Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 68
An Tiểu Nhã bơi không tệ, lặn còn tốt hơn. Vừa rơi xuống nước, thấy Huyền Cơ quẫy đạp, cô ngay lập tức lặn xuống, kéo lấy chân cô ta.Huyền Cơ bị dọa sợ, dường như dùng hết sức lực đạp vào tay cô.Chết tiệt, An Tiểu Nhã bị dính một cước của cô ta, nghiến răng, lôi hẳn cô ta chìm xuống.Người trong đoàn phim nhốn nháo hết cả. Trời cuối thu rồi, đã bắt đầu lạnh, hồ nước lại xanh ngắt không thấy đáy, chả ai dám nhảy xuống làm liều. Lăng Ngôn từ phòng nghỉ đi ra, lại thấy nhốn nháo không bình thường, hỏi biết được, lập tức cởi áo choàng, nhảy xuống . Và dường như cùng một lúc, cũng có một bóng người nhảy xuống theo"Lăng Ngôn" "Cố Tổng!"Tùm!!Tùm!!Dưới hồ, An Tiểu Nhã và Huyền Cơ cũng đang giằng co. Huyền Cơ không biết bơi, nhưng sức lực lại rất lớn, chìm xuống nước mà không bị sức nước cản, quẫy kịch liệt, cánh tay An Tiểu Nhã mỏi đến đau nhức. Phía trên bờ chỉ nhìn thấy một mảng nước đang dao động. An Tiểu Nhã hoàn toàn tự tin vào khả năng nín thở của mình, thấy Huyền Cơ dần yếu một chút, lập tức dừng ý định tiếp tục kéo cô ta, mà chuyển sang xé váy!Tà áo màu hồng dài bồng bềnh nổi lên mặt nước...An Tiểu Nhã ranh ma, muốn xé nốt tà áo phía sau thì đã bị một vòng tay cứng rắn ôm lấy, khuôn mặt ma mị nhìn cô tràn đầy ý cười, ôm eo cô kéo lên.Khoan đã, cảnh này hình như hơi quen.Huyền Cơ còn chưa bị nước vào úng não, cô ta dù không dám mở mắt ra cũng cảm nhận được hai người sắp rời đi, cô ta giơ tay tóm lấy chân cô.Mặt An Tiểu Nhã lập tức sầm sì, không khách khí đạp một nhát vào mặt cô ta! Đạp bà mấy cái chưa tính, giờ còn kéo chân, vừa rồi còn định kéo cô ta lên, giờ tức đến mấy, tính mạng người quan trọng, vẫn phải kéo cô ta lên!Thật bực mình mà.An Tiểu Nhã vùng khỏi Cố Thần, dự định quay lại lôi Huyền Cơ lên, thì Cố Thần đột nhiên cố chấp, nhất quyết không buông cô ra, còn lắc đầu ra hiệu.An Tiểu Nhã còn ngu ngơ chưa hiểu đã được Cố Thần đưa lên khỏi mặt nước. Vừa quay sang cũng thấy Huyền Cơ được Lăng Ngôn cứu lên, đang ho sặc sụa, trên mặt một vết đỏ dài , trông vô cùng khó coi.An Tiểu Nhã nhìn tư thế dính sát thân mật của hai ảnh hậu, đế, hơi ngạc nhiên, trước đây thấy Lăng Ngôn ép diễn Huyền Cơ, còn tưởng anh ta không thích Huyền Cơ, hóa ra cũng có tư tình từ sớm.Lăng Ngôn phẫn giận bởi ánh nhìn của cô, nhìn về phía Cố Thần đang nở nụ cười đắc thắng. An Tiểu Nhã tự mình bơi vào bờ, người bên trên lập tức kéo cô lên, chùm cho cô một đống khăn bông.Vừa rồi ở dưới nước còn không cảm thấy, bây giờ mới thấy thật lạnh.An Tiểu Nhã cả người run lẩy bẩy, vừa hắt xì vừa đi về phía phòng thay đồ. Anh hùng mỹ nam họ Cố nào đó bị ném sang một bên.Vài nhân viên nữ đỏ mặt đưa khăn tới, anh thẳng thừng ném sang một bên, chỉ nhận khăn của quản lý, cũng tiến vào phòng thay đồ "Cố tổng, Cố tổng !" Ôn Từ chặn đường anh " Chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, thiếu phu nhân chúng tôi sẽ chăm sóc cẩn thận, sẽ chừng phạt Huyền Cơ cẩn thận, về việc đầu tư, ngài đừng vội giận!" việc bị chặn đường và vẻ mặt nịnh nọt của Ôn Từ làm Cố Thần thấy khó chịu, nhưng một câu thiếu phu nhân khiến cơ mặt anh lập tức giãn ra. "Tôi tự biết! " nói rồi, trong ánh mắt đầy ngỡ ngàng, sợ sệt của mọi người, bước vào phòng thay đồ của An Tiểu Nhã. An Tiểu Nhã chỉnh mức điều hòa, tìm lấy một bộ váy dài bằng vải bông, vừa định thay đồ thì tiếng mở cửa làm cô sa sầm mặt mày .Đứng trước cửa, cả bộ âu phục đắt tiền đều bị ướt hết, thậm chí nước còn giỏ từ trên tóc xuống mũi. Cố Thần với hình tượng "bụi đời " như thế, lên tiếng đầy ủy khuất "Vợ, anh cũng ướt rồi! ""Tôi không kêu anh nhảy xuống cứu, tôi biết bơi!""Nhưng anh không đứng yên nhìn vợ vật lộn được! ""..." Mịa, Cố Thần, anh từ lúc nào lại mặt giày vô sỉ như thế?Sau đó không để ý ánh mắt giết người của cô, bước vào nhìn một khắp các giá đồ.Căn phòng này khá lớn, lúc trước bởi vì anh yêu cầu, Ôn Từ dành riêng căn phòng này cho cô, giống như một căn nhỏ, những bộ trang phục diễn cũng không phải của một mình cô, của nam cũng có.An Tiểu Nhã đứng phía sau anh, tràn ngập khó hiểu, rõ ràng việc cô cố tình kéo Huyền Cơ xuống, xé váy cô ta, đạp cô ta, anh đều nhìn thấy, những hành động của cô không hề có một chút tương quan nào tới "khuê nữ nhà danh gia" vậy mà anh không để ý ư?Cơ mà Huyền Cơ bị xé váy thế nào rồi nhỉ? Hình như trang phục của cô ta cũng rất dày, còn có quần dài bằng lụa bên trong nữa. Haiz, hình như việc cô gắng sức xé váy cô ta chẳng có nghĩa lý gì hết, dù sao mục đích khiến cô ta bị" lộ hàng " không lên bờ được cũng không xảy ra.Trong lúc suy nghĩ của An Tiểu Nhã bay bay nơi đâu, Cố Thần đã chọn xong, không ngại ngần gì , dưới con mắt mở to tròn "long lanh" của An Tiểu Nhã, cởi áo vest, cởi sơ mi , lộ ra thân trên trần rắn chắc. An Tiểu Nhã chớp mắt, chớp mắt, lại chớp mắt, sau cũng cũng không có hét lên , nhíu mày"Cố tổng, anh định thay đồ ở trước mặt tôi à?""Sao thế!" Cố Thần thản nhiên " Dù sao cũng không phải chưa nhìn thấy! ""Đã là chuyện của 5 năm trước rồi, bây giờ anh thay đồ trước mặt người quen cũ như tôi hình như không phải phép lắm!" An Tiểu Nhã cố tình nhấn mạnh "người quen cũ" giọng điệu cũng khó chịu."Em có thể quay mặt đi chỗ khác, vậy là tôi không thay trước mắt em rồi! ""Anh...!" cô còn định nói nữa , nhưng thấy anh đang chuẩn bị tháo thắt lưng, nhanh chóng quay đi, mặt đỏ bừng. Quần áo ướt dính vào người rất khó chịu, An Tiểu Nhã ray vẫn cầm chiếc váy vải bông, lầm rầm chửi anh chiếm phòng của mình, hại cô chưa thay được đồ. Thừa dịp, cô vén tay áo rộng thùng thình lên xem chỗ bị Huyền Cơ đạp.Cổ tay trắng nõn, lại có một vài vết bầm tím, do bị dính nước nên nhìn gần như bị thâm đen, trông rất đáng sợ . An Tiểu Nhã phẫn giận, chuyển sang lầm bầm chửi Huyền Cơ.Đột ngột cánh tay bị cầm lên. Vẫn là khuôn mặt ma mị ấy, chỉ khác là bộ âu phục sang trọng đã được thay bằng trang phục diễn cổ đại dài màu trắng phiêu diêu. Dáng người hoàn mỹ mặc vừa khít, An Tiểu Nhã nghĩ thầm, nếu cho anh gắn thêm mái tóc dài giả, chắc chắn sẽ làm đấng phụ nữ phải khụy ngã hết.Mà "vị tiên sinh họ Cố" đang mặt ủ mày chau nhìn tay cô, giọng tức giận "Cô ta đá em?""Không lẽ tôi tự đá?" An Tiểu Nhã không khách khí hỏi ngược lại, cô giật tay ra khỏi tay anh"Đồ ướt dính khó chịu muốn chết, ngài thay xong rồi thì mời ra cho!"Cố Thần nhìn cô ướt sũng, đáy mắt hiện lên tia áy náy, ngoan ngoãn ra ngoài .An Tiểu Nhã thay đồ xong, ra ngoài thì Huyền Cơ đã không thấy bóng dáng, Cố Thần ngồi trên ghế, sắc mặt lạnh băng băng , người trong đoàn phim không ai dám thở mạnh, nhất là Ôn Từ, mặt xám ngoét. "Sao thế?!" cô vừa hỏi, Ôn Từ quay về phía cô, như nhìn thấy vị cứu tinh, chạy lại năn nỉ "Thiếu phu nhân, tôi biết Huyền Cơ làm như vậy là quá đáng, nhưng bây giờ cũng không thể đổi lại diễn viên nữa!"An Tiểu Nhã nghe Ôn Từ nói, không khỏi liếc mắt nhìn về kẻ đầu sỏ gây ra.Cô tiến tới, ngồi đối diện anh"Sao anh lại muốn đổi diễn viên, Huyền Cơ đóng rất tốt! ""Cô ta có ý đồ xấu với em, để cô ta ở lại không an toàn! " giọng nói sủng nịnh, toàn là bộ dáng yêu chiều. "Nhưng tôi không muốn! "An Tiểu Nhã cứng đầu, đây là bộ phim đầu tiên của cô ở trong nước, cô không muốn nó có sai sót gì, bây giờ đã sắp hoàn thành, thay đổi chẳng phải là hỏng hết sao.Cố Thần nhìn vào đôi mắt quật cường của cô, thỏa hiệp "Được! "Cho dù cô muốn gì, anh cũng sẽ cho cô. Cô muốn bộ phim này hoàn hảo, vậy anh sẽ giúp cô, khiến bộ phim không có lấy một sai sót. #dù sao thi cũng thi rồi, muốn cứu vãn cũng không kịp ???? , thôi thì xin lỗi mọi người đã ra truyện muộn 2 tuần, cảm ơn mọi người vẫn ủng hộ truyện
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương