi yên một góc, không dám nhìn cô.Huyền Cơ sau một đêm mà xuống sắc nghiêm trọng, phải trang điểm thật dày, thái độ diễn cũng vô cùng tệ NG liên tục mấy chục lần, mọi người khinh thường liếc cô ta, ánh mắt cô ta căm thù liếc về phía cô.Nhưng trái ý, An Tiểu Nhã hoàn toàn không để ý đến cô ta, nằm trên ghế, hưởng thụ được nhân viên đoàn phim chăm sóc. Quay, cũng chỉ một lần là xong.Giờ nghỉ trưa, Ôn Từ tập hợp cô và Huyền Cơ lại, liên tục nhắc nhở về cảnh quay buổi chiều. Không có gì lạ, chiều là cảnh phi tần Huyền Cơ vùng dậy trả thù Quý phi Tiểu Nhã, đẩy cô xuống hồ nước.Cô nhìn rõ tâm lý vặn vẹo của Huyền Cơ, mong muốn nhờ cảnh trả thù chứ gì, đừng mong cô cho tọa nguyện. Vừa hay, cô tính lại vụ ở tiệc An Gia luôn.Một hộp cơm được nhân viên Cố Thị giao tới, còn kèm theo một câu" Cố tổng đích thân làm!" phía trên còn đính đóa hoa hồng nhỏ treo một tờ giấy " Vợ yêu ăn cơm vui vẻ! " khiến các nhân viên nữ cả một bầu trời GATO. Lăng Ngônlẳng lặng mím chặt môi.An Tiểu Nhã sa sầm mặt, không để ý, Cố Thần này từ lúc nào học được cái chiêu trò sến sẩm này thế? Cảnh buổi chiều được sắp xếp nhanh chóng. "Chuẩn bị xong chưa?! " Ôn Từ nhìn cô hỏi, một bộ dáng rất quan tâm, cô gật nhẹ đầu. "Action! "Bóng dáng hai mỹ nhân lần lượt xuất hiện trong ống kính "Vậy là cô mang thai rồi"Quý phi một thân tuyết y , dung mạo tuyệt thế nở nụ cười châm chọc, lúc này nàng đã mất đi sủng hạnh của hoàng đế. Huyền Cơ - Phi tần cũng cười nhẹ " Phải, rất có thể là một hoàng tử!" nói rồi còn vuốt nhẹ bụng, yêu chiều. "Hừ, hoàng tử? Có khi lại là nghiệt chủng của tên thái giám giả nào đó!" "Quý phi, này là người quá xúc phạm người khác rồi! " Huyền Cơ vẻ mặt phẫn nộ, với khuôn mặt bình thản của An Tiểu Nhã đối lập hoàn toàn. An Tiểu Nhã đang định đọc tiếp câu thoại, ngoài dự kiến, Huyền Cơ đã bước lại phía trước mặt cô.An Tiểu Nhã nhanh chân muốn bước sang một bên, Huyền Cơ kéo tà áo cô lại, đẩy cô xuống. Nhưng An Tiểu Nhã không sợ hãi, trước khi rơi xuống kéo chặt áo Huyền Cơ, nở nụ cười " Mắc bẫy rồi! " rồi cả hai cùng rơi ùm xuống nước! #thi xong, chưa có kết quả, nhưng tình hình không khả quan lắm ????. Đề tuyển sinh Quảng Ninh năm nay khó vl
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương